Lấy chồng quyền thế

Chương 1020 : CỐ Ý ĐẾN TÌM EM (2)





Lâm Tiêu nhận được tin tức kế hoạch từ bên Công ty tổ chức sự kiện Hanayome, địa điểm tổ chức buổi họp fans đã được xác nhận. Buổi họp mặt sẽ diễn ra tại rạp chiếu phim Tân Thế Kỷ có tỷ lệ phòng vé cao nhất ở khu vực trung tâm thành phố, hơn nữa còn là phòng VIP số 1. Lâm Tiêu vô cùng hài lòng.

Tin tức truyền đến chỗ Dương Liễu Nhi, cô ta cũng rất hài lòng.

Tất cả đều nằm trong kế hoạch của cô ta. Hai kẻ ngu ngốc Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi còn tưởng sẽ tổ chức buổi họp fans thật. Thời gian chỉ còn hơn một tháng, mỗi ngày bọn họ đều đóng cửa tập múa.

Nhưng kế hoạch của cô ta vẫn thiếu mất một người.

Hôm đó, thành phố B đổ trận tuyết lớn từ chập tối hôm qua đến tận hôm nay mà vẫn chưa có dấu hiệu ngừng rơi, càng lúc càng rơi nhiều hơn. Bông tuyết tựa như lông ngỗng đổ ào ào từ trên trời xuống, cả bầu trời đều mờ mịt, vô cùng âm u.

Cục khí tượng thủy văn đã phát thông báo báo động đỏ về trận tuyết này, cảnh báo người dân thành phố phải cẩn thận khi ra đường. Rất nhiều đơn vị đã cho nhân viên nghỉ làm, trên đường hầu như không có bóng người, xe cộ cũng rất ít, cả thành phố đều yên tĩnh.

Dưới trời tuyết lớn tồi tệ thế này, Dương Liễu Nhi lái xe chạy vào khu chung cư nào đó.

Trong khu chung cư, mặt đất đã phủ lớp tuyết rất dày, không thể phân biệt được đâu là đường đi, đâu là mảng xanh cây cỏ. Cô ta không quen kiểu này cho lắm, cũng không biết phải chạy xe thế nào, đành dừng xe lại, xuống đi bộ.

Hai tay Dương Liễu Nhi đều xách theo đồ, cô ta không che ô, cứ đội tuyết lớn, gian nan đi đến nhà cô Út của mình.

Kính coong, cô ta ấn chuông. Cửa nhanh chóng được mở ra. Người mở cửa sửng sốt đứng yên tại chỗ, thật lâu sau vẫn không mời cô ta vào.

“Cô Út, cháu tới thăm mọi người đây.”



“…”

Sau cửa có giọng nói truyền tới: “Mẹ, ai tới vậy? Sao mẹ đứng chắn ở cửa thế? Nhà chúng ta chưa nộp phí quản lý sao? Hay là…”

Tiếng nói chợt dừng lại, Phan Khả Vận cũng ngẩn người đứng sững tại chỗ.

Khắp người Dương Liễu Nhi ướt đẫm, tuyết đọng trên đầu và vai cô ta đã tan một nửa, thấm vào trong. Thậm chí có thể loáng thoáng nhìn thấy một ít bông tuyết đọng trên lông mi cô ta.

Bên ngoài rất lạnh, dự báo thời biết nói nhiệt độ hạ thấp đến âm mười độ, tuyết rơi rất lâu chưa tan vẫn luôn tích tụ, lúc này đã ngập quá cẳng chân người trưởng thành.

Vì Dương Liễu Nhi đi tất màu xám nhạt nên từ đầu gối trở xuống đã biến thành màu xám đậm. Tuyết tan, nước lạnh thấm vào đôi tất, gió thổi qua liền nhanh chóng đóng băng.

Dương Liễu Nhi lạnh run rẩy, đôi môi tím tái, tay xách theo quà cáp nặng nề, các ngón tay đã cứng đờ.

“Khả Vận, chị nghĩ chắc chắn hôm nay em ở nhà nên cố ý đến tìm em, nhân tiện thăm cô Út và chú luôn.”

Cô ta không hề giấu giếm, cách đi thẳng vào vấn đề thế này chân thành hơn bất cứ cái cớ nào khác.

Bên ngoài thật sự rất lạnh, cửa vừa mở một lát mà trong nhà vốn đang ấm áp đã cảm nhận rõ nhiệt độ đang giảm. Nếu không mời Dương Liễu Nhi vào mà để cô ta cứ thế ra về, có lẽ cô ta sẽ đóng băng giữa đường mất.

“Liễu Nhi, vào đi, mau vào đi.” Cô Út vẫn mềm lòng. Đây là con gái của anh ruột bà ta, cũng là đứa trẻ mà bà ta đã nhìn từ nhỏ đến lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1449 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status