Mị ảnh

Chương 246: Đá cửa mà vào



Quả thật nếu không có Bạo Cương dẫn đường, hai người Nghệ Phong khó mà qua được cửa phủ Bạch gia. Nghệ Phong thật không ngờ có ai đóng cửa không tiếp khách lại đạt được trình độ như vậy. Cư nhiên đóng chặt cửa vào, kê cho Bao Cương rõ cửa ra sao, không hề có môt người phản ứng lai hắn.

Một mạch cho tới khi Bạo Cương không thèm nghĩ ngợi, tung cước đá về phía cửa lớn. Một kích của cường giả Vương cấp có bao nhiêu lực đạo a, tuy rằng Bao Cương không dùng toàn lưc, thể nhưng môt cước này cũng đủ khiến cửa lớn phải sụp đổ rồi.

Dưới ánh mắt ngac nhiên của hai người Nghệ Phong, Bao Cương có chút bất mãn nói thầm:

- Kháo! Lão gia hỏa này, mỗi lần đều bắt ta phải làm một chuyện này, lẽ nào nhà hắn có nhiều cửa như vậy?

Một câu nói của Bạo Cương, nhất thời khiển hai người Nghệ Phong chấn động: hắn cũng không phải lần đầu đạp cửa nhà người ta a?

Nghệ Phong vẫn nghĩ mình đủ phá hoại rồi, hiện tại hắn mới phát hiện chính mình còn kém điểm bạo lực rất xa. Quá điên rồi, ít nhất hắn còn chưa từng đập cửa nhà ai bao giờ.

- Muội tử, Phong thiếu! Cùng vào thôi.

Bạo Cương lau bụi gỗ trên đùi, quay qua cười nói với hai người Nghệ Phong.

Tử Âm và Nghệ Phong liếc mắt nhìn nhau, rất bất đắc dĩ với vẻ kiêu ngạo của vị cuồng bạo lực này, thế nhưng cũng chỉ có biện pháp đó mấy người Nghệ Phong mới qua đươc cửa phủ người ta, Nghệ Phong ngược lại cũng vui vẻ đi theo phía sau.

- Bạch lão gia đâu, Bạch lão gia đâu...

Bạo Cương vừa vào tới phủ đệ liền lập tức hét lớn lên, làm hoảng động cả một khoảng sân.

Những người hầu bị tiếng gọi kiểu này dọa cho kinh hãi phải chui ra, vừa nhìn thấy Bạo Cương, cả đám không nhịn được phải rùng mình, ý định chuẩn bị hung hăng giáo huấn người đến gây chuyện nháo sự cũng không còn một mảnh, ai nấy đều tự tìm một chỗ, nhanh núp đi.

Gã cuồng bạo lực này, chính mình không thể trêu vào a. Ngay cả lão gia nhà mình, hắn cũng không nể tình.

Nghệ Phong thấy cả đám người hùng hổ chạy tới như ác nhân rồi lại rụt đầu trở về, không khỏi cổ quái, quay sang nói với Viêm Phong:

- Phụ thân ngươi có vẻ rất dũng mãnh, có điều, sao ta cảm giác đám người kia nhìn hắn như một tên cuồng bạo lực.

Viêm Phong nghe được Nghệ Phong nói, không chút phật lòng trả lời:

- Điều này có gì kỳ quái, cha ta có một biệt hiệu là cuồng bạo lực!

-Xuy...

Lần này, ngay cả Tử Âm cũng không nhịn được cười, cảm giác Bạo Cương này thực đúng là cuồng bạo lực a!

Ngay khi Bao Cương còn đang hô to, môt tiếng nổi giận manh mẽ vang lên:

- Cuồng bạo lực, ngươi muốn chết, cư nhiên còn dám phá cửa nhà ta.

Tại lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, một bóng ảnh mang theo tiếng xé gió, hung hăng đập về phía Bao Cương.

- Kháo... Ngươi tới rồi!

Nhìn hư không hơi sụp đổ, Bạo Cương giận dữ, toàn bộ đấu khí trong cơ thể bắn ra, vung một quyền nghênh đón.

Binh...

Một tiếng va chạm vang lên, hư không tại chỗ va chạm trong nháy mắt sụp đổ xuống, từng đạo kình khí bắn ra, cuốn theo từng đạo cơn lốc, tàn sát bừa bãi hư không.

Đám người hầy Bạch gia thấy một màn này, cả đám không nhịn được đều trốn kỹ hơn. Bọn họ rất rõ tính tình gia chủ, bởi vì tu luyện thuộc tính hỏa nên vô cùng nóng tính, thường thường cứ không phù hợp một lời liền ra tay xuất thủ, mà người khiển hắn xuất thủ nhiều nhất cũng chính là gã cuồng bạo lực trước mắt, cứ mỗi lần gã cuồng bạo lực kia tới, hầu như đều phải đánh một hồi.

Nghệ Phong nhìn hai người không nói một lời đã đánh loạn, hắn không khỏi nhíu mày, rất không muốn đứng đợi ở đây, cũng do hắn đang rất nóng vội muốn có tùng âm thảo.

- Lúc nào phụ thân ngươi đánh thấy đủ?

Nghệ Phong nhìn hai người trên hư không, mỗi người một quyền đang giao phong gay gắt, không chút hoa mỹ, chỉ đơn thuần là bạo lực. Hắn không nhịn được quay qua hỏi Viêm Phong.

Viêm Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:

- Bọn họ giống như đang tìm cách phát tiết, khi hết sức rồi tự nhiên sẽ dừng lại.

Tử Âm nhìn gia chủ Bạch gia trong hư không, nàng hơi sửng sốt, trong lòng than thở:

- Quả nhiên lời đồn đại là thật, gia chủ Bạch gia đã đạt tới Vương cấp rồi, thảo nào hoàng đế coi trọng hắn như vậy!

Tử Âm nhìn từng mảnh nhỏ không gian bị sụp đổ, nàng không nhịn được hít sâu vào một ngụm lương khí:

- Đây là lực lượng cường giả Vương cấp sao? Mới chỉ giao phong lực lượng đơn thuần, nếu như sử dụng tới kỹ năng, thật quá kinh khủng a!

- Tử Âm tỷ, để bọn họ đánh đi, chúng ta vào trong phòng khách ngồi!

Nghệ Phong không để ý tới hai gã hỗn đản, quay qua nói với Tử Âm.

Có điều, một câu nói của Nghệ Phong lại khiến Viêm Phong sững sờ: kháo, ngươi thật tốt, không có chủ nhân chiêu đãi, cư nhiên trực tiếp chạy tới phòng khách.

Tuy ràng Bạo Cương và gia chủ Bạch gia đang tranh đấu, thế nhưng ánh mắt vẫn thỉnh thoảng quét về phía Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong dẫn theo Tử Âm chuẩn bị rời đi, trong lòng hắn cũng quýnh lên, hiển nhiên hắn đã nhìn ra Nghệ Phong đang bất mãn.

- Không đánh không đánh!

Bạo Cương tiếp được một quyền của gia chủ Bạch gia, lấc người bỏ cuộc nói.

Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn thật không ngờ tên cuồng bạo lực này lại chủ động bỏ cuộc. Trước kia không phải hắn vẫn muốn đánh với mình tới kiệt lực mới thôi sao?

Thể nhưng, gia chủ Bạch gia lập tức chú ý tới ánh mắt cười khổ của Bạo Cương nhìn về phía bóng lưng Nghệ Phong, hắn rất nghi hoặc hỏi:

- Bởi vì thiếu niên này mà ngươi cải biến tính cách bạo lực của mình?

- Ngươi biết cái rắm! Không chỉ ta muốn nịnh bợ thiếu niên này, nếu ngươi biết thân phận của hắn, ngươi cũng muốn nịnh bợ!

Bạo Cương khinh thường nhìn gia chủ Bạch gia.

Gia chủ Bạch gia ngẩn người, tựa hồ bị câu nói của Bạo Cương làm cho chấn động, có điều hắn lập tức cười khẩy nói:

- Một tiểu hài tử xấu xa mà thôi, lại khiển một Vương cấp như ngươi thành như vậy? Cho dù thực lực sau lưng hắn cao tới đâu, thể nhưng ngươi chịu từ bỏ tôn nghiêm Vương cấp?

Bạo Cương không để ý tới gia chủ Bạch gia, lắc mình hạ xuống hư không, đuổi theo mấy người Nghệ Phong.

Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn không nghĩ được lấy địa vị Vương cấp của Bạo Cương, cư nhiên có một loại ý vị lấy lòng với thiếu niên kia. Hắn không khỏi cảm giác có chút hoa mắt.

Gia chủ Bạch gia lấc mình chắn trước mặt Bạo Cương hỏi:

- Là ai vậy? Sẽ không phải là con riêng của ngươi chứ? Lấy lòng hắn chẳng khác nào như lấy lòng nhân tình!

- Kháo... Ngươi nói gì vậy, con mẹ nó nếu ngươi còn nói lung tung, ta và ngươi tuyệt giao!

Bạo Cương suýt chút nữa bị hù chết, những lời này nếu bị Nghệ Phong nghe được, chút hảo cảm hắn thật vất vả mới xây dựng được sẽ biến mất không còn một mảnh.

Y sư thất giai a, đây là tồn tại ngưu bức cỡ nào, đặc biệt với cường giả trình tự bọn họ, nếu như thụ thương, rất nhiều khi chỉ có y sư cao giai mới cứu trị được, có thể đánh quan hệ với Nghệ Phong, chẳng khác nào hắn có thêm một mạng.

Gia chủ Bạch gia cảm giác trong đầu đảo lộn, hắn thật không ngờ Bạo Cương sẽ vì một thiếu niên mà đối xử như vậy với mình, cư nhiên dám nói tới hai từ tuyệt giao đầy nghiêm trọng.

- Thiểu niên này rốt cuộc có gì kỳ lạ, cư nhiên khiến Bạo Cương coi trọng như vậy!

Gia chủ Bạch gia rất hiếu kỳ, không rõ rốt cuộc Nghệ Phong cất giấu bí mật gì!

Vốn định đánh bay Nghệ Phong ra khỏi Bạch gia, gia chủ Bạch gia hơi suy nghĩ một chút rồi gọi mấy người hầu đi vào chiêu đãi Nghệ Phong.

- Cuồng bạo lực, ngươi hiện ta có phải nên nói với ta, một thiểu niên chưa dứt sữa như hắn vì sao khiến một Vương cấp như ngươi phải quan tâm như vậy?

Gia chủ Bạch gia hỏi Bạo Cương.

Bạo Cương lắc đầu nói

- Tự ngươi hỏi hắn đi, ta không thể tùy tiện tiết lộ tin tức của hắn!

Gia chủ Bạch gia ngẩn người, hắn khi nào thất Bạo Cương như vậy! Nhân vật có thể khiến Bạo Cương thành thế này, lẽ nào thực sự rất ngưu? Mình đã nhìn lầm rồi?

Nghĩ vậy, gia chủ Bạch gia đang định bỏ Nghệ Phong tại một bên, lúc này liền chuẩn bị đi gặp Nghệ Phong.

- Không biết huynh đệ đến Bạch gia có chuyện gì?

Gia chủ Bạch gia là Bạch Liệt Hỏa quyết định cho Bạo Cương một lần mặt mũi, tuy ràng không thích Nghệ Phong trong khi chưa được mình đồng ý vẫn cố ý đi tới phòng khách, thể nhưng hắn cũng không biểu lộ ra.

- Nghe nói Bạch phủ có một vị dược thảo là tùng âm thảo. Không biết gia chủ Bạch gia có thể bỏ thứ yêu thích?

Nghệ Phong đi thẳng vào vấn đề, không chút khách sao với Bạch Liệt Hỏa.

- Ách... Vì sao tiểu huynh đệ biết Bạch gia ta có tùng âm thảo?

Bạch Liệt Hỏa nhìn Nghệ Phong, Bạch gia vẫn luôn đóng cửa, không biết vì sao có người nghe được hắn có thứ này.

Tử Âm thấy Bạch Liệt Hỏa ngầm thừa nhận, nhất thời thở dài một hơi. Chỉ cần Bạch gia có thứ này là tốt rồi. về phần có thể lấy được từ tay hắn không thì nàng thật không lo, nguyên bản vì Bạch gia còn muốn đưa thứ này đi bán đấu giá, chỉ cần cấp cho hắn đủ kim tệ, nhật định có thể mua được.

- Ta từng nghe nói có người Bạch gia từng mang đi đấu giá, lúc này có viện cần, không biết Bạch lão có nguyện ý bỏ thứ yêu thích?

Tử Âm nhìn Bạch Liệt Hỏa, cười nói.

Bạch Liệt Hỏa nhìn Tử Âm xinh đẹp động lòng người, toàn thân trên dưới tản mát ra phong vận thành thục, hắn tự nhiên biết nữ nhân này chính là hạng người vương giả. Có điều, không nghĩ tới nàng lai đi xin dươc cho thiếu niên này.

Bạch Liệt Hỏa càng thêm hiếu kỳ, một Vương cấp cao cấp, còn có một vương giả ngầm đều vây quanh thiểu niên này, hắn rốt cuộc có thân phận gì?

- Ha ha, không biết tiểu huynh đệ muốn tùng âm thảo làm gì? Theo lý giải, tùng âm thảo không có mấy tác dụng, bàng không lần trước khi ta đưa đi bán đấu giá cũng không bị người ta trả lại.

Bạch Liệt Hỏa không thích có người đến phủ đệ mình, với tính cách cổ quái này, hắn cũng có chút không thích Nghệ Phong, nếu không vì mặt mũi Bạo Cương, hắn đã sớm đánh bay ra ngoài rồi.

Nghệ Phong nhíu mày, nhưng vẫn nói thật:

- Ta cần luyện chế một loại dược, cần phải có thứ này! Nếu như Bạch lão nguyện ý, ta có thể dùng thứ này ừao đổi.

Nói xong, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, lấy ra từ trong lòng ba khỏa hỏa linh đan ngũ giai, tùy ý bày trên bàn.

- Hỏa linh đan?

Bạch Liệt Hỏa kinh hãi nhìn ba khỏa hỏa linh đan trên bàn, không thể tin được nhìn Nghệ Phong, nghĩ không ra thiểu niên này hào phóng đến vậy. Lấy nhãn lực của hắn, tự nhiên nhận ra được đây là hỏa linh đan ngũ giai cao cấp. Chỉ thật không ngờ, Nghệ Phong sẽ xuất ra ba thứ trân quý như vậy để đổi lấy thứ không mấy tác dụng là tùng âm thảo.

Bạo Cương và Tử Âm cũng dại ra tại chỗ, mặc dù biết thân phận Nghệ Phong, nhưng vẫn bị hắn làm cho bất ngờ. Giá trị hỏa linh đan vượt quá xa tùng âm thảo.

Bạo Cương có chút không hiểu, trao đổi thể này tự nhiên Nghệ Phong chịu thiệt, là vì hắn hào phóng hay tùng âm thảo thực sự rất cần thiết với hắn?

- Bạch lão nghĩ thể nào?

Nghệ Phong không chút để ý tới mấy khỏa hỏa linh đan, hắn hiện tại chỉ nghĩ có được tùng âm thảo, sau đó luyện chế hai loại đan dược kia. Thời gian một năm qua rất nhanh, chính mình còn phải lên Tĩnh Vân Tông khiêu chiến, có thể tăng thêm phần thực lực nào là quý phần đó.

Về phần đan dược, đối với một y sư thất giai mà nói, là chuyện khó sao?

- Ha ha, tiểu huynh đệ ra tay thật hào phóng!

Bạch Liệt Hỏa cũng chấn động, một bên cũng không rõ thân phận Nghệ Phong, có thể tùy ý tung ra ba khỏa đan dược ngũ giai cao cấp, thế lực như vậy cho dù tại đế đô cũng ít đến thương cảm.

Nghệ Phong thây Bạch Liệt Hỏa còn chưa định đáp ứng, hắn hơi nhíu mày: lãi gia hỏa này cũng quá lớn tâm đi. Ba khỏa hỏa linh đan, đủ gấp trăm lần giá trị tùng âm thảo rồi!

- Nếu thêm những thứ này?

Nghệ Phong một lần nữa lấy ra từ trong lòng ba khỏa đề khí đan ngũ giai cấp thấp, không chút nghĩ ngợi bày ra bên cạnh hỏa linh đan.

Bạo Cương nhìn thấy, nhất thời hít sâu một hơi, đối với Nghệ Phong càng nhận thức sâu một tầng, tiểu tử này chính là một phá gia chi tử. Người bình thường tuyệt không có ai dùng tới sáu khỏa đan dược ngũ giai để đổi lấy tùng âm thảo.

"Y sư cao cấp thật con mẹ nó ngưu bức! Có thể tùy ý tung ra những thứ khiển người ta phải tranh đoạt vỡ đầu."

Bạo Cương cười khổ, nếu là mình, dù có tiền cũng không mua được thứ này.

Bạch Liệt Hỏa nhìn thấy ba khỏa đan dược này, nhãn thần hắn sáng lên. So với hỏa linh đan, ba khỏa đan dược này càng dụ hoặc hơn. Lấy thực lực của hắn, đan dược như vậy cơ bản không có tác dụng.

Thể nhưng, tôn nữ bảo bối của mình đã dừng tại bình cảnh tương đối lâu, có được những đan dược này không chừng có thể đột phá!

- Ha ha... Tiểu huynh đệ quả nhiên xuất thủ hào phóng! Nếu như vậy, tùng âm thảo đành đưa ngươi dùng thồi!

Bạch Liệt Hỏa tuy ràng tính tình cổ quái, nhưng hắn không phải kẻ ngu, nếu còn không đáp ứng, vậy đầu óc hắn khẳng định có vấn đề rồi.

Tử Âm nghe được Bạch Liệt Hỏa đáp ứng, tuy ràng tiếc chỗ đan dược, thế nhưng vẫn thở phào một hơi cho Nghệ Phong. Lấy tính cách Nghệ Phong, có thể bỏ ra cái giá như vậy, nói rõ tùng âm thảo rất trọng yếu với hắn.

Bạo Cương mỉm cười nhìn Bạch Liệt Hỏa cầm sáu khỏa đan dược, trong lòng hắn không nhịn được đố kị một trận. Rất hận chính mình vì sao không có thứ tùng âm thảo vô dụng này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status