Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 129: Người thứ ba

Chương 129: Người thứ ba

“Vậy còn cô?” Tạ Phong Tiêu đột nhiên nhìn về phía tôi, hỏi.

“Tôi..” Tôi đột nhiên không biết nên giải thích như thế nào:

“Tôi ma xui quỷ khiến tiếp xúc với một số quý quái, sau khi dính quy khí thì mở mắt thôi”

Tôi nói qua loa, nhưng cũng may Tạ Phong Tiêu không hỏi đến cùng.

Ánh sáng của lò lửa hắt lên mặt anh ta, tôi đột nhiên không kiềm chế được, lại mở miệng hỏi anh ta: "Vừa nãy nguy hiểm như vậy, tại sao anh lại muốn cứu tôi?”

Tạ Phong Tiêu nghiêng đầu nhìn về phía tôi: “Cái gì gọi là tại sao lại muốn cứu cô?”

“Nói cho cùng thì chúng ta hình như cũng không thân quen cho lắm” Tôi lúng túng nói: “Có vẻ như tôi không đáng giá để anh mạo hiểm đến tính mạng của mình để đi cứu”

“Ha ha” Tạ Phong Tiêu cười: "Tôi cũng không biết nữa, cũng giống như lần trước tôi nói với cô vậy, cô khiến tôi cảm thấy vô cùng quen thuộc, đầu óc còn chưa kịp phản ứng lại, người đã nhảy ra ngoài rồi”

Tôi hơi hơi nhíu mày.

Câu trả lời như thế này nghe kiểu gì cũng giống như thần tượng lừa gạt mấy cö gái trẻ, tôi không thể tin được.

Thấy tôi có vẻ mặt như vậy, Tạ Phong Tiêu thở dài.

“An Tố, con gái thông minh như vậy sẽ khiến đàn ông rất luống cuống đấy” Anh ta nói sâu xa, giọng nói mang theo chút oán giận, thấy tôi vẫn nhìn chảm chăm anh ta, mới bất đắc đĩ mở miệng: “Được rồi, tôi cho cô biết, thật ra tôi cứu cô, là vì..."

 

Rầm rầm rầm!

Ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên một hồi tiếng đập kịch liệt, ngắt lời Tạ Phong Tiêu.

Tôi giật bắn mình, nhanh chóng đứng dậy hướng về phía âm thanh vang lên.

Nhất thời, tôi hít vào một ngụm khí lạnh.

Ngoài cửa vốn dĩ tuyết phủ trắng xóa, nhưng lúc này, trong tuyết trắng, lại có một người đang bị chôn vùi, người kia đang liều mạng đập lên cửa sổ.

“Là Mai Đình Đình!”

Không biết ai kinh ngạc kêu lên một tiếng, rất nhiều người đều giật mình tỉnh lại, vội vàng chạy đến bên cạnh cửa sổ.

Chúng tôi cố hết sức mở cửa sổ ra, tuyết lập tức tràn vào, Mai Đình Đình cũng rơi xuống.

“Đình Đình!” Tôi nhanh chóng đi dìu cô ta, mới phát hiện ra toàn thân cô ta đông lạnh đến mức run lẩy bẩy, vầng mắt đỏ hồng, đầu tóc rối bời.

Chúng tôi có một đống câu hói muốn hỏi Mai Đình Đình, nhưng nhìn cô ta như thế này, làm sao còn hỏi ra được nữa, vội vàng dìu cô ta đến bên cạnh lò lửa, thay quần áo khô, phủ thêm tấm thảm lên.

Chúng tôi nhanh chóng gọi điện thoại cho anh Nam vẫn đang tìm kiếm chị Mai trong khách sạn, anh ta lập tức quay về sảnh lớn.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, nhiệt độ cơ thể Mai Đình Đình mới khôi phục lại một chút, nhưng cô ấy vẫn không ngừng run rẩy như trước, hai mắt đờ đẫn nhìn lò lửa.

An Nhân là người đầu tiên không kiêm chế được, nắm chặt bả vai của cô ta hỏi: "Khi cô mất tích, rốt cuộc là đã đi đâu hả?”

Mai Đình Đình giống như bị câu hỏi cúa An Nhân kích thích, đôi mắt đờ đẫn đột nhiên hiện lên vẻ hoảng sợ.

“Không... Không phải tôi cố ý... Xin lỗi... Xin lỗi chị họ! Không phải tôi cố ý muốn gọi tên của chị họ! Tôi thật sự quá sợ hãi! Chỗ kia thật sự quá đáng sợi"

Mai Đình Đình đột nhiên giống như bị điên, không ngừng lắc đầu, nước mắt như mưa.

Lần này tôi cũng không kiêm chế được, nằm chặt lấy Mai Đình Đình: “Chỗ kia rốt cuộc là ở đâu? Rốt cuộc thì cô đã bị bắt đi đâu?”

Trong mắt Mai Đình Đình hiện lên sợ hãi sâu sắc.

“Núi tuyết... rất nhiều tuyết... rất nhiều tuyết... Toàn bộ đều là tuyết..” Mai Đình Đình không ngừng lặp đi lặp lại, ánh mắt càng ngày càng mơ hồ, giống như nhìn thấy thứ gì đó khiến cho cô ta sợ hãi, cô ta đột nhiên điên cuồng quờ quạng không trung.

“Tránh ra! Tránh ra hết cho tôi!"

Ngón tay sắc nhọn của cô ta nhanh chóng cào rách tay tôi, tôi bị đau nên buông cô ta ra.

“Được rồi, đừng hỏi nữa!” Anh Nam vội vàng kéo tôi và Mai

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status