Mãng hoang kỷ

Chương 423: Dực Tiên Hào


Mộc Tử Sóc nhìn Kỷ Ninh, cuối cùng cũng gật đầu: "Được, đệ sẽ hành động cùng sư huynh".

"Hặc hặc ha ha, vậy mới đúng". Kỷ Ninh hặc hặc cười vỗ xuống bả vai của hắn.

Mộc Tử Sóc cũng nhìn Kỷ Ninh cười, nhưng trong lòng lại hạ quyết tâm: "Sư huynh đối đãi với ta như thế, ta – Mộc Tử Sóc nhất định phải báo đáp".

....

Thời gian nghỉ ngơi một canh giờ đã hết. Những người áo bào tro đều từ chỗ ở của riêng mình đi ra, Mộc Tử Sóc cũng đi ra, mái tóc hắn vẫn rối bù như cũ.

"Nhanh lên".

"Nhanh lên chút coi"

Những tên áo đen thúc dục, thế nhưng từng người trong nhóm tông sư Khôi lỗi vẫn rất bình tĩnh, căn bản không để những tên áo đen này trong mắt, dù gì bọn họ cũng là tông sư Khôi lỗi, tuy rằng nếu như không chuyên tâm luyện chế thì cũng nhận phải một chút ít trừng phạt, nhưng việc nghỉ ngơi một canh giờ này là điều bình thường, cần thiết phải có.

"Địa vị mấy tên áo đen trong thế lực thần bí này rất thấp, những kẻ áo đen cấp độ Vạn Tượng, Nguyên Thần chỉ là "ma nô", mấy Địa Tiên, Tán Tiên thì là "ma bộc"," Mộc Tử Sóc giới thiệu trước khi hành động để cho Kỷ Ninh hiểu được một chút ít về thế lực thần bí này

"Ô ....ô....n....g~~~"

Hào quang mịt mờ bao phủ Cổ bảo, từng người áo bào tro nối đuôi nhau đi vào Cổ Bảo, Mộc Tử Sóc cũng tiến vào trong đó.

Ánh mắt Kỷ Ninh thay đổi, tại lối vào Cổ bảo, có một gã nam tử mặc giáp khải thanh đồng, khí tức tỏa ra bên ngoài mạnh hơn rất nhiều.

"Thanh đồng vệ sĩ? Ma Vệ? Cái cứ điểm này không biết đến cùng là có bao nhiêu Ma Vệ.". Kỷ Ninh thầm suy nghĩ nói.

Ma nô là cấp Vạn Tượng, Nguyên Thần. ma bộc là cấp Tán Tiên, Địa Tiên. Ma Vệ là người rất cường đại trong cấp Tán Tiên, Kỷ Ninh quan sát qua, xem ra mỗi tên đều cùng cấp bậc với lão tổ tà ác.

Vậy phía trên nữa… chắc hẳn là Ma Tướng rồi!

Ma Tướng cũng chính là "Tướng Quân" là tồn tại ở cấp độ Thiên Tiên.

*****

Thông đạo bên trong Cổ Bảo tĩnh mịch, xung quanh phân ra nguyên một không gian rộng lớn, trong không gian cũng có một số đại sư Khôi Lỗi! Mà nhóm người Mộc Tử Sóc vẫn không ngừng đi tới.

"Đã đến" Tại cuối thông đạo, có một gã thanh đồng Ma vệ cười cười rồi nói: "Mở cửa"

"Vâng"

Tên ma bộc áo đen bên cạnh lập tức đẩy cánh cửa lớn ra, cánh cửa mở ra, những người áo bào tro nối tiếp đi vào bên trong, Kỷ Ninh biến thành "sợi tóc" trên đầu Mộc Tử Sóc tất nhiên cũng tiến vào.

"Hô" Mộc Tử Sóc thầm thở ra một hơi dài "Thuật biến hóa của sư huynh quả nhiên lợi hại, cấm chế trùng trùng điệp điệp bên trong Cổ Bảo vậy mà không có phát hiện ra sư huynh"

Từ cánh cửa bước vào bên trong là cả một không gian độc lập vô cùng lớn. Không gian này có pham vi vạn trượng, những người áo bào tro đạp trên mây mù đi tới xung quanh Khôi Lỗi khổng lồ kia, khắp xung quanh để rất nhiều tài liệu luyện chế, các tông sư Khôi Lỗi lập tức bắt đầu đứng vào luyện chế.

"Thật lớn"

Sợi tóc – Kỷ Ninh cũng quan sát Khôi Lỗi cực lớn này, tuy rằng đã được sư đệ nói qua, nhưng cái Khôi Lỗi này quả là làm cho hắn chấn động, Thiên Tiên khống chế nó, thực lực gần như vô địch dưới Chân Thần Thiên Tiên.

Dựa theo giới thiệu từ trước của sư đệ. Trong cấm địa cái trọng yếu nhất chính là một cỗ Khôi Lỗi, được gọi là "Thần Ma Khôi Lỗi", đại danh "Thần Ma"

Bản thể nó to trên dưới ngàn trượng, toàn thân đen kịt, hình dáng đại loại giống con cua, tám cái móng vuốt sắc bén, dài nhọn cùng với hai cái kìm trảo cực lớn. Trên thân thể chủ yếu là các đường vân rậm rạp, chằng chịt cấu thành "trận đồ" đan xen vào nhau mà chỉ cần nhìn vào cũng khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy cháng váng. Nó quá mức phức tạp.

"Rất dữ tợn, chỉ cần nhìn hình dạng của nó tựa như là loại binh khí trời sinh".

Thần Ma Khôi Lỗi cực lớn với bộ dáng con cua màu đen này, chỉ cần khí tức phát ra từ những trận đồ chưa hoàn thiện kia cũng đã vượt xa Thiên Tiên bình thường rồi!

"Nơi đây tụ tập cả trăm tên cao thủ chuyên về Khôi Lỗi xung quanh một quận" Kỷ Ninh thầm nghĩ: "Vẻn vẹn chỉ một cái cứ điểm đã luyện chế ra Khôi Lỗi đáng sợ như thế…dựa theo lời của sư đệ, hơn 10 năm thời gian có thể luyện chế ra một cái, như vậy toàn bộ vương triều Đại Hạ với ba ngàn sáu trăm quận cùng tứ hải chi địa thì có bao nhiều cái cứ điểm? Cứ mỗi trăm năm có thể luyện chế ra được bao nhiêu Khô Lỗi cấp bậc này?"

Kỷ Ninh cũng hiểu là không thể dự tính theo kiểu như vậy được. Dù sao tài liệu hao phí cho Khôi Lỗi bậc này thật sự là quá trân quý, ngoại trừ cần số lượng lớn tông sư Khôi Lỗi để luyện chế còn cần cung cấp rất nhiều tài liệu.

"Cái này mới chỉ là ba mươi năm gần đây mà thôi"

"Khi trước bọn hắn chưa đến Đại Hạ, phải chăng là một khoảng thời gian vô vị nhàm chán?"

Kỷ Ninh trong lòng không khỏi sợ hãi. Sâu không lường được!

Khó trách, "Một giấc chiêm bao" đã có thể làm cho Bồ Đề lão tổ lo lắng như vậy.

"Vèo"

Bỗng nhiên Mộc Tử Sóc dừng việc luyện chế bay thẳng đến cửa ra vào, tại lối vào có hai gã áo đen đang đứng.

"Làm gì thế? Còn không trở lại luyện chế?" Một gã áo đen trong đó quát.

" Ta muốn gặp đạo lữ của ta" Mộc Tử Sóc mở miệng nói.

"Gặp đạo lữ?" Tên áo đen kia nhíu mày.

"Tháng này ta còn chưa được gặp nàng" Mộc Tử Sóc nói: "Mỗi tháng đều có thể gặp một lần mà".

"Được rồi được rồi, thật là nhiều chuyện, ngươi chờ ở đây, ta đi bẩm báo cho đại nhân" Gã áo đen nói.

Mộc Tử Sóc ngoan ngoãn gật đầu đứng tại đấy.

*********

Trong một không gian nhỏ khác của Cổ Bảo, cũng có một nhóm người áo bào tro vây quanh một Khôi Lỗi hình dáng to lớn, bọn hắn vuốt ve không nở từ bỏ cái Khôi Lỗi lớn này, cái Khôi Lỗi này dù sao cũng đã hao phí một lượng lớn tâm huyết của bọn hắn, mà giờ đây đã luyện chế thành công, cái Khôi Lỗi này cũng bị mang đi. Tuy rằng bọn hắn cũng mặc áo bào xám, nhưng địa vị không bằng đám người Mộc Tử Sóc. Số lượng của bọn hắn lớn hơn nhưng tài nghệ Khôi Lỗi thuật thì kém hơn chút ít.

"Đại nhân, Dực Tiên Hào đã luyện chế thành công", Ở cách đó không xa có một lão giả áo bào hồng đang đứng, bên cạnh có một gã áo đen cung kính nói.

"Ừ" Lão già áo hồng lộ ra dáng vẻ tươi cười "Luyện chế thật sự chậm a, những tiểu gia hỏa tại thế giới Đại Hạ này đối với "Khôi Lỗi nhất đạo" thật là quá kém, nhiều người như vậy mà luyện chế một kiện khôi lỗi "Dực Tiên Hào" cũng thật là chậm chạp"

Gã áo đen ở bên cạnh âm thầm kêu khổ.

"Chậm? Ngươi – lão gia hỏa này không có hiểu luyện chế, địa vị trong môn phái lại thấp, chẳng qua là có thể nịnh nọt làm tướng quân vui vẻ mới được tướng quân cho phụ trách việc giám thị luyện chế những Khôi Lỗi này mà thôi. Trong môn phái, tùy tiện phái tới một đệ tử chính thức về "Khôi Lỗi nhất đạo" ngươi chỉ sợ phải quỳ xuống thè lưỡi liếm đầu ngón chân người ta!"

"Lui ra hết" Lão già áo hồng đi tới, đồng thời quát lớn.

Những người áo bào tro kia lập tức lui về phía sau.

Lão già áo hồng cười tủm tỉm vung tay lên, lập tức khôi lỗi Dực Tiên Hào có cánh cực lớn kia bị thu vào trong vòng tay trữ vật rồi: "Một cỗ Dực tiên Hào lại được luyện chế thành công, hắc hắc, ta giám thị cấm địa này, luyện chế "Dực Tiên Hào" coi như là xếp mười thứ hạng đầu trong môn phái rồi, chỉ cần "Thần Ma Hào" một khi luyện thành… chỉ sợ phía trên sẽ ban thưởng cho ta rất lớn a."

"Đại nhân, đại nhân" Bỗng nhiên một giọng nói cắt đứt mộng tưởng của lão già áo hồng.

Lão già áo hồng mất kiên nhẫn liếc nhìn tên áo đen kia đang xông lại, âm thanh lạnh lùng nói: "Tên phế vật này không thấy ta đang có việc ở đây sao? Hô to gọi nhỏ, cuối cùng là có việc gì?"

"Là Mộc Tử Sóc kia, hắn muốn gắp đạo lữ của hắn" Tên áo đen liền nói nhưng trong lòng không ngừng âm thầm chửi bới lão gia hỏa này.

Ma nô, Ma bộc, Ma vệ… Đây là dựa vào thực lực mà phân ra, mà lão già áo hồng nghiêm chỉnh mà nói cũng chỉ là một trong các thành viên của nhóm "ma bộc", bởi vì lão tâng bốc được cấp trên nên mới được mặc vào người cái áo bào hồng giám thị luyện chế Khôi Lỗi trong Cổ Bảo này! luận thực lực chính thức cũng chỉ tương đương với những kẻ khác, những tên áo đen khác gặp vẻ vênh váo tự đắc của lão già áo hồng tất nhiên rất là khó chịu, cả đám đều cầu nguyện, mong mỏi có một ngày lão già áo hồng xong đời !

"Mộc Tử Sóc ?" Hồng bào lão giả bĩu môi, "Thật là rách việc, đi đi đi, đi gặp hắn."

Trong Cổ Bảo có bao nhiêu tông sư Khôi Lỗi, lão đều ghi nhớ rõ ràng tên của từng người.



Rất nhanh, lão già áo hồng đã gặp Mộc Tử Sóc.

Sợi tóc "Kỷ Ninh" cũng nhìn thấy lão già áo hồng này, trước đó Mộc Tử Sóc cũng đã nói với hắn, lão già áo hồng này cũng là một nhân vật trọng yếu trong cấm địa, tên là Khuất Hoàn, chuyên giám thị việc luyện chế khôi lỗi của bọn hắn, còn về thần hồn cũng được chính lão phụ trách cất giấu ở một chỗ trong Cổ Bảo.

Mộc Tử Sóc liền nói: "Ta muốn gặp đạo lữ"

"Đi thôi" Lão già áo hồng mất kiên nhẫn nói. "Mỗi tháng được gặp thân nhân một lần, nhất định sẽ cho các ngươi gặp, nhưng mà các người cũng phải tập trung luyện chế, nếu mà không chăm chú luyện chế hoặc không để tâm luyện chế… hừ hừ các ngươi sẽ bị trừng phạt."

Mộc Tử Sóc gật đầu "Biết rõ, biết rõ".

Lão già áo hồng đi phía trước, xuyên qua một thông đạo rộng lớn, sau đó rẽ vào một con đường vừa nhỏ vừa dài, rất nhanh đi vào giữa một cái mật thất.

"Ngươi hãy ở đây chờ, ta sẽ trở lại ngay" lão già áo hồng nói.

"Được" Mộc Tử Sóc khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, trong mật thất rất yên tĩnh, chỉ có một gã áo đen đứng ở cửa ra vào đang nhìn chằm chằm vào.

Sau một lúc lâu.

Lão già áo hồng xuất hiện lần nữa, đi vào chính giữa mật thất, cũng khoanh chân ngồi xuống, hừ lạnh nói: "Ngươi chỉ có thời gian một nén nhang". Nói xong, hắn khẽ đảo tay, bên cạnh liền xuất hiện một quả cầu bằng ngọc trong suốt bao lấy thân hình của một cô gái có dáng người yểu điệu, mơ hồ mang vẻ buồn bã.

"Tiểu Hạ" Lúc này Mộc Tử Sóc kích động nói. Cô gái trong quả cầu bằng ngọc cũng kích động nhìn lại: "Mộc Tử Sóc" thanh âm xuất phát từ thần hồn xuyên qua quả cầu bằng ngọc ra ngoài vậy mà vang vọng bên trong mật thất, đều có thể nghe được.

Sợi tóc "Kỷ Ninh" tắc tắc kêu kỳ lạ.

Bình thường thần hồn không thể nào trực tiếp phát ra âm thanh, xem ra nguyên nhân là do quả cầu bằng ngọc kia.

"Du Hạ này cùng với sư đệ, tình cảm quả nhiên là sâu đậm" Sợi tóc "Kỷ Ninh" quan sát.

"Tử Sóc, ta biết huynh rất mệt mỏi phải không?" Cô gái trong quả cầu bằng ngọc phiêu đãng lo lắng nói, "Mỗi một lần gặp huynh, ta đều cảm thấy huynh càng thêm mệt mỏi, già nua. Nếu thật sự không chống đỡ nổi, vậy cũng đừng có để ý nữa"

"Hừ" Lão già áo hồng một bên hừ lạnh một tiếng "Quả nhiên là chân tình sâu đậm a"

Mộc Tử Sóc nhìn cô gái trong quả cầu bằng ngọc, liền nói: "Tiểu Hạ, ta nhất định sẽ đưa muội cùng rời đi, nhất định".

"Đúng đấy, an tâm cống hiến cho tướng quân, sau một ngàn năm nhất định sẽ cho các ngươi tự do" Lão già áo hồng bên cạnh nói xen vào.

Mộc Tử Sóc trong mắt ngấn lệ, nhìn cô gái trong quả cầu bằng ngọc, bỗng nhiên hắn dùng nguyên lực truyền âm cho Kỷ Ninh: "Sư huynh, giết chết Khuất Hoàn đoạt thần hồn".

"Được."

Mái tóc Mộc Tử Sóc tán loạn, một cọng trong đó biến mất.

Một gã nam tử áo trắng bỗng nhiên xuất hiện từ hư không, đồng thời đã thi triển ra Trích Tinh Thủ, uy năng của bàn tay khổng lồ trực tiếp đánh lên người lão già áo hồng đang kinh ngạc hoảng sợ kia.

Bành ~~~~

Lão già áo hồng lập tức tan thành tro bụi, nam tử áo trắng vung tay lên, thu lại toàn bộ quả cầu bằng ngọc, vòng tay trữ vật và pháp bảo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status