Ngạo thế cửu trọng thiên

Chương 2180: Nữ nhân

Bên kia, Sở Dương mỗ Diêm vương lúc này đang bận rộn chiêu binh mãi mã, không ngừng làm lớn mạnh thế lực của mình.

Hắn căn bản không biết, đã có một lớp siêu cấp cường giả tính toán tới tìm phiền toái cho mình và cũng rất cơ duyên xảo hợp bị một đám cường giả khác ngăn cản, hai bên đang triển khai quyết chiến không chết không thôi.

Ngược lại, hắn đối với trận quyết chiến không giải thích được này tràn ngập tò mò cùng hứng thú.

"Không biết rốt cuộc là vì sao mà mấy vị cường giả đánh nhau, thanh thế cũng không nhỏ a." Sở Dương sờ cằm nói.

Cường giả quyết chiến, động tĩnh không nhỏ nhưng cũng tuyệt không đến mức cả Cửu Trọng Thiên Khuyết đều biết; Đám Sở Dương cùng Tử Tà Tình bất quá là bàng vào quyền năng của Thánh Nhân cấp cường giả là thiên linh cảm nên mới cảm giác được trận đại chiến này.

"cường giả trình độ bực này đối chiến, chỉ cần là dư ba thì chúng ta cũng đã không thể tiếp xúc được rồi, chân chính động vào là chết đó, ngươi muốn vội vàng đi chết thỉ cứ đi xem đi." Tử Tà Tình một châm thấy máu chỉ ra dụng tâm của Sở Dương và ngay sau đó lại đem hy vọng của Sở Dương hoàn toàn đánh vỡ.

"Ta không có muốn đi, thật sự không có muốn đi..." Sở Dương gượng cười, có chút tâm sự bị khám phá ngượng ngùng nói.

"Ta còn không biết tính tình ngươi chỉ e sợ thiên hạ bất loạn sao? Ta đà nói với ngươi rồi, tiếp xúc coi như ngươi có Cửu Kiếp Không Gian cũng vân không nên sinh ra ý nghĩ xàng bậy đó. Cao thủ trình độ này đại chiến, động cái là không gian bị nghiền nát, Cửu Kiếp Không Gian ngay cả thần dị nhưng cũng chưa chắc nhất định đã có thể chịu đựng được, không nên mạo hiểm!"

Tử Tà Tình bỉ di muôn dạng nhìn hắn một cái nói: "Đi đi, đi ra ngoài luyện công với ta. cố đem thực lực tăng lên, có lẽ lần sau có tư cách đi quan chiến."

"Không đi, ta không đi.?!" Sở Dương gương mặt biến thành khổ qua nói.

Tu vi của mình hiện tại vượt qua Tử Tà Tỉnh, đây là điều khẳng định, sớm đã là nhận thức chung của 2 người nhưng Tử Tà Tình mỗi lần chiến đấu bàng vào trăm thứ thủ đoạn khó chịu "Cao cấp", quả nhiên là không làm mà lợi, đối với cái này Sở Dương đã sớm khổ không thể tả rồi.

Giờ phút này thấy nàng lại tới khiêu khích, còn có lý do như vậy thỉ Sở Dương vội vàng treo cao miễn chiến bài.

"Hừ, nhìn ngươi điểm tiền đồ này thật không xứng là một nam nhân!" Tử Tà Tình khích tướng nói.

"Ta có phải nam nhân hay không... Ngươi cứ động vào là có thể biết? Tối hôm nay ta sẽ làm cho ngươi biết được ta có phải nam nhân hay không?" Sở Dương tà ác cười nói.

"Đồ hỗn trướng, dám đùa giỡn lão nương!"

"A... Dừng tay... Lỗ tai muốn đứt rồi, buông tay ra..." Sở Ngự Tọa bị một tay níu lấy lỗ tai thì luôn miệng kêu thảm thiết không dứt.

"Tỷ tỷ... Cái này... Cái kia... Ngài vẫn còn không thả ra sao." Ô Thiến Thiến có chút không đành lòng và có chút ghen tuông nên vội vàng đi lên khuyên giải nói.

Nói thật, nàng thật lòng đối với Tử Tà Tình có chút ý kiến: ngươi đó, ăn cũng không cho hắn ăn, còn không mau đi xa đi, hết lần này tới lần khác mỗi ngày trang điểm xinh đẹp ở chỗ này trêu chọc hắn, rốt cuộc là muốn làm cái gì đây...

Ngươi nào biết ngươi mỗi ngày đùa xong, ngươi vô sự vỗ vỗ cái mông đi ngủ nhưng lại khiến hắn một bụng dục hỏa không chỗ phát tiết, buổi tối tới hành hạ chúng ta...

Trong vòng vài ngày nạy chuyên mới vừa nhàn hạ được một chút thì lúc trời tối lại bị hành hạ đến rạng sáng?

Giờ phút này thấy Tử Tà Tình lại khởi xướng trêu chọc, Ô Thiển Thiến vội bước lên phía trước cầu tình. Đại để coi như là cầu cho mình đi.

Nhớ tới Sở Dương giống như mãnh thú vồ vập, Ô Thiến Thiển đã cảm thấy cả người như nhũn ra, cảm giác đi không nổi, cảm giác kia thật sự là quá sợ hãi, nhất định phải tìm một người liên thủ...

Mình và Thiết Bổ Thiên hai người hiện tại mỗi lần cũng là dắt tay nhau xuất chiến, toàn lực chống đỡ, nhưng mỗi lần cũng là đại bại, thất bại thảm hại...

"Được rồi, lần này là do Thiển Thiển muội muội cầu tình, ta làm sao đều phải cho nàng mặt mũi, ta liền tha cho ngươi một lần này." Cho dù bất luận kẻ nào cũng không nể tình, nhưng Ô Thiển Thiển cùng Thiết Bổ Thiên thì Tử Tà Tình nhất định phải cho.

Dù sao này hai nữ tử có thể quan hệ với mình cả đời... Khụ khụ.

"Tiểu tử ngươi cút nhanh lên, tỷ muội chúng ta muốn nói chuyện riêng, đúng rồi, Tử tỷ tỷ nói rất đúng, không cho đi quan chiến." Ô Thiến Thiến ánh mắt liếc ý bảo mỗ Diêm vương chạy đi.

Sở Dương xám xịt đi ra ngoài, quả nhiên không có tâm tư đi xem nữa mà đi đến thao trường quan sát Mộng Vô Nhai luyện binh.

Mộng Vô Nhai kể từ khi lên cấp rồi thì luyện binh nhiệt tình chưa từng có, trong mấy ngày này đã đem thủ hạ mình tò từ phát triển đến trình độ tám ngàn người kia chết đi sống lại.

Sở Dương cũng muốn kể hoạch phải được mở rộng nhanh một chút... nên nhanh như chớp lao đi.

Trong thư phòng. "Tử tỷ tỷ, ngươi ngày ngày làm như vậy không phải là có chuyên sao..." Ô Thiến Thiến cân nhắc một chút rồi đỏ mặt nói với Tử Tà Tình.

Tử Tà Tình nghe vậy thỉ hơi sửng sốt và ngay sau đó mặt đỏ lên.

Lúc này, Thiết Bổ Thiên may mắn thế nào cũng tò bên trong đi ra ngoài, nhìn thấy hai người đang nói chuyên thì lập tức gia nhập vào trong đó. Đối với Tử Tà Tình muốn khuyên phải lấy tình mà động, nếu như không phải là biết sử dụng võ lực không được thì đã dùng võ để hiếp...

Nói đến nói đi, hai nàng giấu đầu lòi đuôi rồi.

"Tử tỷ tỷ, dù sao ngươi hiện tại đà không phải là đối thủ của hắn... Chẳng liền đồng ý đi..." Những lời này, đổi lại trước kia Thiết Bổ Thiên vô luận như thể nào cũng không nói ra được.

Nam nhân của mình là nam nhân của mình, ngươi là người của nam nhân khác, nam nhân khác có ưu tú hơn nữa ta cũng không đi đoạt; nhưng nam nhân của mình thì chỉ thuộc về chính mình. Ỏ Thiến Thiến cùng Mạc Khinh Vũ thì mình không có biện pháp nhưng Tử Tà Tình

thì..

Thiết Bổ Thiên vốn có một chút suy nghĩ nhưng ở trong khoảng thời gian này nàng đã bị Sở Dương tàn phá đến trình độ cái gì cũng không cố kỵ nữa mà vội vàng đi tìm trợ thủ.

Nếu không vội vàng lôi kéo thêm một đồng minh, mấy ngày này mình ngày ngày cũng không cần làm gì, cũng chỉ có buổi tối là bị mãnh thú kia hành hạ suốt cả đêm, sau đó ban ngày còn chưa nghỉ ngơi xong thì đã đến tối rồi...

Hiện tại Thiết Bổ Thiên đã có một loại cảm giác không chịu nổi rồi mà tiến tới nảy sinh một loại suy nghĩ: 'Dù sao ta cũng ứng phó không được, nhưng lại không thể để các ngươi chế giễu, tự mình vui vẻ không bằng chúng ta cùng vui. Mọi người cùng nhau tới thừa nhận chia sẻ một chút áp lực, lấy hai địch 1 không được vậy thì thử lấy ba địch một đi, dù sao so sánh với tình huống bây giờ cũng tốt hơn...1

"cái này?..." Tử Tà Tình mặt phấn đỏ bừng, có chút nghiến răng nghiến lợi nói: "Mơ tưởng!"

Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiến Thiến nóng nảy nói: "Vậy ngươi ngày ngày trêu chọc hắn làm cái gì. Một mình ngươi trêu chọc rồi lại không chịu trách nhiệm, chỉ khổ 2 chúng ta mà thôi..."

Tử Tà Tình đỏ mặt, hung hăng nói: "Khổ cái mà gì khổ! Hai người các ngươi làm sao lại còn không biết cảm ơn ta đây, ta là vì hai người các ngươi mà tạo phúc lợi đây, lúc trời tối cũng nghe thấy các ngươi kêu rất lớn tiếng, dường như rất vui vẻ rất hạnh phúc mà..."

Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiển Thiển nghe vậy thì nhất thời không đất dung thân.

Thì ra Tử Tà Tỉnh cái gì cũng nghe được?

Thật ra thì đây chính là suy nghĩ tự lừa mình mà thôi. Tử Tà Tỉnh là Thánh Nhân cường giả, cái gì mà không biết được!

Thiết Bổ Thiên đỏ mặt phản kích nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra. Đây còn không phải là do ngươi gây ra sao, mọi người dù sao là tỷ muội cùng nhà, nào có như ngươi vậy, đốt lửa mà không cứu hoả?"

Tử Tà Tình trăm triệu lần không nghĩ tới, hai người này hôm nay giữ mình lại và dứt khoát không chút che dấu thảo luận loại vấn đề này, trong lúc nhất thời chật vật không chịu nổi, cũng không biết nên đáp lời như thể nào.

Tuổi của nàng cố nhiên so với Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiển Thiển thì lớn hơn rất nhiều nhưng ở phương diện này thì nửa điểm ưu thế cũng không có.

Ngược lại dường như tụt hậu ở phía sau tương đối xa.

Đối phương hôm nay là phụ nhân, cộng thêm còn không có người ngoài nên nói chuyên rất tự nhiên. Cái gì có thể nói đều thể nói, dễ dàng nói ra. Tất cả đều nói, hơn nữa lại là hai người liên thủ, tiền hậu giáp kích; mà Tử Tà Tỉnh lại vẫn là 1 đại cô nương băng thanh Ngọc Khiết.

Nơi nào có thể là đổi thủ của hai người các nàng? Bất quá mấy câu đã tới chống đỡ không được mà bại trận.

Nhất là Ô Thiển Thiển chua ngoa nói: "Ngươi nếu cứ như vậy, đến ngày đó, một ngày nào đó chúng ta cũng có thể nghe được kêu như thế nào; ngươi lúc này chê cười chúng ta, chúng ta lúc đó cũng sẽ chê cười ngươi, không phải là không quả báo đâu nhá..."

Tử Tà Tình nghe vậy thì hoàn toàn bại lui, chạy ra xa ngàn dặm. Không đất dung thân xông ra ngoài.

Phía sau hai nữ nhân thắng lợi cười vang.

Thấy Tử Tà Tỉnh trốn đi, Ô Thiến Thiến cùng Thiết Bổ Thiên cười hồi lâu nhưng rồi lại u sầu.

Nhìn Tử Tà Tỉnh điệu bộ này, rõ ràng là ở trong khoảng thời gian ngắn vẫn còn cố chấp; nói cách khác, hai người mình trong đoạn thời gian này vẫn phải đối mặt với Sở Dương, tên cầm thú này, không, cầm thú cũng không bàng người...

Làm sao cho tốt đây. 2 người không khỏi đồng thời nhớ đến quân đồng minh Mạc Khinh Vũ.

"Ai, nếu là Khinh Vũ ở chỗ này, nói không chừng..." Thiết Bổ Thiên thở dài một tiếng nói.

"Đúng vậy a, cũng không biết nha đầu kia hiện tại đang làm cái gì vậy..." Ô Thiến Thiển u oán thở dài một tiếng nói: "Hai người chúng ta thật sự là khó có thể ứng phó được..."

Tự đáy lòng thở dài một trận rồi hai nàng bắt đầu thương nghị sự tình từ nay về sau, chuyên riêng xong rồi tự nhiên là muốn đem tinh lực dồn vào chánh sự.

2 người nhất trí quyết định, sau này sẽ làm thêm giờ nhiều hơn, không có chuyên gì dứt khoát không trở về, chỉ cần không gặp phải hắn thỉ tốt?

Bất quá, lấy cớ này nhất định phải tinh vi một chút, không thể bị người khác nhìn ra sơ hở, tên kia rất khôn khéo đó...

Thương nghị xong, hai người cũng vì quyết định chủ ý mà tinh thần không khỏi rung lên.

"Ngươi nói, sau này... Nếu là..." Ô Thiến Thiến đỏ mặt nói: "Nếu tất cả mọi người ở chung một chỗ, như vậy... Ai lớn ai nhỏ, vấn đề này..."

Thiết Bổ Thiên mỉm cười nói: "Bản thân ta không sao cả, dù sao ta cũng không phải là lớn nhất, bất quá khẳng định cũng không phải là nhỏ nhất... Nói thật, cái địa vị lớn nhất kia ta thật lòng không có nghĩ đến."

"Ta cũng vậy không có ý nghĩ..." Ô Thiến Thiến thở dài thở ngắn nói: "Chỉ bất quá, đường đường một vị nữ hoàng đế, cuối cùng lại luân lạc tới trình độ làm tiểu thiếp của người ta... cái này cũng có chút thổn thức..."

" có cái gì phải thổn thức. Ngươi danh chính ngôn thuận vẫn còn là hoàng hậu, còn không phải là như thế sao..." Thiết Bổ Thiên không thèm để ý chút nào, nói: "dĩ vãng ngay cả quyền đi theo bên người mình yêu cũng không có, bây giờ có thể đến trình độ này đã là Thương Thiên rủ lòng thương rồi... Hơn nữa, ta còn có Thiết Dương, trên căn bản, trừ đi theo Sở Dương ra, cả cuộc đời này ta cũng vô dục vô cầu rồi, thỏa mân với niềm vui của thường nhân, ta hiện tại không phải là thường vui mừng sao, có phải hay không, quả nhân Tử Đồng..."

Ô Thiển Thiển vốn còn muốn đùa giỡn Thiết Bổ Thiên nhưng bất thần bị phản kích, trong lúc nhất thời có chút ít chật vật, một hồi lâu sau không biết nên như thể nào.

Ai, ngươi có Thiết Dương, ngươi có thể biết đủ... Nhưng bụng của ta thẳng đến hiện tại vẫn không có nửa điểm động tĩnh nào đây, nơi nào có thể mừng đây...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.6 /10 từ 22 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status