Nhật ký mang thai tuổi 17

Chương 73: Vậy thì chúng ta hãy sinh con


Một dạo, tôi và Chan Chan cùng đến bệnh viện kiểm tra tổng quát định kỳ. Trong lúc đứng chờ xếp hàng, tôi ngó qua chỗ khám thai, thấy rất nhiều bà bầu đang ngồi chờ khám. Họ đi cùng chồng. Mặt ai nấy đều hớn hở, vợ chồng ríu rít nói chuyện. Đây hẳn là những người đang hạnh phúc chờ đợi đứa con ra đời. Bất giác, tôi cũng "thèm" có một đứa con. Năm 17 tuổi, tôi từng mang thai ngoài ý muốn. Số phận cay đắng khi cướp đi đứa con mới thành hình của tôi. Giờ đã 8 năm rồi, tôi và Chan Chan cũng vừa mới cưới, bỗng dưng muốn có con để bồng bế. Thế là tôi kéo nhẹ tay chồng. Anh quay qua, tôi liền nói: Em muốn có con.



Chan Chan nhíu mày, từ nãy đến giờ vẫn bình thường mà sao lúc này em lại cập đến chuyện con cái. Tôi chỉ về phía mấy bà mẹ trẻ, bảo:

- Em ganh tị quá, muốn có con lắm. Mình sinh con nha anh.



Chan Chan nhìn tôi một lúc, rồi nhẹ nhàng quay qua hỏi:

- Em có chắc mình đã sẵn sàng mang thai lần nữa chưa?



Tôi hiểu anh đang đề cập đến việc trong quá khứ, rằng tôi từng bị hư thai. Tôi gật đầu liên tục, ánh mắt đầy kiên quyết. Chồng thở ra, khuyên nhủ:

- Anh nghĩ lúc này hãy khoan có con.



- Anh không thích à?

- Không phải, mà anh chỉ sợ công việc của mình bận bịu quá sẽ không đủ thời gian chăm lo cho em. Đợi đến lúc ổn định hơn rồi chúng ta sẽ bàn kỹ về chuyện này, nhé.



Biết Chan Chan thực tâm lo lắng cho mình nên tôi đành gật đầu, nén nỗi buồn lại.

Trưa, rời khỏi bệnh viện, Chan Chan lái xe đưa tôi đến lớp học Yoga. Thời gian rảnh rỗi, mà Chan Chan lại bận bay, thì tôi đến lớp học Yoga, phần cho đỡ buồn phần vì chăm sóc sức khoẻ để tâm hồn thanh thản. Trên đường đi, tôi có nói về thầy dạy Yoga tên là Johny, Việt kiều vừa về nước.



- Thầy Johny còn rất trẻ, vui tính và hài hước nữa nên lớp Yoga học đông lắm.

- Anh thấy không phải ai cũng kiên trì học Yoga, nhất là em hay chóng chán, thế mà theo học cũng một tháng rồi. Chắc thầy Johny đó tuyệt vời lắm đây.



- Thầy ấy cao như người mẫu, bảnh trai, nói tiếng Anh như gió.

- Em có nói chuyện được với người ta không đấy?



- Anh đừng xem thường trình độ ngoại ngữ của em nha. Nói cho anh biết, vợ anh và thầy Johny khá thân đó.

Chan Chan bẻ lái, giọng tỏ ra bất ngờ: Vậy sao? Tôi vênh mặt kiêu ngạo, khoe chồng là thầy Johny và tôi thường nói chuyện riêng sau giờ học. Thầy ấy còn khen tôi có cá tính, là một người đặc biệt trong lớp thầy dạy. Tôi nghe Chan Chan cười khẽ rồi sau đó anh không nói gì thêm nữa. Cùng lúc xe cũng đến chỗ học Yoga.



Tôi vừa xuống xe thì gặp ngay thầy Johny. Nói cười vài câu xong, thầy quay qua Chan Chan chào một tiếng, còn khen: "Your husband is too handsome!" (Chồng chị đẹp trai quá). Tôi buồn cười đáp: "He was a cool boy of my school" (Anh ấy từng là cool boy trường tôi). Thầy Johny à lên. Tôi ngó qua Chan Chan, thấy mặt vẫn điềm nhiên dù biết người ta khen mình. Trước khi đi vào, tự nhiên chồng kéo nhẹ tôi lại, nói một câu hơi kỳ lạ: Đừng có sa đà quá nhé!

Anh quay đi, hình như vẻ mặt có chút gì đó không vui. Tôi lấy làm khó hiểu.



Sau đợt đó, bẵng đi thời gian có một lần đang chat Viber, Chan Chan tự dưng hỏi tôi có còn học Yoga không. Tôi nói vẫn còn. Rồi chồng hỏi:

- Sao em kiên trì thế?



- Học Yoga hay mà, với lại em có thể nói chuyện với thầy Johny cho đỡ buồn.

- Hai người có nhiều chuyện để nói vậy à?



- Ừ, hai bên cùng sở thích và suy nghĩ nên rất hợp.

- Em không có việc khác để làm sao?



- Em làm hết rồi. Chỉ còn mỗi một việc chưa làm...

- Là gì?



- Chăm con. Anh không cho em một đứa con thì em phải đi học Yoga, gặp người này người kia để nói chuyện.

Chan Chan lại im lặng. Cứ mỗi lần đề cập đến chuyện sinh con là hai vợ chồng đều rơi vào "khoảng lặng", rốt cuộc chưa thể có sự thống nhất nào.



Lần đi khám tổng quát định kỳ đợt sau, trong lúc xếp hàng chờ thì tôi nhận được tin nhắn của thầy Johny, báo là hôm nay lớp Yoga nghỉ và muốn hẹn tôi một buổi cafe nói chuyện. Chan Chan kịp đọc qua, hỏi:

- Lại anh chàng Johny à?



Tôi gật đầu.

- Sao cứ hẹn em đi nói chuyện hoài thế?



Tôi cười ranh mãnh, nói một câu trêu đùa: Tại người ta thích vợ anh mà!

Tự dưng Chan Chan nhìn tôi, mặt bắt đầu lạnh tanh. Tiếp theo anh liền nắm tay tôi rời khỏi phòng khám tổng quát mà đi sang một phòng khác. Ngước nhìn tấm bảng sáng đèn, tôi ngạc nhiên khi thấy dòng chữ: Tư vấn sinh con - dành cho những cặp vợ chồng đang chuẩn bị muốn có con.



- Này anh, sao lại...

Chan Chan ngắt lời tôi:



- Em nói là buồn chán, không có gì làm nên mới học lớp Yoga của thầy Johny?

Tôi chớp mắt nhìn chồng, rất nhanh anh nói rành rọt:



- Vậy thì chúng ta hãy sinh con!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status