Nhất ngôn thông thiên

Quyển 6 - Chương 815: Chia làm mười đường


Dịch: Hoangtruc

Chỉ trong vài ngày, có đến năm tòa đại thành bị trăm yêu tàn sát không còn gì. Từ khi chính phái bỏ chạy, trăm yêu như vào chốn không người, Huyết Sát châu được thu thập càng lúc càng nhiều.

Đối mặt với thiết kỵ Man tộc, phàm nhân còn có thể còn có thể ngăn cản vài phần, nhưng đám Đại yêu này căn bản không ai chống đỡ nổi. Binh sĩ thủ thành cũng chỉ như rơm rạ bị người ta thu hoạch.

Đến lúc tòa thành thứ năm bị biến thành tử địa, Lôi Lục bèn ngăn cản bước tiến của trăm yêu lại.

Gã đứng ở đầu tường, nhìn qua mặt đất rộng lớn dồi dào này, phát ra một tiếng cười lạnh khó hiểu đầy ý vị.

"Cách kinh thành không xa nữa, cứ một mạch giết tới là được rồi." Lang Khiếu đứng cạnh Lôi Lục, lạnh lùng nói.

"Tu sĩ Nhân tộc đã bị chúng ta dọa sợ, có mấy tên Nguyên Anh như vậy sao dám giao thủ với trăm yêu cơ chứ?" Long Tước cũng đi tới đầu tường, khinh thường nói: "Tính ra bọn hắn thoát đi nhanh đấy. Lần sau gặp lại, nhất định không để cho tên nào trong bọn thoát được."

Văn Mai đứng bên kia vẫn trầm mặc không nói, mắt nhìn về phía dãy núi Vạn Hằng. Tuy rằng không nhìn thấy tông môn Kim Tiền tông nhưng nàng như cảm giác được khí tức muội muội mình.

"Còn chưa đủ nhét kẽ răng nữa. Không phải Lục gia sợ rồi chứ?" bóng dáng to dài của Bạch Ô từ trên trời hạ xuống đầu tường thanh, nói: "Sợ cái gì, Thần Văn Nhân tộc còn không dám ra tay!"

"Nên chia nhau hành động, chớ quên mục đích của chúng ta là gì."

Sau nửa ngày trầm ngâm, lúc này Lôi Lục mới xoay người lại nói với đám Đại yêu: "Mục đích của chúng ta là thức tỉnh Yêu chủ, mấu chốt nhất phải thu thập đủ lực lượng Huyết Sát. Thần Văn Nhân tộc quả thật sẽ không xuất thủ nhưng Nguyên Anh là nhân tộc lại khó đối phó, khinh địch tất bại a."

"Lục gia còn hiểu binh pháp nữa hả? Thật sự hiếm có." Bạch Ô cười nhạo một tiếng, không cho là đúng.

"Một mạch giết qua, tất nhiên lực lượng Huyết Sát sẽ tới tay. Cứ ở đây mà không đi, lão tử khó chịu muốn chết, ta muốn giết người!" Lôi Tượng khổng lồ bắt đầu nóng nảy, trực tiếp hiện ra yêu thân ngay trên đầu tường thành. Gã nâng chân lớn đạp lấy tường thành, gẩy cho đất đá bắn tung.

"Hành động lần này của Lục gia hẳn có mục đích, tốt nhất nên nói rõ ra." Ánh mắt Độc Diễm Hạt ở Nê Địa âm trầm, đi thẳng vào vấn đề.

"Đừng quên hạo kiếp Thiên Hà." Một câu nói của Lôi Lục khiến cả trăm yêu nghe được đều biến đổi sắc mặt.

"Nguyên Anh Nhân tộc rất giảo hoạt, tất sẽ phải ngăn chặn chúng ta. Nếu như ta không đoán sai, trong tòa đại thành tiếp theo nhất định có mai phục, cho nên chúng ta hãy chia ra."

Lôi Lục đã tính trước, nói tiếp: "Mười Đại yêu đi một đường, chúng ta chia ra mười đường thu thập lấy lực lượng Huyết Sát. Như vậy không chỉ tranh thủ được thời gian mà còn có thể thu thập được Đại yêu ở các nơi, tạo thành xu thế "quả cầu tuyết", tụ tập được càng nhiều Đại yêu. Cuối cùng chúng ta sẽ hội quân ở kinh thành Đại Phổ, cùng lúc đồ diệt phàm nhân kinh thành."

"Chủ ý chia ra không tệ. Nếu như gặp phải Nguyên Anh nhân tộc chặn giết trên đường thì sao?" Một con Đại yêu heo rừng lên tiếng.

"Đầu heo, không nhìn ra sao?"

Lôi Lục hừ lạnh nói: "Ý tứ của Nguyên Anh Nhân tộc là bảo vệ nhân tộc, không muốn chúng ta thu tập được được đầy đủ lực lượng Huyết Sát. Chúng ta chia ra, bọn hắn cũng đành phải chia ra. Coi như bị mười mấy Nguyên Anh chặn giết, Yêu tộc ta cường đại vậy không thể trốn thoát sao? Đừng quên nơi này là Thiên Nam, không phải Thiên Bắc. Lúc chia nhỏ ra, các ngươi chỉ cần cố gắng giết thêm phàm nhân là được, không cần phải dây dưa với Nguyên Anh nhân tộc."

"Làm sao Lục gia lại chắc chắn vậy?" Long Tước nhíu mày hỏi.

"Tất nhiên ta dám chắc chắn. Dụng ý của Nguyên Anh Nhân tộc nhất định là như thế. Lần đầu tiên giao thủ, Sở Bạch không đến." Lôi Lục không lộ ra điều gì, chỉ thể hiện tin tưởng mười phần, nói ra một hiện tượng.

Lần đại chiến đầu tiên giữa trăm yêu và chính phái không nhìn thấy Sở Bạch Bào.

Thân là Đại yêu loài khỉ, gã quả thật rất thông minh, nhưng so với Nhạn Hành Thiên đa mưu túc trí thì Lôi Lục còn kém một bậc. Gã đầy chắc chắn kết luận ý định chính phái như vậy không phải vì suy đoán, mà là nghe được chính miệng Nhạn Hành Thiên nói ra!

Phần thiên phú thính giác hầu như không người biết đến kia giúp cho Lôi Lục đứng trên đầu tường thành này có thể mơ hồ nghe thấy kế hoạch mà Nhạn Hành Thiên bàn bạc với mấy tu sĩ Nguyên Anh ở phía xa.

Thiên phú này chính là phần cơ mật nhất của Lôi Hầu nhất tộc mà đến đám Đại yêu còn không biết được, cũng sẽ tuyệt không truyền ra ngoài. Cũng nhờ có phần thiên phú này, rốt cuộc giúp cho trăm yêu có thêm phần tiên cơ.

"Bách Yêu yến lần này do Lục gia đứng đầu, chúng ta chỉ cần tuân mệnh là được. Bắt đầu chia ra, tru sát phàm nhân nào."

Long Tước cùng mấy Đại yêu gật đầu, mấy Đại yêu khác e ngại địa vị Lôi Lục nên cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể nghe lệnh. Bạch Ô hung hăng hừ một tiếng, hiện ra yêu thân vung cánh lớn chọn một phương hướng đi trước, lập tức có chín Đại yêu đi theo sau ả.

"Ta muốn đi Kim Tiền tông một chuyến."

Sau nửa ngày không nói gì, lúc này Văn Mai mới nói khẽ, giọng điệu đầy kiên quyết.

"Được, nếu như Mai tiên tử đã muốn đi hang ổ chính phái, hiện tại đúng lúc. Đám Nguyên Anh kia không có ở đấy, mười Đại yêu đủ cướp sạch hang ổ bọn chúng rồi, hắc hắc."

Lôi Lục hào phóng đáp ứng. Có núi Linh Hồ gây phiền phức cho chính phái là đủ để phân tán lực lượng bên đó rồi.

Văn Mai gật gật đầu, cứ vậy ngự kiếm mà đi. Sau lưng nàng là chín vị Đại yêu có liên quan sâu đậm với núi Linh Hồ.

Không bao lâu sau, trăm yêu đã rời đi một nửa, chỉ còn lại Lang Khiếu và Long Tước vẫn không nhúc nhích.

"Lôi Lục, rốt cuộc người nắm chắc mấy phần. Nếu như hai phái chính tà Thiên Nam liên thủ, áp lực của chúng ta cũng không nhỏ."

Địa vị của Lang Khiếu không thấp hơn Lôi Lục. Gã vừa hỏi, Long Tước cũng bắt đầu lo lắng.

"Yên tâm, nắm chắc mười phần. Chẳng lẽ ta lại hại các ngươi?"

Lôi Lục cười lạnh một tiếng, nói: "Thiên Nam mười sáu nước, không chỉ có mỗi Đại Phổ. Nếu như chính phái chuẩn bị phục kích, chúng ta đi đường vòng là được. Chính tà tất nhiên sẽ liên thủ. Trước tiên chúng ta phải thanh lý xung quanh đã, khiến đám tu sĩ Nhân tộc bôn ba mệt mỏi, đến lúc hội tụ thêm nhiều Đại yêu rồi, chúng ta lại lần nữa thẳng hướng Đại Phổ. Lúc đó không chỉ có trăm yêu nữa, Đại yêu Thiên Nam không ít a."

Lang Khiếu nhìn chằm chằm vào Lôi Lục một lúc lâu, trầm giọng nói: "Xem ra quả nhiên Lục gia thâm tàng bất lộ, ngươi đã nghe được tin tức gì mới đúng."

Lang Khiếu mơ hồ hiểu ra được thiên phú thính giác của Lôi Lục khiến sắc mặt gã có chút khó coi.

Xích Nhãn thiên lang nhất tộc cũng có Yêu vương như Lôi Hầu nhất tộc, Đại yêu khác không biết về thiên phú thính giác của Lôi Hầu nhất tộc, nhưng Lang Khiếu đã từng nghe nói đến chuyện này từ trưởng bối nhà mình không ít.

"Ta đi Tề Quốc, đến gặp tu sĩ tà phái. Có lẽ hang ổ tà phái bọn chúng sẽ nhanh chóng biến mất không còn gì nữa, hắc hắc."

Lang Khiếu nhìn thấy sắc mặt Lôi Lục như vậy, bèn kết luận Lôi Lục đã nghe ra được kế hoạch của Nguyên Anh Nhân tộc. Gã đã hoàn toàn yên tâm, bèn hiện ra yêu thân, mang theo chín Đại yêu nhanh như gió chạy về phía Tề Quốc.

Tuy rằng Long Tước không rõ làm sao Lang Khiếu lại tin tưởng Lôi Lục như vậy, nhưng y cũng nhìn ra được chút ít manh mối. Rồi y cũng xòe ra hai cánh, tiếp tục chở Lôi Lục bay lên, cứ vậy cách xa khỏi Đại Phổ.

Đúng như Lôi Lục suy đoán, ngay bên trong tòa đại thành Đại Phổ tiếp theo, chính phái đã mai phục nhiều ngày. Không chỉ có tất cả Nguyên Anh Kim Tiền tông, mà các điện chủ tà phái cũng đồng loạt kéo đến.

Gần bốn mươi Nguyên Anh hội tụ chuẩn bị cho một cuộc trùng kích huyết chiến. Nhất là Trấn Sơn vương Bạch Bào, mắt hổ đã phủ đầy tơ máu, thanh Kinh Lôi kiếm tỏa ra hào quang mọi lúc khiến người người đều kinh hãi.

Vốn tưởng rằng bỏ qua vài toà đại thành phàm nhân là có thể khiến trăm yêu không kiêng sợ, cảnh giác đại giảm. Không nghĩ tới lực lượng thiên phú Lôi Hầu nhất tộc đã khiến lần chuẩn bị phục kích tỉ mỉ của Nhạn Hành Thiên đã hoàn toàn thất bại.

Không chỉ có phục kích thất bại, còn có hai đội Đại yêu chia ra chạy tới bên trong hai đại tông môn kia như hai lưỡi dao sắc bén, cắt đứt mọi đường lui của hai phái chính tà.

Nhưng mà không người biết được, Lôi Lục đang đứng trên lưng Long Tước nơi xa lại nhếch lên nụ cười đầy cổ quái.

Tên thống soái trăm yêu này không chỉ giảo hoạt và tàn nhẫn với phe phái Nhân tộc bên kia, mà còn có cả tính toán với Đại yêu khác nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status