Hoa sơn tiên môn

Chương 218: Bị bắt giam


Vết sẹo trên mặt của Tư Nam không ngừng nhảy nhót, giống như là một con rết:

- Mấy năm trước khi Yến Thương Thiên phi thăng ta đã từng nhìn thấy ngươi ở bên cạnh Yến Thương Thiên, sau đó ngẫm lại, ngươi biến mất khỏi Bắc Phong một năm, một năm sau khi Yến thương Thiên ngươi trở thành thiên tài của Hoa Sơn, không cần phải nghĩ cũng biết trong vòng một năm đó Yến Thương Thiên đã đem tuyệt kỹ kinh thế dạy cho ngươi.

Tư Nam nhìn về phía Lục Nguyên, quan sát sắc mặt của hắn:

- Ta nói có đúng không?

Lục Nguyên không thay đổi sắc mặt, tuy nhiên trong lòng của hắn gợn sóng, hóa ra khi đi theo Yến tổ sư tu hành, hắn đã bị người khác quan sát, chỉ là thật khó hiểu Yến tổ sư cải trang dịch dung hắn làm sao biết được. Lục Nguyên không biết Tư Nam trời sinh là người mê say thuật ngụy trang dịch dung lúc ấy nhìn thấy khuôn mặt của Yến Thương Thiên, hắn sợ tới mức chạy xa tới nghìn dặm, sau đó khi tin tức của Yến Thương Thiên truyền tới, hắn mới đoán ra, Lục Nguyên đi theo Yến Thương Thiên là để tu hành.

Lúc này đi qua đây, hắn nhìn thấy Lục Nguyên, dĩ nhiên trong lòng vui vẻ, muốn giam giữ Lục Nguyên.

- Giao bí tịch công pháp của Yến Thương Thiên, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Tư Nam cười ha hả.

Lục Nguyên nhịn không được mà cười lớn:

- Ta giao cho ngươi ngươi để cho ta chạy trốn, ta sống sót trở lại nói mọi chuyện Hoa Sơn sẽ phát lệnh truy nã ngươi ngươi làm sao có mạng sống, rõ ràng ta mà nói cho ngươi biết, ta phải chết oan uổng.

- Sai, thiên hạ này không chỉ có mình Đại Tấn quốc lực ảnh hưởng của Hoa Sơn cũng chỉ tới Đại Tấn quốc mà thôi.

Tư Nam nói:

- Ngươi chịu giao ra bí tịch ta sẽ thả ngươi.

Lục Nguyên dĩ nhiên không thể đem Ngũ Đế Ngũ Hoàng Luân hồi kiếm đạo truyền cho Tư Nam, Tư Nam tìm mọi cách để Lục Nguyên nói ra Lục Nguyên vẫn kiên trì không nói.

Tự nhiên kể từ lúc đó Tư Nam không cho Lục Nguyên sống vui vẻ.

Không biết bao nhiêu khổ sở phải trải qua.

Lục Nguyên từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ phải trải qua khổ sở như vậy, tuy nhiên cho dù phải chịu nhiều khổ sở hơn hắn vẫn không đem ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo giao ra, hắn thầm nghĩ nếu như có cơ hội hắn sẽ giết chết Tư Nam này, đồng thời đem huyết vân linh thú của hắn chiếm lấy.

Núi ở Tây vực, phía trên tích trữ băng tuyết vạn năm.

Ở một sơn mạch vô danh, trong tuyệt cốc, Lục Nguyên ngửa người mà nằm, một lần nữa dùng pháp lực khu trừ độc tố bản thân, Huyết Hải phiêu hương thật là lợi hại không cách nào khu trừ được, nếu hắn luyện thành Thanh Đế kiếm đạo thì tốt rồi, thiên hạ chi độc bất kể thứ nào Thanh Đế kiếm đạo cũng ngăn cản được, đáng tiếc lúc đó Lục Nguyên luyện Bạch Đế kiếm đạo chứ không luyện Thanh đế kiếm đạo.

Ở bên cạnh Lục Nguyên, một thanh niên huyết bào khoan khoái nói;

- Đệ nhất nhân đời thứ mười, buồn cười thật là buồn cười rơi vào trong tay ta cũng không khác gì con sâu cái kiến, hiện tại đệ nhất nhân đời thứ mười cũng không đánh lại chân truyền đệ tử của huyết kiếm môn.

Người trẻ tuổi này họ Tư tên Hách, chính là con của Huyết Biến kiếm tiên đồng thời cũng là đệ tử chân truyền của Huyết Kiếm môn.

Hắn xưa nay vô cùng đố kỵ Lục Nguyên, Lục guyên được hưởng đại danh mà hắn chỉ là hạng vô danh làm sao hắn có thể chịu được.

Kết quả không ngờ rằng Lục Nguyên đã rơi vào trong tay phụ thân của mình.

- Đệ nhất nhân đời thứ mười ngươi hãy thành thật giao ra tuyệt kỹ của Yến Thương Thiên lão quỷ kia, phụ tử ta sẽ cho ngươi một con đường sống, còn không ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong.

Tư Hách vừa cười vừa nói, Yến Thương Thiên tuy phi thăng nhưng Tư Nam vẫn đã từng bái kiến thần uy tuyệt kỹ của Yến Thương Thiên, không dám nói bậy, vẫn gọi Yến Thương Thiên là Yến thương Thiên.

Mà Tư Hách từ nhỏ chỉ nghe qua uy danh của Yến Thương Thiên không trức tiếp gặp lúc này nghe nói Yến Thương Thiên đã phi thăng liền trực tiếp gọi hắn là lão quỷ.

Lục Nguyên mặc kệ hắn, tự nghĩ tới chuyện của mình, nếu như mình mà khu trừ được độc tố, cũng có vài phần nắm chắc chạy trốn khỏi Tư Nam.

- Còn không chịu nói sao?

Tư Nam lại nhìn về phía Lục Nguyên.

- Ta từ trước tới giờ một mực tra tấn ngươi ngươi vẫn không chịu nói, được hay là thủ đoạn của ta chưa đủ, như vậy đi ta đưa ngươi vào trong thiên lao của huyết kiếm môn, xem ngươi lúc đó có chịu nói hay không.

Lúc trước đã nói qua mỗi tiên môn nổi danh đều có thiên lao của mình.

- Tư Hách Lục Nguyên có tuyệt kỹ của Yến Thương Thiên nhất định không để hắn nói cho người khác biết.

- Vâng phụ thân.

Tư Hách gật đầu.

Hai người này đối với thiên lao rất yên tâm vì đó chính là địa bàn của Tư Nam.

Trải qua một lát Lục Nguyên đã tới thiên lao, thiên lao ở Bắc Phong sáng trưng sạch sẽ mà ở nơi này thì dơ bẩn tăm tối, Tư Nam tìm một nơi đẩy Lục Nguyên vào trong đó:

- Lục tiểu tử khi nào ngươi nghĩ thông suốt thì đi tìm ta.

Hắn biết Lục Nguyên xương cốt rất cứng, không có khả năng vừa vào trong thiên lao đã khuất phục, dù sao muốn giày vò Lục Nguyên lấy bí tịch cũng cần phải có nhiều thời gian.

Lục Nguyên bắt đầu đánh giá tình cảnh xung quanh, ở đây khá ẩm ướt. Lục Nguyên là người luôn thích ứng với hoàn cảnh cho nên cũng không sao, buồn bực nhất là không có rượu, Tư Nam bắt đầu để ý tới Lục Nguyên thích uống rượu còn dụ dỗ hắn, sau khi giao ra bí tịch bất kỳ hảo tửu nào cũng có thể có.

Không có rượu thật là khó chịu.

Lục Nguyên phiền muộn vô cùng.

Hắn đánh giá xung quanh phát hiện ra đây là một gian nhà tù, ở bên trái nhà tù có người quen thuộc, a không phải là Hà Trường Phong Hà Sư thúc sao, nghe nói vị Hà Trường Phong này đã có tu vi tới Luyện Thể kỳ tầng thứ mười rồi, ở Vô Sinh di cung hắn cũng đã từng gặp, tại sao lại ở đây?

- Hà sư thúc?

Lục Nguyên nhẹ nhàng hô lên một tiếng.

Hà Trường Phong nhìn về phía Lục Nguyên mà quái lệ:

- Là ngươi sao, sao ngươi lại bị bắt tới nơi này?

- Lúc vô tình đụng phải Huyết Biến kiếm tiên Tư Nam bị bắt trong tay của hắn.

Lục Nguyên đánh giá một phen, ở đây chẳng những có Hà Trường Phong còn có một số người mà mình quen biết nữa trong đó có Cầu Tinh của Võ Đang tiên môn, mấy tháng trước ở Chân Võ Động thiên hắn đã gặp qua.

- Ngũ đại tiên môn chúng ta đều có người bị giam ở đây.

- Huyết kiếm môn đúng là muốn chết.

Lục Nguyên quát lạnh.

- Đúng thế đúng là muốn chết, tuy nhiên huyết kiếm môn là ngoại đạo, chính đạo đại quân chúng ta căn bản không tìm được trụ sở của bọn chúng, chúng sinh tồn được tới bây giờ dĩ nhiên là có đạo lý.

Hà Trường Phong nói.

- Loại địa đầu tây vực này, quá gần Đại Nguyên quốc, bọn họ có thể đầu nhập Đại Nguyên quốc rồi, dù sao nghe nói Huyết Kiếm Môn cùng với tam đại thánh địa Lan Đà tự có quan hệ rất không minh bạch.

- Hà sư thúc pháp lực của sư thúc cũng bị phong bế rồi sao?

Lục Nguyên hỏi.

- Đúng thế Huyết Hải kiếm tiên Huyết Hải Phiêu Hương kỳ độc tiêm nhiễm đến cả hậu thế không cách nào phá được.

Hà Trường Phong thở dài một hơi.

- Đương Đương.

Một thanh âm lại vang lên, Cầu Tinh quát lạnh:

- Lại tới nữa.

Lục Nguyên liền hỏi:

- Cái gì tới?

Hà Trường Phong giải thích:

- Mỗi một ngày, huyết kiếm môn sẽ phái mấy trưởng lão Trường Sinh kỳ giao thủ với chúng ta, nếu chúng ta không giao ra tuyệt kỹ thua ở trong tay của bọn chúng sẽ bị hành hung làm nhục một phen, nếu như chúng ta dùng tuyệt kỹ mà thua, thì không phải bị làm nhục, mà nếu như thắng sẽ có được ba mươi linh thạch.

Lục Nguyên khó hiểu:

- Bọn chúng làm vậy làm gì?

Hà Trường Phong thấp giọng nói:

- Theo chúng ta đoán, bọn chúng muốn học tất cả chiêu thức của tất cả đại tiên môn sau đó tìm cách phá, ở trên chiến trường chiến thắng chúng ta.

Huyết Kiếm môn này dụng tâm độc ác khiến cho người ta phải tức giận.

Người bị nhốt ở đây đánh cũng không phải không đánh không phải, xuất tuyệt chiêu của bổn môn ra, sẽ trở thành tội nhân.

Mà nếu như không đánh sẽ bị người ta đánh cho trọng thương, làm nhục.

Trong lúc nói chuyện một đám đuốc đã chiếu vào trong thiên lao của Huyết Kiếm môn một khuôn mặt gầy tong teo như là chuột nhe răng cười:

- Vu Nhân Hào bất tài của Huyết Kiếm môn bái kiến tất cả chư vị tiên nhân, mọi người ở trong thời gian một ném hương có thể thoải mái ra tay nếu đánh bại ta có thể có được ba mươi linh thạch.

Vu Nhân Hào này mở nhà tù, thả người ra đồng thời cho giải dược, đối thủ của hắn là tu tiên giả Thanh Thành tiên môn, người của Thanh Thành tiên môn cố hết sức không lộ ra tuyệt chiêu của bản thân nhưng Vu Nhân Hào không ngừng tấn công, kết cục người kia cũng phải thi triển mấy thức, Vu Nhân Hào mới cười ha hả;

- Như vậy phải không?

Hắn thi triển lại kiếm pháp giống như đúc, dần dần thực lực của hắn đã vượt xa người của Thanh Thành tiên môn, tuy nhiên hắn không vội đánh bại mà chờ đối thủ ra chiêu học lấy.

Người của huyết kiếm môn quả nhiên có tuyệt kỹ bức người.

Sau một lát, Vu Nhân Hào mở cửa nhà lao thứ hai, phạm nhân ở đây là tu tiên giả của Võ Lăng tiên môn.

Lại nói Lục Nguyên bị nhốt vào trong thiên lao của Huyết Kiếm tiên môn ở đây vô cùng ẩm ướt, mấy vị trưởng lão nơi này đều bị bức động thủ, phải thi triển tuyệt chiêu.

Dần dần tu tiên giả của Võ Lăng tiên môn đã bị đánh bay ra ngoài, tu tiên giả này toàn thân chỉ sợ có hai ba mươi đạo máu, tuy nhiên từ đầu tới cuối hắn vẫn không sử dụng tuyệt học vủa Võ Lăng tiên môn, Vu Nhâm Hào cười ha hả:

- Hảo hán tử, không dùng tuyệt học, tuy nhiên không sao, ngươi có thể chịu được như vậy cho ngươi sống qua ngày hôm nay ngày mai lại tiếp tục tìm ngươi.

Sau đó những đệ tử của các tiên môn khác cũng bị lôi ra, Hà Trường Phong cũng bị đánh cho trọng thương, đến cánh cửa của Lục Nguyên, Lục Nguyên tiếp nhận phi kiếm mà Vu Nhân Hào một kiếm đâm tới đây không phải bất kỳ chiêu thức gì chỉ là một thức mà gần đây hắn sáng tạo ra thôi.

Đã đến tình trạng của Lục Nguyên, có thể tùy ý sáng tạo ra đủ loại chiêu thức, hơn nữa cam đoan là tuyệt học.

Vu Nhân Hào vui vẻ không thể tưởng được người trẻ tuổi này lại có kiếm pháp như thế hắn chưa từng bái kiến tuyệt kỹ như vậy.

Hắn một bên giao thủ với Lục Nguyên một bên học kiếm pháp.

Tuy nhiên càng lúc hắn càng cảm thấy không thích hợp, đúng thế mỗi kiếm của Lục Nguyên đều không tệ nhưng mỗi chiêu cơ hồ đến từ kiếm pháp khác nhau, không có thể xâu chuỗi laij, mỗi bộ kiếm pháp nếu như hắn chỉ học một chiêu cũng không có nhiều tác dụng.

Vu Nhân Hào còn đang suy nghĩ thì lúc này Lục Nguyên đã xuất trường kiếm cuồng phong như điện đánh tới, trong lòng Vu Nhân Hào cả kinh, hắn thầm xuất ra Huyết Tế kiếm thuật mà phản kích, một khi dùng Huyết Tế có thể khiến cho pháp lực tăng cường mà giết địch, nhưng kết quả Lục Nguyên liên tục áp chế khiến hắn không thể thi triển huyết tế kiếm thuật.

Chẳng lẽ mình phải chết ở chỗ này?

Chỉ thấy một đạo trường kiếm bắn về phía hắn, huyết kiếm của Vu Nhân Hào bay ra ngoài tình thế nguy hiểm vô cùng, rốt cuối cùng cũng có một đạo huyết kiếm bắn qua đánh bay trường kiếm của Lục Nguyên, chính là huyết kiếm ở trong tay của Tư Nam.

Vu Nhân Hàm là chủ ngục giam tự nhận mình là bá chủ một phương, mà lần này Lục Nguyên chưa dùng tuyệt chiêu gì, hoặc nói Lục Nguyên tiện tay đánh ra kiếm, đều là tuyệt chiêu, Vu Nhân Hào không lĩnh hội được, nhưng vẫn bị đánh bại.

Thường ngày gặp phải loại người này Vu Nhân Hào sẽ lập tức giết chết hưng hắn đã được thượng cấp Tư Nam hạ lệnh, bất kể thể nào cũng không được đụng vào tính mệnh của Lục Nguyên.

Ở trong thiên lao của huyết kiếm tiên môn ban ngày còn có một số ánh sáng nhưng ban đêm thì một chút ánh sáng cũng không có, vốn bên cạnh còn có Hà Trường Phong nhưng sau đó Vu Nhân Hào phát hiện ra Lục Nguyên và Hà Trường Phong quen nhau liền đem hai người ngăn cách nhau rất xa, Lục Nguyên bây giờ không có người nào bên cạnh, Vu Nhân Hào không đấu lại Lục Nguyên muốn dùng tịch mịch giết chết hắn, dù sao một người cô độc không có ai nói chuyện cũng thật là đáng sợ.

Đáng chết không có rượu, Lục Nguyên thầm nghĩ bàn chân khẽ đá vào một chỗ mềm, ở nhà tù tăm tối này làm sao lại có một chỗ mềm như vậy? Lục Nguyên đưa tay mò tới, chỉ thấy đó là một khối vải trắng, khẽ mò xuống thì thấy phía dưới có một miếng ngọc giản, hóa ra miếng vải trắng này được vùi dưới đất nhưng Lục Nguyên rảnh rỗi đá một cái đã mang ngọc giản bật lên.

Ngọc giản này là một không gian pháp khí, Lục Nguyên kinh ngạc thăm dò thần thức thì biết được:

- Hoa Sơn Bắc Phong đời thứ tám Thất Biến thượng nhân Chu Tử Hành trúng độc kế của Nguyên Lăng vãn bối, bị trọng thương, Nguyên Lăng đuổi giết ta, ta bất đắc dĩ chạy tới vạn dặm, nhưng không ngờ lại gặp phải vô sỉ tiểu nhân Huyết Kiếm lão tổ, Huyết kiếm lão tổ muốn trộm tâm pháp và kiếm pháp của ta, nhưng ta không theo phải chết, đáng tiếc cả đời này ta nghiên cứu rất nhiều bí mật đột phá Vân Long tâm pháp nhưng không có cách nào truyền cho hậu thế nếu như có đệ tử Hoa Sơn rơi vào đây dùng tâm pháp Vân Long đặc thù của bổn môn có thể mở ra miếng ngọc giản này, được truyền thừa của ta.

Lục Nguyên khẽ giật mình, hóa ra thiên lao của Huyết Kiếm môn giam giữ khác nhiều nhân vật lớn, Thất Biến thượng nhân Chu Tử Hành Lục Nguyên còn chưa từng nghe nói qua, Lục Nguyên đời thứ mười cách đời thứ tám quá xa, làm sao có thể nhớ được.

- Nguyên Lăng tuy là thiên tài của Bắc Phong nhưng hành động cay độc, nếu đệ tử hậu bối có truyền thừa của ta nhất định phải đánh chết hắn, tuyệt đối không để cho Nguyên Lăng có được chức chủ vị đời thứ chín.

Lục Nguyên thầm nghĩ:

- Sư thúc tổ người yên tâm, Nguyên Lăng đã trở thành phản đồ Bắc Phong, nếu có cơ hội vãn bối nhất định tru sát tên cẩu tặc này, cùng với Huyết Kiếm lão tổ.

Lục Nguyên bình thường rất ít khi giết người, tuy nhiên hành động của Nguyên Lăng cùng Huyết kiếm lão tổ thật là đáng chết.

Huyết Kiếm môn trung quân.

Lục Nguyên dùng thần thức tiến vào trong ngọc giản lệnh. Mới vào ngọc giản lệnh hắn suýt hộc máu, tiến vào ngọc giản lệnh có cảm giác trong này trồng đầy thảo mộc. Lục Nguyên vô cùng lấy làm lạ, không lẽ vị sư thúc tổ Chu Tử Hoành là người thích trồng hoa cỏ ư? Cho dù là vậy cũng không cần thiết trong pháp khí loại không gian đều trồng đi, chắc là có chỗ kỳ lạ. Lục Nguyên nhìn vào thấy những thảo mộc này đều đến từ một gốc cây trong đó. Lục Nguyên lấy làm lạ, cây này dựa vào gần đó, chỉ thấy cây không có chút sự sống, gần như héo rũ, là mất đi sức sống, nhưng chẳng biết tại sao cho người sự sống cực kỳ đậm đặc. Thảo mộc xung quanh đều mọc ra cách tử thụ này một thước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status