Một thai 6 tiểu bảo bảo Tổng tài daddy bị tra tấn
Chương 1136
Chương 1136: Người khác họ
Thành phố Tân. Khu nhà cao cấp của Cố Mạnh. Trong nhà ăn.
Cố Mạnh ngôi ở ghế chính ăn sáng một cách chậm rãi.
Trên mặt đất bày một cái chậu, Đào Sơ Tâm đang quỳ rạp người trên mặt đất, vùi mặt vào cái chậu, ăn như một con chó. Mỗi bữa ăn đều như Vậy.
Không có tôn nghiêm, bị ngược đãi hết mức, nhưng vậy thì đã sao? Ít nhất vẫn cho cô ta ăn, vẫn để cô ta sống!
Cố Mạnh cũng không có ép cô ta, nếu không ăn thì chỉ có đợi chết đói thôi!
Toàn thân mặc toàn đồ hiệu, đeo trang sức quý giá, nhưng tư thế ăn lại như một con chó, đối xử chênh lệch như vậy đã phân biệt được địa vị cao thấp của Cố Mạnh, người ngồi ở ghế chính ăn sáng như một quý ông lịch lãm.
"Đã bao lâu rôi em chưa đến thủ đô? Tôi nhớ chắc cũng ba năm rồi nhỉ?" Cố Mạnh dừng ăn và suy nghĩ.
Đào Sơ Tâm cũng dừng lại: "Thành phố Tân mới là nhà của em.."
"Căn biệt thự lúc trước nhà họ Đào ở vẫn còn, lúc nào đó em có thể tự đi xem! Xem xem trong biệt thự đó có thử gì em muốn lấy không" Cố Mạnh nói.
Đào Sơ Tâm không biết anh ấy vì sao lại có suy nghĩ như vậy, nhưng quả thật cô thực sự muốn đi một mình, ít nhất không phải ngày nào cũng phải sống cuộc sống của tầng lớp thấp hèn
này, không có một chút tự do nào.
"Sao thế, đột nhiên tôi phát hiện ra, em không cảm kích sao?" Cố Mạnh nhấc chân lên, đi dép lê da màu đen. Dẫm đạp lên đầu Đào Sơ Tâm, úp mặt cô ta vào trong chậu.
"A! Em... Em không có... Lúc nào đi?"
"Mấy ngày này cũng không có hoạt động gì cần cô phải xuất hiện, vậy ngày mai đi đi!"
Trên du thuyền, Đế Anh Thy đang được Tư Hải Minh ôm, tay nắm tay dạy câu cá, mây đứa trẻ vây xung quanh.
Bảo Nam và Bảo Long đang tròn mắt nhìn mặt nước, Bảo Vỹ và Bảo Hân, một đứa bám vào mẹ, một đứa bám vào ba, Bảo My và Bảo An thì ngồi ở một bên nhìn cá bơi qua bơi lại trong xô.
Tên vệ sĩ đứng trên thang cuốn trong boong tàu đang cầm điện thoại chụp ảnh, đây là việc
được ngài Minh giao cho, chụp thật nhiều ảnh, quay thật nhiều video. Một điện thoại không đủ thì đổi điện thoại khác.
"A, động đậy rôi!" Đế Anh Thy kích động thu dây câu.
"Chờ một chút."
"Anh nhìn đi, động rôi mài"
"Con cá đang thăm dò”"
"Nó cũng biết thăm dò á?" Để Anh Thy ngạc nhiên.
Đôi mắt đen láy của Tư Hải Minh hơi nheo lại, nhìn bộ dạng đáng yêu của Để Anh Thy trong tay mình, khàn giọng: "Ừm, thăm dò trước, sau đó cắn trọn miếng môi, ngậm vào móc câu rồi thì sẽ không trốn thoát được nữa”
Đế Anh Thy nghe, sao lại cảm thấy rất giống
Thành phố Tân. Khu nhà cao cấp của Cố Mạnh. Trong nhà ăn.
Cố Mạnh ngôi ở ghế chính ăn sáng một cách chậm rãi.
Trên mặt đất bày một cái chậu, Đào Sơ Tâm đang quỳ rạp người trên mặt đất, vùi mặt vào cái chậu, ăn như một con chó. Mỗi bữa ăn đều như Vậy.
Không có tôn nghiêm, bị ngược đãi hết mức, nhưng vậy thì đã sao? Ít nhất vẫn cho cô ta ăn, vẫn để cô ta sống!
Cố Mạnh cũng không có ép cô ta, nếu không ăn thì chỉ có đợi chết đói thôi!
Toàn thân mặc toàn đồ hiệu, đeo trang sức quý giá, nhưng tư thế ăn lại như một con chó, đối xử chênh lệch như vậy đã phân biệt được địa vị cao thấp của Cố Mạnh, người ngồi ở ghế chính ăn sáng như một quý ông lịch lãm.
"Đã bao lâu rôi em chưa đến thủ đô? Tôi nhớ chắc cũng ba năm rồi nhỉ?" Cố Mạnh dừng ăn và suy nghĩ.
Đào Sơ Tâm cũng dừng lại: "Thành phố Tân mới là nhà của em.."
"Căn biệt thự lúc trước nhà họ Đào ở vẫn còn, lúc nào đó em có thể tự đi xem! Xem xem trong biệt thự đó có thử gì em muốn lấy không" Cố Mạnh nói.
Đào Sơ Tâm không biết anh ấy vì sao lại có suy nghĩ như vậy, nhưng quả thật cô thực sự muốn đi một mình, ít nhất không phải ngày nào cũng phải sống cuộc sống của tầng lớp thấp hèn
này, không có một chút tự do nào.
"Sao thế, đột nhiên tôi phát hiện ra, em không cảm kích sao?" Cố Mạnh nhấc chân lên, đi dép lê da màu đen. Dẫm đạp lên đầu Đào Sơ Tâm, úp mặt cô ta vào trong chậu.
"A! Em... Em không có... Lúc nào đi?"
"Mấy ngày này cũng không có hoạt động gì cần cô phải xuất hiện, vậy ngày mai đi đi!"
Trên du thuyền, Đế Anh Thy đang được Tư Hải Minh ôm, tay nắm tay dạy câu cá, mây đứa trẻ vây xung quanh.
Bảo Nam và Bảo Long đang tròn mắt nhìn mặt nước, Bảo Vỹ và Bảo Hân, một đứa bám vào mẹ, một đứa bám vào ba, Bảo My và Bảo An thì ngồi ở một bên nhìn cá bơi qua bơi lại trong xô.
Tên vệ sĩ đứng trên thang cuốn trong boong tàu đang cầm điện thoại chụp ảnh, đây là việc
được ngài Minh giao cho, chụp thật nhiều ảnh, quay thật nhiều video. Một điện thoại không đủ thì đổi điện thoại khác.
"A, động đậy rôi!" Đế Anh Thy kích động thu dây câu.
"Chờ một chút."
"Anh nhìn đi, động rôi mài"
"Con cá đang thăm dò”"
"Nó cũng biết thăm dò á?" Để Anh Thy ngạc nhiên.
Đôi mắt đen láy của Tư Hải Minh hơi nheo lại, nhìn bộ dạng đáng yêu của Để Anh Thy trong tay mình, khàn giọng: "Ừm, thăm dò trước, sau đó cắn trọn miếng môi, ngậm vào móc câu rồi thì sẽ không trốn thoát được nữa”
Đế Anh Thy nghe, sao lại cảm thấy rất giống
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1152 lượt.