Hùng bá thiên hạ

Chương 203: Truyền thừa cho đối thủ


Đây chính là cảnh giới, nếu như không đi con đường tu luyện này thì căn bản không thể nhìn ra, nhưng Osho đi con đường này. Hơn nữa còn có thành tựu không thấp.

Hắn có thể cảm thấy sự nguy hiểm của đối phương.

Một chiêu này gọi là không công.

Tên là không công nhưng lại là một loại áp bức cực lớn, vẻ mặt Osho càng ngày càng khó coi, rốt cục hô lên một tiếng giết, hắn đã ra tay.

Nếu còn không ra tay thì khí thế của hắn sẽ hoàn toàn bị ngăn chặn.

Vuốt sói điên cuồng xuất hiện.

Như quái vật ba đầu sáu tay lao vào Trâu Lượng.

Lần này Trâu Lượng lại không khách sáo, đột nhiên hắn tung chân quét sát đất, đây là sơ hở lớn nhất trước khi Osho ra chiêu. Osho nhanh chóng biến chiêu, đầu gối gập lại tránh thoát đòn tấn công bất ngờ.

Bụp.

Một tiếng va chạm vang lên, bàn chân đang quét của Trâu Lượng xoay vòng 150 độ đá lên không cách nào ngăn cản, đầu Osho trúng một đòn rất mạnh, liền sau đó là một cú đá xoay 360 độ.

Ầm...

Osho bị đá bay.

Đây chính là Tu La.

Đòn liên hoàn sấm sét.

Hoàn toàn không cách nào phòng ngự.

Trong giới quyền đạo Osho có tiếng thiên tài, nghe nói đã nắm giữ nhịp điệu đến mức cực hạn. Cho dù thú linh và thuộc tính của đối thủ có thể áp chế hắn nhưng cũng không có cách đánh vỡ nhịp điệu của hắn. Vì vậy hắn được rất nhiều người thật sự hiểu võ đạo xem trọng.

Hắn chưa từng bị trúng một đòn liên hoàn mạnh mẽ như thế này bao giờ.

Osho ngã xuống đất nhưng vùng dậy rất nhanh, đây chính là thứ số liệu không thể phản ánh được. Thân thể của hắn đã được rèn luyện bằng vô số đòn nặng, từ khi hắn bắt đầu hiểu chuyện hắn cũng đã bắt đầu luyện tập như vậy.

Trong Thú tộc có một gia tộc tàn khốc gọi là Montaeris, là con cháu trực hệ của gia tộc Montaeris được công nhận là chuyện bi thảm nhất. Những em bé này từ nhỏ đã phải đối mặt với phương thức huấn luyện tàn nhẫn nhất, diệt tuyệt thú tính, trở thành cao thủ không ai bì được.

Mà thân là vương tộc trong tộc sói, muốn trở nên mạnh mẽ thì phải chịu đựng điều người thường không thể chịu đựng, làm những chuyện người thường không thể làm được, từ đó nhận được sức mạnh mạnh mẽ nhất.

Đòn liên hoàn của Trâu Lượng vừa rồi sợ rằng một chiến sĩ đồ trắng đầy số liệu cũng không thể đứng dậy, nhưng Osho lại đứng lên rất nhanh.

Lau vết máu bên khóe miệng, trên mặt Osho lộ ra nụ cười, từ rất lâu thân thể hắn đã không còn cảm thấy đau đớn, vậy mà bây giờ hắn đã thấy đau đớn một chút, cảm giác này thật tuyệt vời.

Đứng lên, Osho đấm ngực mình, một tiếng sói tru thê lương tựa hồ mang theo sự thê lương trăm năm của tộc sói.

Không điên cuồng, sau khi tru lên Osho lại trở nên càng lạnh lùng.

Tăng...

Bước chân sói mạnh mẽ, nhịp điệu thác loạn, Trâu Lượng cũng lộ ra nụ cười hưng phấn. Gã tộc sói trước mắt này lại hiểu được bước chân hỗn loạn, thật thú vị.

Mọi chiến sĩ nhìn thấy bước chân này của Osho đều có một loại cảm giác vặn vẹo. Cảm giác của bọn h đã hoàn toàn tập trung vào trong trận chiến đấu này, loại bước chân này...quá đau đớn, chỉ cần nhìn thấy đã có một loại cảm giác không còn sức mạnh.

Một số chiến sĩ sức mạnh không tồi khi nhìn thấy bước chân này sắc mặt cũng trở nên trắng bệt trong nháy mắt, hiển nhiên là vì bọn họ quá tập trung.

Còn nhớ đối thủ thiên tài Trâu Lượng gặp trong trận bán kết năm đó, trên mặt là một cặp kính cận dầy cộp, lời nói lắp ba lắp bắp, nhưng lại là người gây ra khó khăn lớn nhất cho Trâu Lượng trên con đường chinh phục Cybergame.

Tên gọi: Hồng viêm loạn tấu bạo sát.

Đó là một thiên tài tuyệt học tập hợp toàn bộ kĩ năng đỉnh cấp về bước chân, nhịp điệu thân thể và thậm chí cả vẻ mặt.

Một sáng tạo siêu cấp, hai người khổ chiến hai mươi mốt hiệp, đến nỗi trận chung kết sau đó cũng trở thành phù vân.

Gã Osho trước mắt này có chút phong thái của Hồng viêm loạn tấu bạo sát năm đó nhưng còn kém quá nhiều. Nhìn đối thủ này Trâu Lượng lại nhớ đến đối thủ năm xưa.

Trong bước chân hỗn loạn Tu La đã thay đổi. Đầu tiên là khí thế thay đổi, lấy khí ngự khí, đây là sự thay đổi ai cũng không thể ngăn cản. Khí thế thay đổi trước, liền sau đó là thân thể thay đổi, trọng tâm vặn vẹo, sau đó bước chân mới thay đổi.

Hồng viêm loạn tấu bạo sát.

Đây là sự vặn vẹo triệt để bước chân và cơ thể của mình mà đối thủ không thể thích ứng. Trong sự vặn vẹo không ngừng hỗn loạn này, đối thủ sẽ hoàn toàn bị mất khả năng phán đoán.

Khi Trâu Lượng nhìn thấy loại nhịp điệu này hắn chỉ có một cảm giác, thiên tài, thật sự là thiên tài.

Phụp...

Dưới khán đài những người đang chăm chú quan sát trận chiến nhất là những người đứng gần khán đài bỗng nhiên phun máu, vội vàng nhắm hai mắt lại.

Bọn họ quá tập trung tinh thần, quá hòa mình vào trong nhịp điệu của hai người đang chiến đấu, tinh thần đã bị Osho làm ảnh hưởng. Hồng Viêm loạn tấu bạo sát vừa xuất hiện bọn họ đã không cách nào ngăn cản được.

Là người trong cuộc, một ngụm máu đã lên đến cổ họng Osho, bóng dáng trước mắt càng ngày càng lớn. Tu La đầu chạm trời chân chạm đất, đây là cảnh giới gì, hắn chưa bao giờ nghe.

Không có ai hiểu rõ sự đáng sợ của nhịp điệu này hơn Osho.

Hắn không tin, hắn không phục.

Người này tuyệt đối sẽ không vượt qua mười tám tuổi, cho dù bắt đầu luyện từ trong bụng mẹ cũng tuyệt đối không thể thể ngộ đến loại cảnh giới này. Có lẽ về mặt thú linh có thể có thiên tài nhưng con đường võ đạo không có đường tắt, tuyệt đối không thể.

Osho ra sức ngăn cản, mỗi chủng tộc đều có đặc điểm của mình, đều có sự mạnh mẽ của mình. Nhưng nói đến tâm trí kiên cường thì không có chủng tộc nào có thể so với tộc sói.

Trâu Lượng có thể kết luận cho dù là một chiến sĩ đồ trắng khi bị cuốn vào loại nhịp điệu này cũng phải hộc máu mà chết. Nếu như không phải Osho đã thức tỉnh hồi ức và linh cảm của hắn thì hắn cũng không có cách nào thi triển ra Hồng Viêm loạn tấu đến trình độ này.

Đây chính là sự thể ngộ trong võ học.

Vô số ảo ảnh đan xen qua lại, khóe miệng Osho thấm máu, từng giọt từng giọt. Trong bầu trời trong trắng ngập tràn băng tuyết một đứa bé mới chỉ năm tuổi đứng giữa đồng hoang. Cuồng phong gào thét thê lương, làm bạn hắn trừ cô độc cũng chỉ có đám yêu thú thỉnh thoảng lại xuất hiện bên người hắn.

Tộc sói, đấu với trời, đấu với đất, đấu với cả Thú tộc.

Trong một thế giới như vậy hắn vẫn còn sống, thân thể hắn như sắt thép, ý chí của hắn còn hơn cả sắt thép.

Cắn răng kêu lách cách, hắn không phát ra âm thanh nhưng trong lòng hắn đang có một tiếng gào thét mãnh liệt.

Đoàng...

Trâu Lượng bước ra một bước, đây là một đòn đối với tâm trí Osho. Trong lòng Osho rõ ràng chấn động kịch liệt nhưng hắn vẫn đứng, hai mắt đỏ đậm. Đó là sự bất khuất của tộc sói.

Loại cố chấp này tựa hồ Trâu Lượng đã nhìn thấy trên người gã game thủ đeo kính cận kia, cũng cắn chặt hàm răng không kêu một tiếng. Cánh tay nhìn như nhỏ yếu lại có thể bùng nổ ra sức mạnh cực hạn.

Hiệp thứ hai mươi mốt, đó là một trận huyết chiến trước đó chưa từng có, điên rồi, tất cả mọi người đều điên cuồng rồi, hiệp thứ hai mươi mốt. Rốt cục Trâu Lượng dựa vào công phu cơ bản vững chắc, kinh nghiệm vô cùng phong phú và thậm chí cả thể lực của mình mới có thể giành chiến thắng.

Tên cận đã ngã xuống, trên mặt vẫn mang nụ cười, đó là trận chiến hoàn mỹ nhất của Trâu Lượng. Mặc dù hắn đã thắng nhưng kì thực là hắn đã thua, hắn không hề chiến thắng thiên tài này bằng kỹ năng và cũng không làm cho đối phương khuất phục về ý chí.

Bóng dáng hai người tựa hồ đã trùng lặp.

Trâu Lượng bước ra bước thứ hai, khí thế đã triệt để bao phủ Osho, đây là Osho ép hắn lên loại trạng thái này, đương nhiên hắn phải báo đáp.

Thế giới băng tuyết của Osho bắt đầu sụp đổ còn thân thể hắn thì đã sụp đổ từ trước đó. Đối thủ thật đáng sợ, thật mạnh, cha thường nói đế quốc Mông Gia có vô số người tài ba, nhất là rất nhiều chủng tộc có ưu thế bẩm sinh, mà tộc sói thiên phú gì cũng không có. Bọn họ chỉ có một loại ý chí duy nhất, đó là kiên cường.

Sự kiên cường vượt qua bất cứ chủng tộc nào, loại kiên cường này có thể mang lại sức mạnh cho họ để chiến thắng những kẻ dựa vào thiên phú và trở thành người mạnh nhất.

Mà quả thật trong lịch sử tộc sói đã xuất hiện không chỉ một vị cao thủ thiên hạ đệ nhất.

Tộc sói, từng là một trong tám chủng tộc lớn.

Ngao ~ ~ ~

Osho phát ra tiếng gầm rung trời chuyển đất, trụ vững sau bước thứ hai, mà lúc này xung quanh Tế đàn chiến đấu đã ngã rạp rất nhiều người, chỉ có những người sức mạnh yếu lại không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Bước thứ ba.

Đoàng...

Như gió nhẹ hiu hiu nhưng không ai có thể ngăn cản được.

Đây chính là hồng viêm loạn tấu.

Thân thể Osho hóa thành hư vô.

Trâu Lượng lẳng lặng đứng, hắn biết với ý chí của gã Osho này sớm muộn gì cũng có một ngày hắn sẽ chạm trán với mình trong hiện thực, hắn đang bồi dưỡng một đối thủ mạnh mẽ.

Trên đường theo đuổi cực hạn của võ đạo tất nhiên bọn họ sẽ gặp nhau.

Kính cận, đây là sự truyền thừa ta thực hiện cho ngươi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status