Người cầm quyền

Chương 317: Chỉnh đốn


Mặt khác qua mấy lần tiếp xúc, Hàn Đông thấy tên Tào Vĩnh Ba này thật sự là một tên mạnh dạn đi đầu, hơn nữa có tác phong của một người quân nhân, làm việc rất nhanh gọn, cho nên Hàn Đông có vẻ tin tưởng y.


Tào Vĩnh Ba nói:

- Bí thư Hàn, Cục trưởng Mã Xuân Sơn người này có vấn đề, tôi cần điều hắn đi để Ủy ban kỷ luật kiểm tra hắn.

Hàn Đông cười nói:

- Vấn đề trong Cục công an anh có thể tùy ý giải quyết, nếu Bí thư Lý có hỏi, anh cứ nói đã báo với tôi rồi, tóm lại, anh phải biết đối với công tác ở Cục công an, huyện ủy sẽ toàn lực ủng hộ, tôi không hỏi quá trình nhưng tôi sẽ xem kết quả.

Tào Vĩnh Ba đứng lên, cung kính nói:

- Cảm ơn Bí thư Hàn, vậy tôi xin phép đi đây.

Hàn Đông nói:

- Ừh, đi đi.

Sau đó, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Ông Hồng Quân - Cục trưởng cục tài chính, giao việc ở Cục công an cho anh ta:

- Khoản tiền này, phải giải quyết nhanh chóng đẩy đi.

- Vâng thưa Bí thư Hàn.

Ông Hồng Quân gật đầu tỏ vẻ kiên quyết, sau đó nói:

- Bí thư Hàn, như vậy, dự toán ở Cục tài chính lại càng hổng to hơn.

Hàn Đông liền hỏi:

- Vậy anh là Cục trưởng cục tài chính, anh đã nghĩ cách giải quyết chưa?

Ông Hồng Quân rùng mình, liền nói:

- Bí thư Hàn, tôi cũng đã suy nghĩ, trước tiên là vấn đề tài nguyên than đá của huyện ta, các mỏ than lớn nhỏ ở huyện ta rất nhiều, nhưng tiền thuế lại không đủ nộp, rất nhiều mỏ than đều giấu đi, báo ít lượng than xuất đi, qua cách này để giảm thuế, nếu huyện ủy đồng thời chỉnh đốn lại việc sản xuất an toàn tại các mỏ than, thúc đẩy quy phạm quản lý mỏ than, có thể tăng không ít thuế thu nhập. Ngoài ra, tài nguyên của huyện ta khá phong phú, nhưng đi vào sử dụng lại ít, những xí nghiệp đầu tư vào cũng không nhiều, trong đó có rất nhiều nguyên nhân, nhưng hoàn cảnh đầu tư không phải là mặt quan trọng, nếu dụng công vào lĩnh vực này thì theo đó các xí nghiệp đầu tư vào sẽ không ngừng tăng nhanh, thu nhập tài chính của huyện ta cũng càng ngày càng tốt hơn, nhưng đây là biện pháp tương đối chậm.

Hàn Đông khen ngợi nói:

- Tốt, hai điểm anh đưa ra đều rất tốt. Điểm một, vấn đề thuế thu nhập than đá, chúng ta có thể báo ít đi như trước đây, tiến hành điều tra các xí nghiệp báo ít lượng than, ép họ nộp khoản thuế còn thiếu. Việc này có thể giải quyết vấn đề trước mắt, mà làm tốt việc đầu tư trong huyện ta, tăng cường thu hút đầu tư vào huyện, đối với thu nhập tài chính của huyện sẽ tốt hơn. Ừh, xem ra anh ngồi lên chiếc ghê Cục trưởng Cục tài chính cũng đáng.

Ông Hồng Quân Cục trưởng Cục tài chính là được Bí thư huyện ủy tiền nhiệm đã tiến cử với Hàn Đông, sau khi Hàn Đông từ Thục Đô quay về, Ông Hồng Quân liền tìm Hàn Đông để báo cáo công tác, theo hiện tại, tên Cục trưởng này khiến Hàn Đông rất hài lòng.

Nhận được sự tán dương của Hàn Đông, Ông Hồng Quân rất vui sướng, khiêm tốn nói:

- Bí thư Hàn quá khen rồi, đây đều là các phương pháp tôi không rõ cho lắm, vào thực tế nhất định phải nghiêm chỉnh bố trí mới được.

Sau khi Ông Hồng Quân ra về,Hàn Đông liền lấy bút ra viết suy nghĩ của mình vào một cuốn sổ.

Lời của Ông Hồng Quân đã nhắc nhở Hàn Đông, để công tác thu hút đầu tư của Hàn Đông ở xã Dung Quang có cách làm mới.

Cho dù Hàn Đông là Bí thư huyện ủy, không phải là Chủ tịch huyện, không cần phải tận lực đến công tác kinh tế, nhưng Hàn Đông lại phải chịu trách nhiệm với công tác của toàn huyện, mà với tình thế hiện nay, sự phát triển kinh tế là việc quan trọng nhất, vì vậy Hàn Đông tương đối quan tâm đến phương diện kinh tế.

Sau khi viết một đoạn ngắn, Hàn Đông đứng dậy tìm tờ báo Trung Quốc ngày mười bốn tháng hai, lật mấy tờ đầu, bên trên có một dòng tin nói đến Chính phủ viết “quyết định liên quan đến việc phát triển mạnh các quận huyện khu vực Tây Trung bộ”, yêu cầu các quận huyện khu vực Tây Trung bộ tăng nhanh phát triển kinh tế nắm các chiến lược trọng điểm, đồng thời chỉ ra quyết định này phù hợp với các khu vực phía Đông đang bị nợ.

Hàn Đông tổng kết lại, các mặt tốt về những xí nghiệp quận huyện phát triển thì rất nhiều, đầu tiên vào các quận huyện không lớn có thể đầu tư mở một xí nghiệp, mà xí nghiệp như vậy chỉ cần sử dụng nguồn tài nguyên của vùng đó để bắt đầu sản xuất, đồng thời có thể phát huy tác dụng phát triển kinh tế của các quận huyện, đặc biệt là nông lâm không dùng sức lao động có tác dụng rất lớn. Có thể sáng tạo ra không ít ngành nghề để nông dân nâng cao thu nhập.

Lợi dụng tài nguyên, tăng cường thu nhập, đây đúng là một công đôi việc.

Theo tình hình hiện nay của huyện Vinh Quang, cần phải lôi kéo các xí nghiệp có quy mô lớn vào đầu tư không phải là hiện thực, nhưng nền kinh tế ở các quận huyện với quy mô nhỏ quả thật là rất có triển vọng.

Hơn nữa kinh tế ở các quận huyện là một phương châm trong chính sách quan trọng của trung ương, trong đầu Hàn Đông đã loáng thoáng chính là từ đây.

Suy tư hồi lâu, Hàn Đông dặn dò Tả Nhất Sơn:

- Nhất Sơn, thông qua các lãnh đạo của Cục xúc tiến đầu tư và các Ban ngành liên quan, hai giờ ba mươi phút chiều tôi sẽ đi điều tra nghiên cứu, đồng thời thảo luận về “quyết định liên quan đến việc phát triển mạnh các quận huyện khu vực Tây Trung bộ” của chính phủ.

Các lãnh đạo quản lý của Cục xúc tiến đầu tư là Phó chủ tịch thường vụ huyện ủy Đăng Quyền,ngoài ra còn có Phó chủ tịch huyện Vinh Tâm Tiểu phụ trách khối kỹ thuật kinh tế tư nhân,vì vậy hai người bọn họ bắt buộc phải tham gia.

Nhận điện thoại của Tả Nhất Sơn, người ở Cục xúc tiến đầu tư càng bận rộn hơn, Hàn Đông là Bí thư huyện ủy, là nhân vật số một của huyện ủy, hắn đến Cục xúc tiến đầu tư để điều tra và nghiên cứu, tất nhiên mọi người sẽ chuẩn bị tốt hơn. Hơn nữa, Cục xúc tiến đầu tư không có thành tích gì nổi bật, vì vậy Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư có chút căng thẳng, không biết đến lúc đó Hàn Đông có xử lý y hay không.

Đúng hai giờ ba mươi phút, Hàn Đông cùng Tả Nhất Sơn đến Cục xúc tiến đầu tư, mà Thiết Đăng Quyền và Vinh Tiểu Dân đã đến trước rồi.

Hàn Đông ngời ở ghế chủ tọa, không chào đón gì nói thẳng vào vấn đề:

- Đầu tiên mời Cục xúc tiến thông báo tình hình công tác gần đây.

Chu Thành Phong hơi run, liếc mắt sang Thiết Đăng Quyền, sau đó cầm quyển sổ chuẩn bị bắt đầu báo cáo tình hình, hồi trưa, y vắt hết đầu óc xem tỉ mỉ tình hình công tác ở Cục xúc tiến đầu tư, còn tổng kết lại vài điều, chỉ có điều những thứ này rất trống rỗng, không có hiệu quả thực tế, vì thế trong lòng y không mấy vui.

Hàn Đông khẽ nhíu mày nói:

- Không cần máy móc, công việc anh phụ trách Cục xúc tiến đầu tư, bình thường làm gì, có hiệu quả gì, còn có vấn đề gì, đều phải nhớ kỹ mới đúng.

Điều này càng làm cho Chu Thành Phong căng thẳng hơn, xem ra Hàn Đông đến để tìm gốc rễ vấn đề.

Y gập quyển vở vào, nghĩ một lúc, liền lắp bắp thông báo lại mấy điều đã tổng kết lúc trưa, nói xong, mặt y đỏ ửng lên, trên trán lấm thấm mồ hôi.

Nhưng Hàn Đông không như y tưởng tượng, chỉ có điều từ chối đưa ra ý kiến nhìn anh ta, thản nhiên nói:

- Xem ra công tác của Cục xúc tiến đầu tư còn phải đợi tăng trưởng.

Thiết Đăng Quyền ngồi bên cạnh hơi rùng mình, lẽ nào Hàn Đông lại muốn xuống tay với Cục xúc tiến đầu tư, đây là địa bàn của y, không thể để Hàn Đông động vào.

Hàn Đông nói:

- Tốt lắm, quyết định của Chính phủ về các xí nghiệp ở quận huyện thế đi, đầu tiên mời Chủ tịch Thiết nói ra ý tưởng.

Sau khi Thiết Đăng Quyền nhận được thông báo từ Tả Nhất Sơn, đã chuẩn bị sẵn, nói thành từng phần một, từ quyết định để chính phủ tổ chức học hành thế nào đến tích cực tuyên truyền, an tâm bố trí, sau đó thực hiện toàn diện, nghe có vẻ rất hợp lý, có trình tự, nhưng lại thiếu một điều là thực hiện đến thực tế. Nói nửa ngày, đối với việc làm thế nào để thúc đẩy sự phát triển của các xí nghiệp quận huyện, lại không nói ra được, nghe xong Hàn Đông khẽ nhíu mày.

- Ừh, phương pháp của Chủ tịch Thiết, Chủ tịch Vinh, anh cũng nói đi, phải chú trọng thực tế, làm thế nào đế thúc đẩy phát triển các xí nghiệp quận huyện.

Hàn Đông nói.

Thiết Đăng Quyền nghe xong mặt ửng đỏ, mặc dù Hàn Đông không có bình luận gì bản báo cáo của y, nhưng lời Hàn Đông vừa nói với Vinh Tiểu Dân, thì ý như là phê bình y, rõ ràng nói là bản báo cáo của rỗng tuếch, không có ý nghĩa thực tiễn.

Vinh Tiểu Dân nói:

- Bí thư Hàn, quyết định này của Chính phủ đối với nền kinh tế huyện ta mà nói, là một cơ hội rất tốt.

Anh ta lật trang đầu tiên tiếp tục nói:

- Đặc điểm lớn nhất trong các xí nghiệp quận huyện, đó chính là lan can quy mô đầu tư đối với việc dựa vào tài nguyên và nhân lực tương đối lớn, những đặc điểm này, rất phù hợp với tình hình của huyện ta. Tôi cho rằng kết hợp với tình trạng phát triển kinh tế của huyện ta, có thể từ mấy phương diện bên dưới, một là tăng cường hỗ trợ tài chính, khi các xí nghiệp quận huyện rất nhiều, và thời kỳ đầu tư trước đây, tài chính không thành vấn đề, nhưng một khi chuyển đổi thời gian ,tình hình tài chính gặp phải một tấm bình chắn, việc này đã gây trở ngại cho sự phát triển sau này, thậm chí dần dần bị đóng cửa, cho nên đối với các xí nghiệp quận huyện, trong huyện cần tăng cường hỗ trợ tài chính, đối với tài chính một tuần không thể xoay chuyển, có thể thông qua ngân hàng, quỹ tín dụng để điều tiết quay vòng, giúp họ vượt qua khó khăn; Thứ hai, tăng cường đầu tư kỹ thuật, có một vài nhà đầu tư, hay có thể nói những kẻ lắm tiền nhiều của, họ muốn đầu tư, nhưng lại thiếu các kỹ thuật tương quan, vì thế có tiền mà không thể đầu tư, hoặc không dám đầu tư, đầu tư sai phương hướng, nhắm vào điểm này, huyện nên tăng cường chỉ đạo, tổ chức kỹ thuật, tiến hành giúp đỡ quản lý chuyên gia; Thứ ba, phải tăng cường tối ưu hóa đầu tư, đối với những xí nghiệp quận huyện đầu tư vào năm đầu tiên, về vấn đề nộp thuế, có thể khích lệ giảm phí, ngoài ra tận lực giảm bớt phân chia hoặc không cho phép phân chia; Thứ tư…

Vinh Tiểu Dân nói lưu loát, tổng cổng đưa ra sáu kiến nghị, mỗi điểm đều với thực tiễn của huyện Vinh Quang, đưa ra phương án giải quyết tương ứng, rất tỉ mỉ xác thực.

Hàn Đông nghe xong liên tục gật đầu, thỉnh thoảng ghi chép vào một quyển sổ, đợi anh ta nói xong Hàn Đông mỉm cười nói:

- Ừh, mấy điểm Chủ tịch Vinh đưa ra rất tốt, tương đối phù hợp với tình hình thực tiễn của huyện ta, một vài biện pháp nhắm vào những điểm thiếu khuyết của các xí nghiệp quận huyện lúc trước, tiến hành phân tích và giải quyết có hiệu quả, rất tốt.

Nghe Hàn Đông biểu dương Vinh Tiểu Dân, rồi so sánh bản báo cáo của mình với ông ta, Thiết Đăng Quyền cảm thấy rất mất mặt, so với những kiến nghị của Vinh Tiểu Dân quả đúng là bông hoa nhài cắm bãi cứt chó.

Thiết Đăng Quyền là Phó chủ tịch thường vụ huyện ủy, bị so sánh với một Phó chủ tịch huyện bình thường, điều này khiến y rất buồn bực, cúi đầu không ngừng hút thuốc.

Sau đó, Hàn Đông đưa ra chỉ thị tăng cường, yêu cầu Cục xúc tiến đầu tư làm tốt kế hoạch nghiên cứu điều tra, đưa ra một phương án thiết thực để thúc đẩy sự phát triển của các xí nghiệp quận huyện.

Chú trọng lời nói, Hàn Đông liền gọi Vinh Tiểu Dân lên, hai người cùng đi tới trấn Cổ Song.

Nhờ sự phối hợp toàn lực của Cục công an, các nhóm chỉnh đốn than cuối cùng đã đào được một món tiền từ trong tay Trịnh lão đại, bồi thường cho những công nhân một chết tám bị thương trong sự cố ở mỏ than lần trước theo tiêu chuẩn.

Vinh Tiểu Dân ngồi bên phải Hàn Đông, báo cáo tình hình:

- Bí thư Hàn, việc bồi thường ở mỏ than Trịnh lão đại đã hoàn thành rồi, tiếp theo, chúng tôi chuẩn bị hủy hợp đồng của Trịnh lão đại, không cho ông ta tiếp tục khai thác than đá.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Ừh, như tình hình của ông ta, nhất định phải ngừng hợp đồng, nhưng bất cứ công tác nào làm nhất định phải có lý có tình, các thủ tục liên quan phải hoàn tất, với nguyên nhân dừng hợp đồng phải làm tỉ mỉ, hơn nữa tăng cường công tác giải thích để mọi người hiểu nguyên nhân mà huyện quyết định như vậy.

Vinh Tiểu Dân nói:

- Bí thư Hàn yên tâm, chúng tôi đã làm tốt công tác chuẩn bị rồi, Trịnh lão đại sau sự cố ở mỏ than, không chỉ bỏ trốn, mà còn bị bắt lại, còn từ chối bồi thường, giấu kín tài chính, đây đều là các giấy tờ và ghi chép của Cục công an.

Đến trấn Cổ Song, đầu tiên Hàn Đông và Vinh Tiểu Dân đi thăm mấy mỏ than, van ở mỏ than này đều lắp không đúng nên đều bị cưỡng chế ngừng sản xuất, đến bây giờ vẫn chưa có kế sách tiếp theo.

Hàn Đông nhớ lại cuộc viếng thăm lần trước, nói:

- Phải đặc biệt chú ý đến đánh du kích của mấy mỏ than này, ban ngày họ không làm việc, không chừng buổi tối lại lén lút làm việc. Vì vậy phải tăng cường tuần tra, kiên quyết ngăn chặn các vụ đào trộm than, hơn nữa sau vụ này phải tiến hành nghiêm khắc xử phạt.

Đến Ủy ban nhân dân trấn Cổ Song, Bí thư trấn ủy mới nhậm chức Cát Diệc Dương,Chủ tịch thị trấn Hạ Khả Phách lần lượt báo cáo tình hình ngành than trấn Cổ Song cho Hàn Đông, đưa ra các số liệu khiến Hàn Đông tương đối hài lòng.

Nhưng Hàn Đông đã có sự chuẩn bị đới với các khó khăn trong việc chỉnh đốn ngành than, vì thế nói:

- Trước đây tôi và Chủ tịch Vinh cũng đã nói chuyện qua, các mỏ dừng hoạt động, phải tăng cường tuần tra, đặc biệt là vào buổi tối, trong trấn phải tổ chức một đội tuần tra chuyên môn, tiến hành kiểm tra tất cả các mỏ than, ngăn chặn bọn chúng lén lút đào trộm vào buổi tối, với các nhân viên tuần tra ban đêm có thể phụ cấp tiền tăng ca.

Bí thư trấn ủy Cát Diệc Dương ghi nhớ chỉ thị của Hàn Đông,nói:

- Chỉ thị của bí thư Hàn rất quan trọng, sau này chúng tôi sẽ lập ra các nhân viên tổ chức, kiên quyết đảm bảo không được để bất cứ mỏ than nào ngừng hoạt động, không đạt tiêu chuẩn an toàn kiên quyết ngừng sản xuất.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Ừh, mọi người phải nhận thức được tính gian khổ của công việc này, phải có tư tưởng mạnh mẽ. Ngoài ra chúng ta phải phối hợp với cục than, tìm hiểu rõ các xí nghiệp xảy ra sự cố một năm nay trong toàn trấn, bồi thường cho công nhân, nếu có xí nghiệp nào không phối hợp, phải xử phạt tương ứng, tóm lại, trong thời gian chỉnh đốn, bất kỳ mỏ than nào xảy ra vấn đề gì đều bị phạt theo quy định, ai xin cũng không được. Phàm là trong công tác chỉnh đốn chính trị, qua lại với các mỏ than, hoặc khinh thường không làm tròn bổn phận, các cán bộ không quán triệt thực hiện quyết sách của huyện ủy, huyện ủy sẽ xử phạt nghiêm khắc, vì vậy hi vọng mọi người phải chú ý không để xảy ra vấn đề gì.

Theo tình hình kiểm tra, Hàn Đông rất hài lòng với hai lãnh đạo mới nhậm chức của trấn Cổ Song, Bí thư trấn ủy Cát Diệc Dương là Trưởng ban tổ chức cán bộ Cốc Gia giới thiệu cho Hàn Đông, sau khi Hàn Đông đích thân nói chuyện với ông ta mới gật đầu đồng ý. Mà Chủ tịch thị trấn Hạ Khả Phách là người của Trưởng ban tuyên truyền Phó Sùng Hà, đây là một trong những điều kiện nhượng bộ Hàn Đông nhận sự trợ giúp của Phó Sùng Hà.

Trên đường về, Hàn Đông nói với Vinh Tiểu Dân:

- Chủ tịch Vinh, trong công tác của ông, ngoài công tác đốc thúc tốt nhất, lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác, phải đề phòng một vài người lợi dụng công tác chỉnh đốn lần này kích động gây rối loạn, hễ xuát hiện manh mối nhất định phải cấp báo kịp thời.

Hàn Đông cũng biết, lợi nhuận than tốt như vậy. Mà công tác chỉnh đốn trong huyện lần này, động vào lợi ích của không ít người. Vì vậy khả năng họ phải làm việc là tương đối lớn. Đặc biệt là một vài cán bộ trong huyện,lợi ích của họ lại rối rắm với ngành than, vì vậy vấn đề càng ngày càng phức tạp hơn, cho nên nhất định phải cẩn thận.

Trở lại huyện ủy, cũng đã đến giờ tan ca. Hàn Đông thở dài, thời gian đúng là không đủ, xem ra chính anh ta cũng phải lao lực, khi còn là Chủ tịch huyện bận bịu kinh khủng, khi làm Bí thư huyện cũng vẫn bận như vậy.

- Sau khi đợi tình hình của huyện Vinh Quang đi vào ổn định, mình cũng phải thoải mái một chút, bây giờ mình là Bí thư huyện, cũng không thể nắm hết mọi việc như vậy.

Hàn Đông âm thắc tự nhắc nhở.

Nhưng tình hình hiện nay, Hàn Đông vẫn không biết khi nào mới có thể thoải mái.

Trên thực tế, Hàn Đông không nghĩ lại bận rộn như vậy, nhưng đã đến đây làm Bí thư huyện, vậy thì phải phát huy hết tác dụng của mình, nếu không còn không bằng kinh tế ở huyện Phú Nghĩa.

Từ huyện ủy đến nhà khách huyện ủy cũng không xa, đi bộ cũng nhanh mấy phút đã tới, cứ coi như chậm rãi đi về cũng chỉ cần đến mười phút.

Hàng ngày Hàn Đông đều kiên trì đi bộ về, như thế cũng coi như tập thể dục.

Vì công việc bận bịu, hoạt động rất ít, vì thế có cơ hội như vậy Hàn Đông cũng muốn đi bộ.

Thời tiết hôm nay tương đối đẹp, người trên chợ nhiều, vì chính là thời điểm ăn cơm vì thế một vài người rất vội vàng.

Hàn Đông chậm rãi đi, cảm nhận không khí bốn phía xung quanh, tâm trạng dần dần bình tĩnh.

Chỉ cần hàng ngày làm việc tốt, như vậy trong lòng Hàn Đông vẫn bình tĩnh, ngày trôi qua thật phong phú.

Bỗng nhiên, Hàn Đông hơi nhíu mày, phía trước có mấy tên côn đồ,vừa đi vừa cười ha ha, khoa chân múa tay, người trên đường đều phải nhường bước.

- Xem ra công tác trị an trong huyện Vinh Quang cần phải chỉnh đốn.

Hàn Đông nói với mình, tên Cục trưởng cục công an Tào Vĩnh Ba này bây giờ đang tiến hành chỉnh đốn laị nội bộ trong cục, đợi ông ta chỉnh đốn xong đội ngũ công an nên thực hiện công tác trấn áp toàn huyện một lần, đả kích các hiện tượng xấu.

Đằng sau bỗng có một tiếng thét.

Đồng thời Hàn Đông cũng cảm thấy một lực mạnh đập vào sau lưng, da hơi xót.

Hàn Đông rùng mình, tiến về phía trước sau đó quay người, chỉ thấy đằng sau có hai người tóc vàng trên tay cầm dao, nhìn thấy người là chém.

- Đáng giận!

Hàn Đông tức giận nói, nhanh như chớp, một tay đánh vào vai của một trong hai tên côn đồ, thanh dao trên tay gã cũng rơi xuống đất, Hàn Đông tiến về phía trước, nắm lấy bả vaigã, kẹp người gã vào, tên còn lại sững sờ, liên tục chém dao về phía Hàn Đông

Lúc này làm sao Hàn Đông có thể để gã biết được, chân ra sức đá, liền đụng phải thanh dao dưới đất, chém vào chân tên tiểu tử đó, tên đó kêu ôi một tiếng, rơi mất thanh dao trong tay, hai tay ôm chân.

Cùng lúc đó, mấy tên côn đồ phí trước hoa chân múa tay đi tới, lấy dao trong quần áo vây quanh Hàn Đông.

Hàn Đông lạnh lùng cười, lấy chân đạp vào trên ngực tên tiểu tử,tên bị đâm kêu la to, ngã xuống mặt đất.

Liền cúi đầu nhặt dao, hướng về phía mấy tên côn đồ, giơ dao lên, chém về phía mấy tên côn đồ, sau đó Hàn Đông đá một cước về phía tên đó, rồi không thèm để ý gã nữa đi đối phó với tên khác.

Mặc dù mấy tên côn đồ này đều cầm dao, nhưng không có chút võ công nào, vốn không phải là đối thủ của Hàn Đông, Hàn Đông liền đánh tất cả bọn chúng nằm trên đất.

- Được.

- Đánh hay lắm.

- Qúa lợi hại.

Mọi người nhìn từ xa đều vỗ tay hoan hô.

Tất nhiên, cũng có người thấy trị an của huyện Vinh Quang quá kém, không ngờ trên chợ còn có kẻ cầm dao chém người.

Nếu họ biết người bị chém là Bí thư huyện ủy, như vậy chỉ sợ họ càng không yên tâm với trị an ở huyện Vinh Quang.

Lúc này có tiếng còi một chiếc xe cảnh sát đi tới, lại có người báo cảnh sát.

Hàn Đông lạnh lùng, ném con dao trên tay xuống đất, sau lưng có cảm giác hơi mát, là bị một tên trong số bọn chúng chém, hơn nữa trên da của Hàn Đông có vết xước nhỏ.

Cũng may Hàn Đông phản ứng nhanh, mũi dao chỉ xẹt qua lưng, vết thương cũng nhẹ, thậm chí còn không có máu, chỉ có vài tia máu nhỏ.

Mấy tên cảnh sát từ trên xe nhảy xuống, nhìn tình hình bên dưới, tất cả đều kinh ngạc, nhìn Hàn Đông đứng đó, bộ dạng tức giận,những cảnh sát rất ngạc nhiên, mấy người đều bị tên đó đánh ngã trên đất sao?

- Giơ hai tay lên.

Một cảnh sát dùng súng hướng về Hàn Đông, giọng điệu dữ đội.

Hàn Đông có thể đánh ngã mấy tên đó, có thể thấy đó là một tên nguy hiểm, vì thế cảnh sát cũng không dám sơ suất.

Hàn Đông lạnh lùng cười nói:

- Mấy tên này đánh lén tôi, bị tôi đánh ngã trên đất.

Bỗng nhiên, Hàn Đông cao giọng tức giận nói:

- Cục công an đang làm cái trò gì? Giữa ban ngày ban mặt không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, gọi Cục trưởng Tào Vĩnh Ba của các cậu qua đây.

- Anh là ai?

Nhìn Hàn Đông với bộ dạng ngạc nhiên, hơn nửa Hàn Đông còn biết tên của Cục trưởng Cục công an, còn dõng dạc gọi tên ông ta, xem ra thân phận của người này không đơn giản, cho nên tên đó ra hiệu bỏ sung xuống.

Hàn Đông lạnh lùng cười nói:

- Tôi là ai không quan trọng, lời của tôi các anh không nghe thấy sao?

- Tên tiểu tử này là cái thá gì?

Một tên cảnh sát không chịu được nói, y cảm thấy thái độ của Hàn Đông kiêu ngạo quá mức.

Hàn Đông trừng mắt nhìn y, không nói gì. Bây giờ Hàn Đông rất tức giận, đường đường là một Bí thư huyện, kết quả là trên đường đi về bất ngờ có người muốn giết mình, việc này thật sự rất bất thường, cho nên Hàn Đông quyết định nhất định phải đốc thúc Tào Vĩnh Ba nhanh chóng tiến hành chỉnh đốn. Đồng thời với những kẻ nằm trên đất nhất định phải làm rõ mục đích của chúng, kẻ sau lưng sai khiến chúng là ai?

Nhìn quân hàm của mấy viên cảnh sát, Hàn Đông nói với tên cảnh sát đứng đầu:

- Lập tức gọi Tào Vĩnh Ba đến đây, những người này không phải anh có thể tùy ý xử trí

- Được.

Nhìn bộ dạng của Hàn Đông, viên cảnh sát đứng đầu quyết định báo cho Tào Vĩnh Ba.

Tào Vĩnh Ba vẫn chưa về, nhận được thông báo, trong lòng rất hoài nghi, nhưng đối phương đã gọi đích danh ông đi, chắc là biết mình, mà trong huyện thanh niên biết anh là của Cục công an thì không nhiều.

Nhất thời Tào Vĩnh Ba không thể nghĩ người thanh niên đó là ai, tất nhiên ông ta không ngờ kẻ đó là Hàn Đông.

Rất nhanh, Tào Vĩnh Ba lái xe cảnh sát đến.

Vừa xuống xe, ông ta liền nhìn thấy Hàn Đông đứng bên đó, chung quanh là cảnh sát vây kín, trên đất có mấy tên côn đồ mà mấy con dao.

Tào Vĩnh Ba giật mình, khẩn trương hướng về phía trước, kính cẩn nói:

- Bí thư Hàn xảy ra chuyện gì vậy?

Hàn Đông lạnh lùng nói:

- Trên đường tôi đi về bị mấy tên côn đồ này bất ngờ đánh lén tôi.

- Ah.

Vẻ mặt Tào Vĩnh Ba biến sắc, Bí thư huyện đi trên chợ bị người ta chém, bản thân ông ta sẽ bị mất mặt tại Cục công an, hơn nữa may mà Hàn Đông không xảy ra chuyện gì, đây đúng là chuyện lớn, chuyện liên quan đến chính trị.

- Bí thư Hàn, anh không sao chứ, nếu không khẩn trương đến bệnh viện đi.

Tào Vĩnh Ba lo lắng nói.

Hàn Đông nói:

- Tôi không sao, những người này các anh đưa về, điều tra rõ cho tôi. Ngoài ra tình hình trị an ở huyện Vinh Quang khiến người ta phải lo lắng, Cục công an phải nắm rõ, nhanh chóng có những hành động thiết thực có hiệu lực để toàn dân có cuộc sống và môi trường làm việc an toàn.

- Vâng thưa Bí thư Hàn.

Tào Vĩnh Ba lại kính lễ, sau đó bảo mấy viên cảnh sát đưa mấy tên côn đồ về đồn.

Mặc dù mấy tên cảnh sát đó chưa hề gặp Hàn Đông, nhưng thấy Cục trưởng căng thẳng như vậy, không ngừng hành lễ, đồng thời còn đổi xưng hô Bí thư Hàn, lập tức tất cả đều đoán được thân phận của Bí thư Hàn, trong lòng rất căng thẳng, đây đúng là chuyện lớn.

- Bí thư Hàn, tôi đưa anh đi bệnh viện.

Tào Vĩnh Ba nhìn thấy chiếc áo sau lưng Hàn Đông bị rách, trong lòng rất lo lắng.

Hàn Đông gật đầu, đi thẳng lên xe cảnh sát.

Nhìn chiếc xe cảnh sát gầm rú đi, mọi người xung quanh đều không khỏi khiếp sợ, người thanh niên này là ai. Không ngờ còn phải khiến Cục trưởng Cục công an hỏi thăm để ý như vậy, lẽ nào là là quan lớn gì đó, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn ta, trẻ như vậy, chắc không phải quan lớn gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status