Naruto giữa đời thực Tokyo

Chương 125: Meo meo

Translator: Waveliterature Vietnam

Đứng trước chỗ uống nước, Thủy Dã Không dùng rất nhiều sức lực để ép được khẩu súng về trạng thái ban đầu.

Hai thế giới này thật sự là hai thế giới khác biệt, trước mặt hắn vẫn là một nữ sinh trung học cơ sở, nét mặt già nua của hắn nhìn rất là gượng gạo.

Từ từ rót nước vào cốc, Thủy Dã Không quay lại sau một hồi cảm thấy xấu hổ, cố gắng phản ứng giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

"Đến đây."

Thủy Dã Không dùng một chiếc cốc nhựa đựng hai ly nước trên bàn.

Trên chiếc bàn nhỏ chỉ có sách giáo khoa là của Tả Điền Thực Y, còn lại giấy bút cùng với đống sách giáo khoa cấp ba đều là của Thủy Dã Không.

Nếu chỉ thi đậu giáo dục công cộng trong một trường công, không cần học cũng có thể thi đậu, với lại học tư thục thì tiền học phí sẽ rất là cao, các trường tư thục sẽ chắt lọc thật kỹ càng trong các kỳ thi tuyển sinh, sau đó sàng lọc ở phần trên của kim tự tháp chọn ra chỉ lấy một phần của ngọn tháp, đó là những học sinh có học lực tốt.

Do đó vì phân chia cấp độ, bằng cấp, cho nên một số kỳ thi tuyển sinh của các trường tư thục cũng sẽ có liên quan đến các kiến thức trung học phổ thông, và cũng có đề cập đến các kiến thức cũ đã học ở chương trình trung học cơ sở.

Sau khi học tập chăm chỉ với Ca Nguyên Mỹ Tịch, các môn học ở trường trung học cơ sở của Tả Điền Thực Y đã có chút tiến bộ,những ngày này, cô đã cùng với Thủy Dã Không chuẩn bị bài vở miệt mài thật tốt cho kỳ thi.

Năng lực học tập của Tả Điền Thực Y đã làm cho Thủy Dã Không ngạc nhiên, mấy ngày qua những kiến thức mà Thủy Dã Không dạy cho cô dường như cô đã cho hết vào đầu.

Nheo hết cả lông mày lại, Thủy Dã Không nhiều lắm cũng chỉ có thể giảng được một phần kiến thức, nhiều khi kiến thức của lớp 11 hắn còn không hiểu.

"Ở chỗ này nên dùng công thức bình phương thiếu, ngươi có thể xây dựng công thức không?"

"Chà, ừm." Tả Điền Thực Y gật đầu bấm đốt ngón tay, tay trái cầm bút không ngừng vẽ lên không trung.

Các quốc gia trong khu vực Đông Á, ở các môn khoa học tự nhiên của các trường đại học trước đây tuy rằng bó hẹp không tiếp cận với bên ngoài, nhưng bất luận như thế nào nó vẫn đứng vững hơn trên thế giới.

Thủy Dã Không không chỉ kèm cặp cho Tả Điền Thực Y, mà còn giúp cho bản thân hắn ôn tập lại kiến thức toán trung học.

Vô hình chung, trong khi tiến hành những vấn đề cần giải đáp, thì khoảng cách giữa hai người họ ngày càng gần hơn, Tả Điền Thực Y thấy rằng Đại Yêu quái luôn im lặng trong lúc học tập sau khi đã giải thích, liếc mắt vài cái, Tả Điền Thực Y tiếp tục vùi đầu làm bài..

"Đây là một bài toán phải biến đổi công thức...."

"Chỗ này.... Ta có chỗ này không hiểu...."

"Ở đâu?"

Tả Điền Thực Y đột nhiên ngẩng đầu lên quay sang phía Thủy Dã Không, cũng vừa đúng lúc Thủy Dã Không ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của cả hai người lập tức lọt vào nhau.

Lẫn trong ánh mắt có thể thấy được hình bóng của mình trong đó.

Mới lúc nãy đã như thế rồi Thủy Dã có tật giật mình luống cuống, đưa tay lật trang sách, miệng nói ầm ầm để không còn xấu hổ.

"Câu hỏi này, bước nào không hiểu được?"

"Vâng, đúng, có một chút bí ở đây." Tả Điền Thực Y cũng là một người có tâm lý rất khéo léo tuyệt vời, làm bộ như không có chuyện gì, tiếp tục đặt câu hỏi.

Lão yêu quái có phải rung động rồi hay không?

Tại sao hắn lại phản ứng thái quá lên như vậy nhỉ, vừa rồi mình có làm gì hơi quá đà sao.... vừa rồi đầu óc thế nào mà lại chểnh mảng vậy chứ.

Hai người có tật giật mình này dường như đã trở thành một giáo viên và một học sinh, giáo viên dạy nghiêm túc, học sinh chăm chỉ học.

Bầu không khí gò ép khô khan này cũng khiến Tiểu Q cảm thấy khó chịu.

Liếc nhìn hai người chủ nhân, Tiểu Q quay người lại rồi ngoắc mông mở cửa và đi ra ngoài, cái đuôi nhỏ đung đưa vung vẩy sau mông, nó nhảy xuống cầu thang chỉ trong hai đến ba bước.

Bốn chân được sử dụng để leo lên cầu thang, không có dấu hiệu mất thăng bằng.

Về sự nhanh nhẹn cùng sự cân bằng này, mèo mà thấy được chắc cũng sẽ hoài nghi về năng lực của con chó Tiểu Q.

Hai người chủ đang làm điều gì đó mà con chó không biết, Tiểu Q cũng quyết định không cạn kiệt năng lượng để suy ngẫm về mối quan hệ phức tạp giữa con người, nó cũng có cuộc sống đầy màu sắc của riêng mình.

Bây giờ, ngoài việc xem TV, nó đã tìm thấy một cách giải trí mới.

Sau một vài bước nhảy, Tiểu Q lẻn vào ngôi nhà trọ cũ của một bà lão ở trên đường.

Nó lấy hơi cất lên vài tiếng sủa, chẳng mấy chốc âm thanh bên kia vang lên như tiếng trả lời rồi ầm ĩ vang vọng ở góc đường.

Một, hai, ba, một con mèo và một con chó có màu lông khác nhau chui ra, chúng đi phía sau bám vào cái bóng của Tiểu Q như những người bạn chiến hữu, gia nhập nhóm này không phải hết thảy tất cả những con chó và con mèo, nhưng thật sự trông nó rất có khí chất.

Một thanh âm vang lên cao vút, Tiểu Q vuốt cằm gật đầu hỏi thăm nhóm chó mèo của mình.

Mặc dù chỉ là một con chó nhỏ chính xác là chó con, nhưng nhờ sức mạnh mà nam chủ nhân cấp cho lên cơ thể, đừng nói đến đám chó lớn, Tiểu Q cảm thấy rằng ngay cả con hổ sư tử trên TV nó cũng có thể đánh bại được.

Dựa vào sức mạnh phi thường này của mình, dù có ở xung quanh đường phố nào, cho dù đó là chó hoang lưu lạc hay chó nhà, mèo hoang hay là những con chó to cỡ bự hung dữ, tất cả đều bị Tiểu Q dễ dàng bắt nạt.

Tuy rằng chỉ số IQ của chúng so với đồng loại là rất thấp, ngay cả những người có trí tuệ chậm phát triển cũng không tốt bằng, nhưng không sao Tiểu Q cảm thấy rằng chúng rất sợ hãi Tiểu Q, mặt khác chậm phát triển trí tuệ với khôn ngoan không liên quan gì, giống như không liên quan gì đến ngoại hình vậy!

Ngay cả khi bộ phận sinh dục trên phương diện vẫn chưa được phát triển được hoàn toàn, Tiểu Q vẫn tìm thấy đối tượng ** tương lai cho chính mình.

Cho dù đó là một con chó hay một con mèo, miễn là được Tiểu Q thích, thì nó sẽ không bao giờ buông tay!

Bước chân của nó dừng lại trước một nhóm mèo cái miêu mễ màu trắng tinh khiết, gần đây nó bị mê hoặc bởi "lụa trắng".

"Meo."

Một vài con mèo cái màu trắng đang kêu lên, những con khác không biết cách làm vui lòng miêu mễ đều bị Tiểu Q đuổi phũ phàng.

Nó ngửi vào mông của một vài con mèo cái, rồi lại tiếp tục âu yếm Miêu mễ của nó, những con mèo cái khác thất vọng, nhưng chúng vẫn lè lưỡi và liếm liếm vào con mèo của tiểu Q.

Khái niệm tình yêu của Tiểu Q rất đơn giản, miễn là các pheromone do mông phát ra là tín hiệu, thì đó chính là đối tượng định mệnh của Tiểu Q nhỏ bé, giống như những cặp đôi trên truyền hình yêu nhau đến sống đi chết lại vậy.

Sau khi ôm ấp Mẫu Miêu tình cảm, tâm sinh lý của Tiểu Q lại quay trở về trạng thái bình thường.

Không vội vàng, không vội vàng, dù sao cũng sẽ chỉ một năm thôi.

Con chó xoay cái chân của mình rồi lại tách bầy rời đi, tinh thần Tiểu Q uể oải, uy phong trước một đám chậm phát triển trí tuệ này, chính là nguyên nhân làm cho con chó cảm thấy đau đầu.

Nó bực bội đi xuyên qua tòa nhà, đi qua quận Adachi và đến một tòa nhà chung cư bỏ hoang ở thành phố Cao Gia bên cạnh.

Ngọn lửa, bóng nước....

Tiểu Q chỉ có một kỹ năng sử dụng thuần thục nhẫn thuật, về trình độ thành thạo này con gà Thủ Võ Hùng cũng không thể so sánh với Tiểu Q.

"Chuyển đổi thông linh thuật đảo ngược, cái đó quá khó khăn, nó thực sự khó khăn với một chú chó như nó." Tiểu Q phun ra những từ ngữ phàn nàn, mỗi lần thi triển thông linh thuật đảo ngược, nó đều bị mắc kẹt ở giữa, hơn nữa còn chậm chạp không thể giải phòng hết toàn bộ nhẫn thuật.

Nhưng nam chủ nhân thật ghê gớm không chỉ đe dọa đến sở thích của nó, mà còn thỉnh thoảng nhân lúc nữ chủ nhân không chú ý,lại tỏ vẻ dữ tợn, dữ tới mức mà mỗi lần như vậy nó đều sợ cụp đuôi lại.

Luyện tập nhẫn thuật một lúc, Tiểu Q nhìn y chang như một con chó sắp chết, chuẩn bị về nhà.

Có quá nhiều người mặc đồng phục cảnh sát ở Adachi, cho nên Tiểu Q không dám luyện tập ở

Adachi, nó phải đến thành phố Cao Gia bên cạnh theo như bản đồ mà nó nhìn thấy trên TV, cũng phải rất công phu chạy qua rất nhiều tòa nhà cao ốc, đi tới đi lui cũng đã hơn mười lần, nhưng Tiểu Q vẫn cảm thấy rất rắc rối.

"Này, tại sao con chó này sao lại mệt mỏi vậy nhỉ?"

Tiểu Q lắc đầu và đi qua khu dân cư của thành phố Cao Gia.

Ngay khi Tiểu Q sẵn sàng phóng chân chạy như điên, thì đột nhiên có tiếng của một con mèo thu hút sự chú ý của nó.

"."

Một tiếng mèo kêu lọt vào tai, làm cho tinh thần của Tiểu Q chấn động.

"Nhiều.... Thật là sắc sảo và đẹp đẽ, kêu thôi cũng thật uyển chuyển duyên dáng." Tiểu Q dựng đôi tai của mình lên, không thể không nói những lời khen ngợi.

Nó lóng ngóng, quay về hướng phát ra âm thanh, rồi con chó mở miệng la lớn: "Gâu gâu ~ ~"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status