Khu vui chơi đáng sợ

Chương 177: Ta bỉ ổi (9)



Editor: Nguyetmai

"Ngươi đã từng trốn thoát từ trong tay ta, nhưng điều đó không nói lên ngươi cao siêu chừng nào."

"Ngươi có hứng thú với việc suy đoán sự thật khách quan, nhưng đối với tư duy của con người, liệu ngươi có thể suy đoán chính xác hay không?"

"Từng có rất nhiều người chơi trò chơi với ta, đám người tự hủy diệt cuộc sống này không hề tôn trọng cuộc sống, còn ngươi... Liệu có khác bọn họ không?"

Khi nghe đến đây, Phong Bất Giác bỗng cảm thấy đối phương có ý gì khác, hơn nữa những lời tiếp theo của con rối cũng đã nhanh chóng chứng minh cách nghĩ của anh.

"Khi bóng mờ chưa rõ, luẩn quẩn trong đầu không tiêu tan, hầu hết mọi người sẽ cảm thấy bất lực và sợ hãi, từ đó mà sinh ra phẫn nộ và mắc chứng cuồng loạn. Những điều này đều bắt nguồn từ sự quyến luyến của bọn họ đối với cuộc sống."

"Còn ngươi, ngươi không thổ lộ hay cầu xin bất cứ ai, ngươi chỉ sống một cách mất cảm giác, sống cuộc sống thiếu thú vị bình thường. Ngươi không thể hiện ra ý chí muốn sống mãnh liệt trong bản năng của con người."

"Hành động của ngươi cho thấy ngươi không hề có lòng cảm kích đối với sự sống, đây là sự miệt thị đối với sự sống. Con thú gặp nguy vẫn biết chiến đấu một mình, ngươi lại từ bỏ một cách thoải mái thản nhiên như vậy."

"Ta ghét cái hạng người không biết cảm ơn."

"Ngươi cho rằng không sợ thứ gì là có thể trốn tránh sự xét xử sao?"

Phong Bất Giác nghe lời tự thuật của đối phương, đồng thời cũng nghĩ... Lần trước, nhân vật ảo nhìn thấu và nói rằng đầu óc mình có bệnh là X-23, nhưng mà thời gian con rối Billy này tiếp xúc với mình thật ra còn sớm hơn. Hơn nữa trong phó bản đó, Billy đã thể hiện năng lực thiết lập nhất định. Tuy nói chuyện bóng mờ trong não có thể giải thích là cabin game đo lường ra, hoặc là thông tin hệ thống nắm được sau khi kết nối thần kinh. Nhưng những lời này, bị người khác nói ra ngay trước mặt mình, vẫn khiến cho người ta có áp lực tâm lý nhất định.

Billy tiếp tục nói: "Cái chết luôn đối lập với niềm vui, trừ phi, trái tim ngươi đã chết."

"Nhưng theo ta thấy, trái tim của ngươi vẫn tràn trề sức sống giống như những người bình thường, tư duy của ngươi lại càng linh hoạt hơn bọn họ rất nhiều. Ngươi có vui buồn giận dữ, thất tình lục dục như những người khác, nhưng không hề quan tâm tới vấn đề liệu ngay một giây sau đó mình có chết hay không."

"Bây giờ, để bọn ta xem ngươi có thể kiên trì với thái độ này đến cùng hay không."

"Bây giờ, ngươi phải trả giá."

Dưới chân Phong Bất Giác bỗng phát ra tiếng vang ù ù của máy móc hạng nặng bắt đầu vận hành, mặt sàn kim loại của mật thất lập tức tách ra, lấy cửa làm trục giữa, tách làm hai. Mặt sàn di chuyển sang hai bên căn phòng, nhưng tốc độ không nhanh, đủ để cho Phong Bất Giác nhảy sang một bên.

Dưới mặt sàn là một cái bồn chứa đầy nước, độ sâu tương đương với chiều cao của căn phòng, khoảng bảy tám mét, dù sao cũng đủ để người không biết bơi như Phong Bất Giác bị dìm chết.

"Trong cái bồn này không phải là nước, mà là xăng. Nhanh thôi, ngươi sẽ mất đi chỗ đứng.

Là một người không biết bơi, ngươi phải có đủ dũng khí để đối kháng với bản năng giãy giụa sinh tồn, và tìm ra liều thuốc giấu dưới đáy hồ."

Con rối nói đến đây thì ngừng lại một lúc, sau đó liền nói đến một số chi tiết: "Khi mặt sàn của căn phòng hoàn toàn lùi vào sau bức tường hai bên, mực nước của xăng sẽ bắt đầu giảm xuống. Đồng thời, mặt sàn sẽ khép lại vào giữa. Khi mực nước giảm xuống còn một nửa lúc đầu, thì sẽ dừng lại. Còn lúc này, mặt sàn sẽ mãi mãi đóng lại trên đầu ngươi. Cho dù ngươi bước vào căn phòng này một lần nữa, cũng sẽ không mở..."

Nói đến đây, chợt nghe thấy một tiếng ào, Phong Bất Giác đã nhảy vào bồn xăng.

Anh thật sự không biết bơi, nhưng nín thở thì anh biết. Chỉ nhìn cái cách anh hít một hơi thật sâu, phồng mồm, còn lấy một tay bịt mũi, với tư thế hai chân hướng xuống dưới, nhảy vào xong bồn xăng.

Cứ như vậy, anh nhanh chóng chìm xuống đáy bồn...

Suy đoán theo quy tắc mà Billy mô tả, trò chơi này chỉ có một cơ hội, một lần thất bại, tức là thất bại mang tính vĩnh viễn. Cái câu "Cho dù ngươi bước vào căn phòng này lần nữa" còn chưa nói hết câu, Phong Bất Giác đã biết được ý của đối phương... Cho dù sau khi anh chết chìm trong bồn xăng, dùng huân chương Contra hồi sinh, rồi lại từ hành lang quay về, mặt sàn sẽ không mở ra nữa, bởi vì mặt sàn này khép lại thì là "đóng lại vĩnh viễn".

Ngoài ra, cùng lúc mặt sàn khép lại, mực nước giảm xuống, chắc là để phòng ngừa việc Phong Bất Giác lấy được liều thuốc rồi sẽ trở lại mặt nước, bám vào mép sàn trèo lên trên.

Nói một cách đơn giản, đại khái trò chơi này chính là để cho người không biết bơi, tìm một món vật phẩm ở đáy bồn xăng khi tia sáng phía trên dần bị che lấp. Nếu anh vẫn không tìm thấy thì sẽ bị dìm chết, đó chính là thất bại. Cho dù tìm thấy, đồng thời nhờ cách bơi chó mà may mắn trở lại mặt nước, hơn nữa lúc đó mặt sàn cũng chưa khép lại hoàn toàn, anh cũng không thể với được đến mặt sàn để bò lại lên trên.

Suy đoán từ những thông tin đã biết, cách qua map như thường lệ là... Nhảy vào bồn xăng, tìm thấy liều thuốc, bỏ vào balo. Sau đó ở dưới đáy bồn kháng cự với bản năng tìm đường sống sót, cuối cùng sử dụng huân chương Contra hồi sinh truyền tống rời khỏi đó.

Thật ra đối với người giỏi bơi lội, tìm thuốc không khó. Không gian giữa mặt sàn và bồn nước có không khí, chỉ cần kiên trì nhẫn nại, phân phối thể lực một cách hợp lý, cho dù mặt sàn đã hoàn toàn khép lại, cũng có thể liên tục qua lại mặt nước và đáy bồn để trao đổi khí, từ từ tìm kiếm vị trí của liều thuốc. Dù sao diện tích đáy bồn có hạn, hơn nữa chờ sau khi mực nước giảm xuống một nửa, thì cũng chỉ là độ sâu ba bốn mét thôi, cùng lắm qua lại mười mấy lần như vậy sẽ rà soát hết dưới đáy.

Đương nhiên, cách này cần chú ý hai điểm, một là nhắm chặt mắt, hai là tuyệt đối không được để xăng sặc vào trong phổi.

Điểm thứ nhất là kiến thức cơ bản rồi, sự kích thích của xăng đối với da sẽ gây ra bỏng. Nếu như có một hai giọt, thì lập tức dùng nước rửa đi, chờ nó tự bay hơi là không sao nữa, nhưng cố mở mắt trong bồn xăng, chắc chắn là hành vi tự sát. Hơn nữa chờ sau khi mặt sàn đóng lại, không gian phía dưới cũng không còn tia sáng chiếu vào, mở mắt cũng là một màn tối đen.

Điểm thứ hai, đối với người không biết bơi như Phong Bất Giác thì thật sự bất lợi. Tạm cho rằng anh có thể giãy giụa trở lại bề mặt xăng có sức nổi còn nhẹ hơn nước, nhưng một người chưa từng học cách làm thế nào để điều hòa hơi thở bằng hành động, gặp phải tình huống này rất dễ xảy ra sặc nước, làm cho xăng tràn vào trong phổi, thì sau đó anh chỉ còn nước chờ chết chìm trong đau khổ thôi.

Phong Bất Giác cũng biết những tình huống này, anh vừa nghe quy tắc, vừa suy nghĩ đối sách.

Khi mặt sàn bắt đầu di chuyển, Phong Bất Giác đã tập trung sự chú ý vào đáy bồn. Lúc đầu, tia sáng chiếu vào phần đáy bồn xăng là một khe nứt, sau đó càng ngày càng rộng ra. Do vị trí của ánh đèn là ở khu vực giữa trần nhà, cho nên khi mặt sàn còn chưa hoàn toàn mở ra, phạm vi toàn bộ đáy bồn đã được chiếu sáng, có điều... Quan sát từ bên trên, hình như dưới đáy không có gì hết.

Phong Bất Giác đã xác định được những điều này nên mới quả quyết nhảy xuống. Góc độ và phương hướng anh nhảy xuống nước là dựa vào suy đoán của anh về vị trí liều thuốc - món đồ đang nằm trong cái bóng của lồng sắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status