Mao sơn tróc quỷ nhân

Chương 2192: Kỳ Quan Trong Mộ (1)


Tùng Văn Cố Định Kiếm chỉ là nghe tên đã biết có liên quan với mộc. Về phần Ngư Tràng Kiếm… Đạo Phong thật sự lần đầu nghe nói ngũ hành thuộc hỏa.

Đạo Uyên chân nhân bày ra một bộ dáng vua tri thức, vuốt chòm râu, chậm rãi nói: “Ngư của Ngư Tràng Kiếm, người biết là ngư nào? Bắc Minh có cá, tên nó là Côn. Hóa làm điểu, tên nó là Bằng… Ngư Tràng Kiếm, lấy chính là điển cố này, Côn Bằng là hỏa chi điểu, thuộc tính của Ngư Tràng Kiếm, tự nhiên cũng thuộc hỏa, hơn nữa theo ta được biết, Ngư Tràng Kiếm toàn thân đỏ rực, là đá lửa chế tạo, đá lửa không phải đáp chính là tinh hoa của lửa, thuộc tính của Ngư Tràng Kiếm, tự nhiên là hỏa.”

Đạo Phong không rối rắm những chi tiết này, dù sao Đạo Uyên chân nhân không có khả năng lừa mình, suy nghĩ một phen, nói: “Ngươi muốn bảo ta làm cái gì?”

“Không phải ta muốn bảo người làm cái gì, ta nói đến đây, người còn không hiểu sao?”

Đạo Phong trầm mặc một phen nói: “Ngươi để cho ta nghĩ biện pháp được đến Hiên Viên Kiếm? Nhưng cho dù góp đủ năm thanh kiếm, phải thế nào mới có thể tiến vào Thái m sơn?”

“Cái này ta không biết, ta chỉ thăm dò ra câu yết ngữ này mà thôi.”

Đạo Phong lại nghĩ một hồi, nói: “Chuyện này rất khó hoàn thành. Ta chung quy không thể đi Hiên Viên sơn cướp.”

Đạo Uyên chân nhân nói: “Ngươi người này đầu óc không linh hoạt, trên Long Hoa hội đó, quang minh chính đại đoạt được thanh kiếm này.”

Đạo Phong cười khổ, “Bọn họ nếu cho phép ta tham gia trái lại đã tốt.”

“Ngươi không được, Thiếu Dương có thể, hắn dù sao vẫn là Mao Sơn chưởng giáo, chỉ cần đánh thắng mấy đệ tử kia của Tinh Nguyệt Nô, pháp thuật công hội không có khả năng nuốt lời.”

“Nhưng Thiếu Dương mất tích, không biết khi nào trở về.”

Đạo Uyên chân nhân lại cầm ấm trà, đem sữa bò bên trong một hơi uống cạn, quệt môi một cái, nói: “Ta có thể đàm phán với bọn họ, đồng ý hợp tác Long Hoa hội này với bọn họ, nhưng điều kiện của ta là kéo dài thời hạn… Ta nhiều nhất có thể đem thời gian kéo dài đến một tháng sau, trong thời gian một tháng này, người vô luận như thế nào cũng phải đem Diệp Thiếu Dương tìm về… Nếu không sẽ không có hy vọng nữa.”

Đạo Phong mở to mắt, nhìn lão, nói: “Ngươi vì sao phải giúp Thiếu Dương?”

“Giúp hắn?” Đạo Uyên chân nhân lắc đầu, sau đó lại thở dài, “Ta không phải giúp hắn, ta chỉ là cược một phen, cược hắn là người ứng kiếp! Đem tương lai giới pháp thuật giao tới trên tay hắn, chung quy tốt hơn giao cho phép thuật công hội.”

“Ngươi không sợ, hắn vì Nhuế Lãnh Ngọc… Chuyển thể quý đồng phản bội giới pháp thuật?

Đạo Uyên chân nhân cười cười, “Vấn đề này, ta trước đó từng nghĩ, ta nghĩ… Cược một ván, ta tin

tưởng hắn.”. Đạo Phong yên lặng nhìn lão, cuối cùng gật gật đầu, nói: “Đa tạ.”

Đạo Uyên chân nhân hỏi: “Ngươi cứu đi Bạch Khởi, là vì cái gì?”

Đạo Phong cười cười, “Không ngờ ngươi cũng nghe nói.”

“Ta tuy người ở nơi này, nhưng có một số việc, luôn có người đến nói cho ta biết.”

Đối phương đã đứng về bên Diệp Thiếu Dương, Đạo Phong đối với lão cũng không có gì phải giấu diếm, ở chung quanh bố trí một kết giới tránh nghe trộm. Đạo Phong này luôn luôn thích làm màu, gặp người không được ba câu nói, ở trước mặt Đạo Uyên chân nhân cũng không lãng phí nước miếng, đem chuyện Từ Phúc tìm mình nói từ đầu một lần.

Đạo Uyên chân nhân nghe xong, thật lâu không nói gì.

“Từ Phúc, nán lại thế gian sắp hai ngàn năm rồi, rất nhiều chuyện, hắn nhìn rõ hơn so với bất luận kẻ nào. Người ta đều không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì, nhưng, hắn cũng đã đứng ở bên chúng ta, vậy chúng ta đối với hắn có thể yên tâm.” Nói đến đây, Đạo Uyên chân nhân quay đầu nhìn Đạo Phong, “ m ty không mấy ai minh bạch, nhân gian cũng không mấy ai minh bạch. Ta chỉ muốn biết, đại để đối với chuyện này thấy thế nào?

“Ta làm sao biết.” Đạo Phong nhẹ nhàng bâng quơ.

Đạo Uyên chân nhân mỉm cười, cũng không truy hỏi, nói: “Ta hỏi một sự kiện cuối cùng, sư phụ ngươi, hiện ở nơi nào?”

“Đi Tử Vân quan tu hành rồi. Thật lâu chưa đi ra, gần đây đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, ta cũng muốn tìm ông ấy, nhưng mà tìm không thấy.”

“Vậy thì đừng đi tìm hắn nữa, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không nhúng tay việc này nữa.”

Đạo Phong hồ nghi nhìn lão, “Ngươi lại làm sao biết được?”

Đạo Uyên chân nhân liếc hắn, nói: “Hắn bỏ qua thân thể chưa chắc là một chuyện xấu, không có thân phận, không có nhục thân hạn chế, việc hắn có thể làm còn có rất nhiều.”

Đạo Phong trầm ngâm một lúc lâu, cười nói: “Mọi người đều cho rằng người già rồi, ở nơi này ngồi khô cả đời, chuyện gì cũng xem không hiểu, thật ra, người còn hiểu hơn rất nhiều người.”

Hai tay Đạo Uyên chân nhân ấn đầu gối, dùng một loại ánh mắt kiên nhẫn nghĩ lại nhìn bầu trời, lẩm bẩm: “Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ta lão gia này không có ai quản, thường thường nhìn rõ ràng hơn, nhưng thấy rõ, có đôi khi sẽ chỉ càng thêm thống khổ.”

Lão đem ánh mắt chuyển qua trên người Đạo Phong, chậm rãi nói: “Thứ người biết càng nhiều, trên thế giới này lại càng cô độc, bởi vì người nhìn thấu, lại không nhất định có thể làm được. Ta, sư phụ ngươi, thậm chí chính người, chúng ta đều là như thế.”

“Thử chút đi, không thử chút làm sao biết.”

Đạo Uyên chân nhân chậm rãi gật đầu, lặp lại nói: “Thử chút đi.”

Hai người ngồi đối mặt nhau rất lâu, đều không nói nữa, cuối cùng Đạo Phong đứng lên, nói: “Ta đi đây.”

“Một tháng, ta chỉ có thể kéo dài một tháng, một tháng sau, Thiếu Dương không trở lại, còn muốn lấy Hiên Viên Kiếm, cũng chỉ có thể giết người cướp của.” Mắt Đạo Uyên chân nhân nhìn xa xa, nói.

Giết người cướp của, tự nhiên là không thực tế, trừ phi đối phương muốn chết, nếu không từ trên tay người khác cho dù cướp được Hiên Viên Kiếm, cũng chỉ có thể khiến đồng nghiệp giới pháp thuật khinh thường, ai sẽ còn nghe người hiệu lệnh?

Cho nên, trong vòng một tháng, Diệp Thiếu Dương phải trở về.

Đạo Phong gật gật đầu, cái gì cũng chưa nói, một tay phá vỡ hư không, chui vào.

Dọc theo đường đi về Phong chi cốc, Đạo Phong vì sợ bị âm ty phát hiện, dọc theo đường đi đều là từ trong rừng rậm xuyên qua, đi ở trong bóng tối.

Hắn nghĩ đến tình huống của mình, từng là nhân gian đạo thần, pháp lực có một không hai thiên hạ, toàn bộ mọi người đều xem trọng hắn trở thành nhất đại tông sư, vinh đăng tam bảo, kết quả hắn đầu tiên là nhập ma, bỏ qua thân thể, lại ở Quỷ Vực mở một phương thế lực.

Xúc Côn Luân, diệt Huyền Không, vì cứu Thiếu Dương lực chiến nửa giới pháp thuật, bức tử Vô Cực Thiên Sư, đắc tội nhân gian.

Vì tìm kiếm Huyền Vũ, đại náo Thanh Minh Giới, Lê Sơn chiến lão mẫu, Tinh Tú trảm Thanh Ngưu, đắc tội toàn bộ Xiển giáo, Không Giới hiện tại cũng không có chỗ dung thân.

Gần đây lại đại náo âm ty, cứu đi nguyên thần Bạch Khởi, chấn vỡ phân thần của Địa Tạng Bồ Tát, một lần hành động đắc tội Phật quốc cùng âm ty, thành phạm nhân truy nã hạng nhất của âm ty…

Nhân gian, Thanh Minh Giới, Vô Lượng giới, âm ty… Mình hiện tại chỗ nào cũng không đi được nữa.

Bị vô số người ghen tị, nghiến răng nghiến lợi hận, coi là cái đinh trong mắt, nhưng… Vậy lại làm sao?

Trên trời dưới đất, không có chỗ dung thân cho mình, vậy lại thế nào?

Đạo Phong đi ra khỏi rừng cây, đi lên một ngọn núi, nhìn một mảng đồng hoang mênh mông phía dưới, hít sâu một hơi, cười cười, tung người bay xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status