Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 635

Chương 635: Bói máu

 

Tôi cùng Hạ Lẫm dùng thuật ẩn thân, nhón chân nhảy vào bên trong khuôn viên nhà họ Tiết. Trong sân có một vài người bảo vệ, nhưng đều là người thường không có tu vi, bởi vậy nên không thấy chúng tôi. Chúng tôi hóp bụng lại, đi vào như mèo.

 

Con đường vào có vẻ thuận lợi. Nhưng chính vì quá thuận lợi, khiến tôi có chút run rẩy dè chừng.

 

Chẳng lẽ người nhà họ Tiết hoàn toàn không biết chúng tôi có ý lấy Khai Thiên Phủ bảo vật, cho nên tới bây giờ vẫn chẳng có chút phòng bị nào? Hay thực ra bọn họ đang đặt cái bẫy cực kỳ lớn và nguy hiểm ở phía trong?

 

Còn mải mê suy nghĩ, thì đã tới tầng hầm.

 

Tiết gia cũng giống như Hạ gia, biệt phủ của họ, phía trên cũng có kiến trúc hiện đại, tầng hầm phía dưới lại còn nguyên sự cổ kính. Bảo vật gia truyền, trừ một phần đặt ở nơi trước đó chúng tôi đã tới, còn lại phần lớn đều giấu ở tầng hầm này.

 

Tầng hầm trang trí rất tinh xảo, đủ loại thiết bị thông gió để bảo đảm tránh sự phá hoại do ẩm ướt xâm nhập.

 

Chúng tôi xuyên qua hành lang tầng hầm, liền thấy một cái cửa lớn màu đen.

 

Nếu quả thật như Tiết Xán nói, người Tiết gia cho chúng tôi một cái bẫy, suy luận mà ra hẳn nguy hiểm nằm sau cửa sắt này.

 

Tôi biết việc đã đến nước này, coi như biết là núi đao biển lửa cũng phải đi vào, nghĩ tới đây tôi liền không do dự, nói với Hạ Lẫm 2 chữ cẩn thận.

 

Hạ Lẫm là người cực kỳ thông minh, khẳng định cũng nghĩ đến những gì tôi đã nghĩ, rất nhanh nhẹ gật đầu, dẫn đầu tiến lên một bước, đẩy cái cửa lớn kia ra.

 

Ngay khi cửa sắt từ từ mở ra, tôi đột nhiên cảm giác được cái gì, mặt trắng bệch, bật thốt lên

 

"Cẩn thận!"

 

Tiếng nói của tôi chưa dứt, đã nhìn thấy phía trước vô số mưa tên đột nhiên bắn tới, mang theo linh lực sắc bén!

 

May mắn Hạ Lẫm đã nghe được lời nhắc nhở của tôi, dùng tốc độ nhanh nhất để phản ứng, nhảy vọt một cái, né tránh mưa tên kia.

 

Tôi cũng lập tức ngưng tụ linh lực bảo vệ ở trước mình!

 

Mưa tên này bắn tới thật khí thế, nhưng tới cũng nhanh đi.

 

Tôi cũng hạ linh lực của mình, lập tức đi đến bên Hạ Lẫm, "Em không sao chứ?"

 

"Không sao." Hạ Lẫm mở cửa sắt ra, phía sau một vùng đen như mực, cười lạnh một tiếng, "Xem ra chúng ta đoán không lầm, Tiết gia hẳn đã biết mục đích rồi. An Tố, chúng ta còn muốn đi vào sao?"

 

Hạ Lẫm nói không sai. Trận địa mưa tên linh lực này hẳn mới được thêm vào. Chắc chắn Tiết gia đã biết chúng tôi muốn tới, nên đặc biệt chuẩn bị để mai phục chúng tôi.

 

"Đi."

 

Tôi không do dự chút nào, nói một câu, liền nhanh chóng đi vào phía trong của cửa sắt sâu hun hút.

 

Tôi vận linh lực tạo một đốm lửa trong lòng bàn tay, rất nhanh liền chiếu sáng bốn phía.

 

Tầng hầm này kết cấu rất đơn giản, thật ra chỉ là phòng chứa đồ lớn, bày biện vô số ngăn tủ, tôi cẩn thận cảm thụ linh lực từ 4 phía, rất nhanh liền cảm thấy một cỗ thần lực mạnh mẽ.

"Ở đó". Tôi đè thấp cuống họng nói, rất nhanh liền cùng Hạ Lẫm đi lên phía trước.

 

Nhưng tôi vừa tới gần cỗ linh lực, lại đột nhiên nghe thấy một âm thanh the thé trầm trầm phía sau lưng.

 

"Hạ gia đại tiểu thư, vội vàng thế, có lão già này đang đợi cô đây."

 

Tôi nhanh chóng quay đầu, thấy ngay một ông lão mặc đồ đen đứng đó.

 

Lão già kia không biết bao nhiêu tuổi, toàn thân nhăn nhúm, nhưng lại tản mát ra thần sắc nhạy bén, không nên coi nhẹ.

Nhìn thấy ông ta đứng đó cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

 

Tôi đã sớm nghe Tiết Phong nói qua người nhà họ Tiết đã bắt đầu thuê mấy người ngoài chuyên tu luyện huyền học về làm môn khách, xem ra ông lão này chính là một trong số đó, đến trông coi Khai Thiên Phủ.

 

Thì. . .

 

Khóe miệng tôi hiện lên một tia cười lạnh.

 

"Tiết Gia chỉ biết Tiết Xán linh lực bị suy yếu, nhưng lại không biết tôi đã kế thừa linh lực của đại trưởng lão nhà tôi, tưởng rằng cử một ông già ra, liền có thể giải quyết tôi và Hạ Lẫm.

 

Ừ thì cũng đúng đấy, lão già trước mắt có tu vi như thế, tuổi thọ có lẽ cũng vượt qua so với kiếp người bình thường, nhưng so với linh lực của Đại trưởng lão - ông cụ cương thi ngàn năm tuổi nhà tôi, xem ra quá sức rồi.

Thế thì tốc chiến tốc thắng đi!

Nghĩ đến đây, tôi không chút do dự, hét lớn với Hạ Lẫm: "Đi lấy Khai Thiên Phủ!"

 

Dứt lời, nhón mũi chân, nhanh chóng ngưng tụ linh lực, vọt về phía lão già kia.

 

Lão già kia cũng lập tức ngưng tụ linh lực, nhưng làm sao nhanh được bằng tôi?

 

Tôi đưa tay, một chưởng vỗ ra, cách đỉnh đầu lão kia 1 gang!

 

Linh lực của chưởng này đã tăng lên tới tối cao, lão kia căn bản không nghĩ tới tôi lại lợi hại như vậy, bị đánh trúng, phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất không dậy nổi.

 

Bên kia Hạ Lẫm cũng đã thành công lấy được bảo vật, hai chúng tôi nhìn nhau gật đầu, liền nhảy ra khỏi tầng hầm nhà họ Tiết, ẩn thân chạy vội, lập tức trở lại trong xe, lái xe trở lại biệt thự của Hạ gia ở thành phố S.

 

Tiết Phong đã đang chờ chúng tôi. Vừa nhìn thấy chúng tôi trở về, hắn hốt hoảng chào đón: "Mọi người không sao chứ? Tôi đột nhiên phát hiện, mấy lão hồ ly nhà tôi có vẻ như đã biết kế hoạch của chúng ta rồi!"

 

Trông Tiết Phong còn mặc đồ lễ phục, chắc là nghĩ chúng tôi bị lộ tẩy, nên vội vàng hấp tấp tới.

 

"Ừm, bọn họ có đặt bẫy, nhưng chúng tôi qua rồi." Trong lúc tôi đáp lời, Hạ Lẫm đã cầm bảo vật, đặt vào chỗ mấy cái Thần khí kia.

 

Tiết Phong trợn tròn con mắt, "Thật á? An Tố ơi giờ em cũng ngầu quá đi, mới có một lúc đã giải quyết xong rồi?"

Tôi không thể vui vẻ mà tán gẫu, nói: "Mặc dù Khai Thiên Phủ đã cầm về, nhưng người của Tiết gia lúc nào cũng có thể đến để đòi về."

 

Trước đó chúng tôi sở dĩ lựa chọn trộm Khai Thiên Phủ, chính là không muốn trực diện gây hấn với họ Tiết, nhưng không nghĩ vẫn bị bọn họ phát hiện. Họ đã biết là chúng tôi trộm, khẳng định liền sẽ tìm tới cửa, mặc dù trộm ra rất dễ dàng, nhưng sau đó phải đối mặt với Tiết gia, e rằng cũng không hay ho nổi.

 

Hạ Lẫm hiển nhiên đã sớm nghĩ đến chuyện này này, sắp xếp cẩn thận Thần khí, rồi nói: "Xem ra, chúng ta phải nhanh chóng cấp tốc tìm kiếm xem Thần khí cuối cùng đang ở nơi nào."

 

Tôi gật gật đầu.

 

Không sai, nếu như Thần khí cuối cùng kia cũng thu về, chúng tôi lập tức có thể để Tiết Xán một lần nữa ngưng tụ hồn phách, đến lúc đó Tiết Gia có đến tìm hay không thì cũng kệ.

 

Thần khí cuối cùng này, là Kim Ô Sa, nhưng điều tra mãi mà chúng tôi vẫn không có tin tức.

 

Do dự mãi, tôi rốt cục đưa ra quyết định, ngẩng đầu nói với Tiết Phong cùng Hạ Lẫm: "Tôi quyết định sẽ dùng bói máu, để bói xem Kim Ô Sa ở nơi nào."



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status