Kiếm nghịch thương khung

Chương 372: Linh thảo địa cấp (3)


Nửa bước chân nguyên, Tiên Thiên cảnh thập trọng, cửu trọng đều có, thậm chí còn có võ giả Tiên Thiên bát trọng cảnh vận khí tốt hơn sống đến bây giờ.

Đối với hơn hai mươi tòa ngọn núi mà nói, sáu bảy mươi người là hơi nhiều, bình quân một cái ngọn núi có ba người tồn tại, chạm mặt tăng nhiều, tranh đấu cũng xuất hiện.

Linh thảo địa cấp không còn, Huyền Thiên cũng không buông tha Linh thảo Huyền cấp, nhìn thấy đều hái xuống, Thiên Kiếm Tông nhiều người như vậy, Linh thảo Huyền cấp trên cơ bản cung không đủ cầu tạm thời thì sung túc, qua không được một năm, thậm chí mấy tháng sẽ thiếu rất nhiều, cho nên chọn thêm một chút Linh thảo Huyền cấp chỉ có lợi mà không có hại.

Lại qua nửa canh giờ, Huyền Thiên ngắt được hơn trăm gốc Linh thảo Huyền cấp, lần thứ ba gặp được người khác.

Khác với hai lần trước, lúc này gặp không phải Ngạo Huyên Huyên, mà là Tiêu Diêu Kiếm Tông Địch Phi Long.

Địch Phi Long năm nay hai mươi tuổi, tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông, Hoành Phượng Vân là tình nhân đơn phương của hắn.

Nhìn thấy Huyền Thiên, hai mắt Địch Phi Long bắn ra lửa giận, sát cơ nổi lên.

Hoành Phượng Vân vào trong nước xoáy tìm được xiêm y của mình, nhưng vật phẩm nàng thu được đều bị nước chảy cuốn đi, về sau lại gặp người của Tiêu Diêu Kiếm Tông, toàn thân rách tung toé, phá động khắp nơi, da thịt tuyết trắng hiện ra.

Đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông hỏi tình huống của nàng thế nào, nàng không nói một lời, về sau gặp gỡ một nữ đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông thì nàng mới cầm được một bộ quần áo hoàn hảo.

Nàng sớm hạ lệnh, đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông gặp được Huyền Thiên, không cần hỏi bất cứ lý do nào, giết không tha.

Sớm có đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông đem chuyện của Hoành Phượng Vân nói cho hôn phu của nàng biết -- Thanh Phong cốc Phong Thiểu Quân.

Loại tình huống này Hoành Phượng Vân không nói rõ ràng, người của Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc cho rằng Hoành Phượng Vân bị Huyền Thiên chiếm tiện nghi, Phong Thiểu Quân giận dữ, hạ lệnh người của Thanh Phong cốc gặp được Huyền Thiên nhất định phải bắt giữ, hắn muốn đích thân tính sổ với Huyền Thiên.

Hoành Phượng Vân là tình nhân trong mộng của Địch Phi Long, đối với Huyền Thiên rất phẫn hận, cho nên vừa nhìn thấy Huyền Thiên, trong ánh mắt lửa giận ngập trời, giơ tay lên một đạn tín hiệu bay lên không trung, nổ tung.

Địch Phi Long cùng Huyền Thiên tiến vào "Linh Quang Bảo Điện", với tư cách là một trong số cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu của Tiêu Diêu Kiếm Tông, Huyền Thiên ở cùng chỗ với Lâm Diệu Hàn hắn đã nhận ra rồi.

Vừa nhìn thấy sắc mặt Địch Phi Long, Huyền Thiên đã biết đại sự không ổn, Hoành Phượng Vân khẳng định đã nói cái gì đó với người của Tiêu Diêu Kiếm Tông.

Hơn nữa Huyền Thiên khẽ chấn động tâm thần, Thanh Phong cốc cùng Tiêu Diêu Kiếm Tông quan hệ mật thiết, Hoành Phượng Vân lại là hôn thê của Phong Thiểu Quân, chỉ sợ lúc này bản thân là đại địch của Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc.

Giờ phút này trong sơn mạch có rất nhiều người, Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc số lượng cũng không ít, Huyền Thiên ở vị trí trung tâm sơn mạch, bốn phương tám hướng có lẽ đều có đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc, tình thế của Huyền Thiên thập phần nghiêm trọng.

Nhưng mà Huyền Thiên lại không khẩn trương chút nào, nếu thật sự bị vây ở đây hắn sẽ sử dụng "ngự kiếm phi hành", trong "Mộng Huyễn Thần Cung" không có cao thủ Địa giai cảnh, không ai làm gì được hắn.

Địch Phi Long thả đạn tín hiệu ra, ánh mắt Huyền Thiên nhìn lên trời cao, chỉ thấy một con hắc hổ mở hai cánh bay tới.

Là Tiểu Hổ! Thần sắc Huyền Thiên đại hỉ, Tiểu Hổ đến thì thực lực của hắn tăng nhiều, hơn nữa không cần bạo lộ "Linh Kiếm Địa Cấp’, cũng có thể ngồi lên Tiểu Hổ bỏ chạy.

Lúc nhìn thấy Huyền Thiên, Địch Phi Long còn cách hắn hơn trăm thước, sau khi thả đạn tín hiệu xong, thân ảnh của Địch Phi Long như mũi tên, một bước đã tới trước mặt của Huyền Thiên rồi, hét lớn một tiếng:

- Dâm tặc, ngươi làm gì với Hoành sư tỷ?

Hắn hét lớn và đâm một kiếm ra ngoài, kiếm thuật của hắn vô cùng tinh diệu, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp. Một chiêu đã tấn công chín chỗ của Huyền Thiên, làm cho người ta khó lòng phòng bị, hơn nữa phong kín mười hai đường lui, làm cho người ta muốn tránh cũng không tránh được.

Thực lực của Địch Phi Long trong số cao thủ Tiên Thiên cảnh thập trọng mà Huyền Thiên gặp được là mạnh nhất, Hoành Tiệm Minh, Trương Mãnh còn kém hắn khá xa, xem ra tu vi đạt tới Tiên Thiên cảnh thập trọng đỉnh phong, sắp tinh luyện chân nguyên.

Nhưng mà Huyền Thiên lĩnh ngộ kiếm thuật tạo nghệ rất sâu, hơn xa Địch Phi Long, tuy một kiếm của Địch Phi Long cực kỳ tinh diệu, cơ hồ khiến người ta hoa mắt, nhưng trong mắt Huyền Thiên có quá nhiều sơ hở.

Kiếm quang sáng chói, "Phá Vân Kiếm" lập tức ra khỏi vỏ. Kiếm khí mạnh mẽ phá không bay đi, một cổ khí tức sắc bén ập vào mặt của Địch Phi Long, làm cho hắn cả kinh.

Cho dù là Huyền Thiên có kiếm ý tam giai, bản thân "Phá Vân Kiếm" vô cùng sắc bén. Dung hợp với kiếm ý tam giai càng bộc lộ khả năng lợi hại.

Một kiếm của Huyền Thiên phá tan bóng kiếm của Địch Phi Long, kiếm chiêu tinh diệu hóa thành hư vô, ngược lại "Phá Vân Kiếm" kiếm quang đại thịnh. Đâm thẳng cổ họng của hắn.

Sắc mặt Địch Phi Long hoảng hốt, chính diện đối mặt Huyền Thiên mới biết được Huyền Thiên đáng sợ đến mức nào. Kiếm của Huyền Thiên nhìn như đơn giản, nhưng vô cùng hữu hiệu, gặp chiêu phá chiêu, lập tức phản giết, không có hoa lệ gì cả, nhưng làm cho toàn thân Địch Phi Long mát lạnh. Lông tóc dựng đứng.

Một kiếm này hắn cảm giác được nguy cơ sinh tử.

Tạo nghệ kiếm ý của Địch Phi Long chỉ là nhị cấp đỉnh phong, so với Huyền Thiên chênh lệch một đẳng cấp, đối mặt kiếm ý tam giai thì bản năng lộ ra vẻ sợ hãi, tự nhiên đổ mồ hôi lạnh khắp òoàn thân.

Địch Phi Long dừng bước tiến, lập tức lui ra phía sau, Huyền cấp thượng đẳng bảo kiếm trong tay sáng lên, thân thể bổ lên phía trước.

Tuy một kiếm của Huyền Thiên đâm thẳng vào cổ họng của Địch Phi Long, nhưng Địch Phi Long cảm giác được toàn thân bị kiếm khí kịch liệt bao phủ, dường như một kiếm của Huyền Thiên tùy thời có thể đâm vào người của hắn.

Kiếm ý và sát khí đan vào nhau, Địch Phi Long vừa ra tay đã định lấy mạng của Huyền Thiên, Huyền Thiên cũng không khách khí với hắn.

Thân ảnh Huyền Thiên như quỷ mị, lóe lên tức thì đã tới trước mặt Địch Phi Long, tốc độ còn nhanh hơn nhiều, kiếm quang "Phá Vân Kiếm" mạnh mẽ, xuất ra từng đạo ảo ảnh, đâm về kiếm mạc phòng ngự của Địch Phi Long.

Keng keng keng! Ba âm thanh giòn tan liên tiếp vang lênHuyền Thiên đâm ra ba kiếm đều nhắm vào sơ hở của Địch Phi Long, đó là nơi lực lượng yếu nhất.

Kích thứ nhất làm hổ khẩu của Địch Phi Long rung mạnh, kích thứ hai hổ khẩu của Địch Phi Long vỡ tan, máu tươi chảy ròng, kích thứ ba bảo kiếm hóa thành lưu quang, bắn ra khỏi tay của Địch Phi Long.

- Làm sao có thể?

Địch Phi Long kinh hãi và đau đớn, hắn tự nhận kiếm thuật tinh diệu, trong võ giả cùng cảnh giới không người có thể so, mặc dù là cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu cũng cần dựa vào chân nguyên hùng hậu mới có thể thắng hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status