Hùng bá thiên hạ

Chương 198: Vây đánh


Thuộc tính được điêu khắc ra không hề cứng nhắc mà ngược lại còn bớt đi một quá trình chuyển hóa, khi vận dụng trở nên càng tiện lợi.

Đương nhiên quan trọng nhất là thân là điêu khắc sư, Trâu Lượng có biện pháp phá tan sự hạn chế của số liệu bình thường. Khi điêu khắc quyền trượng hắn sẽ tập trung khai thác giá trị cao nhất của bản chất, khi điêu khắc áo giáp sẽ tập trung khai thác giá trị phòng ngự. Từ đó tạo nên bộ trang bị vô cùng kinh diễm trên người hắn.

Khi mọi người phát hiện Trâu Lượng thì các trang bị trên người hắn trừ quyền trượng đều đã biến mất, có điều chính là trong tích tắc đó Murphy và Buenaven cũng đã chú ý tới quyền trượng của hắn.

Bản chất 1-8, +1 bức xạ.

Mặc dù bản chất không thể so với tấn công cùng với việc nhiều năm gần đây không còn ai chú ý tới quyền trượng nữa. Nhưng số liệu 1-8 vẫn cứ làm kinh hãi người đời, huống hồ trong đó còn có thêm một thuộc tính đặc thù là bức xạ.

May là bọn họ không cùng đi một con đường, bọn họ là chiến sĩ, Arthur là tế ti.

Cho dù thiên phú của Arthur có mạnh hơn thì bọn họ và Arthur cũng không hề có xung đột, ngược lại còn có thể trở thành đồng đội trợ giúp lẫn nhau.

Hiển nhiên trong mắt Murphy và Buenaven đều lộ ra vẻ tính toán, thời buổi này không thiếu chiến sĩ thiên tài nhưng tế ti như vậy lại là có một không hai.

Vì có sự thể hiện siêu cấp của Trâu Lượng nên đội ngũ đã vượt qua giai đoạn thứ hai đi tới lãnh địa của Tà nhãn ma vương, khu vực này đã không còn một con mắt ma nào. Hiển nhiên lãnh chúa cao ngạo không thích bên cạnh có một đám tiểu lâu la, nó thích một mình hưởng thụ khu vực này.

Có điều không có mắt ma không có nghĩa là không có yêu thú khác, có điều theo kinh nghiệm có thể phán đoán số lượng sẽ không nhiều, mặc dù thực lực có thể làm bọn họ hơi đau đầu.

Việc bốn đội ngũ đi đến nơi đây gần như còn nguyên vẹn có thể coi như là một kỳ tích, giờ họ có thể tự tin chuẩn bị đối phó với con Tà nhãn ma vương này.

Trên đường đi Murphy, Buenaven và Raphael đều tập trung điều tức, họ biết người cuối cùng kết thúc cuộc chiến sẽ là một trong ba người bọn họ, ai giết chết Tà nhãn ma vương người đó sẽ có khả năng nhận được chúc phúc.

Tất cả mọi người đều tiếc nuối cho Arthur, hắn góp công lớn nhất, đáng tiếc lợi ích cuối cùng lại không có phần hắn, có thể vì điều này mà các đội ngũ khác đều trở nên nhã nhặn đối với tiểu đội Sóng Xung Kích.

Trâu bạn học lại như là không có chuyện gì, vừa đi vừa tán gẫu với các người đẹp, thỉnh thoảng cũng nhìn lén Ella vài lần. Dù sao cũng là người đẹp tộc Snake, bên người Trâu bạn học không có loại hình này, sự xuất hiện của Ella đã thay đổi triệt để thành kiến của hắn đối với tộc Snake. Đôi mắt đẹp của xà nữ quả thật có thể khiến mọi người hồn xiêu phách lạc, đó là sự lẳng lơ trần trụi không hề che giấu. Gương mặt và dáng người đều tràn ngập khêu gợi, mà tộc rắn cũng coi đây là thứ đáng để kiêu ngạo của mình.

Có điều hình như Gina đã nhìn thấu sắc tâm của gã tế ti nào đó, "Có phải đội trưởng rất động tâm đối với người đẹp Ella không?"

Đối với Gina Trâu Lượng sẽ không khách sáo, nàng dám tới gần hắn cũng dám dựa vào gần hơn, "Làm sao, bạn muốn làm mối cho tớ hay sao?"

Gina kéo ra chút khoảng cách, "Đúng vậy, rất muốn, Ella chính là một người đẹp thật sự quyến rũ, nụ hôn mất hồn..."

Trâu Lượng cảm thấy trong lời nói của đối phương có chuyện, chết dưới hoa mẫu đơn, thành ma cũng phong lưu.

"Lão Đại, ngàn vạn lần đừng mắc lừa, em đã hỏi thăm rồi, Ella là Snake kịch độc hiếm thấy, một nụ hôn tuyệt đối có thể lấy mạng người khác".

Randy sáp đến phá hoại cạm bẫy của Gina.

Trâu Lượng rùng mình, bà nội Bear, người đẹp cũng nguy hiểm như vậy, đại lục Thần thú này quả thật thứ gì cũng có, đây đại khái chính là độc nữ trong truyền thuyết mà.

Đúng là sinh ra để làm sát thủ.

Tựa hồ Gina đã nhìn thấu ý nghĩ của Trâu Lượng, liếc mắt khiêu khích, "Đây quả thật là thiên phú làm sát thủ, quả thực không cần tốn nhiều sức cũng có thể đối phó mấy tên háo sắc đó".

"Khụ khụ, đúng vậy, bạn có thể đề cử một chút với cha bạn, khụ khụ, nhân tài đó".

Gina khẽ hừ một tiếng không nói gì, lúc này sát thủ đi dò đường đã quay lại.

"Arthur, bên trong có một cái hang, có thể chính là sào huyệt của Tà nhãn ma vương, chúng ta nghỉ ngơi chuẩn bị nửa tiếng rồi đi vào nhé!"

"Ha ha, được, chơi đùa với con quái vật này chắc là vui lắm", Trâu Lượng cười tủm tỉm nói, vượt qua bao trắc trở đến nơi đây, hắn không có ý định chỉ tới để tham quan.

"Arthur, mọi người cùng chung hoạn nạn đến đây, vào bên trong mỗi người phải dựa vào bản lãnh của mình, có điều bạn và tiểu thư Lộ Dao góp sức nhiều nhất, nếu có thiên tài địa bảo gì cũng đều thuộc về tiểu đội Sóng Xung Kích hết".

Murphy nói.

Sư tử vàng không thích lợi dụng người khác, đương nhiên coi như là lãnh chúa cũng không nhất định có thứ tốt, có điều vẫn cứ phải nói trước như vậy.

Arthur nhìn những người khác, Raphael và Buenaven đều gật đầu, cái khác không nói, nếu như không có Lộ Dao đội ngũ của hai người này kiểu gì cũng phải chết một vài người. Hơn nữa đã được thấy sức mạnh của hai tế ti, hai người đều cảm thấy tương lai còn có thể có khả năng hợp tác.

Rốt cục cũng phải đối mặt với Tà nhãn ma vương, chiến đấu với loại yêu thú cấp bậc lãnh chúa này nếu như bị xạ tuyến bắn trúng chính diện thì không chết cũng trọng thương. Đó là nguy hiểm thật sự, nhưng nguy hiểm cũng không thể ngăn cản các chiến sĩ đã vượt bao khó khăn để tới đây.

Kẻ thù trước mặt bốn tiểu đội hiện ra hết sức rõ ràng, về cơ bản yêu thú càng mạnh mẽ càng không thích trốn tránh, và Tà nhãn ma vương trước mắt này cũng vậy.

Kích thước to hơn mắt ma bình thường khoảng bốn lần, bên cạnh con mắt to chính giữa còn có hai con mắt nhỏ, khác mắt ma bình thường. Tà nhãn ma vương có thân thể, có điều cả thân thể cũng vẫn trôi lơ lửng như mắt ma, bốn xúc tu buông xuôi kéo trên mặt đất. Nhưng một khi tấn công bốn cái xúc tu to lớn này sẽ trở nên cứng như thép.

Nếu như nói có tin tức tốt nào thì chính là ở gần Tà nhãn ma vương không hề phát hiện sự tồn tại của yêu thú khác.

Mọi người đứng xa xa nhìn con quái vật to lớn này, con mắt chính khép lại, hai con mắt phụ vẫn chuyển động linh hoạt.

Các sát thủ trong đội ngũ đã bắt đầu ẩn núp tìm địa điểm tấn công tốt nhất, cung thủ chậm rãi tiến vào tầm bắn của mình. Các chiến sĩ thì phải lên sau, sau khi sát thủ bắt đầu tấn công bọn họ mới có thể xung phong, đương nhiên ngoại trừ Murphy.

Trong ánh mắt sư tử vàng đã bốc cháy lên chiến ý hừng hực, rốt cục nỏ chữ thập của Avril mở màn đợt tấn công, một mũi tên bắn về phía con mắt đang nhắm của Tà nhãn ma vương.

Bỗng nhiên hai con mắt phụ nhìn lại, một chiếc xúc tu to lớn của Tà nhãn ma vương trực tiếp đánh về phía mũi tên đang bay tới, đoàng ~ ~

Nổ tan.

Sát thủ tốc độ cao lao tới, nhanh nhất chính là Samu trong đội ngũ của Murphy, sự đáng sợ của lãnh chúa cũng không thể làm cho những chiến sĩ này cảm thấy chút sợ hãi nào, ngược lại đều hăng hái quên mình xông về phía trước.

Sát thủ thú hóa thì tấn công từ phía dưới.

Tăng... Tăng tăng...

Con mắt to chính giữa của Tà nhãn ma vương còn chưa mở, hai con mắt phụ đã bắt đầu bắn phá, muốn ngăn cản sát thủ áp sát.

Sát thủ sử dụng tốc độ cao nhất có thể, trong thời khắc mấu chốt ai cũng phải tập trung toàn bộ tinh thần.

Một tiếng kêu thảm, một sát thủ tộc báo thú hóa bị đánh trúng chân, quay cuồng bay ra ngoài, cung thủ bắn như điên về phía hai mắt phụ. Patrice quả thật to gan lớn mật, trong lúc này lại từ không trung lao xuống rồi tấn công từ cự ly gần.

Bắn tên từ cự ly gần sẽ chính xác hơn, lực sát thương cũng lớn hơn, đương nhiên đối với cung thủ mà nói cũng nguy hiểm hơn.

Vù ~ ~

Một mũi tên bắn ra, lúc này Samu đã đánh tới.

Đoàng đoàng...

Patrice cùng Samu đồng thời bị những chiếc xúc tu cứng như sắt thép đập bay ra ngoài. Sợi xúc tu nhìn như mềm mại yếu ớt đó khi phát lực lại mạnh mẽ như sấm chớp.

Tà nhãn ma vương phát ra tiếng kêu thê lương nhưng rơi vào tai mọi người đều có cảm giác như nó đang cười nhạo. Hai mắt không ngừng bắn ra, bốn sợi xúc tu chịu trách nhiệm phòng ngự, mắt phụ chịu trách nhiệm tấn công.

Các chiến sĩ đã xung phong, Murphy đi trước tiên, hai con mắt phụ cũng chăm sóc hắn đặc biệt, tựa hồ có thể cảm thấy sự mạnh mẽ của chiến sĩ này, từng tia sáng bắn ra.

Sắc mặt Murphy lạnh lùng, rút đại kiếm, tốc độ không hề nhanh nhưng vẫn lao thẳng vào Tà nhãn ma vương. Xạ tuyến bay múa bên người hắn nhưng hoàn toàn không thể bắn trúng.

Trâu Lượng nhìn tất cả những điều này, trong lòng cũng không thể không than thở lợi hại, tương đối lợi hại, phán đoán đối với tấn công của đối thủ tuyệt đối là nhất lưu, cho dù mình ra tay cũng chỉ đến trình độ này.

Khoảng cách Tà nhãn ma vương chỉ còn lại không đến sáu mét, Murphy đột nhiên ra tay, một tiếng sư tử gầm rung trời chuyển đất, đây chính là một đòn tương đối hiệu quả. Mặc dù là Tà nhãn ma vương cũng phải ngừng tấn công trong nháy mắt, mà đúng lúc này Murphy bay lên, đại kiếm chém về phía con mắt đang đóng chặt của Tà nhãn ma vương.

Tà nhãn ma vương thoải mái hóa giải tấn công của những người khác, đưa một sợi xúc tu lên nghênh đón.

Ầm...

Thân hình Murphy chấn động, quay cuồng rơi xuống đất, vừa chạm đất đã lập tức bắn lên, cả người dán mặt đất lao tới.

Có thể thừa nhận một đòn của yêu thú cấp lãnh chúa mà còn có sức mạnh như vậy, danh hiệu sư tử vàng quả thật là danh bất hư truyền.

Cùng với đủ loại tấn công diễn ra, Raphael cũng đã xông lên, vóc người của bỉ mông rất to lớn nhưng đối mặt với Tà nhãn ma vương vẫn nhỏ hơn một chút, có điều như vậy cũng đủ làm cho Tà nhãn ma vương phải coi trọng.

Ầm...

Mặc dù tốc độ của bỉ mông không tồi nhưng so với tốc độ tấn công của xúc tu vẫn kém không ít, Raphael giữa không trung lập tức bị hai sợi xúc tu đánh văng ra ngoài.

Một kiếm của cọp cái Samy còn chưa chém tới trường kiếm đã bị xạ tuyến hòa tan, liền sau đó bị một tia xạ tuyến trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Vốn tưởng rằng Samy phải mất mạng, nào ngờ người phụ nữ đáng sợ này đã lập tức xoay người đứng lên phát ra một tiếng gầm đáng sợ nhất Trâu Lượng được nghe từ khi đến Mông Gia.

Cọp cái gào thét!

"Lão nương liều mạng với ngươi".

Tiếng gầm chói tai, thân thể Samy căng phồng, áo giáp trên người vỡ vụn, áo giáp của nàng vốn không phải của mình mà rất có thể là trang bị lấy được của người khác.

Phụ nữ luôn thích làm đẹp nên rất ít khi thú biến, dù sao thì Samy cũng là phụ nữ, bất kể ngoại hình như thế nào thì nàng cũng thích làm đẹp, khi không cần thú biến thì cố gắng không thú biến.

Một chiến sĩ thú biến hình hổ xuất hiện, hình thể này, bà nội Bear, chỉ kém bỉ mông một chút. Coi như là tộc Tiger nam tính cũng rất khó biến thành lớn như vậy, hơn nữa ngoại hình trông cực kì dữ tợn.

Danh hiệu cọp cái tuyệt đối hữu danh hữu thực.

Raphael phối hợp với Murphy điên cuồng tấn công Tà nhãn ma vương, cố gắng phá vỡ phòng ngự của bốn xúc tu. Nhưng hiển nhiên Tà nhãn ma vương không hề coi trọng bọn họ.

Raphael lại bị đánh bay, đại kiếm của Murphy ngăn trở xúc tu nhưng một tia xạ tuyến lại bắn tới, sắc mặt Murphy không thay đổi, lá chắn kị sĩ hơi hạ xuống, xạ tuyến tạo thành một vết cháy đen trên lá chắn rồi chiết xạ ra ngoài.

Can đảm cẩn trọng, sư tử vàng chẳng những hung mãnh mà cũng rất tinh tế, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

Gina và Randy căn bản không dám tới quá gần, với sức phòng ngự của hai người nếu bị đánh trúng rất có thể sẽ mất mạng, hai người cố gắn phát huy toàn bộ công năng của tiêu hoa mai.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status