Mao sơn tróc quỷ nhân

Chương 1737: Huyết Phù Đồ (2)


Diệp Thiếu Dương từ bỏ đột phá, ngược lại khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất, thừa dịp những dây leo kia chỉ là vây công, còn chưa chính thức tiến công, từ trong túi lấy ra bảy đồng tiền lớn đúc mẫu, đây chính là bảo bối mấy trăm năm truyền xuống, Diệp Thiếu Dương lúc trước xuống núi, Thanh Vân Tử cho hắn ba đồng, tự mình để lại bốn đồng ở trên núi, có thể thấy được trình độ trân trọng.

Hôm nay Diệp Thiếu Dương làm chưởng môn, ở trên núi tìm được rất nhiều bảo bối, bốn đồng còn lại cũng bị hắn mang ở trên người, thất tử liên tâm, có thể bố trí thành trận pháp cường đại.

Diệp Thiếu Dương đem bảy đồng tiền lớn đúc mẫu bày thành hình dạng hoa mai ở trên mặt đất, cắt qua ngón giữa tay phải, máu tươi bôi qua ở trên mỗi một đồng tiền, hai tay kết ấn, làm phép niệm: “Thất tử liên tâm, kham phá hư cảnh, dĩ ngô đạo tâm, tử vi hàng lâm! Tử1vi đại đế cấp cấp như luật lệnh!”

Hét lớn một tiếng: “Lên!”

Dùng sức ở chỗ khí tức lưu chuyển trên mặt đất dùng sức xếp, bảy đồng tiền lớn đúc mẫu cùng nhau dựng lên, không ngừng xoay tròn, phát ra thanh âm dễ nghe.

Diệp Thiếu Dương nhặt lên bảy đồng tiền, xếp ra thành hàng ở trên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đột nhiên vung kiếm, hướng cây mây cùng chướng khí phía trước đâm ra.

“Oành…”

Bảy đồng tiền mượn dùng linh lực Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đứng thẳng xoay tròn, toả ra từng đợt ánh sáng màu vàng, từ bên trong phong ấn cứng rắn ép ra một khe hở, Diệp Thiếu Dương lắc mình chui qua, có thể cảm nhận được cương khí dữ dội bên người, không ngừng tụ tập tràn đến, nhưng đều bị bảy đồng tiền lớn đúc mẫu tạo thành Thất Tử Liên Tâm Trận hấp dẫn, chưa tạo thành thương tổn đối với bản thân.

Diệp Thiếu Dương tung người một cái lóe ra ngoài, cũng ở nháy mắt này, bốp bốp hai tiếng vang lên,5Diệp Thiếu Dương hướng trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm nhìn lại, có hai đồng tiền không chịu nổi gánh nặng chướng khí, vừa vặn vỡ tan.

Diệp Thiếu Dương đau thịt một phen, đồng tiền lớn đúc mẫu này đều là bảo bối mấy trăm năm trước, thuộc loại không thể tái sinh, dùng một đồng bớt một đồng, Mao Sơn tổng cộng cũng chỉ còn lại có bảy đồng này, thế mà lại ở nơi đây vỡ mất hai đồng!

“Mẹ nó chứ, lần này thật sự là thiệt to rồi!” Diệp Thiếu Dương dậm chân mắng to, càng nghĩ càng cảm thấy đáng giận, xuống mộ đến bây giờ, bảo bối gì cũng chưa gặp được, ngược lại tổn hại hai đồng tiền lớn đúc mẫu, trừ phi có thể đạt được Ngư Trường Kiếm, nếu không mặc kệ đạt được cái gì, vụ làm ăn này cũng là thiệt.

Nhưng cũng không có thời gian gì cho hắn tiếc hận, Huyết Phù Đồ thấy hắn thoát vây, tựa như cũng có chút không hiểu đã xảy ra cái gì, chưa ngay3lập tức làm ra phản ứng, nhưng rất nhanh cũng đã đuổi theo tới.

Diệp Thiếu Dương vội vàng lui, tự hỏi cách ứng đối.

Tử Côn đạo nhân thấy Huyết Phù Đồ đuổi theo, lập tức lấy ra một con rối người tí hon, giật xuống tóc mình, ở bên trên đốt vài cọng, sau đó phun ra một ngụm dương khí, ném đến phương hướng trái ngược Huyết Phù Đồ, một chiêu này gọi là Hoán Thân Thuật, là mượn dùng dương khí của mình, chế thành một con rối, có thể trong khoảng thời gian ngắn hấp dẫn tà vật không có linh trí chú ý, thời khắc mấu chốt, có thể dùng để chạy trốn hoặc là bố trí trận pháp, coi như là công phu giữ mạng.

Am hiểu vận dụng các loại thuật con rối, cũng là đặc điểm pháp thuật Chúng Các phái, nhưng đối mặt tà vật có linh trí, một chiêu này cũng là vô dụng.

Quả nhiên, sau khi con rối người tí hon rơi xuống đất, lập tức tản mát ra dương khí, ở trong mắt3người thường chỉ là một con rối người tí hon, nhưng ở trong mắt Huyết Phù Đồ lại là một vật còn sống dương khí so với bọn Diệp Thiếu Dương càng thêm sung túc hơn.

Tà vật không có linh trí, bản năng chính là cắn nuốt vật còn sống, mặc kệ là vì hồn phách hay là máu thịt, nói đến cùng đều là vì dương khí, dương khí pháp sư dư hơn người bình thường, pháp lực càng thâm hậu, dương khí trong cơ thể càng sung túc. Dương khí ở sau khi trải qua tu luyện, đó là cương khí, trên bản chất không có biến hóa.

Huyết Phù Đồ tuy tu vi kinh người, nhưng dù sao cũng là tà vật nhân tạo không có linh trí, ở trên một điểm này cũng không thể tránh được.

Tử Côn đạo nhân sau khi thấy nó mắc câu, vội vàng nói với Diệp Thiếu Dương: “Diệp chưởng giáo, tôi đã quan sát một lần, trung tâm của Huyết Phù Đồ hẳn chính là đầu nó, là do nhọt máu hình dạng người5kia lúc trước trên bản thể biến thành, chính là cái kia trước đó cậu chặt, cậu hiểu ý tứ của tôi chứ, là vì bị cậu đánh lén chém một phát, nó mới biến hóa thành bộ dạng hiện tại… Khống chế hồn phách nó, đại khái chính là do nhọt máu hình dạng người kia biến thành…”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, thầm nghĩ kẻ này thực lực không được, nhân phẩm không được, năng lực quan sát lại không kém, lập tức nhìn Huyết Phù Đồ không ngừng gần sát, ánh mắt tập trung ở trên vô số dây leo nó kéo phía sau.

“Chủ yếu là những sợi dây leo này quá ghê tởm, không thể tới gần người.” Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói.

Tà vật cường đại thật sự, thường thường cũng không có quá nhiều thủ đoạn tiến công hoa lệ, đơn giản, hữu hiệu, hơn nữa trên cơ bản một đòn trí mạng, Diệp Thiếu Dương vừa rồi đã lĩnh giáo mùi vị bị chướng khí và dây leo vây khốn, loại cường độ công kích4đó, Diệp Thiếu Dương không chút khách khí cho rằng, cho dù là bài vị thiên sư, cũng sẽ bị thoải mái bóp chết.

Diệp Thiếu Dương không sợ mạo hiểm, cho dù chỉ có một nửa cơ hội, hắn cũng dám thử một lần, mấu chốt là xông vào lập tức bị vây, căn bản không thể tiếp cận bản tôn Huyết Phù Đồ, huống hồ đồng tiền lớn đúc mẫu chỉ còn lại có năm đồng, nhỡ đâu lại bị vây khốn, mình cũng không bày ra được Thất Tử Liên Tâm Trận để thoát vây.

“Diệp chưởng giáo, bằng không tôi thử một lần nữa, triệu hồi huyết quỷ ra đối kháng, cậu nhân cơ hội lao qua, chém giết trung tâm…”

“Huyết quỷ là cái gì?”

“Chính là thời điểm lần trước tôi đối phó cậu, triệu hồi ra thứ đó.” Tử Côn đạo nhân có chút xấu hổ nói.

Diệp Thiếu Dương vừa nghe đã nhớ ra, là quỷ quái tóc rất dài, từ trong lòng đất sinh ra kia, thiếu chút nữa Lâm Tam Sinh cũng không thể đối phó, tựa như rất lợi hại, lập tức nói: “Vậy ông bắt đầu đi.”

Tử Côn đạo nhân nói: “Đây chính là vật áp đáy hòm của tôi, cũng coi như cống hiến ra, đợi tìm được Ngư Trường Kiếm, Diệp chưởng giáo nhớ rõ lấy giúp tôi.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ông làm việc cho sư phụ ông, tích cực như vậy làm gì, có thể cho ông chỗ tốt nào?”

Tử Côn đạo nhân nhẹ nhàng cười, nhìn mấy đệ tử chung quanh một cái, không nói gì thêm. Nhưng Diệp Thiếu Dương lập tức hiểu: mặt hàng này là muốn độc chiếm Ngư Trường Kiếm!

Trách không được hắn tích cực xuống mộ như vậy, mạo hiểm sinh mệnh, đích thân bỏ sức làm, thì ra là có loại tâm tư này.

Nhưng cái này thuộc loại đấu tranh nội bộ Chúng Các phái bọn họ, mình cũng lười quản, Ngư Trường Kiếm tuy tốt, nhưng mình thật sự không ham.

Tử Côn đạo nhân lập tức ngồi xuống, từ trong túi lấy ra một cái bình sứ không trong suốt, sau khi mở ra, tự mình cắt qua ngón giữa, ép mấy giọt máu vào, sau đó phân phó mấy đệ tử cũng làm như vậy. Cái bình lập tức kịch liệt lay động hẳn lên.

Tử Côn đạo nhân niệm chú làm phép, lấy ra một nắm tiểu mễ, rắc trước mặt.

Mắt thấy một luồng khí đen từ trong cái bình bay ra, rơi ở trong tiểu mễ, tiểu mễ chậm rãi di động, dần dần tạo thành hình dạng một người…

Diệp Thiếu Dương thấy mới lạ, nói: “Đây là thứ ông nuôi?”

“Đương nhiên, không nuôi thì lấy đâu ra, nhưng cái này thật ra là sư phụ tôi nuôi, truyền cho tôi mà thôi.” Tử Côn đạo nhân có chút đắc ý, “Dùng bí pháp luyện chế mấy năm mới thành, tu vi cũng không kém, đột nhiên ra tay, có thể thoải mái giết chết một thiên sư.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status