Người chồng yêu

Chương 202


Úc Linh đối với chuyện có thể bị một con ác xu thù dai trả thù lại cực kỳ bình tĩnh. Mộ Tu La đã từng xông vào, còn sợ ác xu sao? Ác thù dù lợi hại thế nào cũng không thể lợi hại hơn con Quỷ Vương được! Nhìn Giang Úc Y bây giờ đã sợ yêu nam bên cạnh cô đến như thế, Úc Linh có một cảm giác như một người chuyên bắt nạt kẻ yếu vậy.

Cô cúi đầu liếc mắt nhìn người bị phù dán trên, vẻ mặt Giang Úc Y thống khổ, bảo, “Vậy cứ thế đi! Giang Úc Y, mấy ngày nay oan ức cho cô rồi, cô cảm thấy như vậy ổn chứ?”

Cô còn ra vẻ lên tiếng rất chính nghĩa.

“Cút!” Mặt mũi Giang Úc Y vặn vẹo. Úc Linh bất đắc dĩ thở dài, nói, “Nhìn đi, đáng yêu đến thế, làm người phải có cốt khí thế chứ” Nói rồi, đưa tay ra vỗ vỗ lên mặt cô ta, vỗ bồm bộp bồm bộp.

Lâu Duyệt không nói gì nhìn cô, cảm thấy vị Đại tiểu thư này không phải nhân cơ hội trả thù đánh lần hai đó sao?

Hề Từ cười khanh khách, cứ đứng đó chẳng nói câu nào, chỉ là mỗi lần cặp mắt anh quét tới, Giang Úc Y theo bản năng e ngại, ro rúm người lại, muốn né tránh.

Lâu Duyệt thấy thế, bất giác suy đoán, con ác xu kia hiện giờ sức mạnh tích tán không còn mạnh mẽ nữa, nếu không cũng sẽ không sợ con đại yêu như thế, hơn nữa con đại yêu này vẫn đang bị thương.

“Còn mấy ngày nay, Giang Úc Y trước tiên cứ ở lại chỗ cô để cô xem được chứ?” Úc Linh hỏi dò, nếu Lâu Duyệt muốn xuyên thấu qua Giang Úc Y để diệt trừ con ác xu, Giang Úc Y ở lại chỗ này là tốt nhất.

Lâu Duyệt lắc đầu, “Không cần, để tự cô ấy mỗi ngày tới đây là được, không thể khống chế gấp quá vậy” Thấy Úc Linh không hiểu, cô nàng cười thần bí, không nói gì nữa.

Úc Linh biết rõ đây là thủ đoạn của thiên sư, ngược lại cũng không nài ép nữa. Vì thế họ dẫn Giang Úc Y đã gần khôi phục đi mất.

Sau khi bị uống nước phù thủy, nửa giờ sau, con mắt Giang Úc Y gần như khôi phục lại màu đen, chỉ là tận đáy mắt vẫn còn chút xanh. Cái màu sắc xanh diễm lệ tà khí ấy, như khiến khuôn mặt được tôn lên rạng rỡ mấy phần, có năm phần sắc đẹp, cũng được tôn lên tới tám phần, huống chi Giang Úc Y lớn lên trông rất đẹp, trở nên vô cùng mê người ngay lập tức.

Úc Linh đánh giá cô ta một lát, trong cảnh Giang Úc Y đề phòng, quay đầu đi không nhìn lại nữa.

Xe dừng cách nhà họ Lâu một quãng, Úc Linh để Giang Úc Y xuống xe, nói với cô ta, “Nhớ mỗi ngày tới tìm Lâu Duyệt uống nước phù thủy, nếu không đừng có trách tôi dẫn Hề Từ đi tìm cô” Nói xong, chỉ về yêu nam đang lái xe.

Giang Úc Y một mặt mất kiên nhẫn song thần trí vẫn không thoát khỏi ảnh hưởng, mắt lé liếc nhìn người ta đầy quyến rũ câu hồn, có điều ở trước mặt quyến rũ câu hồn loài yêu, cô ta chỉ có thể đứng dẹp sang cạnh.

Vào lúc Hề Từ nhìn sang, cô ta bất đắc dĩ đáp ừ một tiếng.

Úc Linh nhìn cô ta một cái, cũng mặc kệ cô ta có phải vì muốn thoát khỏi bọn họ hay vì điều gì khác, chẳng muốn phản ứng lại, đóng cửa xe rồi đi luôn.

Lúc này Hề Từ mới đưa cô tới tận trường quay. Trên đường đi, Úc Linh gọi điện cho thư ký Lý.

“Đại tiểu thư, có chuyện gì ạ?”

Thư ký Lý đang thu dọn đống văn kiện tài liệu, nhận được điện thoại của cô, vô cùng kinh ngạc, không kìm được liếc mắt nhìn tổng giám đốc đang tiếp khách hàng Giang Vũ Thành, không rõ vị đại tiểu thư này sao đột nhiên lại tự tìm mình thế.

“Là chuyện của Giang Úc Y”

“Nhị tiểu thư ạ?” Lúc đầu thư ký Lý mơ hồ, sau đó mới nhớ tới chuyện tháng trước ông chủ giao làm, chẳng biểu sao hơi căng thẳng, “Nhị tiểu thư sao ạ?”

“Tháng trước, cha tôi có bảo trên người Giang Úc Y không đúng lắm, ông sắp xếp chuyện này thế nào rồi?’

Quả nhiên là chuyện này. Thư ký Lý buồn bực nói, “Lúc đó tôi có đến thăm Nhị tiểu như, nhưng hình như Nhị tiểu thư vẫn bình thường, trên người cũng không có chỗ nào lạ cả. Tôi cũng đã định mời vị thiên sư đi nhìn Nhị tiểu thư xem thế nào, dẫn người thiên sư đó đi đến công ty Nhị tiểu thư, ai ngờ…”

“Sao vậy?” Úc Linh biết đó chính là then chốt.

“Ai ngờ Nhị tiểu thư phát hiện chuyện lạ, người thiên sư kia nói lỡ miệng bảo Nhị tiểu thư trúng tà, Nhị tiểu thư tức giận, đuổi thẳng người thiên sư tôi mang đến kia, bảo là bọn giang hồ bịp bợm, còn mắng tôi là lão già thối nữa”

Trong lòng thư ký Lý cũng rất oan ức mà, ông sao biết người thiên sư kia cứ vô căn cứ như thế, bản lĩnh còn chưa kịp xuất ra thì đã ăn nói ba hoa, chẳng trách Giang Úc Y lúc đó tức giận, trực tiếp đuổi người, để ông bị kẹp giữa hai bên chẳng có kết quả tốt gì.

Nếu không phải Giang Vũ Thành bảo ông tới, nói vậy lúc đó Giang Úc Y tất nhiên cũng đồng thời nổi giận đuổi ông ta đi rồi.

Chỉ là lúc ấy nhìn dáng vẻ của Nhị tiểu thư, tựa như bị trúng tà vậy, còn bảo cái bọn giang hồ bịp bợm tới xem cô ta, với cô ta mà nói là một sự sỉ nhục, nhìn dáng vẻ rất đau lòng.

Trong lòng ông cũng biết chuyện này không trách Giang Úc Y được, dù sao ở xã hội loài người hiện đại, tiếp thu thế giới khoa học mà trưởng thành, với thiên sư, đạo sĩ đều có ấn tượng là thầy tướng lừa gạt, thêm vào đó Giang Úc Y lại có xuất thân nữa, là một người có nhiều mẫn cảm, người thiên sư kia vừa vào đã nói trên người cô ta có yêu khí gì đó, lại là người do ông là thư ký tổng giám đốc dẫn tới, đương nhiên khiến Nhị tiểu thư tiếp thu thế giới quan khoa học hiện đại trưởng thành tức rồi.

Nếu như không phải đã đi một chuyến tới Mạc Trang, biết trên thế giới này còn có chút yêu ma quỷ quái tồn tại mà người thường không tiếp xúc tới, đoán chừng thư ký Lý cũng có phản ứng như Giang Úc Y, cảm thấy những kẻ được gọi là thiên sư đó là kẻ lừa, chính ba ba mình đối với mình như thế, đoán chừng oan ức nói không lên lời.

Thư ký Lý cũng hết cách, đành đem chuyện này về bẩm báo ông chủ, ông chủ liền để ông phái mấy bảo vệ qua trông chừng Giang Úc Y.

“Cái ngày đó, Nhị tiểu thư đều không thích gặp tôi, sau đó cô ấy bị ngã, khoảng thời gian này đều ở nhà tĩnh dưỡng, tôi cũng lâu rồi không gặp cô ấy, tôi định mời người ở gần nhà cô ấy thăm nhìn, đề phòng chẳng may, có điều Nhị tiểu thư quãng thời gian này đều ở nhà tĩnh dưỡng không thấy cô ấy ra ngoài”

Úc Linh nghe đến đó, cơ bản đã hiểu rõ cả. Hồi trước, nguyền rủa trên người Giang Úc Y chưa nổi lắm, bị thư ký Lý mời thiên sư tới nhìn cũng nhìn không ra cái gì, hơn nữa người thiên sư kia cũng là một người mới, năng lực không mạnh, có thể nhìn ra quỷ, thêm vào tuổi trẻ nóng tính, lúc nói chuyện bất cẩn chọc vào tử huyệt nào đó của Nhị cô nương nhà người ta nên bị Giang Úc Y nổi giận, liên lụy cả thư ký Lý ở trước mặt Giang Úc Y cũng không được nể.

Nếu không phải ông chủ lại tăng lương cho ông, thư ký Lý thật sự muốn né tránh công việc phi khoa học này lắm, ông rõ ràng là một chức vụ tinh anh, cũng mặc kệ những chuyện phi khoa học kia.

Úc Linh biết cha cô thực sự không muốn quản Giang úc Y, nhưng có lúc lại không thể không quản, Giang Úc Y coi thiên sư người ta là tên lừa đảo mà nổi giận đuổi đi, Giang Vũ Thành gọi điện thoại hỏi người thiên sư đó, biết rõ người thiên sư đó cũng không thể nhìn ra cái gì, căn cứ vào sự tín nhiệm với con gái, liền bảo thư ký Lý phái mấy bảo vệ đến canh chừng liên tục.

Ai ngờ đúng lúc đó Giang Úc Y lại bị ngã vẹo chân, cứ ở nhà tĩnh dưỡng, cả công ty cũng không đi, thấy mấy bảo vệ canh chừng liên tục ở đó một khoảng thời gian dài cũng không gặp cô ta, chỉ là quãng thời gian này không gặp, nguyền rủa trên người Giang Úc Y càng sâu thêm rõ rệt, cuối cùng cũng đi ra chuẩn bị quyến rũ đàn ông để cho ác xu làm đồ ăn hút tinh khí.

Làm rõ điều đó, Úc Linh cũng khó nói thư ký Lý chuyện gì, bảo một câu với ông là vất vả rồi, sau đó gọi điện cho ba cô, để ông phái thêm mấy bảo vệ qua canh chừng Giang Úc Y, đừng để cho cô ta chạy loạn nháo người đến chết.

Giang Vũ Thành nghe chuyện Giang Úc Linh nói, bảo, ‘Được rồi, con yên tâm đi, ba sẽ phái mấy bảo vệ có kinh nghiệm đến coi chừng nó”

Đợi sau khi cô cúp máy, đã đến gần trường quay. Úc Linh cởi dây an toàn, quay đầu nhìn về người đàn ông bên cạnh, hỏi, “Hôm nay anh đi lúc nào thế? Là lái xe về à/’

Hề Từ ấn lại tay lái, nghiêng đầu nhìn cô, dường như đang nghĩ khả năng trở lại chậm hơn, quả nhiên nghe thấy anh bảo, ‘Hay là chúng ta giải quyết xong chuyện ác xu rồi mới về?”

Đến cùng là không quá yên tâm về cô. Từ lúc cô lên ba tuổi đến giờ, anh đã quen chỉ cần cô gặp phải chuyện gì nguy hiểm, anh sẽ giải quyết ngay cho cô, lén lút bảo vệ cô không bị yêu ma quỷ quái xâm hại, cứ thế hai mươi năm trôi qua, đã quen rồi.

Trước đây vẫn còn chưa yêu cô, đều không cảm thấy là phiền, giờ yêu cô rồi, càng cam tâm tình nguyện muốn bảo vệ cô, để cho cô được sống lâu hơn so với những người bị sâu độc quấn thân lúc trước.

“Không được!” Úc Linh vô cùng kiên trì, “Anh nhất định phải trở lại, cứ dưỡng thương tốt trước rồi hãy nói”

Thấy cô kiên trì, bộ dáng rất muốn ném anh về hồ Nguyệt Cốc vậy, trong lòng Hề Từ nao nao, không thể làm gì khác hơn là bảo, ‘Được rồi, có điều vẫn để Tô Loan đi theo em”

Sống lưng tự dưng cứng lại, Úc Linh mím chặt môi, nói, “Được, mà cô ấy đi theo cũng lâu vậy rồi”

Cô càn phải quen với chuyện có một Quỷ Vương luôn đi theo mình đi. HỀ Từ lại gần, nhìn kỹ cô, hôn cô dịu dàng một hồi, lại mỉm cười nói, “Được rồi, em vào đi thôi! Anh không ở đây, nhớ mỗi ngày nhớ anh, phải gọi điện cho anh”

Úc Linh ừ một tiếng, mở cửa xe bước xuống. Lúc rời đi không kìm được quay lại nhìn anh thêm chút nữa, rồi mới xoay người đi đến trường quay.

Lúc chạng vạng, Giang Vũ Thành không thấy con yêu ở phía sau con gái yêu, không kìm được chẹp miệng.

ăn tối xong, Úc Linh liếc mắt nhìn về chỗ sân thượng, xem cảnh quỷ đêm, chủ động nói chuyện của Giang Úc Y với ba cô,

Thực ra Giang Vũ Thành không vui nói tới Giang Úc Y trước mặt Úc Mẫn Mẫn, dù sao năm đó là lý do tồn tại chuyện vợ chồng ông ly hôn, hơn nữa là lý do mà ông không cách nào lựa chọn nổi.

Mặt không hề có cảm xúc xem tivi, mãi cho đến khi con gái rượu nói xong, mới hỏi, ‘Có nguy hiểm không/’

Lời hỏi này không rõ ý gì, Úc Linh cũng không đi tra, nói thẳng, “Không rõ, có thiên sư chắc sẽ không có chuyện gì đâu ạ”

Giang Vũ Thành không nói câu nào nữa.

Đợi Giang Vũ Thành mặt lạnh tiến vào thư phòng, Úc Linh ngồi xếp bằng ở trên ghế salon, dưới chân trái để kịch bản, thì thấy mẹ cô từ sân thượng bay tới, ngồi đối diện với cô, cười khanh khách nhìn cô.

Úc Linh cũng cười lại, bảo, “Mẹ à, hiện giờ mẹ còn chán ghét người Triệu gia nữa không/”

Úc Mẫn Mẫn lại nhìn cô cười, không gật cũng không lắc.

Bà đối với cảm tình giữa Triệu Hinh lê và Giang Úc Y hơi phức tạp, không phải nói một câu chán ghét hay không là có thể biểu hiện hết được, có chút cảm tình cả lời nói cũng không thể diễn tả hết được. Úc Linh thấy thế cũng không hỏi lại nữa.

Lúc trở về phòng ngủ, một mình nằm trong chăn, nghe tiếng gió gào thét bên ngoài, trong lòng trống rỗng, không kìm được thở dài.

Sau khi đem mọi chuyện của Giang Úc Y cho Lâu Duyệt giải quyết, Úc Lin cũng không đi qua thăm, cứ mỗi ngày đều đúng lúc gọi điện thoại nói chuyện với Lâu Duyệt một hồi thăm hỏi, dù sao cô cũng rất tò mò với cách đối phó con ác xu thế nào.

Sợ sắp chết mà lại hiếu kỳ, quả thật trái ngược vô cùng. Có điều Úc Linh cảm thấy, hiện giờ cô đã đạp nửa chân vào cái thế giới thần quái kia rồi, lại còn gả cho một con yêu nữa, rõ ràng hiểu thêm chút chỗ xấu, biết đâu chừng sau này còn có thể sử dụng được.

Vì thế coi như còn sợ song vẫn kiên trì đi tìm hiểu cái thế giới không bình thường với người thường này.

Hề Từ đi rồi, thành phố B bắt đầu bị đông tuyết trên đất, nếu tuyết không rơi xuống thì bầu trời cũng mù mịt xám xịt, cứ như toàn bộ thế giới đều chìm trong cái thế giới màu xám trắng kia xậy.

Mấy ngày này quay phim vô cùng thuận lợi, kết thúc sớm hơn bình thường, cả đoàn làm phim trong đó có diễn viên nam chính Chu Tuân đều ồn ào, mời mọi người đến ăn lẩu ở quán gần đó, căn cứ theo nguyên tắc tập hợp, Úc Linh cũng dẫn theo Trần Minh Minh tới.

Do không có mặt đạo diễn, Chu Tuân cùng mấy diễn viên chính đều là những người tính tốt, bầu không khí trong đoàn làm phim cũng được. Vì thế lần này liên hoan ăn lẩu không khí cũng tốt vô cùng.

Sau khi ăn lẩu xong, mọi người vẫn chưa hết thòm thèm, lại chuyển đến phòng hát KTV gần đó.

Úc Linh vẫn không coi Chu Tuân là ảnh đế, vẫn đi theo như cũ, ngồi chút, rồi nói với người bên cạnh chào về.

Chu Tuân ân cần hỏi, “Giờ trời cũng tối, hai cô bé các cô, có cần gọi người đưa các cô về không?”

“Không cần ạ, có người tới đón rồi’

Nghe nói thế, Chu Tuân không nói nữa.

Hiện giờ người trong đoàn làm phim đều đang suy đoán thân phận vị này, tuy không đoán ra nguyên cớ, có điều vẫn cảm thấy lai lịch của cô không đơn giản, không chắc đúng là con nhà giàu, dĩ nhiên không dám đắc tội, cả nam nữ diễn viên chính cũng có vẻ mặt ôn hòa với cô, không có ánh mắt nào gây khó dễ cho cô cả.

Đồng thời cô cũng không gây sự, càng không làm khó dễ người khác, bình thường ở chung rất tốt, nhân duyên bình thường không chọc nổi tới loại chuyện đó.

Úc Linh ngáp một cái, đứng ở cửa KTV đợi Trần Minh Minh lái xe tới.

Hiện giờ đã mười giờ tối, đúng thời gian cô lên giường ngủ, bất giác thấy hơi buồn ngủ.

Chỉ cảm thấy cứ vậy không ổn, đột nhiên thấy lông tơ trên cổ dựng đứng lên, bất giác không kịp nghĩ giơ một chân đá tới, đạp một thứ như ma chơi đang tiếp cận cô ra thật xa.

Úc Linh híp mắt lại nhìn, phát hiện ra người bị cô đá văng đi chính là một nữ phục vụ ở KTV, giữa mùa đông này, ngã xuống đất chắc không dễ chịu rồi.

Người nữ phục vụ kia ngã mạnh đập xuống đất, thống khổ kêu rên bò dậy rồi lại nhanh nhẹn vọt tới.

Úc Linh đợi cô ta gần đụng tới thì nhanh chóng bóp lấy tay của người phụ nữ kia, đúng lúc cô quay đầu, thì vừa vặn nhìn thấy cặp mắt cô ta đã không còn là cặp mắt của con người nữa, cởi áo khoác trên người cô ra, dùng áo khoác chụp lên đầu cô ta, kéo cô ta sáng một bên, để phòng nhân viên trong KTV nhìn thấy.

“Chị Úc”

Trần Minh Minh lái xe tới, thấy tình hình ở đây, lập tức xuống xe giúp Úc Linh.

Úc Linh đẩy mạnh người cô chụp áo khoác lên xe, để Trần Minh Minh lái nhanh rời đi chút.

Xe lập tức chạy đi thật xa, Úc Linh tìm dây thừng trong xe trói chặt chân tay người phụ nữ kia lại, nghe thấy cô ta gào thét ra tiếng như dã thú, bảo Trần Minh Minh lái xe đến ven đường không người thì dừng lại, gọi điện cho Lâu Duyệt tới đây.

Trần Minh Minh ngồi ở ghế lái, không kìm được quay đầu nhìn sáng, không rõ hiện giờ tình hình thế nào.

Đợi Úc Linh nói xong điện thoại, Trần Minh MInh không kìm được hỏi, “Chị Úc, nữ nhân này sao thế?’

Trong xe đã bật đèn, đúng lúc chạm phải con mắt không giống người thường của người phụ nữ kia, màu xanh nhạt, bên trong con ngươi còn có một đường dọc, rõ ràng là con mắt của một động vật nào đó. Thấy cô nhìn qua, còn nhe răng ra gầm gừ, khiến TRần Minh MInh sợ hãi rụt đầu về.

Điều này quá bất bình thường rồi. Úc Linh nói bình tĩnh, ‘Không sao, đợi lát nữa Lâu Duyệt tới thì ổn thôi”

Hơn mười phút, Lâu Duyệt cũng tới, mang theo quỷ nô bên người, may là hiện giờ đêm đã khuya, chung quanh không có ai, mới không dọa tới người nào cả.

Trần Minh Minh thấy rõ cô nàng thì vui vẻ cất tiếng chào hỏi, rồi cùng vấn an quỷ nô kia, năng lực thích ứng cực kỳ mạnh mẽ.

Rõ ràng so với loại quỷ nô này, con người bị yêu quái bám thân chẳng là cái gì cả, càng không để cho cô thích ứng ngay.

“Đến nhanh lắm” Úc Linh nói khen ngợi hành động của cô nàng.

Lâu Duyệt vừa kiểm tra người phụ nữ bị trói trong xe, vừa cười bảo, “Nhận được điện thoại của cô, tôi lập tức bảo quỷ nô dẫn tới đây ngay, đi tắt mà, vì thế cũng khá nhanh, tôi rất nghĩa khí đó chứ?’ Chẳng đợi Úc Linh đáp lời, cô nàng đã kiểm tra xong tình hình người phụ nữ kia, đứng lên, nói với Úc Linh, “Trên người cô gái này có ác xu nguyền rủa, xem ra là nó phái tới trả thù cô rồi”

Úc Linh, “….”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status