Kiếm đạo độc tôn

Chương 314: Ai cho các ngươi đi

- Liệt Hỏa lão tặc, ngươi đùa nghịch uy phong nhầm chỗ rồi, Lưu Vân tông ta cũng không phải là nơi ngươi muốn làm gì thì làm.

Nhàn Vân Tử lắc mình một cái liền xuất hiện trên quảng trường.

Liệt Hỏa Tán Nhân liếc mắt đánh giá Nhàn Vân Tử

- Nếu ta muốn đùa nghịch uy phong thì ngươi cho rằng người của Lưu Vân tông còn có thể an ổn đứng đây sao.

Nhàn Vân Tử cười lạnh một tiếng

- Lưu Vân tông ta không sống khá giả, thì Tử Dương tông của ngươi cũng xong đời thôi.

- Nói khoác không biết ngượng.

Kim Y trung niên bên cạnh Liệt Hỏa Tán Nhân cười nhạo.

- Không biết vị này là?

Liệt Hỏa Tán Nhân đắc ý nói:

- Đây là Kim Thương Tán Nhân, khách quý của Tử Dương tông ta.

Kim Thương Tán Nhân tầm chừng 50 tuổi, sắc mặt màu vàng nhạt, thân hình cao lớn, hắn quệt quệt khóe môi

- Ta còn tưởng rằng Lưu Vân tông có cao thủ gì, bất quá chỉ là một gã võ giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong thôi. Liệt Hỏa, nhiều năm như vậy còn chưa tiêu diệt Lưu Vân tông, ngươi cũng quá nhân từ rồi.

- Hừ, nếu không phải có những người khác kiềm chế sao Lưu Vân tông có thể hung hăng càn quấy như thế được. Hại Tử Dương tông ta không còn hậu bối.

Trong mắt Liệt Hỏa Tán Nhân liền hiện lên sát cơ.

Kim Thương Tán Nhân cười hắc hắc, ánh mắt nhìn thoáng qua số trưởng lão của Lưu Vân tông chợt tinh nhãn sáng ngời, rời vào trên người nội môn trưởng lão Chu Mai và hạch tâm trưởng lão Từ Tịnh.

- Liệt Hỏa, sao ngươi chưa từng nói qua ở Lưu Vân tông lại có hạng sắc nước hương trời như vậy, nhất bạch y nữ tử kia, ở Nam Trác Vực cũng khó gặp a!

Kim Thương Tán Nhân liếm liếm môi.

Nhàn Vân Tử thấy hai người này cứ như đang ở nhà mình, không hề để bọn họ vào mắt nên thần sắc có chút âm trầm. Bất quá nghĩ đến đối phương vô sự không lên điện tam bảo liền áp chế sự khó chịu trong lòng xuống, hỏi:

- Không biết nhị vị đến Lưu Vân tông có chuyện gì, không có việc thì xin mời rời đi cho!

Liệt Hỏa Tán Nhân nói:

- Ta đến tự nhiên có việc, chỉ là không ngờ Lưu Vân tông ngươi lại đãi khách như vậy, để cho chúng ta nói chuyện ở quảng trường.

- Thỉnh qua bên này.

Khóe miệng La Hành Liệt giật giật.

- Hừ!

Liệt Hỏa Tán Nhân phất tay áo đi ở trước, Kim Thương Tán Nhân sóng vai cùng hắn, lúc lướt qua mọi người hắn còn cố ý quét mắt liếc Từ Tịnh một cái, trong ánh mắt lập lòe tà quang.

Đại điện chủ phong.

Ghế thủ tọa để trống, ngồi ở bên trái đại điện là Nhàn Vân Tử và La Hành Liệt, bên phải là Liệt Hỏa Tán Nhân và Kim Thương Tán Nhân, còn những người khác thì lưu ở bên ngoài.

Liệt Hỏa Tán Nhân chậm rì rì uống một ngụm trà, liếc mắt với Kim Thương Tán Nhân một cái, chậm rãi nói:

- Đừng nói là ta không chiếu cố Lưu Vân tông các ngươi, lần này cố ý đến đây đã cho các ngươi mặt mũi rồi, nhưng tiếc là có một số kẻ không hề biết tốt xấu.

Nhàn Vân Tử cau mày, đợi Liệt Hỏa Tán Nhân nói tiếp.

Đặt chén trà xuống, Liệt Hỏa Tán Nhân nói:

- Nhân viên tình báo của Tử Dương Tông ta đã tìm được hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân rồi.

- Cái gì, hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân!

Nhàn Vân Tử biến sắc, Thi Quỷ Đạo Nhân là một trong 108 đại Quỷ Tướng năm đó của Cửu U Giáo, hung danh hiển hách, giết người như ngóe, xưng là lão ma còn không đủ ấy chứ. Cao thủ của ngũ đại tông môn Thiên Phong Quốc năm đó chết ở trên tay hắn đếm không xuể, cường giả Tinh Cực Cảnh cũng vẫn lạc mấy vị.

- Tìm được thì sao chứ, đã nhiều năm như vậy thực lực của Thi Quỷ Đạo Nhân có lẽ đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong rồi. Lại thêm năng lực đặc biệt của hắn, tất cả cường giả Tinh Cực Cảnh của Thiên Phong Quốc cộng lại sợ rằng cũng không phải là đối thủ của hắn.

Luận về chiến lực tuy rằng Thi Quỷ Đạo Nhân xếp cuối trong 108 đại Quỷ Tướng nhưng hắn lại có năng lực chế tạo Vũ Cương. Ba bốn thất cấp Vũ Cương ở cùng một chỗ khiến thực lực của hắn ngay cả cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thể chống đỡ nổi, bị giết chết một cách đơn giản, hung danh ngập trời, được người đời xưng là Thi Quỷ.

- Ta đã đến đây đương nhiên nắm chắc tiêu diệt được lão ma này.

Liệt Hỏa Tán Nhân lộ ra bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay, tiếp tục nói:

- Năm đó ta du lịch ở bên ngoài, gặp được bốn vị bằng hữu cùng chung chí hướng. Giờ bốn vị bằng hữu đã đến hai người, một chính là Kim Thương Tán Nhân đang ngồi đây, còn người kia là Sơn Trung Khách. Nhưng tiếc là Bích Hồ Tiên Sinh và Khô Mộc Đạo Nhân không thể tới được, nếu không, có bọn họ thì việc đánh chết Thi Quỷ Đạo Nhân chả khác gì như lấy đồ trong túi cả, không cần tốn quá nhiều sức lực.

Nhàn Vân Tử liếc qua Kim Thương Tán Nhân, hắn đương nhiên nhìn ra Kim Thương Tán Nhân cũng giống như Liệt Hỏa Tán Nhân, đều là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ. Nghe nói trong Ngũ Tán Nhân, thực lực của Khô Mộc Đạo Nhân là mạnh nhất, đã là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, biết được một môn cổ võ Khô Mộc Đại Thủ Ấn, luận về chiến lực thì hắn chưa hẳn đã thua kém Thi Quỷ Đạo Nhân. Bích Hồ Tiên Sinh mặc dù không được như vậy nhưng cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong. Bất quá đòn sát thủ thất cấp Vũ Cương của Thi Quỷ Đạo Nhân không ai dám coi thường cả.

- Ngươi làm sao biết được hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân?

Nhàn Vân Tử gắt gao nhìn thẳng Liệt Hỏa Tán Nhân. Không phải hắn không tin đối phương mà là vì năm đó Lưu Vân tông đã bị lừa gạt quá thảm rồi. Sư huynh Ô Vân Tử cũng vì thế nên mới vẫn lạc, hắn không có chứng cứ xác thật nhưng chắc chắn không thể thoát khỏi quan hệ với Tử Dương Tông được.

Liệt Hỏa Tán Nhân hừ lạnh

- Tin hay không tùy ngươi. Nếu Cửu U Giáo muốn quật khởi lần nữa thì không thể thiếu tài nguyên được. Ngũ đại tông môn chúng ta không chế cả tám phần tài nguyên của Thiên Phong Quốc, xung quanh lại không có tông môn cường đại nào, trong mắt bọn hắn chả khác nào miếng thịt mỡ không hề có sức phản kháng cả.

Sắc mặt Nhàn Vân Tử biến ảo mấy lần. Liệt Hỏa Tán Nhân nói không sai, Cửu U Giáo muốn Đông Sơn tái khởi thì không thể thiếu tài nguyên. Nhưng bọn hắn đang ẩn nấp ở một nơi bí mật, không thể quang minh chính đại chiếm cứ tài nguyên được. Một khi bọn hắn hiện thân sẽ rơi vào sự vây quét khắp nơi của các thế lực ở Nam Trác Vực, vậy nên chỉ có thể lén lén lút lút, không dám xuất đầu. Ám toán một số cao thủ độc hành tuy rằng có thể chiếm được không ít tài nguyên, nhưng những tài nguyên kia cũng chỉ như muối bỏ biển, không thể nào chống đỡ trong thời gian dài được.

Tài nguyên của Thiên Phong Quốc nhìn thì có vẻ eo hẹp, nhưng nói thế nào thì nó cũng là một quốc gia, lấy tài nguyên của một quốc gia để ủng hộ Thi Quỷ Sơn thì cũng dư dả rồi, hơn nữa cũng không nguy hiểm bao nhiêu cả. Hăn tin tưởng trong những quốc gia nhỏ khác cũng đang bị dư đảng của Cửu U Giáo nhìn chằm chằm vào, không có khả năng chỉ ở Thiên Phong Quốc được.

Nếu không đánh phủ đầu thì đợi khi Thi Quỷ Đạo Nhân quyết định động thủ, một tông môn đơn độc không thể nào ngăn chặn Thi Quỷ Sơn được.

Vấn đề là lời nói của Liệt Hỏa Tán Nhân cũng không thể hoàn toàn tin tưởng được. Đầu tiên, đối phương là người thứ nhất biết được hàng ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân, thật khiến người khác hoài nghi. Hắn cũng không phải sư huynh Ô Vân Tử, có thể tọa trấn Lưu Vân tông nhiều năm, quan sát Lưu Vân tông phát triển từng bước, không có trí tuệ thì không xong.

- Vậy ngươi cảm thấy chúng ta nên ứng đối thế nào. Thi Quỷ Đạo Nhân cũng không phải dễ ăn, có thể sống sót từ trong trận đại chiến năm đó, đủ để chứng minh sự cường đại của hắn rồi.

Củ khoai lang phỏng tay này Nhàn Vân Tử muốn cầm cũng phải cầm, không muốn cầm cũng phải cầm. Nếu mà cầm lấy thì rất có khả năng sẽ gặp phải ám toán của Liệt Hỏa Tán Nhân, hắn không tin trong chuyện này không có ẩn tình. Nhưng nếu không cầm thì... Thi Quỷ Đạo Nhân quả thật là một đại họa, ai biết hôm nào tâm huyết hắn dâng trào lấy Lưu Vân tông ra làm đối tượng khai đao đầu tiên chứ. Lưu Vân tông mặc dù có thiên tài như Diệp Trần, lấy tu vi Bán Bộ chân nguyên đã có thể đánh chết Thiên Ma Mãng. Nhưng Thi Quỷ Đạo Nhân lại là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, một ma đầu đa mưu túc trí, lại thêm đông đảo thất cấp Vũ Cương, thực lực tổng hợp không hề thua kém Kim Hoàng Đạo Nhân. Nếu đơn thương độc mã thì ở Thiên Phong Quốc không có người nào là đối thủ của hắn cả. Dưới sự bất đắc dĩ, Nhàn Vân Tử đành phải đem đề tài câu chuyện chuyển qua Liệt Hỏa Tán Nhân.

Liệt Hỏa Tán Nhân gật gật đầu

- Đúng vậy, Thi Quỷ Đạo Nhân thật sự là một kẻ khiến người khác đau cả đầu. Vậy nên ta mới thông báo cho tất cả các tông môn, liên hợp tất cả lại thành một thể, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai triệt để vây giết Thi Quỷ Sơn và Thi Quỷ Đạo Nhân, khiến cho bọn chúng không có thời gian phản ứng.

- Ý ngươi là liên hợp tất cả cương giả Tinh Cực Cảnh của Thiên Phong Quốc lại.

Nhàn Vân Tử nghe được ý tứ từ trong lời nói của Liệt Hỏa Tán Nhân. Muốn lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để vây giết, chỉ có cường giả Tinh Cực Cảnh mới có thể làm được, dưới Tinh Cực Cảnh sẽ chỉ làm vướng tay thôi.

Liệt Hỏa Tán Nhân nhìn chằm chằm vào Nhàn Vân Tử

- Ý ngươi thế nào?

Nhàn Vân Tử cân nhắc một chút, mở miệng nói:

- Như vậy đi! Đợi tất cả mọi người đến đông đủ lại thương lượng tiếp.

- Có thể, ba ngày sau gặp mặt ở Bích Tú Phong, đến lúc đó cường giả Tinh Cực Cảnh của cả ngũ đại tông môn đều có mặt.

Câu trả lời của Nhàn Vân Tử cùng nằm trong dự liệu của Liệt Hỏa Tán Nhân, chợt hắn lại nói:

- Lần này ba vị cường giả Tinh Cực Cảnh của Tử Dương Tông chúng ta đều xuất mã toàn bộ, Lưu Vân tông sẽ không chỉ phái ra một người đấy chứ!

- Đương nhiên không phải rồi, nếu mọi chuyện được xác định thì Lưu Vân tông ta tất sẽ cử ra hai cường giả Tinh Cực Cảnh để tham dự hành động vây quét rồi.

- A, là hai người nào?

Con mắt của Liệt Hỏa Tán Nhân nheo lại. Hắn tuy rằng khồng nghĩ đến chuyện Diệp Trần sẽ bước vào Tinh Cực Cảnh trong một thời gian ngắn, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Nếu Diệp Trần thật sự đã tiến nhập Tinh Cực Cảnh, mọi chuyện sẽ phải thiết kế lại tỉ mỉ một chút, hi vọng mọi chuyện sẽ không xấu như mình nghĩ.

- Ta, còn có Thiên Lôi Tán Nhân.

Thiên Lôi Tán Nhân ở tại Lưu Vân tông đã không phải là bí mật gì cả nên Nhàn Vân Tử cũng không sợ nói ra.

- Ta nghe nói Diệp Trần còn chưa đạt đến Tinh Cực Cảnh đã có thực lực chống lại Tinh Cực Cảnh, không bằng cứ gọi hắn tới đi. Lần vây quét Thi Quỷ Đạo Nhân này là một cơ hội thí luyện khó có được.

Nghe vậy, Liệt Hỏa Tán Nhân cũng thả lỏng một hơi. Nhìn thần sắc của đối phương, có lẽ Diệp Trần còn chưa bước vào Tinh Cực Cảnh, trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười nói ra.

Sắc mặt Nhàn Vân Tử trầm xuống

- Việc này không nhọc ngươi phải phí tâm.

- Hừ, chưa đến Tinh Cực Cảnh đã có thực lực chống lại Tinh Cực Cảnh, hơn phân nửa là đồn nhảm thôi, Kim Thương Tán Nhân ta không tin, có gọi đi cũng chỉ vướng víu.

Lúc Kim Thương Tán Nhân nói ra lời mày mặt đầy vẻ khinh thường.

Liệt Hỏa Tán Nhân nhàn nhã uống một ngụm trà, tựa hồ muốn nghe xem Nhàn Vân Tử đáp lại thế nào.

Nhàn Vân Tử bất động thanh sắc, nói:

- Có cơ hội ngươi cứ thử xem, nếu hai vị không còn chuyện thì nữa thì... có thể rời khỏi được rồi.

- Chủ nhân đã hạ lệnh đuổi khách, chúng ta cũng không thể không đi. Kim huynh, chúng ta về trước.

Liệt Hỏa Tán Nhân cũng không có ý muốn ở lại.

Kim Thương Tán Nhân theo Liệt Hỏa Tán Nhân đứng lên, nhìn thoáng qua Từ Tịnh ở bên ngoài đại điện, bỗng nhiên mở miệng nói với Nhàn Vân Tử:

- Ta đến giờ vẫn chưa có thê thất, ta thấy vị trưởng lão kia của Lưu Vân tông ngươi cũng không tệ, có tư cách làm thê thiếp của ta, không biết Kim Thương Tán Nhân ta có cái vinh hạnh này không.

Sắc mặt của Nhàn Vân Tử và La Hành Liệt rất khó coi, Kim Thương Tán Nhân này quá mức cuồng vọng rồi, thật cho rằng mình là thiên hạ vô địch sao. Huống chi quan hệ của Từ Tịnh và Diệp Trần cũng không cạn, ai dám động đến một cọng lông tơ của nàng chỉ sợ sẽ khiến Diệp Trần đại khai sát giới.

- Đừng nhắc đến chuyện này nữa!

Sắc mặt Nhàn Vân Tử không được tốt lắm.

Kim Thương Tán Nhân lộ ra dáng cười âm trầm

- Ta khuyên các ngươi vẫn nên cân nhắc một chút thì tốt hơn, ta cũng không có lòng nhân từ như Liệt Hỏa Tán Nhân đâu.

Nhàn Vân Tử quát:

- Chớ có khinh người quá đáng, Lưu Vân tông há là nơi cho ngươi càn rỡ.

- Kim huynh, việc tốt thường gian nan, đầu cần phải gấp gáp nhất thời, của người thì trước sau thì cũng thuộc về ngươi thôi.

Liệt Hỏa Tán Nhân cũng không ngờ đến Kim Thương Tán Nhân lại háo sắc như thế, ở trước mặt mọi người nói ra chuyện này nên đành phải mở miệng an ủi, để hắn lần sau lại đến.

- Làm việc tốt thường gian nan, không tệ, nữ nhân này Kim Thương Tán Nhân ta muốn rồi.

Kim Thương Tán Nhân cười ha ha, đi với Liệt Hỏa Tán Nhân ra khỏi đại điện.

- Ai cho các ngươi đi!

Đúng lúc này, đám đông tách ra, một người đi tới, không phải Diệp Trần thì ai nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status