Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 737

Chương 737: Ninh Uyển Uyển

Edit by Ngao Thị

Sau khi rời khỏi xe của Tiết Xán, Hạ Lẫm không khỏi nhíu mày hỏi tôi: "An Tố, chị làm sao vậy?"

“Đừng lo lắng.” Tôi thở dài, “Tiết Chỉ, không có bị bắt cóc.”

“Ý chị là gì?” Hạ Lẫm nhíu mày.

"Tất cả là do thằng bé bày ra."

Tiết Chỉ đã suy nghĩ rất cẩn thận, nhưng suy nghĩ của tiểu tử này vẫn không thoát khỏi tầm mắt của tôi, tôi nhanh chóng hiểu được thằng bé muốn làm gì.

Thằng bé hoàn toàn không phải bị bắt cóc, nó chỉ cố ý muốn dẫn Tiết Xán đến, sau đó là tôi cùng đến đó.

Nhưng điều thằng bé không ngờ là tôi và Tiết Xán đã trực tiếp gặp nhau rồi.

Hạ Lẫm hiểu Tiết Chỉ từ nhỏ, lập tức hiểu được, gật đầu nói: "Thằng bé muốn chị và Tiết Xán gặp nhau, đúng không?"

Tôi cười khổ một tiếng, "Đứa nhỏ này thật đúng là...tại sao phải tọc mạch thế này?"

“Không phải thằng bé chỉ muốn cha và mẹ nó quay lại với nhau hay sao.” Hạ Lẫm nhẹ giọng nói.

Đôi mắt tôi bất giác tối sầm lại.

Hạ Lẫm nói đúng, trước đây Tiết Chỉ không có chia sẻ tình cảm của cha nó với tôi, e rằng cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Tiết Xán trước đây khiến thằng bé càng hy vọng có Tiết Xán ở bên, cho nên mới nghĩ ra cách như vậy.

Chỉ là thằng bé không biết nguyên nhân vì sao tôi lại muốn rời xa Tiết Xán, tôi và Tiết Xán tuyệt đối không thể quay lại bên nhau.

Tôi lập tức gác lại suy nghĩ, gửi tin nhắn cho Tiết Chỉ.

[Thằng nhóc hôi hám, tao đã phát hiện ra kế hoạch của mày rồi, bây giờ tao gọi lại, tao không trách mày đâu. Tối nay hãy làm món gà chảy nước miếng yêu thích của mày, mau về đi.】( đây là mật mã của 2 mẹ con nhà An Tố nha mọi người hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com)

Sau khi gửi tin nhắn, tôi lặng lẽ đợi thằng bé trả lời,

Chắc chắn rồi, tôi đã sớm nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Tôi thấy số đó là Tiết Chỉ, tôi yên tâm.

Mặc dù đã đoán được kế hoạch của Tiết Chỉ từ trước, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng, vừa nhìn thấy cuộc gọi thì hoàn toàn yên tâm.

“Tiết Chỉ, nhóc con này.” Vừa bắt máy, tôi không nhịn được hét lên: “Chơi với cha mẹ thế này có thú vị không?

Vốn tưởng rằng mình sẽ nghe thấy Tiết Chỉ trả, nhưng không phải, điện thoại im lặng, không nghe thấy Tiết Chỉ trả lời.

Trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt, vội vàng hỏi: "Tiết Chỉ, con có nghe thấy mẹ nói không? Trả lời mẹ mau."

Sau đó tôi mới nghe thấy tiếng cười khúc khích từ điện thoại.

Tuy nhiên, đó không phải là giọng của Tiết Chỉ.

Đó là giọng của một người phụ nữ.

Nhưng khoảnh khắc nghe thấy âm thanh này, tôi chỉ cảm thấy tim mình như rơi xuống đáy vực.

Dù đã lâu không nghe thấy âm thanh này, nhưng tôi vẫn nhận ra nó trong chốc lát.

Là Ninh Uyển Uyển.

Cả hai năm nay, tôi gần như cho rằng nữ nhân này đã từ bỏ tôi, không ngờ cô ta vẫn đột nhiên xuất hiện, cô ta xuất hiện bất ngờ như vậy nhưng lại nắm chắc điểm yếu của tôi đó là Dung Chỉ.

“Ninh Uyển Uyển?” Tôi khó khăn lên tiếng, cố gắng giữ cho giọng nói của mình không quá run, “Tại sao cô lại trả lời cuộc gọi? Tiết Chỉ đang ở đâu?

Hạ Lẫm ở bên cũng đột nhiên thay đổi sắc mặt khi nghe thấy tên của Ninh Uyển Uyển.

Ninh Uyển Uyển đang nghe điện thoại, lại bật cười.

Tiếng cười vô cùng sắc bén, dựng cả tóc gáy khi nghe tôi nói.

“Cô hỏi tôi tại sao lại trả lời cuộc gọi này?” Sau khi mỉm cười, cô ta không vội nói, “Đương nhiên là bởi vì tôi đang ở cùng con trai của cô.”

Tay tôi nắm chặt lấy điện thoại, các đốt ngón tay đều bấm chặt. "Ninh Uyển Uyển, cô muốn làm gì?"

“Tôi muốn làm gì, nhiều năm như vậy cô không biết sao?” Giọng nói của Ninh Uyển Uyển đột nhiên trở nên châm chọc, “Tôi nói cho cô biết, bây giờ cô tới đây, đến ngay đây, đây là núi Phượng Hoàng, tôi đang đợi cô ở đây. Nhớ, nếu cô dám nói với Tiết Xán, tôi hứa sẽ để con trai cưng của cô chết ngay bây giờ! "

Sau khi Ninh Uyển Uyển nói xong, cô ta không cho mình cơ hội đồng ý, liền cúp máy.

Tôi đang cầm điện thoại và sắc mặt trở nên nhợt nhạt hơn.

“An Tố, có chuyện gì vậy?” Hạ Lẫm rốt cuộc không nhịn được hỏi, “Nịnh Uyển Uyển trả lời cuộc gọi bằng điện thoại của Tiết Chỉ đã nói gì?

Tôi lúc này mới như bị dội một gáo nước lạnh, chợt bừng tỉnh, nắm lấy tay Hạ Lẫm, sắc mặt tái nhợt run rẩy hỏi: "Hạ Lẫm, làm sao bây giờ ? Tiết Chỉ rơi vào tay Ninh Uyển Uyển rồi !"

Không phải tôi hoảng sợ, Ninh Uyển Uyển không phải lần đầu tiên làm những truyện này với tôi, nhưng lần này, tôi sợ hãi hơn bao giờ hết.

Vì đó là Tiết Chỉ.

Nếu là bản thân tôi, tôi không có gì phải sợ mất đi, còn Tiết Chỉ, chỉ cần thằng bé ở trong tay Ninh Uyển Uyển, có thể sẽ bị thương một bất cứ lúc nào, tôi liền run lên vì sợ.

Nghe tôi nói, mặt Hạ Lẫm đột nhiên tái mét, nhưng dù sao thì cậu ta cũng bình tĩnh hơn tôi, không nói gì lập tức đưa tôi ra chiếc xe chúng tôi đã đỗ trước đó rồi lái đến núi Phượng Hoàng mà Ninh Uyển Uyển nói.

Ngay lúc chúng tôi phóng đi, Tiết Xán bên kia dường như đã nhận ra có điều gì đó không ổn.

Sau khi rời khỏi xe, Tiết Xán suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng gửi một tin nhắn qua: "An Tố, em hãy tự mình cẩn thận."

Gửi xong tin nhắn này, Tiết đưa điện thoại lên, kêu Tiết Phong lái xe đưa mình trở về Tiết gia.

Khi xe dừng ở cửa Tiết gia, Tiết Xán cảm giác được có gì đó không ổn nên cầm điện thoại di động gọi lại vào số của Tiết Chỉ.

“Tối nay, Tiết Xán anh không định gọi điện thoại cho......” Tiết Phong ở phía trước đang quay đầu muốn nói chuyện với Tiết Xán, nhưng đột nhiên Tiết Xán đang cầm điện thoại của anh ấy mà im lặng.

Tiết Xán đang cầm điện thoại di động, nghe được tiếng bíp dài trong điện thoại, nhíu mày.

Cuối cùng, không ai đáp lại.

Cuối cùng, Tiết Xán cũng đặt điện thoại xuống, nỗi lo lắng trong lòng càng ngày càng mở rộng.

“Tiết Phong.” Anh ấy nhanh chóng ngẩng đầu, đối mặt với Tiết Phongngồi trên ghế lái nói: “Chúng ta đi tìm thằng nhóc con kia.”

“ Đi tìm Hạ Chỉ sao?” Tiết Phong sững sờ. “Anh vì sao lại đi tìm thằng nhóc đó? Không phải An Tố đã nói rồi sao?

“Đừng quan tâm An Tố nói gì.” Tiết Xán cảm thấy nhiều chuyện không đúng và cũng không có lý do gì, dường như là một cảm giác rất tinh tế. Anh ấy chưa từng có cảm giác này bao giờ, chỉ là cảm thấy. trong lòng lo lắng, "Chúng ta mau đi tìm."

“Làm cách nào có thể được?” Tiết Phong ngượng ngùng “Hơi thở của tên nhóc kia không phải đã biến mất hoàn toàn sao?

Tiêst Xán ánh mắt lóe lên, "Dù có người dùng Kết Giới để che đậy, dù linh lực có cường đại cỡ nào, thi vẫn còn lại chút hơi thở, để tôi láp Kết Giới tìm thử xem."



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status