Hùng bá thiên hạ

Chương 447: Một đòn cuối cùng


"Tên ngốc Arthur tự tay đánh thức một tên ma quỷ!" Michiwa mỉm cười, thực ra những người xung quanh cũng rất tò mò. Mimi tuy thích đùa giỡn, có khi cũng chọc ghẹo người khác nhưng thực tế cô ta chưa từng nhằm vào ai cả, nhưng khoảng thời gian này dường như cô ta luôn nhằm vào Arthur.

Gregg hơi yên tâm, hắn ta hiểu rất rõ Mimi. Tuy không biết tại sao nhưng nhìn bộ dạng Mimi có lẽ thật sự không thích Arthur, vậy thì tốt!

Tuy lời nói không dễ nghe nhưng mọi người đều hơi đồng ý, Murphy hiện giờ mới là Murphy thật sự.

Mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều mang vẻ trầm tĩnh và ngang tàng hoàn toàn giống với Neberro, còn có thêm chút lạnh lùng. Điều này là cần thiết đối với một chiến sĩ thực thụ.

Peloponnisos có thể hiểu được Arthur, đổi lại nếu là hắn cũng sẽ làm như vậy bởi vì bọn họ không giống Gregg, thứ bọn họ theo đuổi không phải là một chiến thắng qua loa mà là chiến thắng đúng nghĩa!

Ầm...

Nhát kiếm thứ ba với uy thế còn hung hãn hơn đã chém tới, đường kiếm của Murphy không thuộc loại nhanh, hiểm, kỳ dị mà thuộc loại mạnh mẽ dứt khoát, điều đáng sợ chính là ngươi không thể né tránh được.

Arthur đã có phần đỡ không nổi chiêu kiếm thứ ba của Murphy, Murphy lúc này đã biến thành chiến thần vô địch.

"Lợi hại, chiêu thứ ba đã đạt tới mức sáu mươi hai nhát kiếm chồng lên nhau!"

Đây là sự khủng bố trong kiếm pháp của Murphy, cũng vì đối thủ là Arthur, còn bất cứ người nào khác chỉ cần một chiêu là đủ.

Khi Murphy sử dụng bộ kiếm pháp này thì nhất định phải đánh cho hết, không chết không ngừng!

Kiếm pháp như thế này có thể khiến kỵ sĩ mặt trời chấn động trong lòng hay không? Chẳng thể nhìn ra được chút thay đổi nào trên khuôn mặt của Neberro, nhưng tộc thú ở đây đã bị Murphy chinh phục. Rốt cuộc cao thủ mạnh nhất của người thú vẫn xuất hiện ở tộc Lion, thế hệ trước là vậy, thế hệ này vẫn như vậy.

Chiêu thứ tư!

Như mãnh long quá hải, Trâu Lượng cố gắng chống cự, toàn thân run rẩy dữ dội, chiêu thức giết người này lại có thể đạt tới mức mười sáu nhát kiếm liên tiếp. Trâu Lượng còn có thể nói được gì nữa đây, nếu nói hắn là ngọn cờ duy nhất của trường phái chiến đấu nội công vậy thì Murphy chính là người khai sáng một con đường mới trong trường phái chiến đấu ngoại công.

Không thể đỡ nổi, tộc Lion là vậy, dùng sức mạnh không thể chống cự để đánh bại đối thủ, khiến đối thủ phải cam lòng chịu thua.

Nhát kiếm thứ năm đã giơ cao quá đầu, từ một tay cầm kiếm trở thành hai tay, có vẻ là một nhát kiếm nghiêng trời lệch đất!

Một chiêu tất sát của Murphy..... Trảm Thiên Ngũ Kiếm!

Một khi chiêu này được sử dụng tất phải phân thắng thua, thực ra chiêu thứ năm này do gần hai trăm nhát kiếm liên tiếp tạo thành, có tác dụng phụ cực lớn đối với bản thân người tấn công, nhưng đối với người phòng ngự thì càng chí mạng hơn.

Chiêu thứ năm – Trảm Thiên!

Kiếm khí bắn ra bốn phía chém về phía Trâu Lượng, khí thế một mất một còn khiến Trâu Lượng không thể né tránh, trực tiếp đón lấy sao?

Keng keng...

Kiếm còn chưa tới, người của Trâu Lượng đã giống như bị loạn đao chém lên. Một kiếm trảm không cuối cùng đã đạt đến hiệu quả sát thương truyền qua chân không.

Là một chiến sĩ cấp Bạc Trắng, ngươi còn có thể đòi hỏi gì nữa?

Trâu Lượng không cần ngẩng đầu nhìn chiêu kiếm mà chém Huyết Chiến Đao ra!

Lúc này mới nghĩ đến việc ôm nhau cùng chết sao?

Quá muộn rồi!

Đây là suy nghĩ trong lòng vô số người, quả thật quá muộn rồi.

Ngay giây phút này, Murphy bỗng cảm thấy dao động của năng lượng, đôi mắt lóe lên ánh sáng vàng, vô dụng thôi!

Khóe miệng Trâu Lượng bỗng mỉm cười, thời gian... như ngừng trôi!

Keng...

Hai người hầu như chuyển đổi vị trí cho nhau, ánh mắt mọi người đặt trên người Arthur, e là đã bị một đao chém làm hai.

Rắc... rắc...

Áo giáp trước ngực Arthur bị rách toạc, hắn kiềm không được cười khổ "Kiếm pháp lợi hại!"

Trong khoảnh khắc đó, hắn vẫn bị kiếm khí quét qua, mà áo giáp hoàn toàn chống ngự không nổi.

Rắc rắc...

Giáp bụng của Murphy cũng rách toạc, Murphy ngẩng đầu nhìn trời. Arthur còn có năng lực như vậy sao, năng lực cấp thần, chỉ có năng lực cấp thần mới có thể phá giải áp chế năng lực của hắn.

Đây là bản lĩnh Arthur vẫn che giấu sao?

Hai người chầm chậm quay người, mặt đất bị nứt toác ra, đây là kết quả do sức mạnh tàn dư của kiếm khí và đao khí lúc nãy gây nên.

Lần này, ngay cả bọn người O"Donna đang ngồi xem trên đài cũng ngẩn người, trận chiến giữa hai thanh niên lại xuất hiện sự việc mà ngay cả bọn họ cũng không nhìn thấu được!

Một kiếm đưa Arthur vào thế chắc chắn phải chết nhưng kết quả lại là kẻ tám lạng người nửa cân, trong khoảnh khắc đó đã xảy ra chuyện gì?

E rằng trừ người trên sàn đấu thì chẳng ai hiểu được.

Áo giáp đã mất đi tác dụng, hai người lại trở về điểm xuất phát, lần tấn công tiếp theo sẽ quyết định thắng bại, vì chỉ có người chiến thắng mới có thể sống sót!

Trong lòng Murphy ngập tràn sức mạnh, hắn đã từng nghe nói đến năng lực cấp thần nhưng đáng tiếc loại năng lực này tuyệt đối không thể sử tục liên tục, cũng có nghĩa Arthur còn có thể đỡ nổi một kiếm này của hắn không?

Một kiếm cuối cùng!

Trâu Lượng cũng nhìn Murphy, Murphy liên tục sử dụng loại chiêu kiếm tần số cao, đặc biệt chiêu kiếm cuối cùng lại gồm chín mươi tám nhát chém liên tiếp, cho dù chỉ chém vào không khí cũng hao phí lượng lớn sức lực, hắn còn có đủ sức để đánh tiếp một kiếm không?

Rất nhanh chóng, Murphy đã đưa ra câu trả lời. Nếu chỉ mới bước vào cấp Bạc Trắng, hắn thật sự không đủ sức để thi triển lần nữa.

Hống ~~~

Toàn bộ người trên hàng ghế khách quý đều đưa mắt nhìn nhau, tên Murphy này... hắn muốn làm gì vậy?

Grào ~~~

Murphy ngẩng đầu gào thét giống như muốn giải phóng toàn bộ đau khổ trong lòng, em trai, hôm nay anh sẽ thực hiện ước mơ của em, không ai cướp nổi vị trí thiên hạ đệ nhất này, ai cũng không được!

Thú lực không ngừng cháy lên ánh sáng màu bạc nhàn nhạt như sóng nước, hơn nữa còn có cảm giác còn mạnh mẽ hơn trước.

Bạc trắng trung cấp!

Sư Tử Vàng, hùng bá thiên hạ!

Thú lực cuồn cuộn trào dân khắp toàn thân, Murphy chầm chậm nhấc thanh kiếm to lớn của mình lên, hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm "Arthur Hebrew!"

Sư Tử Vàng... Sư Tử Vàng... Sư Tử Vàng...

Toàn sân thi đấu vang lên tiếng reo hò, người được hoan hô không phải là Neberro mà tên của hắn là Murphy Artero!

Trâu Lượng mỉm cười, quả thật chẳng còn cách nào. Trâu Lượng thật sự chỉ đạt tới Bạc Trắng sơ cấp, hơn nữa chỉ vừa lên cấp, cho dù bây giờ có uống thêm sữa khủng long mà gồng hết thú lực cũng không thể đạt tới trung cấp, không thể không khen ngợi tên Murphy này quả là thiên tài!

Nhưng chỉ như thế này mà muốn đánh bại ta à, chậc chậc, vẫn chưa được đâu!

Trong mắt Murphy cũng lộ ra ánh mắt mong đợi và cuồng nhiệt, Arthur vẫn là Arthur, hắn tin rằng Arthur chắc chắn còn chưa dùng hết sức, từ khi quen biết người này, Murphy đã hiểu rất rõ tính cách của hắn. Đem hết sức ra đi để ta xem thử xem nó kinh thiên động địa đến mức nào!

Trâu Lượng chuyển từ cầm đao một tay thành hai tay rồi chầm chậm rút đao về trước ngực, thanh đao duỗi thẳng, không hề có chút biến hóa nào, chẳng lẽ vậy là xong rồi sao?

Đã hết trò để giở rồi sao?

Những người ủng hộ, chờ mong Arthur sẽ tạo ra phép màu cũng bỏ cuộc, Annie bé bỏng trốn sau lưng Ernest, nước mắt rơi ào ào, e là Annie bé bỏng cũng nhận ra đã không còn đường cứu nữa rồi.

Sư Tử Vàng quá mạnh mẽ!

Cote và Randy còn có thể nói gì đây? Câm lặng, không phải do Arthur không đủ mạnh mà đối thủ quá mạnh, đối thủ quá mạnh!

Hiện giờ, hi vọng duy nhất của bọn họ là Arthur bình an vô sự, liệu có thể chống đỡ nổi một đòn dùng hết sức của Bạc Trắng trung cấp không?

Michiwa cười híp mắt nhìn Olivia, Arthur mà xong đời thì cô ta là người vui vẻ nhất, có thể đường đường chính chính mà sống, không cần phải làm cái bóng của tên này nữa.

Nhưng Olivia vẫn rất bình tĩnh, trực giác à?

Trong số hơn hai mươi vạn người ở sân thi đấu, nếu có ai vẫn cho rằng lúc này Arthur không hề phô trương thì chỉ có hai người, một là Olivia, còn lại một người chính là... Murphy!

Tại sao?

Rõ ràng là chỉ là một thế đao rất bình thường nhưng tại sao thân thể hắn lại run rẩy, hắn cảm thấy mùi vị tử vong đang ập tới!

Chuyện gì đây, chuyện gì đây?

Grào ~~~

Thú lực uy vũ vô song của Murphy bắt đầu bốc lên khắp bốn phía, mặt đất nứt ra, đá vụn bị thú lực khổng lồ nâng lên lơ lửng trên không.

Bạc Trắng trung cấp, kỹ năng thiêu đốt thú linh!

Cả thân người Murphy thật sự giống như đang bùng cháy, kỹ năng thiêu đốt thú linh. Đây là tuyệt chiêu giải phóng thú linh ngưng tụ trong cơ thể, ngay cả nhiều cao thủ cấp vàng sáng cũng không thể nắm vững loại kỹ năng này.

Đây là một loại năng lực khiến sức mạnh bùng nổ đến mức cực hạn, nhưng Murphy cấp Bạc Trắng đã nắm vững được.

Toàn bộ người trên hàng ghế khách quý đều đứng dậy, bao gồm cả những cao thủ cấp vàng sáng đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt nhau. Thần thú bất công, quá yêu mến một người!

Sư Tử Vàng đã hoàn toàn thoát khỏi xiềng xích chính là đây – Murphy Artero!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status