Khu vui chơi đáng sợ

Chương 155: Nhân vật chính tấn công (7)


Editor: Nguyetmai

"Ồ? Một nhóm dữ liệu tạm thời trong phó bản lại dám nói chuyện với ta như vậy…" Khuôn mặt hắn ta lộ vẻ nghi hoặc: "Hình như ta bị ngươi xem thường rồi." Hắn ta lập tức cười lạnh một tiếng: "Hừ, nhưng có thể giết được tên lâu la cấp bốn, chứng tỏ ngươi cũng không phải là dữ liệu bình thường… Chắc hẳn ngươi là một trong những thuộc hạ của "Bốn tên dị loại" đúng không?" Hắn ta lắc đầu: "Nhưng hình như ngươi không hiểu quy tắc cho lắm, cho dù trong số các ngươi chỉ đứng sau bốn vị có lực chiến cao nhất đó, thì gặp "K3 – Xích Thiết" ta đây cũng sẽ không dùng giọng điệu này để nói chuyện."

Giọng nói trong giếng mấy giây sau mới vang lên: "Ta chưa từng nghe thấy tên ngươi bao giờ, cũng không biết rốt cuộc ngươi là cái gì, càng không biết ngươi đang nói cái gì." Nó hơi dừng lại một chút, rồi lại nói tiếp: "Ta là Vairu, bề tôi của Minh Uyên U Vương. Tên đồng loại vừa rồi của ngươi cố gắng phá hoại "tổng trận" trong giếng oan, ta đã tiêu diệt hắn, nếu ngươi muốn tiếp bước hắn…"

"Thì ra chỉ là một con chó gác cửa cũng khá lợi hại mà thôi." K3 ngắt lời, nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi có vị trí đứng cao thế nào, kết quả ngay cả ba cái tên húy khác trong tứ trụ thần ngươi cũng không biết, dữ liệu tạm thời cũng chỉ là dữ liệu tạm thời…"

K3 vừa nói vừa tiến về phía trước, không hề cố kỵ gì giẫm lên mép giếng: "[Bá chủ thời gian] nắm giữ dòng sông Trật Tự, [Chúa tể ma giới] đứng đầu vùng đất hỗn độn khô cằn, [Minh Uyên U Vương] thống lĩnh Vương quốc Tử Linh, [Tòa án Chân Lý] phán quyết ranh giới thiện ác." Hắn ta cúi đầu nhìn vào trong giếng, thông qua mặt số liệu, hắn ta đã nhìn thấy toàn cảnh "tổng trận" ở đáy giếng, thậm chí còn quan sát được một phần cảnh tượng của "thế giới đó".

Tiếp sau những lời vừa rồi, K3 nói tiếp: "Còn ngươi… Là cái thá gì chứ? Là lính gác cửa trông coi một cánh cửa sau nào đó của vương quốc Tử Linh ư?"

Vairu không đáp lại những lời nói khiêu khích của K3. Bởi vì nó đang hóa sự thù địch thành hành động. Giây tiếp theo, miệng cái giếng oan đột nhiên sinh ra một lực hút vô hình, giống như một cái lốc xoáy khó có thể giãy giụa kéo K3 vào trong.

Luồng sức mạnh này hoàn toàn vô hiệu với các vật thể bình thường xung quanh. Cho dù là một chiếc lá, một cành cây khô cũng không bị ảnh hưởng, chỉ có cơ thể của K3 bị một luồng sức mạnh cực lớn khó sánh được kéo chặt lấy, lôi xuống đáy giếng.

"Xem ra ngươi cũng biết thân biết phận đấy, biết ở thế giới bên này ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta." Phần thân trên của K3 đã bị kéo vào trong giếng, hai tay hắn nắm lấy mép giếng, dường như vẫn có thể cố gắng gượng được: "Chẳng trách mà tên nhãi cấp bốn kia lại chết… Thì ra là vậy." Trong mắt hắn ta bỗng hiện lên một tia sát khí khó che đậy: "Hừ… Thú vị lắm, vậy ta sẽ cho ngươi toại nguyện. Đến đây chơi cùng ta đi."

K3 buông tay ra, đầu hướng xuống dưới, giống như loài cá lao mạnh xuống dưới. Vào khoảnh khắc hắn ta tiếp xúc với đáy giếng, dị quang bỗng hiện lên, cơ thể hắn ta xuyên qua một lớp màng số liệu, đi đến một thế giới khác.



Sáu người chơi… À không. Lúc này chúng ta đã có thể gọi họ là bốn người chơi và 2 GM rồi, nhưng dù sao thì cũng là sáu người, cho đến giờ họ vẫn chưa hề hay biết gì về những xung đột giữa Diễn sinh giả cấp ba – K3 Xích Thiết và Vairu, boss thực sự của phó bản này.

Hai GM có thể xem vị trí của Diễn sinh giả trong thanh menu đặc biệt của người quản lý, họ có một hệ thống tương tự như "rada Diễn sinh giả". Khi mục tiêu tiếp cận trong phạm vi nhất định sẽ có thể phát hiện ra đối phương. Đương nhiên là ngoài tọa độ ra, đối với các thông tin khác, ví dụ như cấp bậc, năng lực, ngoại hình… của Diễn sinh giả, ra đa không thể thu được thông tin gì.

Bởi vậy Copernicus và Galileo lúc này cũng đang buồn phiền… Sau khi phó bản bắt đầu chưa được bao lâu họ đã thăm dò được sự tồn tại của một Diễn sinh giả, nhưng kết quả một lúc sau lại biến mất khoảng mười mấy phút trước. Họ lại một lần nữa thăm dò được tín hiệu, nhưng không bao lâu sau lại biến mất.

Họ không biết có sự cùng tồn tại của hai Diễn sinh giả, càng không thể biết được trên núi đã xảy ra chuyện gì. Theo tư duy thông thường, suy đoán của GM là… Diễn sinh giả cấp bốn đó trong phó bản này dường như có thể che đi tín hiệu ra đa, nhưng trong thời gian này không rõ nguyên nhân vì sao gã lại cắt ngang việc che giấu ra đa, một lúc sau lại xuất hiện, rồi bây giờ lại biệt tăm biệt tích.

"Các anh đang suy nghĩ âm mưu gì không thể nói cho người khác biết sao?" Giọng Phong Bất Giác vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của hai người, khiến họ có chút trở tay không kịp.

Lúc này họ đang đi trên con đường nhỏ trên núi, Copernicus và Galileo đi cuối đội ngũ, còn Phong Bất Giác đi đầu đội ngũ, bỗng nhiên dừng bước, dùng đèn pin chiếu lên mặt hai người họ, bất chợt nói một câu như vậy.

"Ơ… Gì… Gì cơ?" Copernicus ấp a ấp úng nói.

"He he… Anh… Anh nói cái gì vậy, đừng có đùa nữa." Galileo giả vờ cười đáp, thực ra trong lòng đang lẩm bẩm: Không phải chứ… Thằng cha này thần cơ diệu toán đến mức này sao? Chẳng lẽ chúng ta bị bại lộ rồi?

"Ý của anh ấy là hai anh là người của sở trường Điều tra, sao lại cứ vô tình đi phía sau cùng đội thế?" Diệp Chỉ nói.

"Hả?" Copernicus sửng sốt, "À… À, đúng đúng, xin lỗi, tôi hơi thất thần…" Anh ta cười ngượng ngùng, đi lên phía trước.

Nói cái gì mà sở trường Điều tra, rõ ràng là đang nói hươu nói vượn, họ chỉ biết vị trí của flag mà thôi. Còn về danh hiệu… Danh hiệu của GM đều là thiết lập đặt ra, sẽ không thay đổi, cũng không giao cho họ bất cứ kỹ năng nào, đương nhiên là… Họ cũng không cần kỹ năng danh hiệu nào, kỹ năng của GM đầy ắp, chủ động bị động cả một đống, buff tố chất thân thể của nhân vật cũng mạnh hơn người chơi cùng cấp. Trang bị họ đang cầm người chơi bình thường có nghĩ cũng không thể ngờ tới được, ví dụ:

[Tên: Dao Nhân Viên Quản Lý level 18]

[Loại: Vũ khí]

[Phẩm chất: Thường]

[Lực tấn công: Khá mạnh]

[Thuộc tính: Không]

[Hiệu ứng đặc biệt: Sát thương sau khi đánh trúng mục tiêu tăng gấp ba]

[Điều kiện trang bị: Thuộc quyền nhân viên quản lý]

[Chú ý: Vật phẩm này không thể vứt bỏ, tiêu hủy, giao dịch, không thể thể hiện mô tả dưới bất cứ hình thức nào cho người chơi thường khác.]

Nhìn phần giới thiệu vắn tắt vật phẩm này có vẻ không mấy phức tạp, nhưng thanh hiệu ứng đặc biệt đó dường như có thể dọa chết người.

Ban đầu hai người Phan Phụng và Hoa Hùng đã từng nói, thực lực thực tế của GM mạnh hơn khoảng mười cấp so với cấp hiển thị. Cũng có nghĩa là gác trình độ game sang một bên thì thực lực cứng của Copernicus và Galileo bằng với hai người chơi cấp hai mươi tám, hơn nữa họ còn có không ít tin tức phó bản mà chỉ GM mới nhìn thấy được.

Danh hiệu gì đó đối với họ chỉ là phù du. Danh hiệu của GM luôn là bình thường khiêm tốn, những danh hiệu kiểu như là "Quân đạo sát quyền", "Truyền nhân của thiên ma", "Nắm đấm sắt vô địch"… cho dù họ muốn dùng thì cấp trên cũng không thể phê duyệt được.

GM thường đều mạo xưng là sở trường trinh thám, như vậy vừa có thể giải thích nguồn gốc tình báo của mình, vừa có thể bảo vệ những người chơi bình thường một cách hợp lý. Bởi vì người điều tra trinh sát luôn dẫn dắt cho binh sĩ, cho nên GM có thể giành đầu tiên xử lý một số flag tiêu cực hoặc ngăn chặn sự đột kích của Diễn sinh giả, ngăn chặn những cái chết không cần thiết của người chơi bình thường.

"Đừng căng thẳng, không có gì phải sợ cả, phấn chấn lên nào." Dũng Sĩ Vô Địch chen vào với giọng điệu khích lệ. Anh ta tưởng rằng hai người đó đang sợ hãi cho nên mới thấy bất ổn về tâm lý như vậy.

Không ngờ hành vi vô ý nói chen vào đó lại gây ra…

[Hào quang nhân vật chính đã dịch chuyển]

[Hiện người chơi có hào quang nhân vật chính là – Dũng Sĩ Vô Địch.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status