Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 1108: Một cái đồng tiền!! (2)


Chính là... Hầu Tiểu Muội!

Chỉ là giờ phút này nếu như Bạch Tiểu Thuần tận mắt thấy được Hầu Tiểu Muội, cho dù là hắn, cũng rất có thể liên hệ bóng người với khí tức quỷ dị này với Hầu Tiểu Muội!

- Chỉ có điều, cuối cùng là... đã trở về.

Hầu Tiểu Muội che miệng cười, bên trong con mắt thình lình... Xuất hiện hai mắt quỷ dị

Cười khẽ, thân thể nàng thoáng một cái, lao thẳng đến sâu trong sa mạc. Nàng vội vàng bay nhanh vào chỗ phát hiện xuất khẩu, vội vàng bay nhanh.

Giờ phút này, toàn bộ địa điểm thí luyện có gió nổi mây phun. Mà ở sát biên giới bình nguyên Bạch Tiểu Thuần cùng Vân Lôi Song Tử, bọn họ đều rất nhanh, lại đều thông qua ngọc giản của mình, biết được nguyên nhân sự tình.

- Phát hiện ra lối ra!

Mắt Vân Lôi Song Tử chợt trợn to. Lúc này lại cũng không kịp để Bạch Tiểu Thuần, hai người bọn họ chợt xoay người, hóa thành hai đạo cầu vồng gào thét đi xa.

Bạch Tiểu Thuần cũng sửng sốt. Truyền âm cho hắn chính là Trương Đại Bàn. Được sự giúp đỡ của Thiên Quỷ Tử, khiến cho Trương Đại Bàn truyền âm có thể rộng hơn hiện tại một ít, Bạch Tiểu Thuần nhìn tin tức của Trương Đại Bàn, trong lòng cũng đang chấn động.

- Lối ra hóa ra ở sa mạc? Nhưng ta chính là từ sa mạc đi ra, lại có thể không phát hiện ra con!

Bạch Tiểu Thuần nhất thời có chút hối hận, tại sao mình không ở trong sa mạc tìm hiểu thật tốt..

- Bây giờ nói cái gì cũng đã chậm...

Bạch Tiểu Thuần thở dài một tiếng. Hắn hiểu rõ, hiện tại cửa ra xuất hiện, thanh thế lớn như vậy, hấp dẫn tất cả mọi người chạy tới.

Mà hắn lại ở cách xa, có thể nói đã không có cơ hội gì. Chỉ cần là Bạch Tiểu Thuần có chút không cam lòng, nếu như lối ra này ở trong những khu vực khác còn may. Nhưng nàng lại từ chính bên trong trong sa mạc.

- Không được, cho dù không kịp, ta cũng đi liếc mắt nhìn một cái!

Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, thở dài một tiếng. Hắn cũng vội vàng bay nhanh về phía sa mạc.

Dọc đường đi, không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần, thiên địa dị biến này lại xuất hiện. Ở trong tiếng nổ lớn, một Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt cho dù là ở trong bình nguyên cũng có thể cảm nhận được khí tức kinh thiên, bỗng nhiên lại từ phương hướng sa mạc truyền ra khắp nơi.

Phía chân trời xa xôi, đều trở thành màu vàng. Mơ hồ có thể thấy được địa phương giống như ở lại trong sa mạc, xuất hiện một màn hào quang cực lớn, bao phủ tám phương, đồng thời, giống như phòng hộ.

Màn hào quang này Bạch Tiểu Thuần không nhìn thấy được, nhưng lại có thể từ trên màu của chân trời mơ hồ nhìn ra một ít mánh khóe. Hắn nhất thời trở nên kinh hãi.

- Cửa ra này rốt cuộc là nơi nào. Lại còn có phòng hộ!

Ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần giật mình, che ánh sáng màu vàng xuất hiện, lập tức giống như chỉ có ba phần. Đầm lầy, bình nguyên cùng rừng cây này có khu vực ở chung vậy? Tốt cuộc bắt đầu thối nát giống nhau, nhanh chóng khô héo đi!

Chỉ là Bạch Tiểu Thuần ở chỗ khu vực bình nguyên. Hắn liền thấy cỏ xanh vô tận ở phía trên đại địa. Lúc này trong nháy mắt nó chết héo, lộ ra mặt đất tối tăm. Tất cả ở bình nguyên này bên trong bản thổ sinh linh này đều run rẩy. Trong lúc đó, thân thể dường như héo rũ, trong chớp mắt... toàn bộ bình nguyên, không ngờ đã trở thành một mảnh tử vực!!

Bùn đất màu đen hình như cũng mất đi tất cả chất dinh dưỡng, khô nứt đứng lên... Cảnh tượng như vậy, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động, da đầu đều tê dại.

Không chỉ là bình nguyên, còn có đầm lầy, tất cả sinh linh nơi đó đều đã chết. Đầm lầy khô cạn, lộ ra mặt đất với những tiếng két két. Trong tiếng ầm ầm, gường như có vô số vết nứt... Còn có Bạch Tiểu Thuần chưa từng đi qua khu rừng cây, lúc này cũng chỉ có như vậy.

Tất cả những điều này cũng chỉ diễn ra trong thời gian thời gian. Toàn bộ địa điểm thí luyện, ngoại trừ sa mạc rai, ba khu vực khác đều trở thành tử địa!

Không chỉ là Bạch Tiểu Thuần ở đây kinh hãi. Lúc này tất cả tu sĩ đã chạy ra khỏi sa mạc. Phần lớn thân thể đều run rẩy. Nhìn héo rũ mặt đất, từng vết nứt cực lớn nhìn trên mặt đất này, mỗi người đều có loại cảm giác bất an.

- Ở đây... Rốt cuộc là một chỗ nào!

Một hơi thở tử khí nồng đậm ở bên người ta, cũng chỉ có ở đây liên lạc với tổng đài. Âm thanh ầm ầm khuếch tán. Khí tức này càng thêm nồng đậm, khiến cho toàn thế giới hình như đều tối lại, tràn ngập uy nghiêm đáng sợ, giống như quỷ cảnh!

Biến hóa này quá đột nhiên, lại quá nhanh. Trời cao cũng khàn khàn, không nhìn thấy được tầng mây. Chỉ có thể nhìn thấy bầu trời tối sầm xuống, giống như cất giấu từng con Lệ Quỷ, đang tham lam bao quát mặt đất!

Theo ba khu vực lớn chết héo, màn hào quang trên sa mạc càng lúc càng rõ ràng hơn. Đồng thời, hắn cũng so với trước đây lại chú ý quá nhiều.

Cũng chính bởi vậy Địa Quỷ Dị, tất cả đang bay người về phía sa mạc bay. Nhanh hơn. Phần lớn trong đó đã không phải là nghĩ muốn làm cái gì thì có thân phận của đệ tử của Thiên Tôn ở đó. Trong đầu bọn họ, ý nghĩ mãnh liệt và

Bạch Tiểu Thuần lập tức vèo khẩn trương, hơi thở hắn dồn dập nhìn bốn phía xung quanh, vậy khí tức lạnh của Địa Âm khiến cho hắn cảm thấy có chút quen thuộc. Nhưng lại hắn không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng đi về phía trước. Sau mấy canh giờ, khi Bạch Tiểu Thuần bước vào bên trong đầm lầy. Hắn đang muốn bay nhanh nao nao. Thời điểm ở phía sa mạc. Bỗng nhiên, hắn chợt nhìn về phía xa mặt đất!

Ở phía xa trên mặt đất thỉnh thoảng có một luồng ánh sáng trắng, vết nứt trên đại địa ở trên đại diệm. Rất dễ làm cho người khác chú ý. Trước kia, đầm lầy, vì nước bùn che giấu, vì thối nát vô tận, cho nên ánh sáng trắng này cũng bị che lại, không có chút tầm thường nào. Nhưng hôm nay... Theo mặt đất héo rũ, theo vết nứt tìm nơi chốn, ánh sáng trắng này... nhất thời rõ ràng.

- Thứ gì?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, thân thể thay đổi phương hướng, thoáng một cái đã đến ánh sáng trắng trên không trung. Lúc cúi đầu nhìn lại, tay phải hắn giơ lên vung lên, nhất thời mặt đất chấn động, đá vụn dâng lên, lộ ra hắn đang chôn pháp khí ở nơi đó...!!

Đó là... Một đồng tiền!!

Khi nhìn thấy được đồng tiền này, trong nháy mắt, mắt Bạch Tiểu Thuần chợt trợn to. Trong phút chốc trong đầu hắn, dâng lên kinh thiên Lôi Đình!

- Không có khả năng!!

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt dồn dập, trong đầu giống như có từng trận thiên lôi vang lên. Mức độ chấn động trong lòng hắn đã vượt qua tất cả. Cho dù hắn tiến vào địa điểm thí luyện này, cảm thấy mức độ nguy hiểm của vùng đất này vượt quá sức tưởng tượng, sự chấn động cùng hoảng sợ này cũng còn xa mới bằng được như hiện tại. Lúc này..
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status