Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 653

Chương 653: Nữ nhân đứng tại đầu giường

Nữ nhân này xuất hiện đột ngột như thế, trong lòng tôi run lên, lập tức từ dưới đất vọt lên, nhanh chóng ngưng tụ linh lực hướng nàng bức tới.

Khi đi tới càng ngày càng gần, tôi rất nhanh phát hiện cái thân thể kia gần như trong suốt, hiển nhiên chính là một Quỷ Hồn.

Và cũng càng gần hơn nữa, tôi rất nhanh liền nhận ra khí tức của hồn phách này.

Thị lực tôi lộ vẻ căng thẳng.

Là Lục Yến Nhi.

Mặc dù trước đó ở trong tầng hầm, tôi chỉ nháy mắt đụng phải bộ xương cốt của nàng, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra khí tức của nàng.

Cảm giác được có người tiến lại gần, Lục Yến Nhi bỗng dưng quay đầu.

Trước đó ở dưới tầng hầm, tôi chẳng qua là chỉ nhìn thấy một bộ xương cốt, lúc vào gian phòng của Phương phu nhân cũng cách quá xa tấm hình nên không nhìn được rõ, lúc này lần đầu tiên tôi thấy rõ được khuôn mặt của Lục Yến Nhi.

Lục Yến Nhi thật là một giai nhân tuyệt sắc, khuôn mặt cùng Phương Trạch có mấy phần giống nhau, thấy tôi tới gần, khóe môi của nàng bỗng dưng cong lên, đồng thời quỷ khí bên người bùng phát.

Cảm giác được quỷ khí trên người Lục Yến Nhi, tôi không khỏi biến sắc.

Thật là quỷ khí lợi hại!

Tôi biết Lục Yến Nhi lúc chết đi đã thành quỷ hồn nhiều năm, mà lại trên người oán khí cực nặng, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý, cho rằng nàng không phải dễ đối phó, nhưng lúc này thấy được quỷ khí bộc phát trên người nàng, tôi vẫn không khỏi chấn kinh.

Quỷ khí trên người Lục Yến Nhi hiển nhiên không giống người bình thường, phải là Huyền Môn chính thống trước kia tu luyện sau khi chết đi mới có thể ngưng tụ ra quỷ khí như vậy.

Cho nên nói, chẳng lẽ Lục Yến Nhi là người trong Huyền Môn?

Trong lòng tôi chấn kinh, còn chưa kịp phản ứng, Lục Yến Nhi đã nhanh chóng rút lui về phía sau, né tránh công kích của tôi.

Hiển nhiên, mục tiêu của Lục Yến Nhi không phải là tôi, bởi vậy nàng né tránh công kích của tôi, sau đó liền quay người, một chưởng bóp lấy cổ Phương Trạch!

Tôi lập tức kinh hãi!

Tôi coi là Lục Yến Nhi đêm hôm khuya khoắt đến bên giường Phương Trạch, chẳng qua như là một người mẹ muốn tới nhìn mặt con mình một chút, nhưng ngàn lần không nghĩ tới, nàng vậy mà lại muốn giết Phương Trạch!

“Dừng tay!” Tôi hét lớn một tiếng, lập tức muốn xông tới ngăn cản nàng, nhưng Lục Yến Nhi động tác càng nhanh, tay dùng sức mạnh hơn, trực tiếp đem Phương Trạch bóp cho tỉnh ngủ!

Phương Trạch mở mắt ra, liền nhìn thấy một nữ nhân áo trắng tóc dài phất phơ ngay trước mặt mình.

“A!” Phương Trạch bị dọa đến hét lên.

Trong lòng tôi thầm mắng đáng chết, mũi chân nhẹ một điểm, người như mũi tên thoát dây cung mà ra, nhanh chóng rơi xuống bên người Lục Yến Nhi, không chút do dự thẳng tay một chưởng.

Lục Yến Nhi mặc dù trên người quỷ khí lợi hại, nhưng đến cùng không phải là đối thủ của tôi, nàng cũng không nghĩ tôi lại xuất thủ dứt khoát như vậy, lập tức bị đánh trúng lảo đảo lùi lại, tay cũng buông ra Phương Trạch.

“Khụ khụ…”

Phương Trạch rơi xuống mặt đất, ho kịch liệt, mà Lục Yến Nhi hiển nhiên cũng là người thông minh, chỉ giao chiến trong nháy mắt như vậy nàng đã biết mình không phải là đối thủ của tôi, nên cũng không ham chiến, lập tức liền bay ra ngoài cửa sổ.

Tôi trong nội tâm lo lắng cho an nguy của Phương Trạch, bởi vậy cũng không đuổi theo, chỉ là nhanh chóng đỡ Phương Trạch dậy, thấp giọng hỏi: “Cậu không sao chứ?”

Phương Trạch bị siết đến sắc mặt trắng bệch, trên cổ vẫn còn rõ ràng dấu đỏ, nhưng cậu ta lại không màng đến việc này, chỉ là vô cùng sợ hãi nhìn tôi: “An Tố, vừa rồi cô làm gì vậy? Là cô đã đuổi nữ quỷ kia đi sao?”

Trong lòng tôi oanh một tiếng.

Tôi biết vừa rồi Phương Trạch đều trông thấy hết sự tình, bây giờ có nói dối cũng không có ý nghĩa, chỉ có thể thấp giọng nói: “Đúng vậy, tôi biết một chút thuật pháp, cho nên vừa rồi đã đuổi nữ quỷ kia đi.”

Phương Trạch nhìn tôi chấn kinh, nhưng cuối cùng vẫn là không hỏi gì, chỉ để mặc tôi nâng đỡ, nằm xuống giường, hỏi: “Nữ quỷ kia rốt cuộc là ai? Sao tôi lại có một chút cảm giác quen thuộc?”

Tôi căn bản không biết giải thích thế nào cho Phương Trạch, nữ quỷ kia muốn giết cậu ấy, lại chính là mẹ ruột của cậu ấy.

Mà lại dù sao thân thế của Phương Trạch, cũng không phải đến lượt tôi nói cho cậu ta biết, thế là chỉ có thể mở miệng nói: “Tôi cũng không rõ, nhưng là người đó đã xuất hiện tại nhà của cậu, không chừng là một người thân nào đó, cho nên cậu mới cảm thấy quen thuộc.”

Tôi nói qua loa vài câu, sau đó liền trấn an Phương Trạch nằm ngủ, Phương Trạch người hết sức yếu ớt, rất nhanh liền nhắm mắt đi ngủ.

Thấy Phương Trạch đã ngủ rồi, ngược lại tôi lại không ngủ được, lông mày nhíu chặt, cẩn thận suy nghĩ về truyện vừa rồi xảy ra.

Vừa rồi nữ quỷ đó, khẳng định chính là Lục Yến Nhi, kết giới của nàng đã được giải khai lúc bị tôi đả thương, đoán chừng là từ một nơi nào bí mật ẩn nấp chữa thương, hiện tại là rốt cuộc nhịn không được mới bắt đầu động thủ.

Nhưng tôi nghi hoặc nhất chính là, Lục Yến Nhi không phải là mẹ ruột của Phương Trạch sao? Vì sao nàng lại hạ thủ với Phương Trạch?

Mặt khác, tôi cẩn thận hồi tưởng lại lúc mới phát sinh sự tình, mặc dù toàn bộ Phương gia đều âm khí rất nặng, nhưng lại chỉ có phòng Phương Trạch gặp phải quỷ quái cùng yêu vật. Chẳng lẽ nói đây là kế hoạch của Lục Yến Nhi sao?

Nhưng tôi nghĩ mãi mà cũng không rõ, nàng vì cái gì lại bỏ qua Phương phu nhân không trả thù, mà lại một mực nhằm vào Phương Trạch?

Tôi càng nghĩ càng thấy kỳ quái, Phương gia thực tế đúng là không yên ổn chút nào, tôi quá lo lắng quá trình tìm kiếm Kim Ô Sa không biết sẽ còn phát sinh sự cố nào nữa gây trở ngại. Xem ra tôi không thể không tăng tốc tiến trình tìm kiếm Kim Ô Sa.

Nghĩ đến điều này, tôi cắn răng, đưa ra một quyết định khá tàn nhẫn.

Sáng ngày thứ hai, khi Phương Trạch rời khỏi giường, tôi đến hỏi xem tình hình thân thể cậu ta thế nào, mặt khác làm ra vẻ thản nhiên nói: “Đúng rồi, Phương Trạch, tình hình hiện tại xem ra vẫn chưa ổn, tôi làm cho cậu một cái thẻ bài hộ thân mới.”

Tôi lấy ra một sợi dây chuyền từ trong túi của mình.

Cái dây chuyền này thật ra cũng chỉ là một cái tương tự ngọc châu, lấy dây đỏ buộc vào, tôi đưa cho Phương Trạch, nói: “Cậu đem cái này đeo trên cổ, những quỷ quái kia sẽ không thể tới gần cậu.”

Phương Trạch đối với tôi hiện tại đã mười phần tin tưởng, không nói gì liền nhận lấy dây chuyền đeo luôn vào cổ, ngẩng đầu nhìn tôi, “Cảm ơn cô, An Tố.”

Nhìn vào đôi mắt trong suốt của Phương Trạch, tôi nhất thời không dám đối mặt, đành phải nhìn ra chỗ khác, mở miệng nói: “Chẳng qua là tiện tay thôi. À đúng rồi, cậu nên qua xem tình hình cha cậu thế nào.”

“Tại sao phải đi qua xem ông già kia?” Vừa nghe tôi nói đến Phương Hải, Phương Trạch liền lộ vẻ không vui.

“Bởi vì cha cậu biết rất nhiều đạo sĩ đặc biệt, cậu có thể đi hỏi một chút, không chứng có thể biết được danh tính của nữ quỷ kia.” Tôi thuận miệng nói.

Phương Trạch đúng là đối với thân phận Lục Yến Nhi đặc biệt chú ý, bởi vậy chỉ do dự một lúc, lát sau liền đứng dậy đi về phía phòng của Phương Hải.

Nhìn thấy Phương Trạch rời đi, trong lòng tôi càng thêm áy náy.

Thật xin lỗi Phương Trạch…Tôi đã lợi dụng sự tín nhiệm của cậu dành cho tôi, thật sự xin lỗi…

Phương Trạch sau khi đi ra khỏi phòng, Phương Tình nãy giờ không nói gì, đột nhiên cau mày mở miệng: “An Tố, cậu lại đang làm gì vậy?”

Không thể không nói, tôi nói dối nhưng không tài nào qua được mắt Phương Tình.

Tôi nhìn Phương Tình, biết cô ấy là bằng hữu tốt nhất của tôi, tôi không nên lừa dối, liền chậm rãi mở miệng: “Vừa rồi tớ cho Phương Trạch một cái ngọc bội, có khả năng thôi miên người khác, chỉ cần cậu ấy mang theo cái này xuất hiện trước mặt Phương Hải, Phương Hải sẽ bị khống chế tinh thần.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status