Nhân đạo chí tôn

Chương 919: Nghịch khai sáu luân (1)

- Rốt cuộc cũng gặp được người sống… Phi! Là gặp được khô lâu sống rồi!

Trong lòng Chung Nhạc vui vẻ, vội vàng tiến lên nghênh đón. Hắn mở miệng muốn nói gì đó, nào ngờ nửa chữ cũng nói không nên lời. Hiện tại hắn là một bộ khô lâu bạch cốt, làm sao có thể nói chuyện?

Chỉ thấy hàm trên hàm dưới hắn va vào nhau răng rắc, chỉ là không có thanh âm phát ra.

Lúc này, cỗ khô lâu bạch cốt đối kiện kia cũng đã phát hiện ra hắn, lập tức gia tăng tốc độ, phóng vọt về phía hắn, trong tay còn giơ lên một cây gậy xương lớn, hô lớn một tiếng, quét ngang về phía hắn.

Chung Nhạc vội vàng di động bước chân, tránh né một kích này. Tâm niệm hắn khẽ động, muốn thi triển thần thông đánh chết bộ xương khô này. Cũng trong nháy mắt hắn giơ tay lên, mới chợt nhớ tới chính mình nửa điểm pháp lực cũng không có, hiện tại còn chưa thể thi triển ra thần thông, cho dù là thần thông nhỏ yếu nhất.

Bộ khô lâu bạch cốt này một kích không trúng, lập tức huy động cây gậy xương lớn, một lần nữa đập tới. Chung Nhạc khẽ cắn răng, chợt quan tưởng Toại Hoàng, hồn phách nhảy một cái bay ra, soạt một tiếng đã bay vào trong đầu bộ khô lâu bạch cốt kia.

Hồn phách của hắn chính là hình thái Toại Hoàng, chỉ một kích đã gạt bỏ hồn phách của bộ xương khô này. Bộ xương khô kia rầm một tiếng, vỡ tung tóe đầy mặt đất. Hồn phách Chung Nhạc quay trở về trong cơ thể, đột nhiên chỉ thấy bên trong bộ bạch cốt vỡ vụn kia bay lên một đóa Quỷ hỏa âm sâm, rơi vào trong hốc mắt của hắn.

- Đây là cái gì?

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Đóa Quỷ hỏa này vừa rơi vào trong hốc mắt của hắn, hắn nhất thời cảm thấy hồn phách của chính mình đã to lớn hơn rất nhiều.

- Kỳ quái! Cổ địa vực Thần Tàng này cũng quá kỳ quái rồi! Không ngờ giết chết một bộ xương khô cũng là một loại phương thức tu hành… Bộ xương khô vừa rồi chết ở trong tay ta, hẳn cũng không phải là Luyện Khí Sĩ Ngục Giới rơi xuống nơi này. Nếu hắn là Luyện Khí Sĩ Ngục Giới, chiến đấu sẽ càng linh hoạt hơn, thủ đoạn cũng càng nhiều hơn!

Hắn nhặt cây gậy xương lớn trên mặt đất kia lên, tiếp tục tiến về phía trước. Cũng không lâu lắm, hắn lại gặp được một bộ xương khô khác. Quỷ hỏa trong mắt so với bộ xương khô vừa rồi kia càng dồi dào hơn, trong tay còn cầm theo một thanh đao rỉ sét tàn tạ.

Chung Nhạc phóng người nhảy tới, ba chiêu hai thức đã giải quyết xong bộ xương khô này. Lại có thêm một đóa Quỷ hỏa nữa bay lên, rơi vào trong hốc mắt của hắn. Hồn phách của hắn lại to lớn lên gấp bội.

Lần này lại càng thêm cổ quái, đóa Quỷ hỏa này vừa dung nhập vào trong đóa Quỷ hỏa trong mắt hắn, không ngờ mơ hồ chậm rãi xuất hiện hư ảnh một con Kim Ô nho nhỏ.

Kim Ô Chi Linh! Chỉ là hiện tại nó vẫn còn rất yếu ớt, nhưng Kim Ô Chi Linh quả thật là đang trong quá trình hình thành.

- Xem ra, thôn phệ Quỷ hỏa của những bộ xương khô khác là con đường tu luyện ở nơi này. Ta cần phải nhanh chóng tu thành Nguyên thần, mở ra Bí cảnh Nguyên thần, mau chóng tìm được đám người Cấm Nhi và Quân sư tỷ, không thể trì hoãn được!

Chung Nhạc vừa quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, vừa sưu tầm khắp nơi. Theo hắn không ngừng thâm nhập, đám khô lâu bạch cốt trong hoang nguyên bạch cốt cũng càng lúc càng nhiều hơn. Những bộ xương khô này tựa hồ không có bao nhiêu ý thức, gặp được những đồng loại khác liền nhào tới đánh chết đối phương, thôn phệ Quỷ hỏa của đối phương, hoặc là chết trong tay đối phương.

Chung Nhạc một đường quét ngang, Kim Ô Chi Linh cũng càng lúc càng lớn mạnh, tinh thần lực của hắn cũng càng lúc càng mạnh hơn, đã có thể thi triển ra một chút thần thông, thu gặt những bộ khô lâu bạch cốt này cũng càng dễ dàng hơn.

Bất quá, càng thâm nhập vào sâu bên trong hoang nguyên, thực lực của đám khô lâu bạch cốt cũng càng lúc càng cường đại hơn. Chung Nhạc thậm chí còn gặp được một gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ, đã có thể thôi động thần thông, thực lực vô cùng lợi hại.

Trận chiến này Chung Nhạc phải trải qua trăm cay ngàn đắng, xương sườn cũng gãy nát mấy cây, lúc này mới có thể giết chết được hắn. Quỷ hỏa của gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ này thiêu đốt hừng hực, vừa dung nhập vào trong hốc mắt của hắn, liền khiến cho khí tức của hắn tăng vọt. Kim Ô Chi Linh trong mắt trái ngay lập tức ngưng tụ thành hình, mà trong hốc mắt còn lại vậy mà hiện ra hư ảnh của Lục Mục Tinh Thiềm.

Linh của Luyện Khí Sĩ vốn dĩ là phải cảm ngộ Linh trong thiên địa mới có thể đạt được Linh tán thành, biến thành linh hồn của chính mình. Mà Chung Nhạc thì không ngờ sau khi giết chết hàng trăm bộ xương khô, bên trong cặp mắt vậy mà tự nhiên hình thành Linh.

Cổ quái nhất chính là, Linh mới hình thành này lại giống như đúc với Linh trước đây của hắn.

- Linh của Luyện Khí Sĩ thật ra chính là cảm ngộ tạo thành, Linh của ta vốn là Kim Ô và Tinh Thiềm, cho nên sau khi biến thành bộ xương khô, một lần nữa tu luyện trở lại, Linh vẫn như cũ là Kim Ô và Tinh Thiềm.

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Hắn một đường tiến sâu vào hoang nguyên bạch cốt, lại tao ngộ thêm một gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ nữa. Sau khi giết chết gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ này, Tinh Thiềm Chi Linh rốt cuộc cũng viên mãn.

Mấy ngày sau, Linh và Hồn Chung Nhạc kết hợp lại với nhau, tu thành Nguyên thần.

Càng kỳ quái hơn chính là, so với thời điểm cùng cảnh giới trước đây, hồn phách của hắn cũng càng cường đại hơn, Nguyên thần cũng càng mạnh mẽ hơn. Hồn phách của hắn so với thời điểm cùng cảnh giới trước đây đã đề thăng lên trình độ gần gấp đôi.

- Hiện tại ta cũng đã là Khô Lâu Luyện Khí Sĩ rồi!

Chung Nhạc thôi động Nhật Nguyệt Bảo Chiếu, nhất thời một khỏa thái dương xanh âm sâm và một khỏa minh nguyệt xanh âm sâm tung bay bốn phía xung quanh hắn, thối luyện xương cốt, khiến cho thân thể hắn càng cường đại hơn. Trong lòng Chung Nhạc nghi hoặc:

- Kỳ quái! Sao ta đã đi lâu như vậy rồi, vẫn chưa gặp được một gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới nào? Lẽ nào bọn họ không có rơi xuống nơi này sao?

Hắn quan tưởng thần thông, lăng không phi hành, tốc độ sưu tầm đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ cũng càng nhanh hơn, một đường tiếp tục chém giết tới. Lại qua thêm mười ngày nữa, Chung Nhạc đã tu thành Thoát Thai Cảnh, bắt đầu trùng kích Linh Thể Cảnh.

- Giới Chủ Ngục Giới cho chúng ta thời gian hai mươi tám ngày, hai mươi tám ngày qua đi sẽ truyền tống chúng ta ra ngoài, hiện tại đã qua hai mươi ngày rồi…

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh. Nếu hắn không thể mau chóng khôi phục lại hình thái trước đây, Giới Chủ Ngục Giới truyền tống hắn ra ngoài ngược lại cũng không có gì. Điều mà hắn lo lắng chính là Giới Chủ Ngục Giới cũng không thể cảm ứng được Hồn bài của hắn, vĩnh viễn lưu hắn lại chỗ này.

Đột nhiên, trong bạch cốt hoang nguyên phía trước chợt vang lên thanh âm ba ba. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, theo tiếng tìm tới. Chỉ thấy hai gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ tư thế quái dị, động tác cổ quái, đang vặn vẹo cùng một chỗ.

Chung Nhạc quan sát trong chốc lát, phốc một tiếng khinh miệt:

- Hóa ra đôi cẩu nam nữ này đang tằng tịu với nhau! Ta còn tưởng bọn họ là đang đánh nhau nữa…

Hắn khom người bái một cái, Thái Cực Đồ hiện ra. Hư ảnh trên vạn tôn Khô Lâu Thần xuất hiện, một kích đánh cho hai gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ kia vỡ nát. Lại có hai đóa Quỷ hỏa bay tới, dung nhập vào trong hốc mắt của hắn.

Hiện tại Quỷ hỏa trong hai hốc mắt của hắn đã thiêu đốt hừng hực. Trong hốc mắt bên trái là một vầng Quỷ Nhật âm sâm, khi thì biến thành Tam Túc Kim Ô, khi thì biến thành Thần Nhân ba chân hai cánh. Trong hốc mắt bên phải là một vầng Quỷ Nguyệt âm trầm, khi thì biến thành Lục Mục Tinh Thiềm, khi thì biến thành Thần Nhân ba chân sáu mắt, biến ảo bất định.

- Thần Nhãn thứ ba, mở!

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, quát khẽ một tiếng. Chỗ mi tâm trên đầu lâu đột nhiên nứt ra, xuất hiện một khỏa Thụ nhãn, trong Thụ nhãn đồng dạng cũng thiêu đốt Quỷ hỏa âm sâm.

- Âm Dương nhị khí!

Khí Thuần Âm và khí Thuần Dương từ trong cặp mắt hắn bay ra, xuy xuy vang dội.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status