Hoa sơn tiên môn

Chương 622: Sáng tạo kiếm pháp (hạ)


Chiêu thứ tư, Diệt Hỏa Sát, chiêu này miên miên mật mật, có thể diễn hóa thành ngàn chiêu vạn thức, xem chiêu này thật là cực kinh người.

Chiêu thứ năm, Hóa Mộc Sinh, chiêu này mang khí tức diệt tuỵeyêu thú vô cùng, bên cạnh có người luyện kiếm pháp mộc hệ xem thì chỉ có nước tán thán.

Viết xong năm chiêu, Lục Nguyên bắt đầu làm tổng kết. Không sai, bộ kiếm pháp kia chỉ có năm chiêu, nhưng mỗi chiêu đều tinh diệu đến khiến người khó hình dung. Lục Nguyên ở mặt trên viết xuống 'Nghịch Ngũ Hành kiếm pháp'. Không sai, đây chính là Nghịch Ngũ Hành kiếm pháp.

Thái Sử Bi ở một bên khẳng định nói:

- Cấp chín.

Không ngờ là cấp chín!

Lục Nguyên suy nghĩ thời gian một nén hương xong sáng tạo ra kiếm pháp cấp chín. Trên mặt Yến Thu Nguyệt là vẻ khó tin. Tống Địa mặt xanh mết.

Lão đại Cát Vô Thương nói:

- Mạnh thật, không ngờ sáng tạo ra được kiếm pháp cấp chín.

Lão nhị Cát Vô Thống phản đối rằng:

- Chưa chắc cường bao nhiêu, bốn chúng ta nghiêm túc cũng sáng tạo ra kiếm pháp cấp chín được vậy!

Lão tam Cát Vô Bệnh phản đối lời của lão nhị:

- Ngươi chỉ sáng tạo kiếm pháp cấp tám thôi, không tạo ra được kiếm pháp cấp chín. Đúng rồi, ngươi sáng chế ra kiếm pháp cấp tám chắc là bởi vì ngươi thuộc vương bát.

Lão tứ Cát Vô Tai tò mò nói:

- Bốn chúng ta cùng một mẹ sinh ra, nếu lão nhị vlaf vương bát thì chẳng phải ta cũng là vương bát? Không được, ta không muốn là vương bát!

Đây là loại ý phóng kháng cỡ nào chứ.

Bây giờ Lục Nguyên chỉ có hai chữ hình dung.

Một là say, hai là cuồng.

Lại say lại cuồng.

Mà lúc đang say đang cuồng Lục Nguyên nổi hứng lên, một tay cầm hồ lô rượu, người bay lên trời, lấy bút làm kiếm, ở trên không trung múa. Cùng lúc đó mực nước tỏng bút nhanh chóng nhỏ xuống, ở trên giấy vẽ loạn. Mọi người chờ Lục Nguyên thi triển thân thủ, không ngờ hắn bỗng vẽ loạn.

Từng mảng từng mảng mực nước bị vung lên giấy, căn bản không phải vẽ kiếm chiêu mà là làm bậy.

Có chuyện gì vậy?

Yến Thu Nguyệt kinh sợ, Lục sư đệ sao bỗng dưng nổi điên làm gì? Mới rồi Lục sư đệ biểu hiện đúng là kinh người, chỉ một nén nhang rưỡi đã sáng tạo kiếm pháp một bộ cấp sáu, một bộ cấp bảy, một bộ cấp tám, một bộ cấp chín, nhưng số điểm của Lục sư đệ mới một ngàn mà thôi, kém xa bốn ngàn tám trăm ba mươi lăm điểm của Tống sư huynh.

Lúc này mà Lục sư đệ nổi điên là không thắng nổi Tống sư huynh.

Không lẽ Lục sư đệ uống nhiều rượu quá nên men say chếch choáng rồi?

Đa số người đứng xem đều cho rằng Lục Nguyên đang say rượu nổi điên, trừ số ít người.

Thái Sử Bi, Tống Địa đều là có kiếm thuật cao nhất trong đám, sắc mặt hai người rất nghiêm túc.

Không sai, bây giờ Lục Nguyên đúng là không viết từng nét bút, dường như đang vẩy loạn mực nước. Nhưng Thái Sử Bi, Tống Địa phát hiện mực nước vung loạn không tầm thường.

Đây là!

bát mặc đại tả ý!

Cái gọi là bát mặc đại tả ý chính là một loại kỹ xảo trong vẽ. Bình thường vẽ là từng bút đồ, còn cách vẽ bát mặc đại tả ý thì không bó buộc khuôn đúc, tùy tiện vẩy mực thành tranh. Cách vẽ này cực kỳ ít người nắm giữ được, một khi nắm bắt thì vô cùng mực nước tả ý vung tùy người, tùy tiện vẩy, tùy tiện vẽ.

Nên gọi là bát mặc đại tả ý.

Bây giờ Thái Sử Bi và Tống Địa phát hiện Lục Nguyên biểu hiện là say rượu điên nhưng kỳ thực dùng bát mặc đại tả ý. Có thể dùng bát mặc đại tả ý vẽ xuống kiếm pháp, vậy biểu hiện Lục Nguyên sáng tạo kiếm pháp cấp chín đã đến trình độ tùy tâm tùy ý. Lục Nguyên có thể rất nhẹ nhàng sáng tạo ra vài bộ kiếm pháp cấp chín.

Thái Sử Bi, Tống Địa cùng hiểu rằng lần này Lục Nguyên chắc chắn thắng, Tống Địa thua rồi.

Đương nhiên mấy người khác còn tưởng Lục Nguyên say nên quậy.

Nhưng theo Lục Nguyên tùy ý vung mực nước, kiếm pháp ngày càng lộ rõ trên giấy thì Yến Thu Nguyệt ngây ra, người khác cũng ngơ ngẩn. Vậy mà cũng được? Đích thực, họ không bao giờ giờ thế mà cũng được, quá quái dị. Ai sáng tạo kiếm pháp không phải viết bình thường, ở đâu ra như Lục Nguyên tùy ý vung mực.

Khi thấy kiếm pháp trên tầng giấy trắng, từng vệt mực nước hóa thành kiếm pháp cực kỳ lạ lùng.

Dường như là một người đang say rượu điên múa kiếm vậy.

Lục Nguyên cười ha hả, lại uống hớp rượu, lần này không dùng mực nước viết chữ là dùng rượu trong miệng phun, ở trên giấy hóa thành hai chữ túy kiếm.

Tần Sương Thành phát ra tiếng khen:

- Hay cho Túy Kiếm kiếm pháp, ngàn điểm cấp chín thượng phẩm không trốn khỏi tay ngươi rồi.

Trong kiếm pháp cấp chín chỉ có thượng phẩm nhất mới được một ngàn điểm, bình thường năm, sáu trăm điểm. Bảy, tám trăm điểm là ghê gớm rồi, có thể được một ngàn điểm gần như không có. Nhưng túy kiếm là Lục Nguyên say rượu phát ra, đích thực là đỉnh của hắn, cho nên Thái Sử Bi mới khen.

Bộ kiếm pháp cấp chín Túy Kiếm pháp lực so với Nghịch Ngũ Hành kiếm pháp cao minh hơn.

Lại là một bộ kiếm pháp cấp chín, bị Lục Nguyên lấy bát mặc đại tả ý tùy tiện đùa sáng tạo ra.

Sáng tạo ra Túy Kiếm kiếm pháp xong Lục Nguyên ngửa đầu uống rượu, vài giọt rượu theo cằm trượt xuống. Lục Nguyên ném sáng tạo kiếm pháp sang bên, lại lấy ra một tờ giấy trắng, nghệch ngoạc vài bút liền ném bên cạnh, dường như là phế giấy. Lần này Thái Sử Bi cũng không thấy ra gì cả, gã đón tờ giấy, nhìn sơ là vài bút nghệch ngoại, nhưng càng nhìn càng khen, càng khen càng nhìn. Vài nét bút hình như không thành kiếm pháp lại chất chứa một môn phong chi kiếm pháp. Vài nét bút đang vẽ ra dấu vết gió.

Chỉ vài bút đã vẽ ra siêu như vậy.

Thái Sử Bi lại khen:

- Hay cho Lưu Bạch tiểu đề thi, lại là một bộ kiếm pháp cấp chín. Bộ pháp lực này ý pháp cao minh, ít nhất có chín trăm điểm.

Về kỹ năng vẽ có loại Lưu Bạch, vẽ ra một phần, để lại một phần cho người không gian tưởng tượng vô hạn, đúng là cách vẽ cao minh.

Bây giờ Lục Nguyên chỉ vài bút đã dùng thủ pháp Lưu Bạch tiểu đề thi. Hay cho Lục Nguyên.

Thái Sử Bi liên tục khen, mới chơi xong bát mặc đại tả ý lại tới Lưu Bạch tiểu đề thi.

Lục Nguyên giờ đây dạt dào ý tưởng, bình thường một số vấn đề kiếm pháp không nghĩ thông nay bỗng nhiên rộng mở, chỉ thấy vô cùng vô tận suy nghĩ ùa vào đầu. Khi Thái Sử Bi cầm bát mặc đại tả ý, Lưu Bạch tiểu đề thi cảm thán, khen ngợi thì Lục Nguyên đã vẽ ra hai bộ kiếm pháp.

Hai bộ kiếm pháp một là Lôi Âm kiếm pháp. Bộ Lôi Âm kiếm pháp này lấy lực sấm sét, tốc đọ điện đập hướng người, có vạn lôi phá không, thế lôi đình, tử điện lôi kiếm, vân vân thế tới rào rạt.

Còn lại bộ kiếm pháp là bá kiếm. Lục Nguyên có một đoạn thời gian làm Hoa Sơn chưởng môn, tạo ra bá khí, từng chiêu từng thức trong bá kiếm đều có khí thế đứng trên tất cả.

Chỉ hai canh giờ Lục Nguyên đã sáng tạo ra năm bộ kiếm pháp cấp chín. Yến Thu Nguyệt luôn thống kê điểm Lục Nguyên sáng tạo kiếm pháp, có cách tính tương đối.

Nửa ngày sau, Yến Thu Nguyệt khó kiềm nén kích động trong lòng, nói:

- Tổng cộng bốn ngàn chín trăm năm mươi điểm, thắng Tống sư huynh.

Sắc mặt Tống Địa khá là khó xem, gã không thể chấp nhận được. Tại sao? Tại sao đệ tử của Yến Thương Thiên sẽ cường như vậy, đây rốt cuộc là tại sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status