Mị ảnh

Chương 344: Thị nữ Liễu Mộng Nhiên



Cuồng Hổ nhìn người vừa cứu tính mạng mình trước mặt, dùng thanh âm suy yếu nói:
- Không biết thiếu gia muốn gì, ta có nhất định sẽ cho ngài!
Đối với ân cứu mạng của Nghệ Phong, Cuồng Hổ tương đối cảm kích!
- Ngươi có thể cho ta cái gì?
Nghệ Phong rất hứng thú nhìn Cuồng Hổ. Hắn không tưởng tượng được Cuồng Hổ có thể cho mình cái gì.
Tiền tài mình không thiếu, đan dược e là không ai nhiều bằng mình, công pháp dưới Địa Giai mình thấy chướng mắt! Nghệ Phong quả thật không thể nghĩ ra hắn còn có thể cho mình cái gì.
Cuồng Hổ thấy ánh mắt giễu cợt của Nghệ Phong cũng sững sờ tại chỗ. Hắn cũng không nghĩ ra mình có gì có thể cho Nghệ Phong. Một y sư cao cấp, tuyệt đối giàu có hơn mình rất nhiều!
Cuồng Hổ bình tĩnh nhìn chăm chú Nghệ Phong một lúc lâu, đột nhiên nói:
- Nếu như thiếu gia không chê ta, ta có thể theo thiếu gia!
- Cái gì?
Câu nói bất thình lình của Cuồng Hổ, ngược lại khiến Nghệ Phong không kịp có phản ứng. Hắn còn đang suy nghĩ làm cách nào mở miệng, dù sao tràng diện hiện tại của Tử Bang cũng quá ít cao thủ có thể chống đỡ.
- Nếu như thiếu gia không chê, ta nguyện ý theo thiếu gia!
Cuồng Hổ bình tĩnh nhìn Nghệ Phong nhắc lại.
Nghệ Phong liếc mắt nhìn Cuồng Hổ, thấy biểu tình nghiêm túc của hắn, không rõ rốt cuộc Cuồng Hổ đang suy nghĩ cái gì. Hắn ngẩn người nói:
- Ngươi theo ta?
Không chỉ bởi vì hiện tại hắn bị thương cần người cứu chữa, mà còn vì Nghệ Phong đã cứu mạng hắn, hắn gật đầu khẳng định câu trả lời của mình.
Nghệ Phong thấy dáng dấp Cuồng Hổ như vậy, trong lòng thầm mắng một câu: Kháo! Người ta nguyện ý theo mình, mình còn sợ cái rắm a! Mình lo trước sợ sau như vậy giờ bao giờ!
Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong cũng triệt để buông lỏng. Hắn nhìn Cuồng Hổ nói:
- Ngươi đã nguyện ý theo ta, ta cũng sẽ không để ngươi thiệt thòi. Thương tổn trong hồn thể của ngươi ta nhất định chữa thật tốt, để thực lực của ngươi khôi phục đến đỉnh phong!
Cuồng Hổ gật đầu, dùng thanh âm vẫn còn có chút suy yếu nói:
- Tạ ơn thiếu gia!
Nghệ Phong gật đầu, ôm Cuồng Hổ lên. Tuy rằng hắn là một cường giả Vương Cấp, nhưng lúc này lại không khác gì một tên phiền phức. Đừng nói trợ giúp mình, cho dù bất kỳ người nào muốn lấy mạng của hắn. Mình muốn cứu hắn cũng không khỏi phí một phen động tay chân.
Nghệ Phong thậm chí hoài nghi, có phải Cuồng Hổ đã tính toán từ trước, với tình trạng thân thể hiện tại của hắn, nếu mình không cứu hắn, hắn chỉ có đường chết mà thôi. Bởi vậy hắn mới nguyện ý theo mình.
Tuy nhiên, Nghệ Phong mặc kệ hắn có mục đích gì, một khi có cơ hội khôi phục thực lực cho cường giả Vương Cấp này, tất cả đều đáng giá. Về phần hắn có mục đích gì khác, Nghệ Phong thầm cười nhạt trong lòng: Tốt nhất là hắn không nên có dị tâm, bằng không với y thuật của mình, không chỉ cứu người, giết người cũng chỉ là một cái nhấc tay.
Nghĩ vậy, thâm tâm Nghệ Phong càng tin tưởng hơn. Hắn nhìn thi thể đám người áo đen trên mặt đất, ôm Cuồng Hổ đi về Kim Lâu. Lúc này an bài Cuồng Hổ tại Kim Lâu là hay nhất.

Nghệ Phong an bài Cuồng Hổ tại Kim Lâu xong, sau khi giao cho thị nữ một vài đan dược trị thương mới phân phó Triệu Hải chiếu cố tốt cho Cuồng Hổ.
Tuy rằng Triệu Hải không biết tại sao Nghệ Phong đưa một người nửa sống nửa chết như vậy tới Kim Lâu, nhưng hắn cũng biết chuyện không nên hỏi tuyệt đối sẽ không hỏi, chỉ đảm bảo rằng nhất định sẽ chiếu cố tốt cho đối phương.
Nghệ Phong dường như vẫn có chút lo lắng, lại một lần nữa dặn dò cẩn thận những thị nữ chăm sóc Cuồng Hổ, yêu cầu thị nữ dùng bút ghi lại, lúc này mới thở phào một hơi.
Dáng dấp coi trọng như vậy của Nghệ Phong khiến Triệu Hải càng thêm kinh ngạc. Cho tới bây giờ hắn còn chưa thấy Nghệ Phong đối xử với người nào như vậy. Vừa kinh ngạc, hắn đồng thời cũng xem trọng Cuồng Hổ thêm vài phần.
Nghệ Phong kể lại hết chuyện của Cuồng Hổ, hỏi một vài tin tức của hai đại bang hội, kết quả không ngờ là hai đại bang hội gần đây an tĩnh dị thường, dường như không hề so đo chuyện Tử Bang chiếm lĩnh địa bàn của bọn họ.
Nghệ Phong nghe được tin tức này, trong lòng lại càng thêm cảnh giác. Đằng sau sự tĩnh lặng luôn luôn che giấu bão tố. Nghệ Phong không tin rằng bọn họ đang sợ mình. Nguyên nhân khiến bọn họ làm như thế, phía sau nhất định có một kế hoạch nghiêm cẩn!
Nghệ Phong nói ngắn gọn với Triệu Hải một vài chuyện, sau đó ra khỏi Kim Lâu. Suy nghĩ một chút, Nghệ Phong quyết định không tới thăm Linh nhi trước. Mình vừa mới nhận phủ đệ, hẳn là trước tiên nên tới đó xem một chút.
Nghệ Phong không thuộc đường cho lắm, bèn kêu Triệu Hải cho một người dẫn đường, lúc này mới tìm được phủ đệ của mình. Hắn nhìn cổng phủ đồ sộ uy nghiêm trước mắt, lại nhìn đôi sư tử to lớn đứng hai bên, trong lòng cũng rất thích, đồng thời cũng cảm thán, không hổ là phủ đệ của bá tước!
Nghệ Phong mới xuất hiện trước cửa phủ đệ, sứ giả đã từng tiếp đãi hắn một lần lập tức xuất hiện trước mặt hắn, bước nhanh tới cung kính nói:
- Hầu tước đại nhân, ngài đã trở về!
Người dẫn đường theo Nghệ Phong tới đây nghe hắn xưng hô như vậy không khỏi sửng sốt, không hiểu thiếu gia Tử Bang của mình biến thành Hầu tước từ lúc nào. Hầu tước bằng tuổi này, ở đế đô có vẻ quá ít đi!
Nghệ Phong ra hiệu cho người dẫn đường rời đi, quay sang sứ giả cười ha ha nói:
- Sứ giả đại nhân, không phải ngài ở chỗ này chờ ta đó chứ?
Sứ giả cười cười:
- Bệ hạ phân phó, ta nào dám chậm trễ. Hầu tước đại nhân, ngài thấy phủ đệ này thế nào? Còn có, bảng hiệu này ngài xem được không?
Nghệ Phong nhìn theo ngón tay sứ giả chỉ thấy hai chữ "Nghệ Phủ" thật lớn dát vàng óng ánh hiện ra trước mắt.
- Nghệ Phong hầu tước, ngài thấy thế nào? Ý của Bệ hạ là, nếu như ngài muốn đổi thì ta sẽ lập tức đổi. Dù sao ở đế đô cũng đã có một Nghệ Phủ rồi. Mọi người khi nhắc tới Nghệ Phủ nhất định đầu tiên sẽ nghĩ tới Nghệ Phủ kia!
Sứ giả nói.
Nghệ Phong đương nhiên hiểu rõ ý bọn họ. Nghệ Phủ mà sứ giả nói tới chính là phủ đệ của Nghệ công. Phủ đệ của mình và của bọn họ nhất định sẽ có xung đột.
Nghệ Phong đương nhiên cũng hiểu, ngay cả bảng hiệu của phủ đệ cũng được Hoàng đế cũng chuẩn bị trước, e là muốn thử quan hệ giữa mình và Nghệ gia. Dù sao một y sư cao giai, hơn nữa còn là cường giả Tướng Cấp, nếu gia nhập với Nghệ công, có thể khiến thực lực đề thăng một khoảng lớn.
Mà Hoàng đế Trạm Lam muốn thấy chính là, thế lực của Nghệ gia một lần nữa đề thăng. Dù sao bọn họ cũng đi lại rất gần gũi với một trong số các vị hoàng tử. Hoàng đế Trạm Lam hẳn là muốn đánh động bọn họ, nói cho bọn họ biết, ai mới thực sự là chủ nhân của Đế quốc Trạm Lam.
- Không cần, cứ như vậy đi!
Nghệ Phong cười cười nói với sứ giả.
Sứ giả nhất thời thở dài một hơi. Nghệ Phong nói như vậy chẳng khác nào triệt để đứng ở thế đối lập với Nghệ công.
- Vậy cứ theo ý của Nghệ Phong hầu tước đi!
Sứ giả cười nói.
Nghệ Phong cười ha ha, thản nhiên nhún nhún vai nói:
- Ta tin rằng, tương lai có một ngày, người trong Đế quốc khi nhắc đến Nghệ phủ, đầu tiên sẽ nghĩ tới chỗ này!
Câu nói này khiến sứ giả sững sờ tại chỗ. Hắn hiển nhiên bị lời này của Nghệ Phong khiến chấn động, Chỉ là, lại lập tức có phản ứng, quay sang Nghệ Phong khoát khoát tay:
- Ta sẽ chờ tới ngày này của Nghệ Phong hầu tước!
Nghệ Phong cười cười nói với sứ giả:
- Sứ giả đại nhân tới đây không đơn giản chỉ vì một chút chuyện như vậy chứ?
Sứ giả gật đầu nói:
- Bởi vì phủ đề này đã lâu không có người ở, cho nên bệ hạ muốn mau chóng phái người tới dọn dẹp. Ha ha! Chỉ là, không ngờ Nghệ Phong hầu tước lại có một thị nữ xinh đẹp như vậy. Dưới sự trợ giúp của nàng, ta cơ bản đã hoàn thành nhiệm vụ Bệ hạ giao phó!
Nghệ Phong sửng sốt, không rõ thị nữ mà hắn nói là ai. Không phải là Liễu Mộng Nhiên thực sự đến giúp hắn quét dọn đó chứ?
Sứ giả thấy Nghệ Phong kinh ngạc ngẩn người cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục nói với hắn:
- Còn có, dược liệu Nghệ Phong hầu tước yêu cầu bệ hạ chuẩn bị, ta đều đã đưa tới phủ đệ của ngài. Thị nữ của ngài đã tiếp nhận rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status