Lao tù ác ma

Quyển 3 - Chương 70: Đánh cược!


Tiếu Tẫn Nghiêm cười lạnh một tiếng, không nhanh không chậm nói “Thật không nghĩ tới khẩu vị của Lạc thiếu gia lại là nam nhân đã kết hôn” Tiếu Tẫn Nghiêm nói, tầm mắt âm tàn rơi vào trên người Diệp Mạc lúc này đã hoàn toàn biến sắc, vẫn là bộ dạng nhẹ như mây gió “Em muốn bỏ trốn cùng tên đàn ông khác trước hết cũng phải đợi ly hôn với tôi chứ, sao thế, gấp đến nỗi không chờ đợi sao?”

Đã kết hôn?! Ly hôn?!

Tiếu Tẫn Nghiêm lần thứ hai gây ra một trận sóng gió cho tất cả mọi người trong phòng, kể cả Lạc Tần Thiên cùng với Diệp Mạc, sắc mặt đều bỗng biến đổi!

Diệp Mạc lúc này mới chợt nhớ ra, hai ngày trước khi cậu khôi phục lại trí nhớ, đã cùng Tiếu Tẫn Nghiêm đi đăng ký kết hôn!

Liên tiếp nhớ lại những sự kiện đã xảy ra trước đây, Diệp Mạc đã sớm quên đi mất chuyện này, bây giờ suy nghĩ lại một chút, Tiếu Tẫn Nghiêm cũng đã sớm cùng cậu là vợ chồng hợp pháp!

Một trận hoán đổi tình hình, Lạc Tần Thiên thật sự đã biến thành một tên hèn hạ cướp đoạt như Tiếu Tẫn Nghiêm nói!

“Mạc Mạc, chuyện… chuyện gì thế này?” Lạc Tần Thiên giật mình cúi đầu nhìn Diệp Mạc, vốn đã chuẩn bị hết những lời bắt bí Tiếu Tẫn Nghiêm, Lạc Tần Thiên làm sao cũng không thể nghĩ tới rằng ngay ở lúc mấu chốt chính mình lại bị Tiếu Tẫn Nghiêm một chiêu quật ngã!

Việc đã đến nước này, Diệp Mạc không thể làm gì khác hơn là ủ rũ thấp giọng nói “Xin lỗi Tần Thiên, lúc bị mất trí nhớ, em…”

Lời còn chưa nói hết, Tiếu Tẫn Nghiêm lần thứ hai lên tiếng, thanh âm lạnh như băng khiến cho tất cả mọi người trong lòng run rẩy “Lạc thiếu gia, tôi nghĩ tôi có thể đi kiện cậu lừa gạt người của tôi nhỉ. Có điều xét về phương diện Lạc gia tộc cùng tôi có làm ăn hợp tác, tôi xem như là cậu tuổi trẻ kích động mới bị nam nhân này của tôi mê hoặc tâm hồn, hiện tại, mau đem người yêu của tôi trả lại.”

Tiếu Tẫn Nghiêm nói rồi duỗi một tay ra, ánh mắt sắc bén lại thẳng tắp rơi vào trên mặt Diệp Mạc, Lạc Tần Thiên nghĩ như thế nào, hắn mặc kệ, hiện tại điều hắn muốn chính là Diệp Mạc tự mình tới bên cạnh hắn.

Nhìn nam nhân suốt một tháng nay cùng mình ôn nhu triền miên, thuận tình ngoan ngoãn nép ở bên trong lồng ngực một gã đàn ông khác, hắn, lòng đau như lửa đốt, cơn đau này, so với nỗi hận cùng cơn thịnh nộ giờ khắc này còn mãnh liệt hơn.

Diệp Mạc nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm đưa tay ra, không biết làm sao ngẩng đầu nhìn về phía Tiếu Tẫn Nghiêm, bất ngờ phát hiện đáy mắt Tiếu Tẫn Nghiêm đáy mắt không có bất kỳ hàn ý nào, mà là nùng mãn nhu tình, giống như ánh mắt suốt một tháng qua luôn nhìn cậu, tình thâm nhất thiết.

Nhưng Diệp Mạc làm sao có thể quên được, Tiếu Tẫn Nghiêm đã từng đem lại cho cậu những dằn vặt khổ sở như thế nào ở địa ngục, loại bóng tối khủng bố kia vẫn dai dẳng bên cậu như hình với bóng. Cho dù bây giờ cậu có đồng ý nghe lời mà trở lại bên hắn, vậy đối với hành vi chạy trốn lần này, hắn sẽ xuất ra thủ đoạn gì để trả thù cậu đây?

Việc đã đến nước này, cậu đã không thể quay đầu nữa!

Diệp Mạc thu lại tầm mắt, mím mím môi giữ yên lặng, Lạc Tần Thiên thì lại thỏa mãn nở nụ cười, tiếp đó thẳng thắn khí hùng nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm mở miệng nói “Chỉ cần tâm Mạc Mạc không thuộc về Tiếu tổng, ly hôn, chỉ là vấn đề về thủ tục mà thôi.”

Tiếu Tẫn Nghiêm thả tay xuống, nhu tình nơi đáy mắt trong thoáng chốc phủ lên một tầng băng sương, không để ý đến Lạc Tần Thiên, đáy mắt âm vụ tiếp tục nhìn chằm chằm Diệp Mạc, ngay cả thanh âm cũng biến thành khủng bố “Diệp Mạc, tôi hy vọng sự lựa chọn của em không khiến em phải hối hận cả đời.”

Hắn hiểu ra rằng, nhu tình, từ trước đến giờ không phải là cách hữu hiệu nhất để giữ lại nam nhân này! Thế nên… hắn chỉ có thể trước tiên nghĩ biện pháp để cậu trở về, sau đó sẽ nghĩ cách diệt trừ chướng ngại vật Lạc Tần Thiên này!

Tiếu Tẫn Nghiêm phát ra tín hiệu nguy hiểm khiến cho thân thể Diệp Mạc chấn động, nỗi sợ hãi mạnh mẽ ùa ập vào chiếm cứ trong lòng Diệp Mạc, Diệp Mạc trong nháy mắt nhớ tới những thủ đoạn tàn nhẫn của Tiếu Tẫn Nghiêm đã từng làm đối với cậu.

Tuy rằng Lạc Tần Thiên đã đảm bảo với cậu rằng nhất định có thể thành công rời khỏi thành phố X, nhưng với những thủ đoạn của Tiếu Tẫn Nghiêm làm sao Diệp Mạc không biết rõ chứ, hắn sẽ không để Lạc gia tộc vào trong mắt, hắn sẽ không để Lâm Tả Kha vào trong mắt, muốn đem bản thân cậu tóm về, biện pháp của hắn thực sự có quá nhiều. Đến lúc đấy, không chỉ có cậu phải nhận lấy trừng phạt tương ứng mà ngay cả Lạc Tần Thiên có thể cũng không tránh được độc thủ của Tiếu Tẫn Nghiêm.

Cậu không thể, không thể để liên lụy đến Lạc Tần Thiên được!

“Mạc Mạc đừng sợ, có anh ở đây!” Lạc Tần Thiên xoa xoa mặt Diệp Mạc, nhẹ giọng nói “Cho dù anh có chết anh cũng sẽ không buông tay”

Lời của Lạc Tần Thiên giống như một viên định tâm hoàn khiến cho Diệp Mạc trong nháy mắt bình tĩnh lại, đúng vậy, nếu như phải trở lại bên cạnh Tiếu Tẫn Nghiêm, vậy không bằng cùng chết chung với Lạc Tần Thiên!

“Tôi không hối hận với sự lựa chọn của chính mình.” Diệp Mạc thấp giọng nói, nhưng từ đầu đến cuối đều không nhìn vào hai mắt Tiếu Tẫn Nghiêm.

Diệp Mạc lựa chọn Lạc Tần Thiên, không còn nghi ngờ đã giúp Lạc Tần Thiên hòa lại một ván, Lạc Tần Thiên ôm lấy Diệp Mạc, cười đặc biệt tươi sáng.

Nếu như không phải ở đây có quá nhiều con mắt đang dõi theo, Tiếu Tẫn Nghiêm nhất định sẽ chẳng chút do dự mà xông lên lấy mạng Lạc Tần Thiên.

Cuối cùng, Tiếu Tẫn Nghiêm phát hiện ra mình đã bắt đầu không thể khống chế được tâm tình, không ngừng siết chặt hai lòng bàn tay, thậm chí còn phát ra tiếng xương răng rắc.

Tiếu Tẫn Nghiêm không quanh co lòng vòng nữa mà nói thẳng rằng “Người của tôi, trừ tôi ra không đến lượt cậu ra bất kỳ quyết định gì, Diệp Mạc, em vẫn chưa ly hôn với tôi, thế nên ngay bây giờ, em nhất định phải theo tôi trở về!”

“Thế nào? Tiếu tổng muốn dùng bạo lực sao?” Lạc Tần Thiên cố ý dương cao giọng, giống như đang châm chọc.

“Dùng bạo lực?” Tiếu Tẫn Nghiêm giống như vừa nghe phải chuyện cười gì đấy, cười lạnh một tiếng “Người của tôi, tôi mang đi thế nào, Lạc thiếu gia còn chưa có tư cách hỏi đến! Đúng rồi, Lạc thiếu gia cướp người của tôi thế này, có phải là đã chuẩn bị gánh chịu hậu quả rồi không?”

Câu nói này, là Tiếu Tẫn Nghiêm nói cho Diệp Mạc nghe….

“Có vẻ như Tiếu tổng đang trong tình thế bắt buộc nhỉ.” Lạc Tần Thiên khẽ cười nói “Đây là lễ đính hôn của Lâm lão bản, tôi nghĩ chúng ta nên dùng phương thức hòa bình giải quyết vấn đề.”

Tiếu Tẫn Nghiêm chỉ hơi nhíu mày, chờ Lạc Tần Thiên tiếp tục nói.

“Lầu hai có một phòng chơi bài, hay là chúng ta đánh cược một lần.” Lạc Tần Thiên hơi híp mắt, giống như đang tính toán gì đó.

Tiếu Tẫn Nghiêm âm hiểm cười một tiếng, hóa ra đây mới là mục đích thực sự của Lạc Tần Thiên.

“Tiền đặt cược?” Tiếu Tẫn Nghiêm không nhanh không chậm mở miệng, nếu Lạc Tần Thiên đã muốn chơi, vậy hắn sẽ theo, hắn muốn ở trước mặt Diệp Mạc, để cho hắn ta phải thất bại thảm hại!

“Nếu như tôi thắng, tôi muốn Tiếu tổng phải chuẩn bị đơn ly hôn, đêm nay cùng Mạc Mạc triệt để đoạn tuyệt quan hệ” Lạc Tần Thiên dừng một chút, tiếp tục cười khinh khỉnh nói “Hơn nữa tôi muốn Tiếu tổng phải ở trước mặt tất cả mọi người, quỳ xuống xin lỗi tôi vì những lời nói lỗ mãng khi nãy!” (Jian: Anh Lạc đi xa quá rồi đấy =.=’)

Những lời ấy vừa thốt ra, trong đám người lập tức có tiếng thốt lên đầy kinh ngạc, Lạc Tần Nhiên rốt cuộc vẫn là một thằng nhóc vô tri, lại ngông cuồng đến mức không coi ai ra gì như vậy, muốn một nam nhân như Tiếu Tẫn Nghiêm quỳ xuống, đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.

Tiếu Tẫn Nghiêm chỉ cong lên khóe miệng, rất bình tĩnh đáp lại một tiếng “Có thể!” Sau đó tiếp tục nói “Còn nếu như Lạc thiếu gia thua, yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ có một… đó là Lạc thiếu gia tự cung hình (a.k.a thiến =))), vĩnh viễn không làm đàn ông nữa!” (Jian: đuỵt =)) vẫn là bạn Tiếu ác đíu ai bằng =)))

Xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, dưới bầu không khí quỷ dị, một hồi lâu mới nghe được Lạc Tần Thiên nghiến răng nghiến lợi một tiếng “Được!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status