Kiếm nghịch thương khung

Chương 660: Tây Vực Vạn Xuân (2)


Ít nhất tính danh Huyền Thiên không muốn truyền ra ngoài, cho nên chỉ lấy một chữ.

Thấy Huyền Thiên đáp ứng, hai huynh đệ đại hỉ, Mộc Thanh Thần nói:

- Thiên thiếu, mời theo chúng ta đi.

Ba người bay lên không trung, bay ra khỏi miệng núi lửa.

Sa mạc khôn cùng, không có một ngọn cỏ.

Thần Châu đại địa cho dù là Tây Vực, hay là Nam Vực, hoặc là Trung Vực đều có khu vực sa mạc, hết lần này tới lần khác chỉ có Đông Vực cùng Bắc Vực không có.

Nhưng mà Huyền Thiên tiến vào lòng đất thì hoàn toàn không ở giao giới Thất Huyền sơn mạch giữa Đông Vực và Bắc Vực.

Trong lòng Huyền Thiên căng thẳng: hẳn là đại địa long mạch kia đi xuyên lòng đất hai ngày, lại chạy ra một vực? Tốc độ như vậy cho dù là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh cũng còn xa xa không kịp a.

- Đây là địa phương nào?

Huyền Thiên hỏi.

Huyền Thiên từ trong động núi lửa đi ra, không biết bên ngoài là nơi nào làm cho Mộc Thanh Thần cùng Mộc Thanh Kiệt hai người cảm thấy khó hiểu, nhưng mà hai người không hỏi nhiều.

Mộc Thanh Kiệt nói:

- Thiên thiếu, đây là sa mạc Tây Tháp Qua, là sa mạc lớn nhất Thần Châu đại địa.

- Cái gì?

Huyền Thiên nghẹn ngào kinh hô:

- Nơi này là sa mạc Tây Tháp Qua?

Sa mạc Tây Tháp Qua là sa mạc lớn nhất của Thần Châu đại địa, ở biên giới của Nam Vực và Tây Vực.

Nếu như nói hiện tại xuất hiện tại ở Trung Vực, tuy Huyền Thiên kinh ngạc, nhưng còn tiếp nhận được, nhưng mà hiện giờ xuất hiện ở Tây Vực, hơn còn là biên giới của Tây Vực và Nam Vực càng khiến Huyền Thiên khiếp sợ.

Xuyên qua lòng đất hai ngày, không ngờ từ đông bắc bộ của Bắc Vực đi vào tây nam bộ, cơ hồ là đi ngang cả Thần Châu đại địa, tốc độ như vậy nghe mà gợn người.

Đại địa linh mạch xuyên qua lòng đất hoàn toàn vượt quá suy đoán của Huyền Thiên, cho dù là cường giả Thiên giai cảnh đi ngang qua Thần Châu, nếu như không mượn dùng cổ trận pháp Hoành Độ Hư Không, mỗi ngày phi hành sáu giờ cũng cần thời gian hai tháng.

Hai ngày đi ngang qua Thần Châu đại địa, mặc dù là truyền thuyết vô thượng vương giả cũng chưa chắc làm được.

- Đúng vậy, đây là sa mạc Tây Tháp Qua, chẳng lẽ Thiên thiếu không biết sao?

Mộc Thanh Thần kỳ quái hỏi thăm.

- Biết rõ, nhưng có chút không ngờ mà thôi. Ha ha... , nơi này cách giải đất trung tâm Thần Châu quá xa.

Huyền Thiên nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Khu vực Tây Vực vô cùng rộng lớn. Cảnh nội nhiều sa mạc, càng đi về phía đông thì khí hậu càng tốt. Thực vật càng nhiều, càng đi về phía tây là biển, khí hậu càng chênh lệch, thực vật càng ít.

Miền tây của Tây Vực có nửa phạm vi là sa mạc, trong đó sa mạc Tây Tháp Qua là lớn nhất.

Tây Vực Huyền gia tự nhiên là phía đông Tây Vực có khí hậu tốt, bởi vì miền tây nhiều sa mạc, người ở thưa thớt, ít trao đổi với những nơi khác của Thần Châu đại địa. Được gọi là là vùng đất thiếu văn minh, võ giả Thần Châu ít có người tới.

Mặc dù Huyền Thiên xuất thân ở Tây Vực Huyền gia, là bá chủ Tây Vực cũng khó hiểu. Miền tây Tây Vực có nhiều sa mạc, theo Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ xem ra, nơi này có võ giả cường đại tồn tại.

Thời gian hai ngày từ chiến trường đông bắc Thần Châu đi vào biên cảnh tây nam, nếu không phải tự mình trải qua, thật sự khiến người ta khó tin, cho dù là Huyền Thiên cũng có cảm giác như mộng như ảo.

Sa mạc Tây Tháp Qua có diện tích hơn mười vạn dặm, diện tích to lớn, cơ hồ là tương đương Ngạo Châu, vị trí núi lửa của Huyền Thiên ba người nằm bên ngoài sa mạc, cách biên giới sa mạc hơn một vạn dặm.

Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ sáng sớm tiến vào sa mạc Tây Tháp Qua, giữa trưa tới ngọn núi lửa, ba người rời đi là cuối buổi trưa, thẳng đến lúc chạng vạng tối ba người mới đi tới sa mạc Tây Tháp Qua, đi vào một Châu mới.

Thời gian buổi tối kéo tới, Huyền Thiên theo Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ đi vào một sơn cốc phong cảnh tú lệ, trong cốc cây cối xanh um, hoa cỏ giao nhau, cành lá sum xuê dạt dào.

Ở lối vào sơn cốc có khối đá xanh cao hơn ba mươi mét, mặt ngoài của khối đá vô cùng bóng loáng, dường như là bị người ta bổ ra, sáng như gương.

Mà mặt sáng của nó có khắc ba chữ: Vạn Xuân cốc.

Ở phía sau là đá xanh không bằng phẳng, nhưng phía trên có khắc: Vạn Cốc Trường Thanh.

Vạn Xuân cốc cùng Vạn Cốc Trường Thanh đều là một người khắc, Huyền Thiên vừa tới gần khối đá đã cảm nhận được kiếm khí cực lớn, trường kiếm sau lưng hắn rung rung lên, giống như muốn lao ra khỏi vỏ cúng bái.

- Kiếm ý thật mạnh, nhưng lại không có tính công kich.

Huyền Thiên nhìn qua khối đá âm thầm kinh hãi.

Khối đá xanh này làm Huyền Thiên cảm giác không giống khối đá bình thường, mà là một thanh lợi kiếm.

Đá xanh chỉ là đá xanh bình thường, sở dĩ Huyền Thiên có cảm giác như kiếm chính là mấy chữ kia.

Huyền Thiên với tư cách một danh kiếm khách, hơn nữa lĩnh ngộ với kiếm xuất thần nhập hóa, tạo nghệ cực cao, hắn có thể cảm giác được người khắc mấy chữ này tạo nghệ kiếm đạo quá cao siêu.

- Hai vị, mấy chữ này là do người nào khắc vậy? Niên đại dường như rất lâu nha, nhưng mà kiếm ý sinh sinh bất tức, cực kỳ lợi hại.

Huyền Thiên nhịn không được hỏi.

- Đây là tổ tông Mộc gia khắc!

Mộc Thanh Kiệt lập tức tự hào, nói:

- Thiên thiếu ánh mắt thật tốt, tổ tông nhà ta năm đó đánh khắp Thần Châu đại địa vô địch thủ.

Nội tâm của Huyền Thiên trong khẽ động, nói:

- Chẳng lẽ là Mộc Kiếm Vương khắc, trải qua bảy ngàn năm mà kiếm ý trên đá vẫn cường đại như vậy, liên tục không dứt, Mộc Kiếm Vương thành tựu trên con đường kiếm đạo thật sự là đạt tới cảnh giới không tưởng tượng nổi, chỉ sợ đã không nằm trong lĩnh vực kiếm ý, đã đạt tới cảnh giới cao hơn.

Mộc Thanh Thần nói:

- Thiên thiếu, sắc trời đã tối, nhanh vào trong cốc nghỉ ngơi a, Thanh Kiệt, ngươi mang Thiên thiếu đi tới nhất phẩm hiên nghỉ ngơi đi, ta đem Hỏa Lân Chi Tâm đưa cho phụ thân, để cho phụ thân nhanh chóng chữa thương.

- Ân! Ca, ngươi mau đi đi, tổn thương của phụ thân nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất khỏi hẳn, nếu như Âm La Tông biết rõ tin tức, nhất định sẽ trả thù bổn cốc.

Mộc Thanh Kiệt nhìn qua huynh trưởng nói một câu, sau đó mời Huyền Thiên đi vào trong cốc:

- Thiên thiếu, xin mời đi theo ta.

Huyền Thiên theo Mộc Thanh Kiệt đi vào nhất phẩm hiên, nơi này là nơi đãi khách quý của Vạn Xuân cốc.

Mộc Thanh Kiệt đem cấu tạo nhất phẩm hiên giới thiệu cho Huyền Thiên xong rồi rời đi.

Sau đó không lâu, Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ lại cùng đến nhất phẩm hiên, đồng hành còn có mẫu thân của hai người, cốc chủ phu nhân Vạn Xuân cốc.

Cốc chủ Mộc Trường Xuân đạt được Hỏa Lân Chi Tâm đã phục dụng rồi, bắt đầu bế quan trị liệu thương thế, cốc chủ phu nhân biết được Hỏa Lân Chi Tâm cũng không phải là Mộc Thanh Thần cùng Mộc Thanh Kiệt đoạt được, mà là Huyền Thiên đem tặng, cho nên cùng hai huynh đệ này tới đây cảm tạ.

Cốc chủ phu nhân đối với Huyền Thiên thiên ân vạn tạ, đồng thời hứa hẹn Vạn Xuân cốc có thứ gì chỉ cần Huyến Thiên muốn, bất kỳ vật gì cũng có thể đem tặng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status