Lệnh truy nã đông cung: Ái phi đừng vội trốn

Chương 168



Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy một cái, trong lòng có chút không cao hứng. Tiểu nha đầu này muốn báo thù gì lại không bàn bạc cùng hắn, chẳng lẽ không tín nhiệm hắn hay sao? Nghĩ tới đây lại cảm thấy bực mình, xét thấy trong phòng này còn có một tên tình địch đang nhìn chằm chằm, hắn cũng đành phải nhịn xuống không vui, đè xuống tâm khẩu tức giận: “Nói nghe một chút, nếu có thể được thì lập tức hành động!”

Dáng dấp Ngu Thụy Lân cùng Thường Hy có mấy phần giống nhau, tuyệt đối là một mỹ nam ngọc thụ lâm phong, giờ phút này trong đôi mắt chói lọi thoáng qua một tia suy nghĩ sâu xa. Hắn có thể cảm nhận được giữa Tiêu Vân Trác và Thường Hy có chút mập mờ không thể nói ra được, nhưng là hắn tin tưởng tuyệt đối muội muội của hắn không phải là người như vậy, nhưng cũng không có nhe Thường Hy nói nàng đã là người của Thái tử rồi. Nói như thế, giữa bọn họ vẫn còn là trong sạch, nghĩ tới đây, trong lòng đối với Tiêu Vân Trác có một chút hảo cảm.

Cần biết rằng ở trong hậu cung, chủ tử nếu như coi trọng một nô tỳ, muốn thân thể của nàng ta đó là điều rất dễ dàng. Thường Hy xinh đẹp đó là điều quá rõ, nhưng là Tiêu Vân Trác cư nhiên vẫn không nhúc nhích nàng, phần ân tình này khiến Ngu Thụy Lân kính nể, có thể thấy được vị Thái tử này là người tuyệt đối có nguyên tắc, Ngu gia của hắn về sau đi theo Thái tử chắc chắn sẽ có ngày nổi danh.

Ngũ Hải đứng canh giữ ngoài cửa, chỉ sợ sẽ có người tới đây quấy rầy. Ở trong phòng mấy người đem kế hoạch mới vừa rồi của Thường Hy hoàn thiện lại, cuối cùng Tiêu Vân Trác bổ sung thêm: “Mị phi được sủng ái nhiều năm, ở trong hậu cung rất phách lối, nếu như Sở Tự Nguyên xảy ra chuyện thì người đứng nhìn so với chìa tay ra giúp đỡ là nhiều hơn. Kế sách của Ngu Thượng nghi có thể coi là hoàn hảo rồi, nhưng nếu như có thể thông qua Sở Tự Nguyên mà nhổ cỏ tận gốc Anh Quốc công thì đó mới là thập toàn thập mĩ.”

Vị trí của Anh Quốc công lợi hại bao nhiêu ai cũng rõ. Ngũ hoàng tử luôn nhìn chằm chằm đế vị, nếu như có thể mượn cơ hội lần này tiêu diệt cây cánh Anh Quốc công của Mị phi thì không còn gì tốt bằng. Huống chi, bất kể là Ngu gia hay Chương gia có quan hệ với Thường Hy thì đều phải đứng về phía Tiêu Vân Trác. Nếu như Tiêu Vân Trác thành công đi lên đại bảo, vậy bọn họ sau này cũng sẽ là người có công, tương lai tân hoàng lên ngôi, luận công ban thưởng là không tránh khỏi, thê nhi cũng được hưởng đặc quyền không ít. Vì vậy cho nên đấu tranh chính trị cùng thương trường mới có chút khác biệt.

Chương Tứ Thần cùng Ngu Thụy Lân liếc mắt nhìn nhau, hai người trao đổi ánh mắt, sau đó Chương Tứ Thần cất giọng nói: “Vốn lần này thảo dân về đây là có chuyện muốn thương nghị cùng Ngu Thụy Lân. Nếu như Thái tử đã nói như vậy, Tứ Thần cũng không tiện che giấu nữa, cho phép thảo dân nói thẳng.”

Lông mày của Tiêu Vân Trác nhướn lên, nói: “Đại sự gì? Chẳng nhẽ cùng Anh Quốc công có liên quan?”

“Chính thế!” Chương Tứ Thần dứt khoát lên tiếng.

Thường Hy không nghĩ tới Chương Tứ Thần còn có tin tức quan trọng, vội vàng nói: “Tứ Thần ca, huynh ngay cả muội còn không tiết lộ, lại nói cho Thái tử gia. Muội xem huynh cùng Thái tử gia là tương đối thân thiết đấy!”

Chương Tứ Thần nghe vậy thì có chút dở khóc dở cười, nhìn Thường Hy nói: “Muội đang nói cái gì vậy? Những chuyện thế này đều là chuyện của nam nhân, muội một nữ nhân gia biết nhiều làm cái gì? Vốn là chuyện này ta không có ý định nói, nhưng hôm nay muội đã là người của Đông cung, vì bảo hộ muội chu toàn ta cũng không có lựa chọn khác rồi!”

Tiêu Vân Trác nghe vậy có chút ghen ghét, vẫn là vì Thường Hy. Vì vậy hắn nên sớm đả thông tư tưởng cho nàng mới được, tránh cho người khác lại đánh chủ ý lên người nàng.

“Kia đến tột cùng là có chuyện gì?” Thường Hy nghe vậy có chút ngượng ngùng, Chương Tứ Thần rốt cục vẫn vì nàng mà nói chuyện, cho nên giọng điệu nhẹ nhàng lại một chút.

Chương Tứ Thần chậm rãi nói: “Thời điểm ta ở phương nam nghe nói có người muốn mua số lượng lớn dầu hỏa, thuốc nổ, trong lòng có chút sinh nghi. Cần biết rằng những thứ này đối vớidân chúng bình thường là vô dụng, chỉ có thể dùng để khai mỏ. Nhưng là vùng phụ cận đều không có mỏ, số lượng thu mua vẫn không giảm, trong lòng ta sinh nghi sợ có người muốn gây bất lợi. Năm nay kho lúa vụ hè của ta trang bị đầy đủ lương thực, ta sợ có người làm chuyện xấu cho nên cẩn thận gấp đôi, tìm hiểu nguyên nhân, không nghĩ tới người thu mua đến từ Vân Đô. Lúc đấy ta cũng cứ nghĩ vậy thì chuyện này cùng bọn ta không quan hệ, nhưng là nhà muội ở Vân Đô, ta vẫn như cũ không yên lòng, vì vậy tiếp tục suy xét, sau lại nghe thấy bọn họ nói cái gì tiểu công gia, cái gì nương nương…. Lúc ấy trong nội tâm hiểu rõ, chuyện này tám phần là liên quan đến người trong cung. Nếu là trước kia gặp chuyện như vậy, ta tránh còn không kịp, người buôn bán sợ nhất là dây dưa cùng quan phủ. Nhưng là năm nay Hy muội muội vào cung, sau ta lại biết muội vào Đông cung, trong lòng lo lắng có người gây bất lợi cho Thái tử sẽ liên lụy đến muội, vừa đúng lúc nhận được tin của Thụy Lân, cho nên cưỡi ngựa thâu đêm một đường chạy tới Vân Đô…”

Nghe được lời Chương Tứ Thần nói, trong lòng mọi người đều có chút kích động. Đây chính là một bí mật lớn, nếu như vận dụng thỏa đáng nói không chừng ngay cả Mị phi cũng bị dính líu vào!

Tiêu Vân Trác nhìn Chương Tứ Thần, trong lòng mặc dù vẫn như cũ có ngăn cách với hắn, nhưng chính vì hắn quan tâm đến Thường Hy ngược lại đem đến cơ hội tuyệt hảo cho mình. Tạm thời gác qua cảm giác không thoải mái trong lòng, Tiêu Vân Trác cất miệng hỏi: “Chẳng lẽ đám thuốc nổ và dầu hỏa kia liên quan đến Anh Quốc công?”

“Thái tử gia quả nhiên cơ trí thông minh. Không sai, thảo dân một đường đuổi theo đến phương bắc, tận mắt trông thấy bọn họ vận chuyển thuốc nổ và dầu hỏa vào phủ Anh Quốc công, phái người trông coi nghiêm ngặt!”

Tiêu Vân Trác đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, khó trách mấy ngày trước Liệt Phong thông báo kho hàng của Anh Quốc công đột nhiên tăng thêm lượng người canh giữ, chắc hẳn trong đó là đồ quan trọng không muốn cho kẻ khác biết. Bây giờ mới biết được toàn bộ đều là dầu hỏa cùng thuốc nổ, khó trách!

Thường Hy trong chớp mắt cũng có chút hiểu, hé miệng nói: “Nhưng hắn muốn nhiều thuốc nổ và dầu hỏa như vậy làm cái gì? Thứ này rất nguy hiểm, nhà bình thường cũng không dùng đến, thật là kỳ quái!”

Khóe miệng Tiêu Vân Trác nâng lên một nụ cười âm lãnh nói: “Vài ngày trước thị vệ của ta có trở lại bẩm báo, nói Sở Tự Nguyên đang không ngừng đào bới trong mảnh đất chiếm được của nhả cô kia, chẳng nhẽ trong đó có cái gì?”

Huynh muội Ngu gia liếc mắt nhìn nhau, không có nghe nói trong mảnh đất kia có cái bảo bối gì a? Ngu Thụy Lân cau mày nói: “Bị Sở gia chiếm trên thực tế chỉ là một khối đất hoang. Bởi vì là vùng núi cho nên thu hoạch không cao, vì vậy rất nhiều năm rồi không trồng trọt ở đó, tiếp tục bị hoang phế. Dần dà chắc có người cho rằng đó là khối đất hoang rồi!”

Tiêu Vân Trác lắc đầu một cái, nói: “Nếu chỉ là một khối đất hoang vô dụng thì Sở gia cũng sẽ không hao hết tâm lực mà thu vào tay. Bên trong nhất định có ẩn tình, đặc biệt là khối đất hoang này không thể trồng trọt thì lại càng kỳ quái!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status