Kiếm đạo độc tôn

Chương 791: Tiến nhập cấm địa (hạ)

- Mộ Dung, ngươi thì sao?

Diệp Trần thật ra có điểm lo lắng cho Mộ Dung Khuynh Thành.

- Ngươi thế nào thì ta thế ấy!

Mộ Dung Khuynh Thành đáp.

- Tốt lắm!

Diệp Trần tuy là sợ Mộ Dung Khuynh Thành gặp phải nguy hiểm, nhưng hắn cũng biết, khả năng sinh tồn của Mộ Dung Khuynh Thành không thể yếu hơn bất kỳ kẻ nào được, bản thân sở hữu huyết mạch Hoàn mỹ ma nhân và ma lực không nói, trong cơ thể còn có không ít tinh hoa ma lực của yêu ma vương, tinh hoa ma lực là tinh hoa của vương cấp ma lực, lấy khả năng thừa nhận của Mộ Dung Khuynh Thành hiện tại thì một khi bộc phát ra sẽ không giống bình thường, vượt xa lúc trước.

Cứ như vậy, năm người liền đi tới dãy núi hoang.

Mà nguyên bản, thực lực của ba người Tần Liễu và Yến Phượng Phượng cũng không tính là cường đại, sau khi có thêm Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thì lại cường đại hơn một bậc, phải biết là, bản thân Yến Phượng Phượng chính là cao thủ trong năm người đứng đầu bảng tông sư, khí tức ma lực trên người Mộ Dung Khuynh Thành cũng thập phần mạnh mẽ, hơn nữa lại thêm tên vô địch dưới Bán Bộ Vương Giả này, gặp phải bất kỳ nhóm nhân mã nào cũng không tốn chút sức nào, trừ phi đối phương có hai tên Bán Bộ Vương Giả.

Lúc đã vào sâu trong dãy núi hoang thì đã là một lúc lâu sau.

- Ha ha, Huyền Vương, ngươi cũng tới rồi.

Cách đó một khoảng xa, bảy đạo nhân ảnh bay vụt qua đây, khí tức trên người mang theo một tia tà khí, khiến cho người ta có cảm giác nửa chính nửa tà.

- Kim Tuyệt Vương, ngươi có thể tới, ta thì không thể sao?

Danh hiệu của Tần Liễu là Huyền Vương, toàn bộ Bán Bộ vương giả đều là vương giả dự khuyết Sinh tử cảnh cho nên có thể xưng Vương, còn người bị nàng gọi là Kim Tuyệt Vương chính là thái thượng trưởng lão của Tà Vương Lâu, là sư thúc của Tà Vương, thực lực sâu không thể dò, cũng đã từng là lão đối thủ của nàng.

Bá bá bá!

Kim Tuyệt Vương hạ xuống ngọn núi cách đó không xa, quan sát Tần Liễu và mấy người ở cạnh nàng, cười nói:

- Năm người, không tồi, ta còn tưởng là các ngươi chỉ có ba bốn người thôi chứ.

- Nhiều người chưa chắc đã là chuyện tốt, cần tinh chứ không cần nhiều.

Tần Liễu mỉm cười.

- Ha ha, miệng lưỡi lợi hại cũng vô dụng, Tà Vương Lâu của ta cho tới đây giờ đều đứng trên Huyền Tông của ngươi, luận tinh anh, cũng là Tà Vương Lâu của ta nhiều hơn.

Kim Tuyệt Vương đã lâu không ra ngoài, cũng không có ai nhắc tới chuyện Diệp Trần với hắn, cho nên cũng không không biết Diệp Trần và chuyện của hắn.

Hai bên trái phải của Kim Tuyệt Vương còn có sáu người, hai gã thanh niên, hai gã trung niên, hai vị lão giả, trong hai gã thanh niên có một người Diệp Trần biết, hắn không phải ai khác mà chính là Tư Không Thánh đã lâu không lộ mặt, Tư Không Thánh hôm nay, biểu tình đờ đẫn, không còn khí chất không ai bì nổi như xưa nữa, nhưng lấy nhãn lực của Diệp Trần, tự nhiên nhìn ra, lúc Tư Không Thánh nhìn thấy hắn, ánh mắt mơ hồ thoáng kinh ngạc, kỳ lạ hơn chính là cũng không lộ ra biểu tình gì.

- Tư Không Thánh cũng bị gọi tới, thực lực tất nhiên cũng đạt tới cấp tông sư rồi, không biết hắn làm sao đi tới một bước này được.

Không phải Diệp Trần xem thường Tư Không Thánh, chỉ có thể nói, sau khi nhìn thấy đông đảo thiên tài của Thiên Vũ xong thì Diệp Trần đã chết lặng rồi, thiên phú của Tư Không Thánh chỉ sợ ngay cả trước hạng mười cũng không tới, cho nên khi thấy đối phương có thực lực đứng đầu bảng tông sư thì thật sự khiến hắn giật mình.

Hai bên trái phải của Tư Không Thánh là một người thanh niên có hình xăm trên mặt, bộ dạng khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, hắn không giống như Tư Không Thánh, đờ đẫn suốt, mà là hiếu kỳ đánh giá Diệp Trần, làm ra vẻ bất cần đời, cái gì cũng đều không thèm để ý.

- Đây thì chưa chắc, bây giờ khác với lúc xưa, chúng ta đi trước một bước đây.

Tần Liễu không có dự định tiếp tục đấu võ mồm với Tư Không Thánh, dần đầu đi về phía lỗ hổng giữa không trung.

Bốn người Diệp Trần theo sát ở phía sau.

ầm ầm ầm!

Năng lượng hư không ử sát biên giới chỗ lỗ hổng cảm ứng được có cá thể năng lượng cường đại đang tiếp cận, từng đạo thiểm điện hư không, hư không chi hỏa cùng với gió lốc hư không bắn ra oanh kích lên trên năm người, trước đó, Tần Liễu đã nhắc nhở qua với ba người là cẩn thận năng lượng hư không, cho nên bốn người đi theo sau Tần Liễu cũng không hề giật mình, đều tự để chân vô hộ thể đề thăng tới cực điểm, tốc độ ngược lại không giảm mà còn tăng.

- Cẩn thận.

Thân hình của Diệp Trần chợt lóe, che cho bên phải của Mộ Dung Khuynh Thành, oanh kích ở chỗ này thập phần mãnh liệt.

Sắc mặt của Mộ Dung Khuynh Thành hơi tái nhợt, nói:

- Ta không sao.

Tuy nói ma lực hộ thể của nàng thập phần cường đại, so với cao thủ Linh hải cảnh hậu kỳ đỉnh phong thì cường đại hơn không ít, nhưng dù sao đi nữa thì không có khôi giáp cực phẩm, ứng phó với năng lượng hư không cũng không dễ dàng gì, cũng may là nàng còn có Hắc ám thiên mạc, hiệu quả hấp thu năng lượng của nó quả thật rất tốt.

Về phần Diệp Trần thì tu vi cũng không cao lắm, chỉ có tu vi Linh Hải cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhưng hắn có bán cực phẩm khôi giáp Hỗn Thiên Khải, có tầng phòng ngự của Long cốt, hơn nữa còn có Bất tử chi thân, ứng phó với năng lượng hư không oanh kích cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Còn bản thể của Yến Phượng Phượng thì lại là Thanh Phượng, thượng phẩm tư chất đứng đầu, trong hai năm này, đã từ cấp chín đề thăng tới cấp mười, là bá chủ tuyệt đối trong yêu thú cấp mười, thân thể cường hãn, không thể tưởng tượng nổi, yêu lực hộ thể cũng so với ma lực hộ thể của Mộ Dung Khuynh Thành cũng không kém hơn, có khi lại càng hùng hậu hơn ấy chứ, trừ thứ đó ra, nàng còn tìm thấy một kiện khôi giáp bán cực phẩm trong bảo tháp, như hổ thêm cánh.

Vất vả nhất có lẽ chính là phong chủ Lâm Cao Minh của Huyền Tông, tu vi của người này cũng không tệ, cũng là Linh Hải hậu kỳ đỉnh phong, đáng tiếc là không có khôi giáp phòng ngự bán cực phẩm, chỉ có thể bằng vào thực lực thâm hậu của bản thân để chống đỡ, khóe miệng trào ra máu tươi.

Nháy mắt, năm người đã bị oanh kích mấy chục lần, vất vả tiến vào trong lỗ hổng, không có ai tử vong.

- Chậc chậc, thảo nào khẩu khí lớn như vậy.

Kim Tuyệt Vương vốn định nhìn một chút rồi chê cười, nhưng lại cười không được.

- Kim Tuyệt Vương, Huyền Tông mấy năm nay đã từng bước đuổi kịp và vượt qua Tà Vương Lâu của ngươi rồi, khẩu khí lớn cũng là chuyện đương nhiên.

Phía xa, lại có thêm một nhóm người nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status