Ngạo thị thiên địa

Chương 315: Thiên tài Kỷ Thanh Thanh


Nhìn hai bóng người xinh đẹp trước mắt, trong mắt Hàn Phong cũng hiện lên một tia ngoài ý muốn.

- Hai người vì sao lại tới đây?

Hàn Phong nghi hoặc hỏi.

Hàn Phong vừa dứt lời, ngay sau đó một đạo thanh âm không giấu nổi vẻ mừng rỡ đột nhiên vang lên.

- Ca ca!

Ngay sau đó, một thân ảnh mảnh mai phi nhanh về hướng Hàn Phong.

Trong lòng Hàn Phong cả kinh, không kịp suy nghĩ, bước gấp về phía trước hai bước, đưa tay tiếp lấy thân ảnh nho nhỏ đang bay giữa không trung.

Ngay sau đó, Hàn Phong chỉ cảm thấy lòng bàn tay truyền đến một mảnh trơn nộn mềm mại, trong đó còn kèm theo một cỗ cảm giác man mát.

Nằm gọn trong lòng Hàn Phong chính là một nữ hài nhi nhìn qua ước chừng mười hai mười ba tuổi.

Nữ hài nhi mặc một thân váy áo màu lam nhạt, mái tóc dài tú lệ không ngừng tung bay theo dáng người.

Lúc này, toàn bộ đầu nữ hài nhi đã vùi sâu trong lòng Hàn Phong, cất giọng nói:

- Ca ca! Ta rất nhớ ca ca!

- Tiểu Thanh nhi, hơn hai năm không gặp đã cao đến vậy rồi!

Hàn Phong đưa một tay đỡ, một tay vỗ nhẹ lên đầu nàng, khẽ mỉm cười nói.

Lập tức, Hàn Phong cũng ngẩng đầu nhìn về nữ tử còn lại, trên mặt cũng lộ ra một vẻ cười khẽ, cất giọng:

- Vũ Nhu cô nương, đã lâu không gặp!

Khách nhân đột nhiên đến thăm Huyền Thiên Tông chính là Đường Vũ Nhu đến từ Băng Tuyết Các, đi cùng nàng tự nhiên là Kỷ Thanh Thanh, người mà ba năm trước Hàn Phong tự mình đưa tới Băng Tuyết Các.

Gần ba năm không gặp, hình dáng Đường Vũ Nhu tựa hồ cũng không quá nhiều biến hóa, ngược lại từ lãnh ý phát ra trên người nàng có thể thấy được, thời gian ba năm qua đấu khí của Đường Vũ Nhu đã có bước tăng trưởng nhảy vọt.

Mà người vừa lao vào trong lòng hắn, đối với hắn mười phần không muốn xa rời là Kỷ Thanh Thanh, biến hóa trong ba năm qua xem như đủ cho Hàn Phong được mở rộng tầm mắt.

Tính ra, tuổi đời hiện tại của Kỷ Thanh Thanh cũng chỉ có mười ba.

Thế nhưng nữ hài nhi trong lòng Hàn Phong, nhìn qua càng có dáng dấp một thiếu nữ mười bốn mười năm tuổi rồi.

Mới đầu nhìn thấy, Hàn Phong còn chưa phát giác được, nhưng qua tiếp xúc thân thể gần gũi như vậy, Hàn Phong thậm chí có thể cảm thụ được ẩn ẩn phía sau lớp áo bào là một thân thể đang dần thành thục.

Nhất là hai khối ngọc phía trước ngực, so với Lâm Phỉ Vân tựa hồ không hề thua kém bao nhiêu.

Thấy Kỷ Thanh Thanh không hề do dự xà vào lòng mình, nếu như ba năm trước đây, Hàn Phong tự nhiên sẽ không cảm thấy xấu hổ.

Nhưng đối mặt hôm nay nàng đã là thiếu nữ đang dần trưởng thành, hắn tự nhiên biết được cứ ôm mãi như vậy thực không hay.

Bên kia, Đường Vũ Nhu thấy Hàn Phong xấu hổ cung mỉm cười lập tức mở miệng nói:

- Tiểu Thanh nhi, ngươi còn không xuống, còn có những người khác bên cạnh trông thấy đó.

Nghe vậy, Kỷ Thanh Thanh lúc này mới ngẩng đầu lên, hướng bốn phía nhìn qua, phát hiện Huyền Cơ Tử ngồi ở ghế thủ tọa, vẻ mặt như cười nhìn về bọn họ.

Lập tức, Kỷ Thanh Thanh cũng thoáng xấu hổ từ trong lòng Hàn Phong hạ xuống.

Bất quá, Kỷ Thanh Thanh tựa hồ cũng không cảm thấy cử động lúc trước của mình có điều gì không thích hợp, vẻ mặt lúc này vẫn vô cùng hài lòng ôm lấy cánh tay Hàn Phong, trên mặt lộ dáng tươi cười như hoa.

- Tiểu Thanh bây giờ đã giống với đại cô nương, về sau làm việc cũng không được lỗ mãng như vậy nữa, để người khác thấy được, đối với muội sẽ không hay.

Hàn Phong nhắc nhở nói.

Ai ngờ, Kỷ Thanh THanh nghe xong, không khỏi chu miệng, chẳng hề để ý nói:

- Điều này sao giống nhau, ngươi là ca ca của ta, ta làm như vậy đâu có gì lạ!

Thấy Kỷ Thanh Thanh như vậy, Hàn Phong cũng không tiếp tục giải thích, bằng không trái lại biến thành trong lòng hắn có quỷ rồi.

Hàn huyên đôi câu với Kỷ Thanh Thanh, Hàn Phong liền quay sang dò hỏi Huyền Cơ Tử vài câu.

- Hàn Phong, hai vị đây ngươi đều biết, ngươi liền hảo hảo chiêu đãi người ta, chyện kế tiếp lát nữa tới chỗ ta tìm sẽ báo lại cho ngươi.

Huyền Cơ Tử nói xong, cũng không chờ Hàn Phong đồng ý hoặc cự tuyệt, trực tiếp ly khai.

Thấy Huyền Cơ Tử nhanh chóng rời đi, Hàn Phong cũng chỉ cười khổ.

Hắn tự nhiên minh bạch dụng ý Huyền Cơ Tử, bởi vậy sau khi Huyền Cơ Tử rời khỏi liền quay đầu nhìn Đường Vũ Nhu cười giải thích:

- Xấu hổ, tông chủ lão nhân gia, ông ta trong khoảng thời gian này bị thụ thương, không thể quá mức lo lắng tới nhiều việc, bởi vậy sự tình Huyền Thiên Tông tạm thời do ta làm quản lý, không biết lần này Vũ Nhu cô nương tới Huyền Thiên Tông có chuyện gì không?

- Không có việc gì là không thể tới sao? Lẽ nào ngươi không nhớ Tiểu Thanh nhi?

Trên mặt Đường Vũ Nhu không nhìn ra biểu tình gì đặc biệt, lại nói:

- Mất công Tiểu Thanh nhi mỗi ngày đều ở trước mặt ta nhắc tới ngươi, mỗi ngày đều ngóng trông có thể tới tìm ngươi.

Nghe vậy, trong lòng Hàn Phong vô cùng kinh ngạc, hắn cũng không nghĩ tới hắn và Kỷ Thanh Thanh, cả hai chỉ ở chung thời gian trong một tháng nhưng nàng lại có tình cảm với mình sâu như vậy.

Hắn biết Đường Vũ Nhu cũng không phải loại người thích nói dối, nếu nàng nói như vậy thì chứng tỏ ba năm qua Kỷ Thanh Thanh mỗi thời khắc đều ngóng trông mình có thể đi tìm nàng, gặp nàng một lần.

Nghĩ vậy, Hàn Phong liền lập tức xoa đầu nhỏ của Kỷ Thanh Thanh, cười khổ nói:

- Nha đầu ngốc, mấy năm nay ca ca rất bận rộn tu luyện, ngược lại không chú ý được tới muội, về sau nếu muội thích tùy thời có thể đến tìm ca ca, ca ca cũng bớt thời giờ đi Băng Tuyết Các thăm muội.

- Thật vậy chăng?

Nghe được Hàn Phong nói vậy, nhãn thần Kỷ Thanh Thanh cũng hé ra một đạo quang mang vui sướng, vẻ mặt hài lòng nói.

Mà lúc này, Đường Vũ Nhu ở một bên lại tiếp tục mở miệng nói:

- Lần này nếu không phải đấu khí Tiểu Thanh nhi đột phá Nhân giai đạt tới cảnh giới Địa giai, hơn nữa nàng còn khổ sở cầu xin, bằng không sư phụ lão nhân gia dù nói thế nào cũng không đồng ý cho nàng rời Băng Tuyết Các.

- A? Địa giai sao?

Hàn Phong vừa rồi không chú ý, lúc này nghe được Đường Vũ Nhu nhắc nhở cũng kinh ngạc nhìn Kỷ Thanh Thanh.

Quả thật Hàn Phong nhịn không được có chút kinh ngạc rồi, khí tức phát ra trên người Kỷ Thanh Thanh đúng là khí tức Địa giai không thể giả được, hơn nữa ngoài năng lượng mười phần tinh thuần vẫn còn mang theo một tia cảm giác man mát.

Lập tức, Hàn Phong nhớ tới lúc trước Mộ Tuyết các chủ yêu cầu Kỷ Thanh Thanh tu luyện, từng nhắc tới chỉ có Linh ngọc băng thể mới có thể tu luyện Linh Ngọc Quyết.

Nghĩa là Linh Ngọc Quyết phải dựa vào điều kiện thân thể đắc biệt mới có thể tu luyện.

Bản thân Linh ngọc băng thể mang theo một tia hơi lạnh hàn khí, mà bản thân người có được Linh ngọc băng thể, bởi vì nguyên do không chống đỡ được tia hàn khí kia tập kích mới phải chết đi.

Mà Linh Ngọc Quyết lấy cơ sở từ Linh ngọc băng thể sáng tạo thành, tự nhiên cũng là chuyên môn xử lý tình huống đặc thù của Linh ngọc băng thể.

Đối với hàn khí trí mạng này, Linh Ngọc Quyết thông qua con đường tu luyện dần dần bức cỗ hàn khí kia ra khỏi cơ thể.

Từ đó cũng giảm bớt sự ảnh hưởng tới bản thân người có được linh ngọc băng thể.

Về phần ngăn chặn hoàn toàn tính nguy hại của Linh ngọc băng thể thì chỉ có một cách là tu luyện Linh Ngọc Quyết tới đấu khí Thiên giai, có như vậy mới triệt để hóa giải thương thế trên người.

Thấy ánh mắt Hàn Phong không ngừng loạn chuyển trên người mình, Kỷ Thanh Thanh cũng bị Hàn Phong làm cho cả người mất tự nhiên, không khỏi lui lại hai bước, đi tới bên người Đường Vũ Nhu, có chút xấu hổ nói:

- Ca ca nhìn người ta như vậy, rất xấu hổ nha!

Thế nhưng Hàn Phong lúc này như không phản ứng, có chút không thể tin tưởng nói:

- Linh ngọc băng thể quả thật thần kỳ, dĩ nhiên ngăn ngủi trong thời gian ba năm có thể khiến một tiểu cô nương chưa từng tiếp xúc với đấu khí trở thành người có đấu khí đạt tới cảnh giới Địa giai.

Tốc độ thăng cấp bực này có thể nói vượt quá xa dự liệu của Hàn Phong.

Nghe vậy Đường Vũ Nhu lại có chút buồn cười nói:

- Lời này nếu từ trong miệng người khác nói ra vẫn còn không sai biệt lắm, nhưng nếu là ngươi tựa hồ không có tư cách nói những lời này.

Kỷ Thanh Thanh ở một bên cũng nói tiếp:

- Đúng vậy! Ta đã nghe nói, Hàn Phong ca ca, ngươi hiện tại đã là cường giả Thiên giai rồi, Tiểu Thanh nhi thực vô dụng, vô luận nỗ lực thế nào mới chỉ đạt được thực lực Địa giai nhất phẩm.

Nói tới chỗ này, Kỷ Thanh Thanh còn làm mặt xấu hổ cúi đầu, phảm phất như phạm phải sai lầm lớn nào vậy.

May là tâm tính Đường Vũ Nhu vốn luôn lãnh đạm, bằng không cũng bị hai người này chọc cho dở khóc dở cười rồi.

Mà Hàn Phong nghe vậy cũng nhịn không được cười ra thành tiếng, không biết làm sao nói rằng:

- Tiểu Thanh Nhi không nên chán nản, ngươi cũng biết tốc độ tu luyện này của ngươi xa xa đã vượt qua đại bộ phận võ giả trên đại lục, ca ca tuy rằng đạt được cảnh giới Thiên giai, nhưng trong chuyện này cũng có rất nhiều nhân tố khó giải thích ảnh hưởng mới được kết quả như vậy.

Bất quá Hàn Phong cũng không nghĩ tới, sự tình bản thân trở thành cường giả Thiên giai đã rất nhanh truyền ra bên ngoài, ngay cả sự tình xảy ra tại Huyền Thiên Tông hơn một tháng trước cũng đã bị thế lực các phương nắm bắt.

Đương nhiên, những chuyện này đều nằm hoàn toàn trong dự liệu của Hàn Phong, bởi vậy cũng không lấy gì làm kinh ngạc.

Kỳ thực đó cũng là hiệu quả Hàn Phong muốn, dùng sức một mình Huyền Thiên Tông đánh chết bảy tên cường giả Thiên giai đã thành danh, đồng thời còn huyết tinh tàn sát mấy trăm tên đệ tử đến từ các tông môn.

Tin tưởng khi tin tức này được truyền ra, những thế lực khác trên đại lục hẳn sẽ càng hiểu rõ thêm thực lực Huyền Thiên Tông, đồng thời cũng giảm thiểu được một ít phiền toái không đáng có.

Hàn huyên thêm vài ba câu, lúc này Hàn Phong mới nói tiếp:

- Được rồi, các ngươi nói xem, mục đích các ngươi tới đây ta không tin chỉ đơn giản là đưa Tiểu Thanh nhi tới thăm ta.

Nghe vậy, sắc mặt Đường Vũ Nhu cũng lập tức nghiêm lại, ngữ khí có chút ngưng trọng nói:

- Kỳ thực lần này trở lại là do sư phụ phân phó ta vội tới báo cho ngươi hai tin tức.

- Hai tin tức?

Hàn Phong kinh nghi nhìn tới Đường Vũ Nhu, cũng không nói chen vào them mà lẳng lặng chờ Đường Vũ Nhu nói tiếp.

Dừng một chút, Đường Vũ Nhu lúc này mới nói:

- Tin tức thứ nhất chính là, đám người Võ Hoàng Điện tựa hồ lại bắt đầu rục rịch, từ ba năm trước vài tên Võ Hoàng Điện bị người Băng Tuyết Các tiêu diệt, Băng Tuyết Các từ đó tạm thời tránh thoát được nguy cơ, nhưng gần đây nhất Võ Hoàng Điện bất minh kia lại bắt đầu liên tiếp xuất hiện.

- Võ Hoàng Điện sao?

Hàn Phong nghe vậy, sắc mặt cũng lập tức trở lên ngưng trọng, Võ Hoàng Điện này quả nhiên không thể dễ dàng bỏ được.

Xem ra, chuyện xảy ra tại mấy trăm năm sau của kiếp trước phỏng chừng vì sự xuất hiện của mình mà có sự thay đổi lớn.

Lúc này, Đường Vũ Nhu lại nói tiếp:

- Sư phụ biết, trước đây đế đô tao ngộ Lâm gia phản loạn, phía sau là do Võ Hoàng Điện tham dự. Bởi vậy tin tức thứ hai chính là về Huyền Thiên Tông…



Nghe vậy, trong lòng Hàn Phong mơ hồ có chút dự cảm, mà lúc này Đường Vũ Nhu lại nói tiếp:

- Một tháng trước đây, Tinh Hải Các liên hợp vài tông môn bất ngờ khởi xướng đánh Huyền Thiên Tông, thực tế phía sau là do một tay Võ Hoàng Điện dựng lên.

- Quả nhiên!

Hàn Phong lẩm bẩm.

- Ngươi đã biết?

Đường Vũ Nhu có chút kinh ngạc nhìn Hàn Phong.

Tin tức này, Băng Tuyết Các cũng chỉ mới vừa tìm hiểu ra, thế nhưng không nghĩ tới Hàn Phong đã sớm biết được.

Sắc mặt Hàn Phong có chút nghiêm trọng gật đầu, nói:

- Chuyện này cũng không có gì lạ, tại Thiên Tinh đế quốc có thể khiến hoàng thất gặp phải phiền toái, ngoại trừ những tông môn nhất lưu đã biết cũng chỉ còn lại Võ Hoàng Điện thần bí khó lường mà thôi. Trước đây ta cũng nhiều lần phá hủy kế hoạch của Võ Hoàng Điện, thế nên bọn họ đối phó với Huyền Thiên Tông ta cũng không phải chuyện gì khó hiểu.

Đường Vũ Nhu nghe được Hàn Phong giải thích cũng thoải mái gật đầu, lập tức nói:

- Ba năm gần đây, Băng Tuyết Các chúng ta vẫn chưa buông bỏ giám thị Võ Hoàng Điện, mà khiến người ta kinh ngạc chính là, ngoại trừ Băng Tuyết Các, trong ba năm nay cả ba các còn lại cũng lần lượt lọt vào tình huống bị địch nhân tập kích bất ngờ nhưng không hề rõ nguyên nhân.

- Võ Hoàng Điện làm?

Hàn Phong hỏi.

- Không rõ ràng lắm, vẫn chưa nhận được những tin tức có liên quan từ ba các kia, nhưng sư phụ lão nhân gia cho rằng việc này có chín thành quan hệ tới Võ Hoàng Điện.

Đường Vũ Nhu lắc đầu nói.

Nghe xong Đường Vũ Nhu nói, Hàn Phong lập tức cũng lâm vào trầm tư, xem ra Võ Hoàng Điện mấy năm gần đây rất tích cực hoạt động, không biết rốt cuộc bọn họ có mục đích gì đây.

Đầu tiên là tập kích Băng Tuyết Các, tiếp theo là âm thầm giúp đỡ Lâm gia lật đổ hoàng thất, tiếp theo lại nhúng một tay bày ra chuyện tình Tinh Hải Các liên hợp các thế lực như Địa Minh Vực khởi xướng tiến công Huyền Thiên Tông.

Hiện tại lại nghe được bốn các trong những năm gần đây nhiều lần rời vào tập kích không rõ nguyên nhân của Võ Hoàng Điện.

Tập hợp lại toàn bộ những dấu hiệu cũng không thể nhìn ra Võ Hoàng Điện đến tột cùng có âm mưu gì.

Những cử động này của Võ Hoàng Điện khiến cho Hàn Phong cảm giác vô cùng rối loạn.

Trầm tư một lát, Hàn Phong lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đường Vũ Nhu, hỏi:

- Băng Tuyết Các vì sao phải đến báo cho Huyền Thiên Tông biết việc này?

Tuy rằng giao tình của Hàn Phong và Băng Tuyết Các không sai nhưng vẫn không đến mức khiến đối phương quan tân tới an nguy Huyền Thiên Tông như vậy, nghĩ đến Đường Vũ Nhu lần này đến đây ngoại trừ báo tin cho hắn biết tự nhiên vẫn còn những chuyện khác nữa.

Quả nhiên, Hàn Phong vừa nói xong, Đường Vũ Nhu cũng trả lời:

- Là như vậy, xét thấy tình huống Võ Hoàng Điện hiện tại, chúng ta không thể phủ nhận, vô luận là Băng Tuyết Các ta cũng như Huyền Thiên Tông ngươi, cùng với Liệt Diễm Các và hàng loạt tông môn nghiễm nhiên đều đang trở thành mục tiêu của Võ Hoàng Điện.

Dừng một chút, Đường Vũ Nhu nói tiếp:

- Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng thực lực Võ Hoàng Điện xác thực thâm sâu khó lường, nếu như đơn độc đối mặt mà nói Băng Tuyết Các ta tự nhận không thể hoàn toàn đối kháng được, nghĩ đến Huyền Thiên Tông ngươi cũng trong hoàn cảnh tương tự, bởi vậy làn này sư phụ cho ta tới đây hi vọng có thể kết minh với Huyền Thiên Tông, từ đó cộng đồng đối kháng Võ Hoàng Điện.

- Kết minh?

Hàn Phong nghe được Đường Vũ Nhu nói ra lời này, trong lòng cũng sửng sốt nhưng lập tức liền hiểu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status