Lùn à, cố uống sữa đi nhé!

Chương 14: Cuộc chơi bắt đầu


“Hanne! Tôi cần 2 hồ sơ về người đàn ông của Linh Yến, một bản gốc và một bản sao. Cô ta không thể nhởn nhơ nếu như không có người chống đỡ. Tìm hiểu đi!” Nó nói trong điện thoại.

” Aizz! Nhi à, đợi lúc khác được không? Sao cô lại nhờ tôi vào kì nghỉ cơ chứ?” Hanne than thở

“À! Đợi đến lúc nhà cô tan nát rồi cô mới làm cho tôi?” Nó khuấy ly R&B.

” A…không không! Tôi làm liền…3 phút… Đúng 3 phút!!!” Hanne hoảng.

“Ừ!” Nó tắt máy.

“Cái con người này!! Không cho người ta nghỉ ngơi gì hết ” Hanne nhíu mày than vãn.

3 phút sau…

*Ting Ting*

Nó bật điện thoại lên, lướt nhanh trên màng hình, đúng là Hanne, làm việc quả thật rất tốt.

“Để tôi xem,nếu động vào chú hổ con, thì hổ mẹ sẽ làm gì?” Nó nhếch mép rồi bước đi.

Về đến nhà,nhìn đồng hồ…

” chết thật!! Nghỉ học nhiều quá rồi. Mai phải vào lại thôi.”

Nó sắp xếp sách vở. Nói là sách vở cho thư sinh thôi chứ nó đem hồ sơ về người đàn ông kia.

Sáng hôm sau…

“Nè! Có nghe gì chưa? Tiểu thư nhà họ Nguyễn sắp kết hôn với chủ tịch Hoàng đấy!”

“Trời ơi! Hoàng Phong của em… sao anh bị cướp nhanh thế…”

“Cô tiểu thư nhà họ Nguyễn kia không biết thế nào, cô ta mà lạng quạng là tui cắt!!!”

Nó vừa bước vào cổng trường,nghe thấy thế liền nổi da gà…chồng à! Tại anh mà Em có anti fan rồi đấy!!

Nó dung dăng bước vào thư viện,ngước lên nhìn cái bản màu vàng có dòng chữ đỏ,nó mỉm cười.

Xem ra tìm người đàn ông đó không phải khó!

Nó đẩy cửa bước vào, một người con trai đeo tai nghe ngồi trên bệ cửa sổ, gương mặt đẹp như tượng,sống mũi cao, đôi môi mỏng, ngũ quan cân đối….không tệ!!

Chả biết là ông trời có trêu nó hay không mà người con trai trước mặt là bạn cùng bàn với nó.( chap 3 có nói ngang qua một người tên Huy!)

“E hèm!!” Nó hắng giọng.

Không ai trả lời…

“E hèm?” Nó lại làm lần nữa và cũng y như vậy.

Quá đáng!! Hết sức hết sức quá đáng! Một người như nó mà lại bị bơ ư??

Nó bực mình nhìn kĩ lại,rồi tự lè lưỡi! Anh ta đang nghe nhạc!! Nó bước đến, giật nhẹ tai nghe ra…

Anh ta mở bừng mắt ra, liếc nhìn nó rồi phụt ra hai chữ:

“Cút đi!”

Cái gì??? Cút đi???Anh ta bị điên à?

Nó cứ đứng nhìn anh ta chằm chằm.

“Điếc hả? Cút đi!” Anh ta bực bội rồi giật tai nghe đeo lại.

Nó tát cho anh ta một cái…

“Cái… sao cô dám tát tôi? Cô biết tôi là ai không hả?” Anh ta đứng bật dậy,nắm lấy cổ tay nó.

“Anh là Quang Huy, con trai của Quang Đại: chủ tịch một công ty chính trị có tiếng trong nước. Là một người khiến cho mọi người sợ hãi. Nhưng trong “mọi người” ấy, không có tôi!” Nó ngước mặt lên.

” Chưa ai dám nói với tôi như vậy! Sao? Cô là ai? Chắc cô không muốn gây chú ý với tôi?” Anh ta nhếch mép, rút bao thuốc ra đốt.

“Không, tôi không muốn gây chú ý với anh,tôi đã có người rồi! Tôi chỉ muốn hỏi…anh có quan hệ gì với Nguyễn Linh Yến?” Nó hỏi.

Anh ta khựng lại…

“Sao cô biết chuyện này?”

“Biết chuyện? Ha ha! Nếu muốn người khác không biết… thì đừng làm!”. Nó cười.

“Cô…”

“Đừng lo, chúng ta sẽ gặp lại nhau…ở trên lớp học… tạm biệt!” Nó vẫy tay rồi đi lên lớp.

Anh ta nhìn theo bóng dáng của nó, hảo! Có thú mới rồi!

*reng…*

” Nhi à!! Sao mấy ngày nay cậu nghỉ học hoài thế?” Cô gái tên Kim nói.

“Tôi quen cậu?” Nó nhíu mày.

“À không không…tớ chỉ là muốn kết bạn thôi!” Cô gái ấy ngại.

Nó nhìn từ trên xuống dưới, Kim có mái tóc bí ngô dễ thương,đôi mắt to tròn, nụ cười cũng không bị vấy bẩn,một người con gái trong sáng…

Kết bạn, từ này đã quá xa lạ với nó khi còn nhỏ rồi…

“Kết bạn?” Nó hỏi.

“Phải! Tại tớ thấy cậu có vẻ cô đơn nên muốn kết bạn, cậu có chịu không?” Kim nghiên đầu.

“Ừ!” Chần chừ một chút nó đưa tay ra bắt tay Kim.

“Tớ tên Kim, là con gái của cha mẹ và là chị của hai thằng nhóc láo cá!” Kim cười tươi.

“Phụt!! Ha ha!” Nó cười vui vẻ.

Thế Là nó có bạn….

‘Bắt đầu vào tiết học,nó cứ chờ mãi, cái tên bã kẹo ấy trốn đâu mất rồi!’ Nó hừ nhẹ.

“Sao vậy? Có chuyện gì à? ” Kim quay xuống hỏi nhỏ.

“Tên Huy ấy sao chưa lên?” Nó hỏi.

“Cậu…cậu biết Huy sao?” Kim có vẻ khá lạ.

“Ừ.” Nó gật đầu.

“À! Cậu ấy ít khi nào lên lớp lắm! Nhưng sao cậu biết Huy vậy?” Kim cười gượng.

“Tôi biết không được sao?” Nó nhíu nhẹ mày.

“À không…không có gì đâu!” Nói rồi Kim quay lên.

Nó nhìn Kim từ đằng sau, cô gái tên Kim này…có chút gì đó mờ ám.

‘Thằng oắt đáng chết!! Để chị đây chờ mày à?’ Nó tức.

Ra về nó bước ra cổng trường, có một người con trai đợi nó…

“Cô gái, lâu quá không gặp.”

“Ừ! Anh bắt tôi phải chờ anh trên lớp sao?” Nó nhếch mép.

“Nào dám! Tôi bận mua cho Em thứ này!” Huy đưa một bó hoa đỏ ra trước mắt nó

“Cái…” nó ngạc nhiên.

“Nghe có vẻ điên rồ nhưng…làm bạn gái của tôi!” Huy cười.

Ai cũng đứng lại nghe ngóng tình hình.

“Trời ơi!! Anh Huy tỏ tình kià! ”

“Dễ thương quá!!’

“Cô nàng nào may mắn thế!!”

Nó nhìn xung quanh, muốn chọc tức nó sao?

“Không!!” Nó nói

” hả?” Huy ngơ ngác.

“Anh có vấn đề về thần kinh sao? Tôi đã bảo là tôi đã có người khác rồi!! ”

“Ai vậy?” Huy hỏi nó.

“Một người đàn ông!” Nó cười.

*rầm!!* nguyên sân trường ai cũng ngã vì nó.

“Em…chứ không lẽ là phụ nữ!!!” Huy nói lắp.

“Anh ấy là ai anh không cần biết! Anh chỉ cần biết một điều rằng: Quang Huy! Tôi biết rõ anh đấy!!” Nó nói rồi bước qua mắt anh ta.

“Em…cứ chờ đấy!” Anh ta hứng thú.

Tại một nơi nào đó có một cô gái đang khóc và nhìn nó với ánh mắt thù hận.

“Tôi sẽ không tha thứ cho cô đâu!! Hạnh Nhi!!!” Cô ta hét lên…

Chap này khá nhàm…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status