Mị ảnh

Chương 172: Vương Cấp Bạo Cương





- Một trăm hai mươi vạn kim tệ! Phòng riêng số ba trả một trăm hai mươi vạn kim tệ! Còn ai trả cao hơn hay không?

- Chúc mừng khách nhân phòng riêng số ba! Tử kim thủy là của ngươi!

Bán đấu giá sư hưng phấn hét lớn.

Hắn thật không ngờ, một bình tử kim thủy nho nhỏ. Cư nhiên bán đấu giá đắt tới một trăm hai mươi vạn kim tệ. Chuyện này đã nằm ngoài ý muốn của hắn.

Giống vậy, Nghệ Phong tại phòng riêng cũng kinh ngạc ngồi sững sờ. Hắn thật không ngờ, đan dược ngũ giai có thể đáng giá như vậy. Trước hết không nói đến tử kim thủy, chỉ cần hai mươi viên đan dược ngũ giai cấp thấp và đan dược ngũ giai trung cấp. Cư nhiên bán đấu giá có thể đạt được hơn hai trăm vạn kim tệ. Nghệ Phong vốn tưởng rằng, chỉ đạt được khoảng năm mươi vạn kim tệ, không ngờ lại cao gấp hơn bốn lần.

Nghệ Phong cũng nhận thức về y sư một cách rõ rệt, thảo nào y sư cao cấp có thể ngang hàng cùng Vương Cấp. Với sự điên cuồng của quý tộc đối với đan dược cao cấp, đã nâng địa vị của y sư lên tới cực đại.

- Ha ha! Thảo nào Tử Âm tỷ bị một y sư lục giai làm cuống tay cuống chân. Nguyên lai thế nhân ltôn sùng y sư cao cấp tới như vậy.

Nghệ Phong nhìn Tử Âm mỉm cười nói.

Tử Âm cảm giác chính mình chuyển ý nghĩ, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi không biết giá trị của y sư cao cấp sao?

Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

- Trước đây thực sự không lý giải được nhiều. Hiện tại mới minh bạch. Nguyên lai ta có thể đi ngang tại Đế Đô.

Tử Âm trừng mắt cười mắng Nghệ Phong:

- Ngươi không phải y sư thất giai, ngươi nói thối rắm gì!

Nghệ Phong cười cười, không giải thích nhiều, quay về phía Tử Âm nói:

- Có ba trăm vạn kim tệ này, hẳn là nàng có thể lắp đặt thiết bị tại sòng bạc cực kỳ xa xỉ đúng không? Cũng có thể chèn ép lại hai bang hội kia?

Tử Âm sửng sốt, lập tức minh bạch ý tứ của Nghệ Phong, nàng sững sờ nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi nói sao? Tặng tiền bán đấu giá những viên đan dược này cho ta?

Nghệ Phong không khỏi cười cười phủ trí:

- Nàng coi như ta tặng Linh nhi đi? Coi như quà ra mắt muộn của người làm ca ca của Linh nhi như ta.

Tử Âm giật mình, tựa hồ không chút phản ứng: Ba trăm vạn kim tệ có thể tùy ý tặng người khác? Ba trăm vạn kim tệ này, đối với quý tộc chức vị bá tước, cũng không phải số lượng nhỏ?

- Nghệ Phong! Ngươi giúp ta vượt qua mối nguy bán đấu giá lần này, ta cũng rất cảm kích. Số kim tệ này ngươi hãy thu về đưa cho vị y sư thất giai sau lưng ngươi. Dù sao, đây đều là công lao của hắn. Chúng ta không thể không tỏ ý biết ơn.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Ý nguyện của ta chính là ý nguyện của hắn! Nàng hãy yên tâm nhận lấy! Hiện tại nàng đang đối mặt với sức ép của bọn người kia, cũng cần rất nhiều tiền vốn!

Tuy ba trăm vạn kim tệ nhiều, thế nhưng Nghệ Phong lại không thiếu tiền. Chính mình tiêu pha phóng túng, không bằng tặng Tử Âm.

Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng càng lúc càng nghi hoặc, nghe khẩu khí của Nghệ Phong: Hình như y sư thất giai kia chính là thủ hạ của hắn, hắn nguyện ý muốn giúp chính mình.

Tử Âm lắc đầu, xua tan những chấn động này. Càng lúc lại càng cảm kích Nghệ Phong nhiều hơn. Có y sư thất giai làm hậu thuẫn, đoán chắc rằng hai đại bang hội kia cũng rất kiêng nể.

Nghĩ vậy, Tử Âm quay về phía Nghệ Phong, cảm kích nói:

- Nghệ Phong, cảm tạ ngươi!

Nghệ Phong cười cười cũng không nói gì thêm, đối với hắn mà nói. Bất quá, việc này chỉ nhấc tay mà thôi. Huống hồ, chính mình thực sự rất thích Linh nhi lúc nào cũng vui vẻ.

Đúng lúc Tử Âm định nói cái gì đó, thị nữ vừa nãy lại xuất hiện tại phòng riêng, sắc mặt ửng đỏ liếc nhìn Nghệ Phong. Sau khi quăng mĩ nhãn cho Nghệ Phong, lúc này mới quay về phía Tử Âm nói:

- Phu nhân, đại nhân ngồi phòng riêng số hai muốn gặp phu nhân. Phu nhân xem...

Tử Âm sửng sốt, đương nhiên nàng hiểu rất rõ thân phận của người ngồi phòng riêng số hai. Nàng khẽ nhíu đầu lông mày, quay về phía thị nữ nói:

- Ngươi dẫn hắn trực tiếp tới đây!

- Phòng riêng số hai? Người ngồi phòng riêng này chính là người vừa nãy cạnh tranh Tiêm Hổ Kiếm với ta?

Nghệ Phong nhíu nhíu mày, trong lòng có vẻ không hài lòng. Lẽ nào đấu giá không được, muốn dùng sức mạnh cướp lấy sao?

Tử Âm gật đầu nói:

- Trước tiên hãy xem thế nào? Thân phận của hắn có điểm khác biệt!

Đầu lông mày Nghệ Phong giương lên nói:

- A? Thân phận có điểm khác biệt? Lẽ nào hắn là đại quý tộc sao?

Tử Âm lắc đâu nói:

- Quý tộc địa vị bá tước ta cũng không kiêng nể. Thế nhưng hắn là vương tước!

- Vương tước?

Trong lòng Nghệ Phong khẽ chấn động:

- Huynh đệ của hoàng đế?

- Không phải! Bất quá, so với thân phân huynh đệ của hoàng đế còn tôn quý hơn. Bởi vì hắn là Vương Cấp! Chính là nhân vật thực quyền!

Tử Âm giải thích nói.

Nghệ Phong có chút chấn động, bất luận Vương Cấp như thế nào, chỉ cần được đế quốc tiếp đón. Lập tức được phong vương! Dù là Vương Cấp, nhưng không ai dám tùy tiện chèn ép hắn. Điều này dẫn tới địa vị của Vương tước cao hơn cả! Chỉ có một số người, ngoài ra không ai có thể áp chế bọn họ!

- Gặp thì gặp chứ sao!

Nghệ Phong cười cười. Một Vương Cấp, bọn họ không dám đắc tội. Suy cho cùng, nếu như hắn chèn ép Tử Ấm, nhất định phải dùng tới vũ lực.

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của thị nữ kia, một người trung niên khoác trên mình áo bào gấm, toàn thân tản ra lực lượng vô tận, xuất hiện trong tầm mắt hai người Nghệ Phong và Tử Âm.

Thoạt nhìn người này còn rất trẻ, bộ dáng chỉ khoảng bốn mươi tuổi. Bất quá, Nghệ Phong không nghĩ hắn đã tới bốn mươi. Dù sao thực lực càng cao, thọ mệnh càng dài, già yếu càng chậm.

- Tử Âm ra mắt Bạo Cương đại nhân!

Tử Âm quay về phá Bạo Cương thi lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh mỉm cười nói.

Bạo Cương cười ha ha, quay về phía Tử Âm nói:

- Tử Âm phu nhân không cần đa lễ. Cũng là ta tới đây nhờ ngươi giúp đỡ.

Bạo Cương nhìn thấy thiếu niên đứng bên cạnh mỉm cười, tiếp đến thoáng nhìn qua Tiêm Hổ Kiếm bên hông hắn, không khỏi có chút kinh ngạc. Không rõ tại sao thiếu niên này lại đứng cùng Tử Âm.

- Mời Bạo Cương đại nhân nói! Nếu như Tử Âm có thể giúp nhất định sẽ giúp đại nhân!

Tử Âm mỉm cười nói. Nàng vừa mới nhận thấy ánh mắt Bao Cương chợt lóe lên tia kinh ngạc, nàng biết không phải hắn hướng về phía Nghệ Phong, mà là tìm đến chính mình.

Bạo Cương nhìn bảo kiếm bên hông Nghệ Phong, trong lòng có chút thèm muốn, phát giác chính mình khá nuối tiếc! Hắn vốn nghĩ mua tặng một hậu bối, thế nhưng lại quá yêu thích. Bạo Cương hoàn toàn khác biệt các quý tộc khác, theo lý thuyết, hắn vừa là Vương Cấp vừa là Vương Tước. Khẳng định rất phi thường. Thế nhưng trước kia hắn đầu nhập vào đế quốc, muốn chính mình sống thật lặng lẽ. Cũng không muốn trắng trợn phát triển thế lực, chuyện này cũng khiến hắn không quá giàu có. Năm mươi năm vạn kim tệ mua bảo kiếm như vậy, hắn không dám phung phí. Vừa nãy hắn cũng rất thích Tử Kim Thủy, thế nhưng cũng chỉ dám ra tới một trăm vạn kim tệ thì dừng lại.

- Ha ha, không biết tử phu nhân nguyện ý giới thiệu giúp ta một người được không?

Bạo Cương mỉm cười hỏi.

Tử Âm nghi hoặc nói:

- Bạo Cương đại nhân muốn ta giới thiệu ai?

Nghệ Phong thấy bộ dáng Bạo Cương cũng không giống như là vì chính mình mà tới, hắn thở dài một hơi, đồng thời lại ngồi xuống bên cạnh nhẹ nhàng uống một ngụm nước trà! Cũng tốt, một Vương Cấp, tuy nhiên muốn gặp người khác vẫn còn phải nhờ Tử Âm giới thiệu.

- Chính là y sư thất giai quyết định bán đấu giá đan dược!

Phụt...

Nghệ Phong còn chưa kịp nuốt ngụm nước trà lập tức phun ra, hắn vừa nãy cảm thán đối phương không phải tới tìm chính mình. Không ngờ đối phương lập tức chuyển hướng tới chính mình.

Nghệ Phong thấy Tử Âm cổ quái nhìn về phía chính mình, hắn liên tục xua tay nói:

- A! Không sao cả, không sao cả! Nước trà này hơi nóng!

Bạo Cương ngạc nhiên: Trà lạnh cũng nóng sao?

Đối với thiếu niên vẫn ngồi bên cạnh mỉm cười này, hắn có phần hiếu kỳ. Không chỉ là hắn hắn nguyện ý bỏ năm mươi năm vạn kim tệ đấu giá Tiêm Hổ Kiếm, quan là có thể ngồi cùng ghế với Tử Âm, hơn nữ lại tự nhiên vô ý như vậy!

Hắn hiểu rất rõ, Tử Âm đối với nam nhân khác còn không muốn liếc mắt nhìn qua!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status