Long tế chí tôn

Chương 573





Chương 573: Lão tổ ban bảo vật

Nguyên thần là dương, thần niệm là âm.

Âm dương bổ trợ cho nhau đó chính là dương thần.

Nhưng Trần Dương vẫn chưa có cảm giác độ kiếp, cũng có nghĩa là thần niệm và nguyên thần của anh vẫn còn có thể rèn luyện thêm.

Hoặc cũng có thể là do 83 đạo vận mới lĩnh ngộ kia vẫn chưa viên mãn.

Dù thế nào thì đây cũng là một con đường dài đằng đẵng!

Bế quan trong kiếm giới 17 năm, ngoại giới cũng chỉ mới qua hơn 1 năm.

Trong hơn một năm này, sự vụ trên dưới tông môn đều do phân thân của Trần Dương lo liệu.

Bây giờ Tử Hỏa Tông đã hoàn thành cải cách triệt để, đi trên con đường đúng đắn.

Đãi ngộ của đệ tử nội môn ngày một được nâng cao, điều này cũng thúc đẩy các đạo thống nhàn nhã trở nên hiếu chiến, ham tranh đoạt.

Tổng thể mà nói thì thực lực của tông môn trở nên mạnh hơn.

Một nửa số lượng đệ tử trong Chân Thần Đạo đã bước chân vào cảnh giới Uẩn Thần, chỉ có những đệ tử thiên tư kém cỏi mới mắc kẹt ở cảnh giới Nguyên Thần.

Đại sư tỷ Hạc xinh thì đã là cường giả siêu cấp ở cảnh giới Uẩn Thần hậu kỳ, nửa năm trước đây nó đã khiêu chiến thành công đạo thống xếp hạng 500 rồi.

Khiến cho danh tiếng đại sư tỷ Chân Thần Đạo của Tử Hỏa Tông vang khắp nơi, thậm chí đến châu Nam Lý Hỏa cũng biết Tử Hỏa Tông có một nữ thần chiến đấu.

Trần Dương đặc biệt mở một kênh riêng ở sàn đấu, phát sóng quá trình chiến đấu của Hạc xinh.

Hơn nữa còn thu phí xem, chỉ riêng mấy trăm trận đấu của Hạc xinh đã mang về cho Chân Thần Đạo hơn 10 tỉ nguyên thạch cực phẩm.

Nghe có vẻ rất nhiều nhưng xét dân số của châu Nam Lý Hỏa gấp 10 lần dân số châu Bắc Lô thì cũng không nhiều lắm.

Bây giờ, Chân Thần Đạo hoàn toàn không cần tông môn chu cấp nữa, tự cung tự cấp. Cũng có rất nhiều đạo thống hoàn thành mô típ tự cung tự cấp như vậy nhờ sự dìu dắt và giúp đỡ của Trần Dương.

So với việc ngồi chờ tông môn cấp cho thì chi bằng thực hiện tự cung tự cấp cho sơn môn của mình. Như vậy thì vừa có thể giảm tải áp lực giúp Tử Hỏa Tông, vừa có thể nâng cao thu nhập bình quân đầu người, đó là chuyện tốt cho tất cả mọi người!

Tuy có người nói trong Tử Hỏa Tông tràn ngập mùi thối của Nguyên Thần, nhưng đại đa số người trong tông cực kỳ hài lòng với sự thay đổi của tông môn.

Trần Dương cũng trở thành Tông chủ có quyền uy cao nhất từ khi lập phái đến nay.

Tử Hỏa Tông cũng lặng lẽ nổi lên trong Thập Đại Thánh Tông!

Xoay quanh hệ thống Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, phát triển theo mô típ của châu Bắc Lô, Tử Hỏa Tông đã trở thành người bảo vệ duy nhất duy trì hòa bình cho giới tu hành.

Vừa lịch luyện lại vừa có thể duy trì trật tự cho một cõi, vừa có thể có được danh tiếng lại vừa có thể kiếm được nguyên thạch. Một mũi tên trúng ba đích, ai ngu mà bỏ qua?

Tuy số lượng đệ tử mất mát trong 2 năm qua cũng rất cao nhưng ở đâu cũng khôn sống mống chết mà!

Nói đến đây phải kể đến Hàng Cổ Đệ Nhất Tông dựa vào máy truyền ảnh, máy tính cải cách và Huyễn Thế Kính.

Hàng Cổ Đệ Nhất Tông đã trở thành thánh tông thứ 11 danh xứng với thực.

Hơn một năm nay, Diệp Thần, Thần Nam và Thần Tử cũng đã giúp rất nhiều.

3 người nương nhờ hệ thống rộng khắp của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, thực lực tăng vọt trong 2 năm.

Ví như Diệp Thần, Cửu Chuyển Kim Thân Quyết đã tu luyện được đến chuyển thứ 5, thân xác của anh ta mạnh mẽ hơn trước đây mấy chục lần, cũng đã thuận lợi đả thông được 54 nghìn huyệt khiếu.

Cộng thêm phương pháp dung luyện, bây giờ dung lượng pháp lực của Diệp Thần đã có thể sánh với 100 tu sĩ cùng cấp cộng lại.

Nửa năm trước anh ta đã dẫn 2 đệ tử vào đất thượng cổ Ma Thần niết bàn đã rước họa, bị tu sĩ Uẩn Thần vây đánh, với sức lực một người đã khiêu chiến với hơn 20 Uẩn Thần, trong đó còn có 3 người bán Uẩn Thần nữa.

Tuy Thần Nam và Thần Tử là Uẩn Thần sơ kỳ nhưng sức chiến đấu có thể sánh ngang Uẩn Thần hậu kỳ, tự bảo vệ bản thân không thành vấn đề.

Cuối cùng, Diệp Thần giết được 1 bán Uẩn Thần, 8 Uẩn Thần, đám tu sĩ còn lại sợ mất mật chạy trốn.

Từ trận chiến này, cái tên Diệp Đại Ma Vương đã vang khắp giới tu hành.

3 thầy trò đã tìm được khá nhiều đồ tốt ở đất thượng cổ Ma Thần niết bàn. Diệp Thần thu được Thần Ma Thoa mà thượng cổ Ma Thần dùng để bảo vệ nguyên thần thần niệm, tuy rằng cực kỳ tiêu hao nhưng lúc phát huy sức mạnh cực đỉnh thì cũng là thần khí quy tắc đỉnh cấp.

Như vậy cũng có thể bù đắp cho khuyết điểm nguyên thần yếu của Diệp Thần.

Thần Tử cũng thu được khá nhiều công pháp thần thông và một bộ bảo y phòng ngự cấp bậc thần khí.

Còn về Thần Nam, cậu bé gặp cơ duyên lớn, thu được truyền thừa của thượng cổ Ma Thần.

Trong lần truyền thừa này, tàn niệm của Ma Thần còn dùng pháp lực cực lớn để ngưng tụ Thần Ma Cốt mới cho Thần Nam, lại còn là Thần Ma Cốt chí tôn, quý hơn gấp mấy trăm lần sợi Thần Ma Cốt mà bác của cậu bé đã rút đi.

“Sư tôn, bây giờ con cảm thấy tuyệt lắm, Thần Ma Cốt chí tôn có thể nâng cực hạn của cơ thể lên đến cả trăm lần!”

“Anh, cái gì gọi là nâng cực hạn của cơ thể lên 100 lần?”

Thần Nam xoa đầu cô bé giải thích: “Mỗi cảnh giới của tu sĩ đều có cực hạn, cũng có nghĩa là anh có thể đánh vỡ cực hạn gấp 100 lần của cơ thể. Ví như em ở Nguyên Thần có thể đánh ra sức mạnh nặng 50 cân, còn anh thì có thể đánh được 5000 cân!”

Thần Tử há hốc mồm: “Thế chẳng phải là vô địch rồi à?”

“Làm gì dễ vô địch thế?”

Diệp Thần cười nói: “Tuy Thần Ma Cốt chí tôn tốt nhưng chắc chắn có rất nhiều hạn chế và khó khăn, đánh vỡ cực hạn gấp đôi của cơ thể đã khó rồi, đánh vỡ gấp trăm lần thì đương nhiên là khó càng thêm khó”.

“Sư tôn thật tinh tường!”

Thần Nam gật đầu: “Cực hạn một trăm lần cũng cần anh phải nỗ lực hơn người thường 100 lần, cần tài nguyên gấp 100 lần người thường, quan trọng nhất vẫn là sức mạnh chịu tải của thân xác”.

“Ma Thần kia lúc mạnh nhất cũng chỉ đánh vỡ được cực hạn gấp 50 lần của cơ thể thôi. Cho dù là vậy thì ông ấy vẫn cực kỳ oai phong ở thời đại đó”.

“Không sao, vi sư giúp con, cho dù vi sư không giúp được thì còn có sư bá của con và tông môn của chúng ta!”

Diệp Thần cười nói: “Đi thôi, về chào tạm biệt sư bá rồi chúng ta tiếp tục hành trình của mình”.

“Vâng, sư tôn!”

Hai anh em gật đầu, lần này thu hoạch được quá nhiều, bọn họ cần tiêu hóa trong các cuộc chiến.

“Đúng rồi sư tông, con muốn phục chế một phần Ma Thần truyền thừa để giao cho tông môn!”

Thần Nam đột nhiên dừng chân lại nói.

“Được, nhưng phần nòng cốt con không cần giao cho tông môn”.

Diệp Thần nói.

“Không sao ạ, điểm quan trọng nhất của Ma Thần truyền thừa chính là Thần Ma Cốt chí tôn, không có Thần Ma Cốt thì có cho phần nòng cốt cũng không có gì đáng ngại ạ”.

Thần Nam nói: “Thật ra, phương thức ở thời thượng cổ không chắc đã tốt hơn phương thức của hiện tại, thậm chí đại đa số bộ phận truyền thừa còn không mạnh bằng tông môn truyền thừa nữa”.

Diệp Thần gật đầu, thế giới đang tiến bộ, công pháp thần công cũng đang tiến bộ, thời thượng cổ, môi trường đất trời không giống với bây giờ, phù hợp ở trước đây chưa chắc đã phù hợp với bây giờ!”

“Được, con cứ tự mình quyết định! Vi sư tôn trọng lựa chọn của con!”

Trong lòng Diệp Thần rất tán thưởng, ít nhất thì đệ tử của anh ta là người biết báo đáp công ơn, chứng tỏ anh ta không nhìn nhầm người.

Cậu bé thật sự xem Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thành nhà của mình, cũng xem các đệ tử trong tông môn là anh em trong nhà.

Hệt như Trần Dương, không nề hà gì giao hết công pháp thần thông cho anh ta, trên thế giới này được mấy người có thể làm được vậy?

Cổ Lão trong nhẫn thở dài, một đám quái vật đầu óc đơn thuần!

Nhưng lão cũng rất ngưỡng mộ Diệp Thần, vì anh ta có một đám bạn tốt, che chở lẫn nhau, thật lòng đối tốt với đồng môn.

Lão cũng ngưỡng mộ Thần Nam có thể gặp được Diệp Thần, Diệp Thần bảo vệ an nguy cho cậu bé, truyền thần thông cho cậu bé, dạy cậu bé đạo lý làm người.

“Sao mình chẳng gặp được những chuyện tốt thế này nhỉ?”

Cổ Lão lẩm bẩm.

3 người trở về Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, Thần Nam phục chế một phần Ma Thần truyền thừa, không có Thần Ma Cốt chí tôn thì truyền thừa không có giá trị lớn lắm.

Đương nhiên, đó chỉ là Thần Nam nghĩ vậy thôi.

Bản truyền thừa này đối với Ma Dương có giá trị tham khảo rất lớn!

Thần Ma Cốt chí tôn là thứ gì chứ? Nếu có thể ngưng tụ thì sao anh ta không làm được?

Ma Dương ở xa tít tận châu Trung Bộ Lôi, lúc nhận được tin tức từ phân thân của Trần Dương thì vội vã bảo Trần Dương dùng các phân thân Nhân Quả và Thôi diễn để thôi diễn Thần Ma Cốt chí tôn.

Lấy tất cả công pháp thần thông trong Ma Thần truyền thừa ra suy đoán diễn luận nhiều lần, cuối cùng đã biết được Thần Ma Cốt chí tôn là thứ gì!

Đó chính là thể hiện cực hạn mà quy tắc ngưng tụ thành.

Hệt như một chiếc máy tính cũ được thay một hệ thống thao tác hoàn toàn mới, có thể khiến tốc độ dùng của bạn nhanh hơn, thậm chí còn tốt hơn cả máy mới, đại khái là vậy.

Có chút tương tự với trình tự cấp cao, những quy tắc còn cao cấp hơn trình tự.

Trần Dương có 99 trùng đạo vận, thôi diễn ra cũng không phải vấn đề gì khó!

Bỏ ra mấy tháng, cuối cùng Trần Dương đã tính toán được Thần Ma Cốt chí tôn có bao nhiêu quy tắc, tổng cộng 49 đạo quy tắc!

Nhưng nòng cốt của Thần Ma Cốt chí tôn chính là sức mạnh pháp tắc!

Trên quy tắc chính là pháp tắc, đó là sức mạnh cảnh giới Thánh mới có thể nắm bắt được.

49 đạo quy tắc thì dễ, anh đã có thể nắm được, nhưng cảnh giới Thánh… anh chỉ quen có 1 người, đó chính là Hồ Lô lão tổ!

Nhờ lão tổ ngưng tụ giúp anh một đạo pháp tắc chắc không khó nhỉ?

Trần Dương mang linh tửu thượng hạng đến thế giới trong Động Thiên Hồ, tìm được lão tổ đang nằm trên ghế nghỉ ngơi.

“Lão tổ, con đến thăm người đây!”

Trần Dương bước tới trước mặt Hồ Lô lão tổ.

Lão tổ hơi mở mắt nhìn Trần Dương: “Thằng nhóc này, rảnh rỗi đến đây làm gì?”

“Đến tìm người uống rượu ạ!”

Trần Dương lấy cái bàn nhỏ ra bày ly rượu lên rồi rót đầy ly cho Hồ Lô lão tổ: “Người thử xem, đây là linh tửu con dùng linh hỏa Hồi Thiên để ủ ra đấy ạ”.

Nói là rượu chi bằng nói là lửa.

Một đốm lửa nhỏ nhảy múa trong ly.

“Thú vị đấy!”

Hồ Lô lão tổ nằm trên ghế bập bênh, cứ vậy nhấp môi, hỏa tửu trong ly cạn đến đáy với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Trần Dương đơ người, chiêu này ghê nha, uống rượu mà chẳng cần động tay!

“Rượu được đó, chỉ là thời gian ủ quá ngắn, nếu để nghìn năm vạn năm thì chắc chắn là cực phẩm!”

Tuy rằng linh tửu ở trình độ này không có bất kỳ tác dụng gì với ông ta, nhưng uống rượu chỉ để tìm vui thôi mà.

Ông ta ở mãi trong không gian này, tuy dương thần thường ra ngoài nhưng không đi được quá xa, trừ khi ông ta tiến bộ thêm thì lúc đó hoàn toàn thoát ly bản thể cũng không có gì hệ trọng.

Tiên Thiên Linh Căn quá thâm hậu cũng là một loại xiềng xích, nhưng Hồ Lô lão tổ thì mặc kệ. Năm đó bị Tử Hỏa lão tổ đạt được rồi điểm hóa thành hình, cả đời này của ông ta đã không thể rời khỏi Tử Hỏa Tông rồi.

Vì ông ta còn phải đợi Tử Hỏa lão tổ quay về dẫn ông ta cùng rời khỏi chỗ này.

“Nói đi, tới đây làm gì?”

Hồ Lô lão tổ nói một câu, những thành tích trong 2 năm nay mà Trần Dương đạt được, ông ta cũng rất công nhận.

“Lão tổ, con muốn nhờ người ngưng tụ giúp con một đạo sức mạnh pháp tắc!”

Hồ Lô lão tổ nhíu mày: “Con còn chưa độ Hóa Thần Kiếp thì cần sức mạnh pháp tắc làm gì?”

“Gần đây con mê luyện khí, muốn xem thử có thể luyện sức mạnh pháp tắc vào trong nó hay không”.

“Chỉ vậy thôi à?”

Hồ Lô lão tổ nói: “Con mang phôi khí tới đây, ta dung luyện giúp con!”

“Chuyện nhỏ nhặt đó thì con không dám phiền lão tổ!”

Trần Dương vội nói.

“Tâm tư của thằng nhóc con không đơn thuần!”

Trần Dương cười tỏ vẻ hơi giận: “Bị người nhìn ra rồi!”

“Thôi bỏ đi, chỉ là 100 đạo sức mạnh pháp tắc thôi mà, cho con là được rồi!”

Hồ Lô lão tổ phẩy tay, một bình hồ lô màu đỏ trên dây leo cách đó không xa rơi xuống: “Tuy hồ lô này không phải Tiên Thiên Căn nhưng cũng là bảo bối cực kỳ hiếm có, bên trong có 100 đạo pháp tắc, tu luyện cho tốt, sớm ngày lên Hóa Thần!”

Nhận hồ lô đỏ, Trần Dương khom người hành lễ: “Rất cảm ơn lão tổ!”





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 806 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status