Hệ thống: Xoay người của Uyển Nhi

Chương 360: Quyết đấu game thực tế ảo! nam chủ ngươi lại đây 11


- 11---#Tiểu Đào Đào.

Tư Đan Hề đang mãi suy nghĩ, thì bị Uyển Nhi thẳng mặt tạt cho một gáo nước lạnh ngay mặt, khiến Tư Đan Hề hồi thần lại.

Mình có xấu sao? làm gì có chuyện đó?

( Đing -- Người chơi, mong cô nghiệm túc hoàn thành nhiệm vụ, rất nhanh cô sẽ xinh đẹp như vậy thôi. Không cần ra sức ghen tị làm gì.)

Đầu máy game thực tế ảo lên tiếng nhắc nhở, Tư Đan Hề lập tức thu lại ánh mắt ghen tị kia. Nàng ta đưa tay ra, cho đại cung nữ phía sau nâng đỡ mình đứng dậy.

Săc mặt trở lại bình thường, lẳng lặng quan sát Uyển Nhi. Để mặc cho đại cung nữ chỉnh chu lại y phục của mình.

Một hồi sau, Tư Đan Hề nở nụ cười cứng đờ Gượng gạo, mở miệng nói.

" Muội nghe nói, tỷ tỷ không khỏe. Nên hôm nay đặc biệt tới thăm tỷ tỷ.

Uyển Nhi không vội trả lời, mà cô thắc mắc rằng vì sao mình lại nghe được âm thanh đầu máy game thực tế ảo. Nói chuyện cùng với nữ bạo chủ nha.

[...] Tiểu tỷ tỷ yên tâm, với bản lĩnh của hệ thống ta. Dĩ nhiên tiểu tỷ tỷ sẽ nghe thấy được nha.

" Ôh! Mi cũng không tới mức vô dụng.

[...]:" Tiểu tỷ tỷ khen ta một câu, liền chết sao?

"Lão nương lại không muốn khen, sẽ khiến ngươi tự cao a~~~"

Tư Đan Hề đứng một lúc lâu vẫn không thấy Uyển Nhi trả lời, trong lòng có chuta sinh khí. Môi mím lại, tiếp tục lên tiếng.

" Yêu Phi tỷ tỷ.. tỷ..:"

"Ta không có muội muội xấu xí như ngươi, vả lại ta chỉ mới 16 tuổi. Vì cớ gì ngươi lại gọi ta là tỷ tỷ?

" Ta nhìn ngươi, có vẻ lớn hơn ta không ít đâu. Vả lại ngươi nha, ta không có quen..

Không để cho Tư Đan Hề nói xong, Uyển Nhi đã nhanh chóng cướ lời. Vả vào mặt nàng ta liên tục, khiến sắc mặt Tư Đan Hề cứng đờ.

Nay còn căng ra, gân xanh nổi đầy trán. Gương Mặt chỉ thanh tú, nay vặn vẹo tới khó coi. Hai tay nắm chặt, móng tay đâm vào muốn dĩ máu.

" Yêu Phi tỷ tỷ, sao tỷ lại nói muội như vậy? tỷ không nhận ra muội sao?:" Tư Đan Hề cắn chặt răng, bàn tay nắm tay ống tay áo của Uỷen Nhi mà lôi kéo.

Uyển Nhi xoay người lại, thái độ hoàn toàn khác vừa rồi. Cô nắm lấy tay của Tư Đan Hề, đôi mắt nhìn chằm chằm, vẻ mặt có chút ưu tư...

" Yêu Phi Tỷ tỷ, tay muội có vấn đề gì sao? :" Tư Đan Hề khó khăn lên tiếng, nàng ta thật sự muốn hất cánh tay của Uyển Nhi ra.

" Này, lỗ tai ngươi không những bị điếc. Mà cánh tay vừa thô lại rất nhiều lông?

" Ta nói cho ngươi hay, ta không có quen biết ngươi. Đừng mở miệng ra gọi tỷ tỷ này tỷ tỷ nọ.

" Ta còn trẻ hơn ngươi đó, chậc~~ đã thô nhiều lông, còn mắc chứng động kinh sao?

" Ta mới nắm một chút, đã run lêb bần bật. Ngươi có cần ta gọi đại phu không? để lâu không có tốt đâu ~~~

Tư Đan Hề bị Uyển Nhi nói tới nội thương, nàng ta rụt tay lại dấu vào trong ống tay áo rộng. Gương mặt lúc này, không thể nào nở nụ cười gắng gượng được nữa.

Cơ mặt căng ra, giật giật liên hồi.. Sắc mặt đỏ tới lợi hại, Uyển Nhi phớt lờ Tư Đan Hề. Cô tiến lại bên cạnh đại cung nữ, giật lấy cặp lồng chạm khắc tinh xảo..

" Ah, ngươi thật tốt. Có mang đồ ăn tới cho ta sao?

" Tuy ngươi có chút xấu, mắc động kinh nhưng ta không chê bai đâu. Từ nay ta gọi ngươi là tỷ tỷ nhé..

Uyển Nhi giả ngu, tay cầm bánh trong cặp lồng đưa lên miệng ăn. Hai má phồng lên vừa ăn vừa nói không ngớt.

Tư Đan Hề tức giận quan sát Uyển Nhi một hồi, nàng ta nhìn không ra dấu hiệu Uyển Nhi giả bộ mất trí. Nàng ta nhịn xuống tức giận nghĩ một hồi, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng.

" Yêu Phi tỷ tỷ, tỷ thật sự không nhớ ta? kia... kia là bánh mà ta làm cho Hoàng Thượng, nhưng tỷ ăn rồi thì thôi.

" Tỷ ăn đi, ăn nhiều vào: " Tư Đan Hề nghiến răng nghiến lợi, phun ra từng chữ. Hận không thể ngay lập tức lao vào đánh Uyển Nhi.

" Ngươi cũng thật biết điều, cho ta ăn ngon. Lát ta liền giúp ngươi cạo lông tay~~

Nói xong Uyển Nhi giả bộ lấy từ hông ra một cây thủy chùy, đưa tới trước mặt Tư Đan Hề. Tay kia giữa chặt, thật tình như muốn giúp đỡ nữ chủ cạo lông tay.

Tư Đan Hề hoảng hốt, kinh sợ rụt tay lại. Thân thể lui về sau mấy bước, sắc mặt tái mét, đại cung nữ phía sau cũng hoảng sợ không ít.

" Tỷ tỷ... ta... ta không có lông tay, ty ăn ăn bánh đi... Lông tay ta tự cạo được..

" Không phiền tới tỷ:"

Uyển Nhi nhìn thái độ sợ chết của Tư Đan Hề, cô cười ngất ở trong bụng. Môi nhỏ nhếch lên ý cười nhàn nhạt.

Tay cầm chắc thủy chùy, tiến tới trước ép sát Tư Đan Hề. Thái độ ngữ điệu chân thành vô cùng, giống như không giúp nữ cạo lông tay. Thì Uyển Nhi sẽ không buông tha..

" Ngươi cạo làm sao sạch được? Vả lại ngươi cho ta ăn bánh ngon nha, đừng sợ lại đây ta giúp ngươi cạo..

" Không... không cần...:" Uyển Nhi tiến lên, thì Tư Đan Hề sợ hãi lùi tới lợi hại.

" Đừng sợ.. lại đây... ta giúp...

Không để cho Uyển Nhi nói xong, Tư Đan Hề hoảng hốt cầm chặt váy bỏ chạy. Miệng còn la lớn lên, y như heo bị chọc tiết, còn đâu giọng nói vàng oanh.

" A --" Yêu Phi bị điên rồi. "

Uyển Nhi:"..."

"Nhát gan vậy, cũng đòi đấu với lão nương?

"Có đấu cũng không lại lão nương "
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status