Kiếm đạo độc tôn

Chương 1247: Mộng lang vương

"Mộng Lang Vương, ra đi."

Diệp Trần vỗ động mạnh Ngự Thú Bài ở bên hông.

Gừuuuuuu... GA00000!

Tiếng sói tru vang lên, một con Yêu Lang với bộ lông màu đỏ thẫm và trên trán đặc kín những con mắt lập tức chui ra. Hôm nay Thực Mộng Lang rõ ràng đã đạt tới cấp bậc Yêu Vương, yêu lực bản thân vô cùng hùng hậu, so với chân nguyên của Diệp Trần đều muốn bàng bạc hơn rất nhiều. Sau khi nuốt được một quả Cực phẩm yêu lực thủy tinh đan, tu vi yêu lực của Thực Mộng Lang đã sớm vượt qua hai vạn năm, sở dĩ như vậy là vì theo sự tiến hóa của tự nhiên, khi một yêu thú bình thường tiến vào Sinh Tử Cảnh lập tức sẽ có tu vi vượt xa nhân loại chứ đừng nói chi là Thực Mộng Lang, loài yêu thú này đã tuyệt chủng từ lâu tại Chân Linh thế giới rồi. Tuy nhiên, điều này cũng có quan hệ với việc Thực Mộng Lang có linh hồn cường đại và tinh thông năng lực Mộng Cảnh, bằng không cũng không có khả năng nhanh như vậy tăng tu vi lên đến cảnh giới này.

"Hãy mau hóa thân đi!"

Diệp Trần truyền mệnh lệnh cho Thực Mộng Lang.

"Vâng!"

Thực Mộng Lang hiện đã có thể nói được tiếng người, thân thể sung khí nhanh chóng biến lớn, cuối cùng đạt đến chiều cao hơn mười dặm, dài đến gần trăm dặm trường, đây cũng không phải là chân thân của Thực Mộng Lang, chân thân của hắn cũng không lớn như vậy, bất quá sau khi đạt tới trạng thái Sinh Tử Cảnh, bất kể là yêu thú hay nhân loại cũng đều có thể biến lớn, ví dụ như Diệp Trần cũng có thể biến lớn tuy nhiên không có khả năng đạt tới tình trạng lớn đến mấy ngàn dặm như Từ Tĩnh, nhưng biến lớn đến hơn mười dặm cao vẫn là có thể, bất quá biến lớn như vậy cũng cần phải dùng đến một lượng tu vi hùng hậu, mà đối với tu vi của Diệp Trần thì biến lớn đến hơn mười dặm cao thì chân nguyên sẽ bị pha loãng ra, khi đó uy lực xuất ra căn bản sẽ không phát huy được

như trạng thái vốn có. Còn Thực Mộng Lang thì lại có tu vi hơn hai vạn năm nên khi biến hình to lớn như vậy, mặc dù thực lực đã bị hạ thấp đi ba thành nhưng phạm vi công kích lại có thể gia tăng vô số lần.

Không cần Diệp Trần chỉ huy, từng con mắt trên trán Thực Mộng Lang phảng phất như một hồ nước to lớn bắt đầu mở ra, một đạo ánh sáng vô cùng âm u lấy hắn làm trung tâm khuếch tán về hướng mà Từ Tĩnh vừa thoát ly, chỉ trong nháy mắt, 50 tên Ma Vương đuổi giết Từ Tĩnh nhao nhao bị đạo ánh sáng âm u kia bao phủ, một khắc sau đó, 50 tên Ma Vương này, ngoại trừ một số ít mấy gã Ma Vương có ý chí cường đại thì các Ma Vương khác đều rơi vào trạng thái ánh mắt bị tan rã, linh hồn sa vào trong mộng cảnh.

"Từ Tĩnh sư tỷ nhanh giết hết bọn hắn."

Diệp Trần quyết định thật nhanh nói.

Từ Tĩnh ánh mắt sáng ngời liền xoay người, thân thể khổng lồ của Cự Long lao xuống. "Nguy! Không xong rồi!"

Cự Ma Đế cuối cùng cũng biết rõ ý định của Diệp Trần, hắn không nghĩ tới việc Diệp Trần đã thu phục được một con Yêu Lang Vương có tinh thông năng lực Mộng Cảnh, loại năng lực Mộng Cảnh này tại trong quá trình chiến đấu trực tiếp thì không đến mức cường đại, thế nhưng mà tác dụng phụ trợ của nó lại không gì sánh bằng, có thể nói là có thể mang lại đại sát khí bên trong những trận hỗn chiến. Chỉ cần đối phương có ý chí không đạt tiêu chuẩn liền sẽ sa vào trong mộng cảnh mà khó có thể tự kềm chế, chờ đến lúc tỉnh táo trở lại thì đã quá muộn rồi.

Rống!

Cự Ma Đe quát lên một tiếng lớn, thân thể vốn chỉ cao năm mét cũng bắt đầu bành trướng, thoáng cái bản thân hắn đã biến thành một siêu cấp cự ma, cao đến vài trăm mét, so với Cự Ma Đế, thân thể Từ Tĩnh Long tuy nhiên dài hơn nhưng cũng không tráng kiện như Cự Ma Đe vậy, cũng giống như là một con mãng xà lớn mà thôi.

"Cút ngay cho ta!"

Oanhhhh!

Vài chục nắm đấm đen kịt có đủ loại kích cỡ lớn bé như nhét đầy Thiên Địa, thoáng cái đã đánh bay Diệp Trần ra sau, Cự Ma Đế bước tới một bước đã trực tiếp bỏ qua khoảng cách mười mấy vạn dặm, hướng phía Từ Tĩnh đuối theo.

Thế nhưng tốc độ của Từ Tĩnh cũng không hề chậm hơn so với hắn, đáng tiếc hắn đã chậm hơn một bước.

Phốc Phốc Phốc Phốc !

Lập tức, đã có ba mươi mấy tên ma vương thịt nát xương tan, có thể nói năng lực sát sinh trên diện rộng của thân thể khổng lồ Cự Long là vô địch, những tên Ma Vương bị nàng đánh trúng trông hệt như “Bọ Ngựa ở dưới bánh xe” vậy, đơn giản bị nghiền chết.

Rất nhanh sau đó, Cự Ma Đế đã đuổi đến chỗ Từ Tĩnh, hai tay tung trảo bắt được thân thể cự long của nàng, liền sau đó xé ra theo hai hướng.

Một màn kinh tâm động phách phát sinh, thân thể cự long dài đến mấy ngàn dặm của Từ Tĩnh bị ngạnh sanh sanh xé thành hai đoạn, Long Huyết cuồn cuộn phun ra giống như một con sông, văng cả vào trên người Cự Ma Đế.

"Thủy Hỏa Vô Tình!"

Có Bất Hủ Ý Chí hộ thể, Diệp Trần trước đó bị trúng đòn cũng không mảy may bị tổn thương, chứng kiến cảnh Long thể Từ Tĩnh bị xé toạc mà trong mắt hiển lên hừng hực sát cơ, giơ Đồ Ma Kiếm lên cao, Diệp Trần khu động chân nguyên, từ xa bổ một kiếm về phía Cự Ma Đế.

Trong các kiếm chiêu mà Diệp Trần sở hữu thì phạm vi công kích xa nhất phải kể tới Thủy Hỏa Vô Tình, dù cho đối thủ ở tận chân trời cũng có thể bị một kiếm này chém rụng, kiếm mạc màu xanh biếc trải dài đến mấy mươi vạn dặm, thoáng chốc đã đem Cự

Ma Đe phân cắt thành hai nữa, kiếm quang mang theo lực phá hoại cực lớn kia đã làm bốc hơi không ít ma lực của Cự Ma Đế.

Xoạt!

Nhân cơ hội này, Long thể Từ Tĩnh rất nhanh được thu nhỏ trở lại, chỉ còn dài chừng vài trăm mét, kích thước lúc này của nàng cũng như một con giun nhỏ trong lòng bàn tay của Cự Ma Đế vậy, từ đó dễ dàng thoát ly khỏi sự khống chế của Cự Ma Đế, sau đó quay về hướng Diệp Trần.

"Ma lực của gã ma tộc này so với Long lực của ta đều muốn hùng hậu hơn rất nhiều lần, muốn giết hắn, đoán chừng tất cả mọi người chúng ta liên thủ cũng chưa hẳn có thể làm được."

Kim quang lóe lên, Từ Tĩnh đã xuất hiện tại bên cạnh Diệp Trần, trên mặt nàng bắt đầu có đôi chút thần sắc lo lắng.

Cự Ma Đế có ma lực thật sự vô cùng khủng bố, bản thân nàng là Hoàng Kim cự long, sở dĩ có thể biến lớn đến mấy ngàn dặm trường vì đây chính là một năng lực tự nhiên mà chỉ Cự Long mới có được, hoàn toàn không phải vì nàng có Long lực bản thân nhiều mà làm được như vậy. Cho nên, một khi thân thể trở nên quá lớn thì thực lực sẽ bị hạ thấp đi rất nhiều, thế nhưng Cự Ma Đố lại có thể biến thành cao lớn đến mấy trăm dặm mà thực lực rõ ràng không bị hạ thấp đi bao nhiêu, như vậy liền có thể thấy được, ma lực của hắn đã đạt đến tình trạng coi trời bằng vung rồi.

"Trong nhân loại, có thể cùng hắn so đấu tu vi thì đoán chừng chỉ có Nguyên Hoàng tiền bối mà thôi." Đối với một điểm này, Diệp Trần đã thấm sâu trong tâm trí nên thấu hiểu rất rõ, thời gian dài chiến đấu như vậy mà ma lực đối phương đoán chừng chỉ hao tổn không đến 1%, nếu một mực dông dài thì hắn hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ, trừ phi hắn cũng đồng dạng với Nguyên Hoàng tiền bối khi pháp thể trời sinh có thể tích trữ chân nguyên vô cùng vô tận.

"Mộng Lang Vương, năng lực Mộng Cảnh của ngươi còn có thể thi triển được mấy lần?" Thực Mộng Lang có phong hào là Mộng Lang Vương, tồn tại với tư cách là đòn sát thủ

nên mãi đến bây giờ Diệp Trần mới đem nó phóng xuất ra ngoài, tất nhiên cũng có sự tính toán của riêng mình. Mộng Cảnh năng lực của Mộng Lang Vương hoàn toàn chính xác rất cường thiên nên khi khu động sẽ tiêu hao yêu lực cùng Linh Hồn Lực vô cùng nhiều, đối với yêu lực còn chưa tính, mà ở đây nó còn phải vận dụng cả Linh Hồn Lực, đây là thứ mà đối với bất kỳ ai cũng phải rất dè chừng khi vận dụng.

Mộng Lang Vương mở miệng nói: "Cũng cần phải xem tình huống như thế nào, nếu thi triển dưới tình huống bình thường thì đại khái có thể thi triển được ba lượt, nhưng nếu như đem phạm vi ảnh hướng mở rộng đến mức tận cùng thì chỉ có thể thi triển một lần mà thôi, sau một lần này, Linh Hồn Lực của ta cũng chỉ còn lại có một tia, lúc đó sức chiến đấu cơ bản cũng sẽ biết mất đi, cần phải ngủ say trong một thời gian rất lâu mới có thể triệt để khôi phục lại."

"Chỉ có một lần thôi sao?"

Diệp Trần nhíu mày, năng lực của Thực Mộng Lang chỉ được vận dụng tốt nhất nếu phạm vi giữa địch và ta có sự chênh lệch không lớn, nếu dùng không cẩn thận thì chỉ có thể lãng phí cơ hội một cách vô ích mà thôi.

"Xem ra, buộc phải liều mạng rồi."

Nghiêng đầu, Diệp Trần đối với Từ Tĩnh cùng Mộng Lang Vương nói: "Ta sẽ thu hút sự chú ý của Cự Ma Đe, hai người đừng tách nhau ra, ta sẽ kêu gọi những người khác hội tụ cùng hai ngươi."

Nói xong, Diệp Trần toàn lực phóng thích Linh Hồn Lực ra, truyền âm nói cho hơn mười vị Chân Linh thế giới Vương giả ở phụ cận: "Mọi người hãy hướng phía bên này của Mộng Lang Vương mà dựa sát vào, mặt khác, các vị hãy dùng linh hồn lực của mình truyền âm cho toàn bộ các vương giả khác cùng làm như vậy." phạm vi bao trùm Linh Hồn lực của Diệp Trần cũng có giới hạn, nên chỉ có vài Vương giả đang đại chiến ở cách đó chừng mấy trăm vạn dặm mới lắng nghe được mà thôi.

"Dựa sát vào theo hướng bên kia ư, tại sao lại như vậy?"

Tuy không biết Diệp Trần có tính toán gì không, nhưng mọi người hiện tại đã tinh bì lực tẫn, lấy một địch ba, đây là điều không phải đùa giỡn, Bất Tử Chi Thân tuy có thể làm cho bọn hắn tạm thời chống đỡ được, nhưng chiến đấu trong thời gian dài thì trước sau gì cũng phải chết mà thôi. Dù sao, nếu lúc này bọn hắn đánh không thắng được đối phương thì cũng có thể lựa chọn biện pháp chạy trốn khi tập trung về hướng đó. Còn như hiện tại, chỉ cần vừa trốn chạy thì chẳng khác gì là đang lâm trận mà bỏ chạy vậy, cho nên, nghe được lời này của Diệp Trần để cho bọn hắn đi qua, nguyên một đám tinh thần chấn động, phóng thích linh hồn truyền âm cho những người khác đồng thời nhanh chóng chạy thoát ra.

"Truy!"

Ngay lúc gần như có thể đánh chết đối phương, những tên Ma Vương này sao lại há có thể lại để cho bọn hắn chạy trốn dễ dàng như vậy, ở phía sau điên cuồng đuổi theo.

"Không chi đạo!"

Không Đế dùng Ngũ Tinh bá chủ thực lực cùng một gã Lục Tinh Ma Vương dây dưa đến tận bây giờ đã có chút không dễ dàng, vào lúc lần thứ sáu thi triển Không Chi Giới sắp sụp đổ thì tay phải hắn đột nhiên phất một cái, ngay lập tức phía sau của hắn đã xuất hiện ra một cánh cổng Không Gian Chi Lực, tiến vào bên trong cánh cổng không gian, Không Đế thoáng cái đã đến vùng phụ cận của Mộng Lang Vương cùng Từ Tĩnh.

"Cảnh chi hoa!"

Không Gian Áo Nghĩa võ học của Huyền Hậu so với Không Đe cũng cao hơn minh một ít, tại trước người của nàng xuất hiện ra một cái gương, thân ảnh Huyền Hậu được tấm gương soi sáng, chỉ sau một khắc, bản thể nàng đã biến mất, còn tấm gương lại chiếu ra một đoàn ngũ thải quang trụ, đem Huyền Hậu đưa đi ra ngoài cách nơi đó rất xa.

Phốc!

Riêng Hư Không lão tổ thì bị Khủng Cụ Ma Đế đánh đến không còn hình dạng con người nữa, vào giờ phút này hắn cũng đã đến thời điểm sắp vẫn lạc, không hề nghĩ ngợi thêm,

thân thể của hắn bắt đầu trở nên hư ảo rồi dùng một loại hư không độn pháp để thoát đi ra, hướng chỗ phương hướng Mộng Lang Vương tiến đến.

"Đừng mơ tưởng có thể trốn được."

Khủng Cụ Ma Đế có chút thẹn quá hoá giận, thực lực của hắn so với đối phương cao hơn không ít mà cho đến tận bây giờ mà vẫn không hạ sát được đối phương đã là sự tình thập phần sỉ nhục đối với hắn, lúc này hắn sao há có thể trơ mắt nhìn đối phương chạy thoát dễ dàng như vậy chứ.

"Khủng Cụ chi nhãn!"

Khủng Cụ Ma Đế mi tâm vỡ ra, một khỏa tròng mắt màu đen hiện lên, Phốc một tiếng, một đạo vầng sáng màu đen chiếu xạ đi ra ngoài đánh trúng chuẩn xác mục tiêu thân thể hư hóa của Hư Không lão tổ.

Ahhhh!

Nửa người bị bạo tạc, Hư Không lão tổ kêu thảm một tiếng, nhưng cũng may mắn vì hắn đã cưỡng ép cải biến quỹ tích di động thoáng một chút nên không bị triệt để chôn vùi.

"Mơ tưởng!"

Cự Ma Đế sao lại không đoán biết ý định của Diệp Trần, thân thể hắn lập tức từ cao lớn mấy trăm dặm đã biến trở lại còn chừng trăm dặm, sau đó vận dụng phân thân ma pháp, một phân thành hai, tại sau lưng của hắn lúc này rõ ràng đã xuất hiện thêm một gã Cự Ma Đế, hắn vung một quyền oanh kích về hướng Mộng Lang Vương cùng Từ Tĩnh.

"Chỉ sợ không như ngươi mong muốn rồi."

Một thanh lợi kiếm không biết từ chỗ nào lao đến cản lại phân thân của Cự Ma Đế, mà bản thể Diệp Trần tắc thì cũng tung một kiếm nghênh hướng bản thể thật của Cự Ma Đế, song phương lần nữa đại chiến.

Dần dần, lần lượt các Chân Linh thế giới Vương giả đều đã hội tụ đến cùng một chỗ, nhân số từ hơn mười người đã đạt tới hơn một trăm người, còn có một vài người đang tiếp tục chạy tới.

"Đi trước một bước!"

Mộ Dung Khuynh Thành dùng lực lượng một người mà phát ra tác dụng thập phần to lớn nên mới có thể dây dưa chiến đấu cùng Tam đại Lục Tinh Ma Vương đến tận bây giờ, bất quá thực lực bản thân nàng dù sao cũng chỉ là cấp bậc Lục Tinh trung kỳ, có thể dây dưa cùng đối phương như vậy phần nhiều là nhờ vào sự linh hoạt của Ác Ma Chi Dực. Vào lúc này, Ác Ma Chi Dực mãnh liệt rung động, Mộ Dung Khuynh Thành ngay lập tức đã hóa thành một điểm đen rồi biến mất ở phương xa.

Cuối cùng, các Vương giả tụ tập đến một bên Mộng Lang Vương đã đạt đến số lượng trên dưới 200 người, tình hình này trên căn bản là có nhiều Vương giả khác còn sót lại rồi. Lúc này, đứng đối diện với của bọn hắn là bọn Ma tộc Ma Vương cũng hội tụ cùng một chỗ, ước chừng có hơn sáu trăm tên, số lượng bọn hắn nhiều gấp ba lần bên này, mà cầm đầu chính là Khủng Cụ Ma Đế cùng mười tên Lục Tinh Ma Vương.

về phần Cự Ma Đế, hắn vẫn đang bị Diệp Trần giữ chân, đây chính là kế hoạch của Diệp Trần, một mình hắn đã kéo Cự Ma Đe đến chỗ rất xa, sau đó lợi dụng Mộng Cảnh năng lực trên phạm vi lớn của Mộng Lang Vương để cho những kẻ ma tộc Ma Vương có ý chí không cao bị lâm vào trong mộng cảnh, kể từ đó, thực lực của địch và ta sẽ được thu nhỏ lại đến một cái cực hạn.

Nếu để cho Cự Ma Đe đuổi đi qua, cái kế sách này tựu không thể thực hiện được, bằng vào cường đại ý chí cùng ma lực khủng bố khôn cùng của Cự Ma Đế, thì một mình hắn cũng có thể ngăn cản tất cả mọi người, về phần liên thủ để thi triển linh hồn công kích, hiện tại đã không thể thực hiện được nữa rồi, đại chiến đến tận bây giờ, Linh Hồn Lực của mọi người đều đã tiêu hao gần hết, bằng không thì bọn hắn như thế nào có thể sống đến bây giờ chứ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status