Mãng hoang kỷ

Chương 302: Mời


Ánh mắt của Kỷ Ninh trở nên chua xót.

Sau khi giết chết Thiếu Viêm Nông, Kỷ Ninh cũng không có tham vọng quá đáng rằng Hắc Bạch Học cung sẽ giúp một đệ tử như hắn. Thật ra thì chính vì Kỷ Ninh nên Hắc Bạch Học cung cũng đã chịu thiệt thòi một chút. Bởi vì do hắn...mà quan hệ của Hắc Bạch Học cung với Thiếu Viêm tộc chắc chắn trở nên cứng rắn. Cho nên Kỷ Ninh cũng thầm nghĩ rằng một mình mình sẽ phải đối kháng với cả Thiếu Viêm tộc.

"Sư phụ, sư phụ ra ngoài lưu lạc sao?" Kỷ Ninh lo lắng nói.

"Ừ, sư phụ của ngươi cũng chẳng thể nào giúp ngươi được nên trở thành động lức rất lớn cho hắn. Hơn nữa, hắn cũng cảm thấy không chắc chắn về độ kiếp nên mới ra ngoài lưu lạc rèn luyện." Ngũ Phong tiên nhân cảm khái nói. "Nhưng chuyện trên thế gian này sao có thể như ý người được hết đây? Sư phụ của ngươi đã quyết rồi."

Kỷ Ninh không hé răng nửa lời.

"Mau xem đi." Ngũ Phong tiên nhân đặt 'Thủy Nguyên Chú' lên tay Kỷ Ninh.

"Vâng." Kỷ Ninh gật đầu. Cho dù có nghĩ nhiều hơn nữa mà thực lực không có thì cũng vô dụng.

"Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, ta đều muốn nắm giữ vận mệnh trong tay chính mình." Kỷ Ninh có một khát vọng mãnh liệt làm cho tinh thần cầu tiến của hắn càng thêm vững chắc hơn.

Kỷ Ninh lật xem 'Thủy Nguyên Chú' phần sau, cẩn thận nhớ lấy.

Sau khi tất cả đều được nhớ kỹ.

Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện ngọn lửa, thiêu hủy lấy bộ sách. Tiếp theo, Ngũ Phong tiên nhân lại đưa cho quyển thứ ba 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ'.

Toàn bộ 'Thủy Nguyên Chú', quyển thứ ba 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ', toàn bộ 'Pháp Thiên Tượng Địa', toàn bộ 'Lôi Điện Thần Nhãn', toàn bộ 'Vạn Độc Trập', toàn bộ 'Ba Đầu Sáu Tay', toàn bộ 'Hoàng Tâm Nhãn', toàn bộ 'Hám Thần Thuật', toàn bộ 'Mê Thần Thuật', toàn bộ 'Diệt Thần Thuật'.

Đó là những thứ mà Ngũ Phong tiên nhân đem tới. Gần như là toàn bộ những thần thông bí thuật thích hợp với Kỷ Ninh đều đã được mang tới.

Xem một quyển thiêu hủy một quyển.

Bình thường dù bản sao thần thông thì cũng đã tới hơn mười cuốn. Nên dù là người tu tiên có trí nhớ kinh người thì Kỷ Ninh cũng phải tới sáng sớm ngày thứ hai thì mới hoàn toàn nhớ hết được. Đương nhiên, tới tối hom qua, Kỷ Ninh cũng dẫn sư tổ của mình đi tới dự tiệc tối do Uất Trì Tích Nguyệt chuẩn bị.

"Không phải tiễn nữa."

Ở cổng vương phủ, Kỷ Ninh tiễn Ngũ Phong tiên nhân rời đi.

"Kỷ Ninh à." Ngũ Phong tiên nhân nhìn Kỷ Ninh, cười nói. "Trong tiệc tối hôm qua, ta thấy Diên Vương cực kỳ coi trọng ngươi. Hắn là Thiên Tiên lão tổ mà còn coi trọng ngươi như thế thì ngươi phải cố gắng đấy. Những gì Hắc Bạch Học cung ta có thể giúp đều đã giúp ngươi rồi! Hiện tại ta cũng độ qua tam tai cửu kiếp lần nào là biết sống lần đấy, nên cũng không chắc sống được bao lâu nữa. Ta thật sự rất mong có người trong hàng ngũ đệ tử Hắc Bạch Học cung có thể trở thành Thiên Tiên. Sư phụ của ngươi cũng đang gắng làm việc đó. Ngươi cũng phải gắng đấy nhé."

"Vâng." Kỷ Ninh gật đầu.

"Một thân một mình ở vương đô Đại Hạ thì phải nhớ cẩn thận đấy." Ngũ Phong tiên nhân nhếch miệng cười. "Nếu ngươi có tới đại hội Tiên Duyên thì nhớ phải liều mà thử một phen. Nếu ngươi có thể được người bản lĩnh lớn ở tam giới nhận làm môn hạ thì Thiếu Viêm tộc sẽ phải há hốc mồm cho coi."

"Vâng, phải liều mà thử một phen." Kỷ Ninh gật đầu.

"Được rồi, ta đi đây." Ngũ Phong tiên nhân quay đầu rời đi, tay cầm hồ lô rượu với vẻ tự do tự tại, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm nhìn của Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh hít sâu một hơi, lúc này...Kỷ Ninh thật sự có được lòng trung thành mãnh liệt với Hắc Bạch Học cung.

"Bất kể Kỷ Ninh ta có ra sao thì vẫn là đệ tử của Hắc Bạch Học cung." Kỷ Ninh thầm nói.

Sau đó Kỷ Ninh lập tức quay người về Diên vương phủ.

"Tiền bối, Kỷ Ninh đã ra tới cổng vương phủ."

"Ra ngoài rồi à?" Phù Vân tiên nhân vội vàng nói.

"Hắn lại đi vào rồi."

Trên mặt Phù Vân tiên nhân cũng khó che nổi vẻ lo lắng, quát. "Lại đi theo dõi tiếp."

Tuy hắn là Tán tiên, cực kỳ kiên nhẫn, nhưng khi trước hắn đã lập lời thề Thiên Đạo với Huyền Cơ lão tổ, nhất định trong ba ngày phải giết chết Kỷ Ninh.

"Hiện tại cũng đã qua một ngày rưỡi rồi." Phù Vân tiên nhân lo lắng nói. "Kỷ Ninh ơi, Kỷ Ninh à, chẳng lẽ ngươi cứ ở lỳ ở cái vương phủ ấy sao? Ta sẽ chết rất oan đấy."

Trong đại điện Thủy Phủ.

"Kỷ Ninh, tuy rằng kẻ tên là Ngũ Phong tiên nhân đưa tới không ít thần thông bí thuật. Bí thuật thì thôi tùy ngươi. Nhưng vài loại thần thông như 'Vạn Độc Trập' thì không cần tu luyện đâu." Con gấu lớn lông vàng nói.

"Sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc. "'Vạn Độc Trập' chính là một trong những môn thần thông lợi hại nhất của Hắc Bạch Học cung, nó có giá Hắc Bạch Đan nhiều nhất, ngang với 'Hoàng Tâm Nhãn'. Hơn nữa còn là thần thông cơ mà? Càng nhiều càng tốt nên chắc không có chuyện gì chứ."

Con gấu lớn lông vàng lắc đầu. "Đúng là càng nhiều càng tốt. Nhưng tu luyện quá nhiều thần thông thì sẽ không làm phân tán đầu óc của ngươi ư? Không phải tốn thời gian của ngươi sao? Hơn nữa muốn tu luyện 'Vạn Độc Trập' thì phải vượt qua hơn vạn loại kỳ độc. Muốn có nhiều kỳ độc như thế thì cái giá bỏ ra cũng rất cao, hơn nữa khi để cho từng loại độc dung nhập vào trong người thì sẽ không hề ít phiền toái đâu. Có cố mấy thì kết quả vẫn không nhiều hơn bao nhiêu! Với lại, thần thể càng thuần túy càng tốt. Nếu cứ dung nhập nhiều thứ như thế vào người thì còn sử dụng thế nào được nữa. Sau này ngươi thành Thiên Thần, e là còn muốn tống khứ mấy thứ ấy hết đi để loại bỏ môn thần thông này ấy chứ."

Kỷ Ninh ngạc nhiên.

"Thế còn những thần thông khác thì sao?" Kỷ Ninh hỏi.

"'Pháp Thiên Tượng Địa' 'Ba Đầu Sáu Tay' là những thần thông mà gần như Thần Ma nào cũng tu luyện. Tuy rằng thường thấy nhưng cũng có tính thực tế." Con gấu lớn lông vàng nói. "Vì thế nên ngươi chắc chắn phải tu luyện, còn ngoài ra thì sao? Lúc trước không phải ngươi có được bộ 'Ngũ Lôi Kim Cương' sao? Ngươi có thể tu luyện đồng thời cả 'Ngũ Lôi Kim Cương' và 'Lôi Điện Thần Nhãn', hai cái có thể bù đắp cho nhau làm uy lực của ngươi mạnh thêm. Hơn nữa, trên thực tế thì 'Lôi Điện Thần Nhãn' có phần trụ cột chính là 'Lôi Thần Nhãn' - một thần thông hàng đầu ở tam giới."

Kỷ Ninh cười nói. "Nhà có một lão đúng như có một bảo."

"Ừ, thế cho nên đứa nhỏ như ngươi cũng phải kính cẩn với ta hơn nữa đi." Con gấu lớn lông vàng đắc ý nói.

"Người nói xem, 'Lôi Thần Nhãn' - thần thông hàng đầu ở tam giới mạnh tới mức nào?" Kỷ Ninh tò mò hỏi.

"Trong vô số thần thông ở tam giới thì nó có thể xếp trong một trăm, vẫn còn kém 'Trích Tinh Thủ' một tầng." Con gấu lớn lông vàng nói. "Nhưng đã có thể coi là lợi hại rồi. Người có thể tu luyện được toàn bộ 'Lôi Thần Nhãn' đều là nhân vật quan trọng ở tam giới."

Kỷ Ninh gật đầu.

Ở hơn một năm trước, mình đã tu luyện 'Ngũ Lôi Kim Cương' 'Nhất Niệm Thành Binh' 'Ba Đầu Sáu Tay' tới một cực hạn.

"Còn khoảng hơn một năm nữa là tới đại hội Tiên Duyên. Ta phải tu luyện 'Lôi Điện Thần Nhãn' 'Mê Thần Thuật' 'Diệt Thần Thuật' có chút thành quả mới được." Kỷ Ninh thầm nhủ.

"Mở."

Kỷ Ninh đứng giữa đại điện Thủy Phủ, hét lớn một tiếng, chỉ thấy mi tâm của hắn tách ra làm lộ một con mắt. Vừa hét lên một tiếng là sấm sét đã đánh lên mặt đất cách đó khá xa.

"Sao? Có người à? Đã tối đâu mà mở tiệc. Làm sao lại có người hầu tới đây nhỉ?" Ý nghĩ vừa xuất hiện, thần nhãn lôi điện ở huyệt ấn đường lập tức khép kín. Lúc này tuy chỉ mới coi là nhập môn thần thông Lôi Điện thần nhãn nhưng uy lực đã không hề nhỏ chút nào rồi.

Kỷ Ninh đi ra cửa Tiên phủ, Bạch thúc và tiểu Thanh cũng đi theo.

"Có chuyện gì vậy?" Kỷ Ninh hỏi.

Cô nữ binh hầu ở cửa cười nói. "Quận chúa mời công tử qua đó."

"Sao?" Kỷ Ninh gật đầu. "Bạch thúc, tiểu Thanh, ta đi một chút sẽ quay lại."

Rất nhanh sau đó, Kỷ Ninh đã tới chỗ ở của biểu tỷ.

Biểu tỷ đang ngồi trong đình, trên tay là một cuốn da thú màu vàng nhạt.

"Tất cả lui ra." Uất Trì Tích Nguyệt ra lệnh.

Cả vườn lập tức chỉ còn lại hai người Kỷ Ninh và Uất Trì Tích Nguyệt.

"Đệ đệ, khi trước ngươi bỏ ra năm trăm vạn cân nguyên dịch mua lấy lông Khổng Tước ở Thiên Bảo Sơn. Tin tức truyền đi làm cho rất nhiều người ở vương đô biết tới ngươi." Uất Trì Tích Nguyệt đưa da thú màu vang tới. "Cho nên hiện tại có người mời ngươi tới dự tiệc."

Kỷ Ninh đón lấy xem.

"Chuyên Thủy tộc?" Đôi mắt Kỷ Ninh sáng lên.

Kỷ Ninh đã từng mua tình báo về các thế lực ở vương đô Đại Hạ. Cho dù không ghi lại đầy đủ nhưng cũng làm cho hắn nắm được đại khái.

"Chuyên Thủy tộc chính là kẻ thù một mất một còn với Thiếu Viêm tộc! Hơn nữa Chuyên Thủy tộc còn lớn mạnh hơn cả Thiếu Viêm tộc." Uất Trì Tích Nguyệt cười nói. "Truyền thuyết kể lại từ thời đại Thần Ma rằng, Chuyên Thủy tộc cầm đầu rất nhiều bộ tộc, Hạ Mang tộc cũng cầm đầu không kém. Hai bộ tộc này đầu với nhau rất lâu, sau đó Chuyên Thủy tộc mới thần phục."

Kỷ Ninh sợ hãi, hắn không hề biết chuyện này.

"Chuyên Thủy tộc đã từng xưng đế ở thời đại Thần Ma!" Uất Trì Tích Nguyệt cảm thán. "Mặc dù hiện tại có thần phục thì Chuyên Thủy tộc vẫn là một trong ba bộ tộc lớn nhất vương triều Đại Hạ."

Kỷ Ninh biết điều này.

Ba bộ tộc hàng đầu ở vương triều Đại Hạ là Hạ Mang tộc -hoàng tộc Đại Hạ! Đây là bộ tộc có địa vị thống trị tuyệt đối.

Xếp hạng thứ hai và thứ ba là Chuyên Thủy tộc và Hắc Thần tộc.

"Chuyên Thủy tộc có thù lớn với Thiếu Viêm tộc. Nên quả nhiên mời đầu tiên đúng là bọn họ." Kỷ Ninh cười nói. "Đúng rồi, trên này cũng mời cả biểu tỷ. Biểu tỷ đi cùng với ta chứ."

"Ta không đi đâu. Tuy rằng trên đó có mời ta, nhưng cũng chỉ là nhân tiện mà thôi. Mà ta cũng không muốn có quan hệ với bọn chúng." Uát Trì Tích Nguyệt lắc đầu. "Đệ không cần phải cố mời ta."

"Vậy thì không làm khó dễ cho biểu tỷ nữa." Kỷ Ninh gật đầu.

Cùng ngày, lúc chạng vạng tối.

Kỷ Ninh dẫn Bạch Thủy Trạch và tiểu Thanh rời khỏi vương phủ. Bên ngoài đã có năm mươi Kim Giáp cấm quân đứng chờ.

"Ra mắt công tử." Đội trưởng dẫn đầu cấm quân 'Thừa Vũ tiên nhân' nói.

"Làm phiền Thừa Vũ đạo hữu rồi." Kỷ Ninh nói.

"Không hề phiền tí nào. Ta nhận lệnh của Diên Vương nên dĩ nhiên phải cố gắng bảo vệ công tử rồi." Thừa Vũ tiên nhân nói.

Kỷ Ninh lập tức vung tay lên. Một chiến thuyền lớn xuất hiện, chiến thuyền này có phong cách cổ xưa, lại có uy lực như một con thuyền lớn. Đây chính là bảo vật mà Thư Hoa tiên nhân để lại. Vốn nó là một chiến thuyền khôi lỗi nên giá trị cao hơn cái xe của Thiếu Viêm Nông không ít.

"Đi." Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh cùng lên thuyền.

Vù vù vù...

Một đám Kim Giáp cấm quân đều lên chiến thuyền. Những Kim Giáp cấm quân này cực kỳ thạo nghề nên lập tức ra mép thuyền đứng, từng người quan sát, quét mắt về phía xa xa.

"Vù." Chiến thuyền đè khí bay thẳng tới chỗ mà Chuyên Thủy tộc mời Kỷ Ninh tới. Đó là 'Thủy Vân lâu' nơi hưởng lạc đứng đầu ở vương đô.

Vèo

Phù Vân tiên nhân hiện ra giữa không trung, nhìn về chiến thuyền đang bay ở xa xa. Đặc biệt đám Kim Giáp cấm vệ đứng trên thuyền kia lại càng làm hắn uất ức thêm

"Thời hạn ba ngày càng lúc càng gần hơn. Cuối cùng thì hắn đã ra ngoài. Nhưng vì sao còn phải mang theo một tiểu đội Kim Giáp cấm quân kia? Nếu mang theo Kim Giáp cấm quân thế kia thì ta làm sao giết được hắn đây?" Trong mắt Phù Vân tiên nhân hiện lên lo lắng. Hắn đã thật sự quá gấp rồi. Hắn thật sự không muốn chỉ vì không có cơ hội ra tay mà phải chịu trừng phạt của lời thề Thiên Đạo, hồn phi phách tán.

Như vậy rất oan!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status