Hộ hoa cao thủ tại đô thị

Chương 545: Tứ thái giám thủ đô


Không thể nghi ngờ Hạ Thiên bây giờ cũng xem như danh nhân ở thủ đô, trong mắt người thường thì Hạ Thiên là Hạ thần y đệ nhất thiên hạ, chỉ cần dùng một cây châm đâm vào người là không còn bệnh tật gì.

Nhưng đại đa số mọi người đều chỉ biết có nhiêu đó về hạ thiên, những lời đồn Hạ Thiên đập nát khu nhà Lý gia cũng chỉ được truyền đi trong thể chế, Hùng Hổ tuy được gọi là tứ thiếu gia thủ đô nhưng chưa đủ tư cách tiến vào trong thể chế kia, vì vậy mà hắn cũng không biết được sự hùng mạnh của Hạ Thiên.

Nhưng giữa các thành viên trong tứ thiếu gia thủ đô thường bảo trì sự liên hệ chặt chẽ, vì vậy Hùng Hổ cũng biết sự kiện Lục Tinh đột nhiên bị mù, hắn cũng biết một trong bốn đóa hoa thủ đô đã bị một kẻ không phải người thủ đô hái mất. Hắn biết tiểu tử kia tên là hạ thiên, Lục Tinh cũng vì nhìn Mộc Hàm vài lần mà bị Hạ Thiên làm cho mù mắt, nhưng Hạ Thiên ra tay thế nào thì Lục Tinh căn bản không biết.

Nghe nói Lục Tinh cũng đã báo cảnh sát nhưng vì không có chứng cứ là Hạ Thiên đã ra tay, nhưng rõ ràng Lục Tinh sẽ không bỏ qua, hắn đang bày mưu đồ đối phó với Hạ Thiên và Mộc Hàm.

Hùng Hổ nghĩ vậy mà dùng ánh mắt gấu mèo nhìn Hạ Thiên và mộc hàm, đám người tứ thiếu gia thủ đô từng khoe khoang sẽ hái bốn đóa hoa thủ đô, bọn họ nhất định phải có được một người. Đáng tiếc là sự thật chứng minh đó chỉ là mơ ước khó thành hiện thực, thủ đô có bốn đóa hoa, nhưng hoa này không bao giờ thèm ngó ngàng gì đến tứ thiếu gia thủ đô. Đám tứ thiếu gia cũng không dám giở thủ đoạn, vì bọn họ biết bốn đóa hoa đều có thân phận không tầm thường.

Hai ngày qua ở thủ đô chợt bùng lên một thông tin, Mộc Hàm trong bốn đóa hoa thủ đô đã cắt dứt quan hệ với Tôn gia, nàng đã không còn chỗ dựa, sau này chỉ là một người phụ nữ bình thường. Tin tức này làm cho tứ thiếu gia thủ đô mừng như điên, bọn họ thậm chí còn đánh cuộc xem ai là người chộp được Mộc Hàm đầu tiên.

Nhưng Lục Tinh xuất sư bất lợi, hắn đã trở thành người mù, đừng nói là tán gái, bây giờ nhìn gái còn không được, nói không chừng gay đến trước mặt hắn còn nghĩ rằng đối phương là người đẹp.

- Hùng Hổ, thấy anh biết chồng tôi, nếu như vậy thì tôi không nhiều lời.

Mộc Hàm cũng mở miệng, nàng nói xong thì kéo tay Hạ Thiên:

- Chồng, chúng ta đi thôi, tôi không thích nhìn thấy hắn.

"Hừ, có cái quái gì mà ngon? Không phải tìm được một tên đàn ông là bác sĩ sao? Đợi đến khi ông bắt được tên đàn ông của mày, sau đó ông sẽ kéo mày lên giường. Còn có cả Tống Ngọc Mị, chúng mày là hoa ở thủ đô thì có gì là hơn người? Không phải là loại nằm dưới đàn ông cả sao?"

Hùng Hổ tức giận mắng chửi, nhưng hắn chỉ mắng trong lòng mà thôi, dù hắn có ngốc cũng không dám mắng ra, nếu không sẽ bị Hạ Thiên xử đẹp.

Hạ Thiên đang chuẩn bị bỏ đi thì nhớ đến một vấn đề, hắn mở miệng hỏi:

- Đúng rồi, vợ, chị nói tên này là một trong tứ sắc thủ đô phải không?

- Đúng vậy, chồng, có việc gì sao?

Mộc Hàm có chút kỳ quái.

- Vợ, lần trước chị nói bốn tên này đều có ý với chị phải không?

Hạ Thiên nhớ đến vấn đề này, sau đó hắn cũng không đợi Mộc Hàm trả lời mà đột nhiên đánh về phía Hùng Hổ, cuối cùng lại quay về bên cạnh Mộc Hàm. Động tác của hắn rất nhanh, hầu như không ai có thể phát hiện ra được, làm xong hắn lại kéo Mộc Hàm đi vào trong trường đại học, hắn vừa đi vừa nói:

- Tôi muốn biến mấy tên kia thành thái giám, sau này sẽ được gọi là bốn tên thái giám thủ đô.

Mộc Hàm cười quyến rũ:

- Chồng, nếu cậu thật sự biến bọn họ thành thái giám, như vậy sẽ là chuyện tốt, sau này sẽ không còn ai bị bọn họ chơi đùa nữa.

- Bây giờ đã có hai thái giám, còn thiếu hai tên nữa, đợi đến khi tôi gặp mặt bọn họ rồi nói sau.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Mộc Hàm lúc này không khỏi suy xét một vấn đề, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Hạ Thiên liệu có thể biến tất cả đám phong lưu công tử ở thủ đô thành thái giám hay không? Vì nếu dựa theo lời nói của Lâm Chỉ Vân vào hôm trước thì đám công tử kia đều cho rằng nàng đã gặp rủi ro, thậm chí đang muốn lợi dụng lúc nhà cháy để hôi của.

Nhưng Mộc Hàm cũng không quan tâm đến những điều này, những người kia nếu có ý với nàng sẽ bị chồng biến thành thái giám, điều này nàng tuyệt đối đồng tình, vì phần lớn đám người kia đều giống như Hùng Hổ.

- Chồng, chúng ta đi tìm Tống Ngọc Mị nhé?

Mộc Hàm lúc này đề nghị, sau khi trì hoãn thì Tống Ngọc Mị không biết đã đi đâu, xem ra lại phải đi tìm.

- Được.

Hạ Thiên đến đây vốn chỉ muốn tìm Tống Ngọc Mị, hắn muốn biết Tống Ngọc Mị này có quan hệ gì với Tống Ngọc Mị lợi hại kia.

... ....

Hồ không tên ở đại học Bắc Kinh.

Một người phụ nữ mặc trang phục cổ trang màu xanh da trời tuyệt đẹp đang ngồi bên hồ, trên tay nàng là một quyển sách, bộ ạng rất nhập thần. Sau lưng nàng có vài người đi qua đi lại, ai cũng không kìm lòng được phải nhìn vài lượt, thậm chí còn có vài nam sinh viên ngồi cách nàng không xa, trên tay cũng cầm sách, đáng tiếc là bọn họ không đọc sách, thực tế chủ yếu ngắm người đẹp àm thôi.

Nhưng cũng không ai dám tiến lên chào hỏi người đẹp, vì bọn họ không phải là tân sinh viên, ai cũng biết thân phận của người đẹp trước mắt. Người phụ nữ kia rất đẹp nhưng tiếp cận rất khó, không lâu trước đó nàng còn dạy bảo một tên công tử nhà giàu trước cổng trường, điều đó cũng đủ cho nhiều người chùn bước.

Người phụ nữ xinh đẹp này chính là Tống Ngọc Mị, là người đẹp không nhường cho ai ở đại học Bắc Kinh, hơn nữa trước nay nổi tiếng là người đẹp không thích đùa. Nàng có sở thích đọc sách bên hồ, những năm qua tạo nên một phong cảnh ở hồ vô danh.

Ngày xưa Tống Ngọc Mị ngồi đây đọc sách căn bản không có người quẩy rầy, nhưng bây giờ lại có nhiều sự việc ngoài ý muốn. Những nam sinh viên ra vẻ đọc sách để ngắm người đẹp đột nhiên phát hiện có một người đi về phía Tống Ngọc Mị.

- Tên này có lẽ là tân sinh viên, xui xẻo đến nơi rồi.

Trong lòng ai cũng nghĩ như vậy.

Mọi người phán đoán cực kỳ chính xác, tên kia chạy đến bên cạnh Tống Ngọc Mị nói vài câu, Tống Ngọc Mị không quan tâm đến đối phương. Ngược lại có một người đàn ông xuất hiện, người này không nói nhiều mà ném tên sinh viên kia ra vài mét, cuối cùng cũng hoảng hồn và không dám tiếp tục làm quen với Tống Ngọc Mị.

Mọi người cũng không bất ngờ vì tình cảnh này, vì những sự việc như vậy trước nay thường hay phát sinh. Nhưng bọn họ biết nếu chỉ đứng ngoài nhìn thì Tống Ngọc Mị sẽ chẳng làm gì cả

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status