Mao sơn tróc quỷ nhân

Chương 2299: Hạo Nhiên Chính Khí Thiên Địa Trường Tồn (2)


Đoàn người có chào hỏi, có chắp tay, có người không nói năng gì cả, dần dần giải tán.

Nhìn đám người đi xa, Tất Phương lẩm bẩm: “Lòng người vừa tan rã, còn muốn tụ lại, không dễ dàng.”

Tinh Nguyệt Nô nói: “Không ngờ phải thất bại trong gang tấc, một Thanh Ngưu tổ sư, một Diệp Thiếu Dương, hỏng đại kế của ta.”

Bạch Trạch nói: “Cũng tốt, ít nhất đã chứng minh, Trương Hiểu Hàn căn bản không phải người ứng kiếp.”

Tinh Nguyệt Nô trầm ngâm một phen, hướng mấy đệ tử đứng ở phía sau nói: “Ngươi truyền mệnh lệnh của ta, nghĩ cách thông báo các nơi cơ sở ngầm ở nhân gian, nhất định phải đem Diệp Thiếu Dương tìm được!”

Mấy đệ tử nhận lệnh mà đi, Tinh Nguyệt Nô mở ra ấn ký hư không trên bức hoạ cuộn tròn, hố đen một lần nữa sinh ra, ba người từ từ bay vào.

“Các ngươi nói, Thanh Ngưu thật sự sẽ chết sao?” Ở trước khi bóng người biến mất, Tinh Nguyệt Nô vẫn đau đáu vấn đề này.

Khách sạn, trong phòng.

Ngô Đồng cuối cùng nghe xong Diệp Thiếu Dương1kể, bao gồm thân phận chân thật của hắn, cùng mọi thứ với Nhuế Lãnh Ngọc… lượng tin tức quá lớn, Ngô Đồng sau khi nghe xong, thật lâu không thể bình tĩnh, ngây ngốc nhìn Diệp Thiếu Dương, qua một lúc lâu, lặng lẽ nói: “Anh nói anh là người của trăm năm sau, điều này… Quá mức không thể tưởng tượng, tôi không biết có nên tin tưởng anh hay không.”

“Là thật, vừa rồi một hòa thượng cùng một đạo sĩ kia, cô cũng thấy rồi, bọn họ đều là anh em tốt của tôi ở thời đại đó, hai mỹ nữ kia, là môn nhân của tôi, tôi không nói dối.”

Ngô Đồng thở dài, nói: “Anh là bài vị gì, chỉ sợ đã là Địa Tiên đỉnh phong rồi nhỉ.”

“Không nói dối cô, tôi là Linh Tiên.”

“Linh Tiên…” Ngô Đồng lập tức giật mình, sau đó gật gật đầu nói: “Vậy đúng rồi, anh có thể ở trong đơn đả độc đấu giết chết Trương Hiểu Hàn, đủ có thể thấy thực lực, nhưng ở trước đó, giới pháp thuật cho tới bây giờ vốn không có anh một nhân vật5như vậy, có lẽ, anh nói là sự thật.”

Nói xong, cô cúi đầu, dùng giọng điệu hơi chua xót cùng ai oán nói: “Nhưng, anh vì sao không sớm nói cho tôi biết, anh đã có vợ chưa cưới chứ?”

“Cái này…” Diệp Thiếu Dương vừa muốn giải thích, nghe thấy tiếng tí tách, cúi đầu nhìn lại, là nước mắt của Ngô Đồng, từng giọt rơi xuống ở trên bàn trước mặt cô, ngây ra tại chỗ.

“Tôi biết cô rất khó chịu.” Diệp Thiếu Dương nghẹn hồi lâu, cũng không biết an ủi cô như thế nào.

“Anh sẽ không biết, anh không hiểu. Nếu anh có vợ chưa cưới, anh không nên ở trên tiệc cưới đem tôi mang đi…”

Diệp Thiếu Dương quả thực không hiểu.

Thời đại này, cùng xã hội hiện đại kia của mình vẫn là không giống nhau, cô nương thời đại này, quả thật đã tiếp nhận một số văn hóa tây phương, nhưng trong xương cốt đối đãi tình yêu loại sự tình này, vẫn là phi thường truyền thống, nhất là khi mình bị bắt gả cho một người không thích, ôm lòng tuyệt vọng, ở trên tiệc3cưới, một người xuất hiện, dùng một loại phương thức không thể tưởng tượng cứu mình, vừa vặn, người này lại là người mình có hảo cảm thậm chí thích… Ở một khắc Diệp Thiếu Dương giận dữ đi lên tiệc cưới, trái tim Ngô Đồng đã hoàn toàn cho hắn.

Chỉ cần có thể đi theo Diệp Thiếu Dương, mặc kệ là đi nơi nào, núi đao biển lửa, kết cục thế nào, cô đều không sợ… Cô chỉ là không nghĩ tới, Diệp Thiếu Dương thế mà có một người vợ chưa cưới rất yêu…

“Anh lúc trước tiếp cận tôi, cũng là bởi vì, tôi và cô ấy bề ngoài giống nhau như đúc nhỉ.” Ngô Đồng tuy ngẩng đầu, trên mặt mang theo vệt nước mắt chưa khô.

“Tôi… Mới đầu là vậy.” Diệp Thiếu Dương thẳng thắn, “Tôi nhìn thấy một người bộ dạng giống cô ấy như đúc, chung quy không thể không hiếu kỳ. Nhưng… Tôi không biết nói như thế nào loại cảm giác đó, ở lúc nhìn thấy cô ngồi ở trong kiệu hoa, cảm giác của tôi là… Cô chính là cô ấy, cô đừng hiểu lầm,3cho rằng tôi là đem cô coi là cô ấy để đối đãi, chỉ là…”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, “Nói như thế nào mới được đây, tôi luôn cảm thấy, hai người, là cùng một người, các người ngay cả mùi thơm của cơ thể cũng là hương vị giống nhau, càng khiến tôi đoán, cô vô cùng có khả năng là kiếp trước của cô ấy.”

“Tôi và cô ấy… Rất giống sao?”

“Hoàn toàn giống nhau như đúc.” Nói tới đây, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến cái gì, đem ví của mình tìm ra, lấy xuống tấm ảnh chung cùng Nhuế Lãnh Ngọc, đưa cho Ngô Đồng.

Ngô Đồng tiếp nhận ảnh chụp, cẩn thận xem xét.

Ảnh chụp tuy không lớn, nhưng chất lượng ảnh rất cao, Ngô Đồng cẩn thận quan sát ngũ quan Nhuế Lãnh Ngọc bên trên, có một loại cảm giác nhìn thấy chính mình. Thật sự… Giống nhau như đúc.

Qua hồi lâu, Ngô Đồng mới đem ảnh chụp trả lại cho Diệp Thiếu Dương, tâm tình phức tạp, trong lúc nhất thời cô không biết nên nói cái gì.

Diệp Thiếu Dương đem ảnh chụp thu lại, ngồi5xuống ở bên cạnh cô, yên lặng chờ.

“Kiếp trước kiếp này… Chẳng lẽ, cô ấy thật là kiếp sau của tôi?” Ngô Đồng ngẩng đầu, nhìn Diệp Thiếu Dương, “Anh là phu quân kiếp sau của tôi.”

“Nhưng, vậy thì làm sao?” Ngô Đồng hừ lạnh một tiếng, “Cho dù cô ấy là kiếp sau của tôi, nhưng tôi và cô ấy, vẫn là hai người, tôi kiếp sau là vợ của anh, đó cũng là kiếp sau, kiếp này có gì quan hệ với anh, anh vì sao phải tới trêu chọc tôi?”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc không biết nói gì.

Ngô Đồng giờ khắc này biểu hiện, lời nói, còn có vẻ mặt khí chất, cực kỳ tương tự với Nhuế Lãnh Ngọc.

Diệp Thiếu Dương không biết nên nói cái gì.

Ngô Đồng đứng dậy, đi đến bên cửa sổ đứng, để gió thổi khô nước mắt, qua một lúc lâu, cô cũng không quay đầu lại nói: “Diệp Thiếu Dương, tính toán của anh hiện tại, không cần phải nói, là trở lại thời đại của anh, nghĩ cách đem cô ấy cứu ra?”

“Đúng vậy.” Diệp Thiếu Dương nói.

“Cho dù anh có thể cứu4cô ấy, nhưng cô ấy là chuyển thế quỷ đồng, cô ấy ở bên cạnh anh, sẽ chỉ mang đến vô tận phiền toái cùng hung hiểm, thậm chí là đối địch với thiên hạ, anh… Thật sự nguyện ý làm như vậy?”

Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Đối địch với thiên hạ, vậy lại làm sao?”

“Vậy nếu cô ấy muốn diệt thế các thứ… Hoặc đem Quỷ Vương triệu hồi đến nhân gian, làm hại sinh linh, anh lại làm như thế nào?”

“Tôi sẽ không để cô ấy làm như vậy, nếu thực có ngày đó, tôi nhất định sẽ ngăn cản cô ấy, không tiếc tất cả trả giá, vì cô ấy, cũng là vì bản thân tôi.”

Ngô Đồng nhìn hắn, mắt sáng ngời lên, u oán nói: “Nếu thực là như thế, cũng thật không có lỗi với cô ấy… Hoặc là tôi kiếp sau, đối với anh một mảng tình thâm.”

Nói xong những thứ này, cô lại trầm mặc một hồi, nói: “Tôi vốn đang muốn hỏi anh, anh muốn ở lại thế giới này hay không, ở bên tôi, đầu gối má kề, đem tất cả đều quên đi, hiện tại xem ra, anh là không quên được, tôi cũng không thể đi tranh nam nhân với tôi của tương lai.”

Diệp Thiếu Dương nhìn cô, tâm tình cực kỳ phức tạp, không biết nói cái gì.

“Cho nên…”

“Tôi đi nghỉ ngơi. Ta mệt lắm rồi.” Ngô Đồng hít sâu một hơi, trên mặt mang theo mỉm cười, mở cửa đi ra ngoài, Diệp Thiếu Dương tiễn tới cửa, Ngô Đồng đột nhiên nhào vào trong lòng hắn, ôm lấy cổ hắn, khóc rống lên, Diệp Thiếu Dương lập tức choáng váng.

Nhưng Ngô Đồng rất nhanh đã ngừng khóc, đẩy hắn ra, hướng hắn cười cười, nói: “Bắt tay đi, tôi ở Thượng Hải bên kia học được lễ tiết mới, ở thời đại kia của các người, có phải rất thông thường hay không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status