Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 717

Chương 717: Danh tính của ma nữ

Edit by Ngao Thị

Tiết Chỉ vẽ liên tiếp nhiều cánh cửa cạnh nhau, rồi vẽ một thứ to lớn giống khung cửa.

Thấy ngoài cửa, đi lại với một cây gậy trên tay.

Cảnh tượng này thật quen thuộc, giống như phòng trẻ em mà tôi đã thấy trong bệnh viện trước đây.

Và từ góc nhìn của bức tranh này, hiển nhiên là người vẽ đang ngồi ở một trong căn phòng, qua lớp cửa kính trong suốt có thể nhìn thấy dãy phòng bên ngoài và phía đối diện, bên ngoài cửa có một bóng người hung ác là linh cánh.

“Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?” Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của tôi, Tiết Chỉ lo lắng hỏi

“Mẹ không sao.” Tôi vội nói: “Con đưa cho mẹ những bức tranh này , được không?”.

“Đương nhiên là được rồi mẹ” Tiết Chỉ nở nụ cười ngọt ngào, đưa bức họa trong tay cho tôi

Tôi giữ bức tranh, cùng Tiết Chỉ chơi một ngày trong vườn bách thú.

Về đến nhà Tiết Chỉ đi ngủ, tôi nóng lòng đi tìm Hạ Lẫm

“Hạ Lẫm, em nhìn bức tranh này.” Tôi đưa tranh này cho Hạ Lẫm xem, “Em nghĩ như thế nào?

Hạ Lẫm nhìn thấy bức tranh này liền có suy nghĩ giống tôi, "Là nhà giam sao?"

"Không tệ."

"Bức tranh này từ đâu mà có?"

"Trước khi đến nhà xác, chúng ta đã nhìn thấy ma nữ, cô ta đang vẽ gì đó trên mặt đất, chị đã chụp lại những bức tranh của cô ta, em còn nhớ không?"Hạ Lẫm gật đầu.

"Chị nhớ tới. Không chỉ có như vậy, sau này ở phòng Hạ Lãnh, ma nữ cũnh vẽ biểu tượng giống như vậy."

"Đúng, đây là thứ mà ma nữ đã vẽ." Hạ Lẫm nói

"Đây là những gì Tiết Chỉ có thể nhìn thấy, qua bức ảnh chị chụp lại.Tiết Chỉ dù sao cũng là một đứa trẻ, cũng có linh cảm nhất định, cho nêncó thể thấy những gì chúng ta không thấy. "

“Cho nên, hình vẽ trong bức tranh này, ma nữ cũng bị nhốt ở một gian phòng, nên mới nhìn thấy cảnh nhà trang?” Hạ Lẫm chậm rãi nói: “Ma nữ, có phải là một trong những đứa bé bị giam giữ? "

Tôi gật đầu.

Dù sao trong trại giam, tôi cũng đã tận mắt chứng kiến ​​cảnh cai ngục hành hạ những đứa trẻ này, nên trước đây tôi nghi ngờ ma nữ là một đứa trẻ, và muốn báo thù những tên cai ngục này sau khi chết.

Bất quá, những suy nghĩ trước đây của tôi không phải là bằng chứng, nhưng bây giờ với một bức tranh như vậy, tôi căn bản chắc chắn suy nghĩ của mình.

“Vậy chị nghĩ sẽ là đứa trẻ nào?” Hạ Lẫm hỏi.

Tôi cúi đầu nghĩ: "Tất cả những bảo vệ bị giết đều là những bảo vệ của nhiệm kì trước, vậy chắc hẳn là một trong những đứa trẻ của lần đó."

"Nhưng mà ..." Hạ Lẫm nhíu mày, trong lòng đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, "Em nhớ tới Hạ gia có người nói với em nếu có đứa nhỏ trong bệnh viện mà chết, nhất định phải gửi lại Hạ gia. Về phần này, Hạ gia quản lý là rất nghiêm ngặt và không có ngoại lệ nào được phép. "

Tôi sửng sốt, "Tại sao?"

Hạ Lẫm cười nhạt, "Sở dĩ muốn chôn những đứa trẻ này, nhưng nguyên nhân thực sự là sợ những đứa trẻ này trở thành Lệ Quỷ."

Tôi đã rất ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng hiểu ra.

Những đứa trẻ này có tài năng siêu hình xuất sắc, đồng thời vì tài năng của chúng, nếu gặp truyện bất bình, sau khi chết, chúng có khả năng biến thành Lệ Quỷ hơn người thường, ma lực mạnh mẽ.

Những đứa trẻ này thực sự bị hành hạ khi chúng còn sống, và chúng sẽ trở thành Lệ Quỷ sau khi chết, và tôi không ngạc nhiên chút nào.

Hạ gia hẳn là cũng nghĩ đến chuyện này, cho nên mới đặc biệt đem thi thể của những đứa trẻ này trả lại cho Hạ gua, đảm bảo bọn chúng được đầu thai chuyển kiếp, sẽ không biến thành Lệ Quỷ để báo thù.

Hạ Lẫm đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng hỏi tôi: "An Tố, chị còn nhớ lúc trước nhìn thấy ma nữ, cô ta là thể xác hay chỉ là linh hồn?"

Tôi sửng sốt một chút, sau đó nói: "Là linh hồn."

“Vậy thì có thể...” Hạ Lẫm đac hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

"Có chuyện gì?"

“Trước đây chúng ta cũng rất ngạc nhiên, tại sao rõ ràng có mười một đứa trẻ, mà lại chỉ có mười đứa trẻ có hồ sơ?” Hạ Lẫm nói, “Sở dĩ, dứa trẻ thứ mười một, thi thể không được đưa về Hạ gia, cho nên đứa nhỏ này, hẳn là không có tài liệu. "

Tôi sửng sốt, và ngay lập tức hiểu ra.

Nếu ma nữ thật sự là con của Hạ gia, thân thể của cô ấy nhất định phải trở về Hạ gia, bằng không Hạ gia nhất định sẽ truy sát, nhưng cô không những không bị truy sát, mà ngay cả thi thể cũng bị lấy đi, chứng tỏ rằng, Hạ gia Từ đầu đến cuối không hề biết đến sự tồn tại của đứa trẻ này.

"Vậy ..." Tôi tiếp tục suy nghĩ theo dòng suy nghĩ này, càng ngày càng lo lắng, "Đứa trẻ đó, là cô gái thứ mười một?"

“Không tệ.” Hạ Lẫm vội vàng gật đầu, “Hình dáng của ma nữ giống với cô gái trong ảnh. Chỉ khác là khuôn mặt của ma nữ hoàn toàn thối nát.”

Quả thực, mọi thứ đều có lý, chỉ có một điều kỳ lạ là cô gái trong ảnh lộ mặt, sau khi biến thành ma, khuôn mặt của cô ấy cũng sợ ánh sáng.

Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi cũng đồng ý với những gì Hạ Lẫm nói, ma nữ đó rất có thể là cô gái thứ mười một. Đó chỉ là lý do tại sao cô gái này không còn trong hồ sơ nữa, và tại sao cô ấy lại trở thành Lệ Quỷ. Tôi cho rằng chỉ có những người lính canh của năm đó biết.

Những thị vệ đó, đã chết một nửa, hiển nhiên Hạ Lãnh cùng Hạ Ưu sẽ không nói cho chúng tôibiết, cho nên chúng ta chỉ có thể đi tìm Hạ Lâm.

Thảo luận về nhà tạm giam xong, tôi chợt nghĩ tới điều gì đó, nói: "Suýt nữa thì quên mất, tôi đang đi chuẩn bị thuốc cho Ninh Trác."

Nói xong, tôi đi đến giá sách bên cạnh phòng của Hạ Lẫm, lật một quyển sách lên.

Ngay sau đó, bức tường được đẩy sang một bên, để lộ ra một căn phòng bí mật bên trong.

Đây là một mật thất đan dược, trong phòng của Hạ Lẫm.

Sau khi đi vào mật thất, Hạ Lẫm đi theo nhíu mày, "Chị vẫn là dùng cách đó giúp anh ta chế thuốc?"

Tay tôi cứng đờ, nhưng nhanh chóng thản nhiên nói: "Thân thể của Ninh Trác còn chưa hoàn toàn bình phục, còn phải uống hai tháng thuốc nữa mới có thể hồi phục đến giai đoạn hoàn chỉnh hơn."

“Anh ta có biết những loại thuốc này được bào chế như thế nào không?” Hạ Lẫm lại hỏi, giọng nói có chút lạnh lùng.

“Đương nhiên anh ấy không biết.” Tôi cười khổ “Nếu anh ấy biết, với tính cách của anh ấy, anh ấy nhất định sẽ cảm thấy có lỗi với chị, sẽ không uống thuốc”.

“Em cũng không nghĩ biện pháp này thích hợp.” Hạ Lẫm nhíu mày, “Tuy rằng hiện tại thân thể của chị là bất tử, nhưng dùng máu làm thuốc trong thời gian dài như vậy sẽ khiến thân thể tổn thương.”

Tôi mặc kệ lời nói của Hạ Lẫm , chỉ cầm một con dao đã khử trùng trên bàn, ​​rạch vào cánh tay.



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status