Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 1446: Không thể trêu vào (1)


Một áp lực khiến cho hắn không chịu nổi, đang từ trên thanh đại kiếm này không ngừng hạ xuống. Hình như chỉ cần hắn có chút thả lỏng, sẽ bị thanh đại kiếm này trực tiếp chém xuống!

Phải biết rằng Bạch Tiểu Thuần là tu vi Thiên Tôn trung kỳ, vốn có thể trấn áp Tuyệt Địa Thiên Tôn này. Hiện tại hắn ra tay chính là đại kiếm bắc mạch. Kể từ đó, đây cũng không phải là trấn áp, đây là... Nghiền ép!

- Hỏi lại ngươi một câu, Tuyệt Địa, ngươi có biết sai hay không!

Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần băng lạnh. Lúc này hắn kiêu ngạo nhìn thiên hạ. Thậm chí trong mắt hắn đã xuất hiện hàn quang sát cơ.

- Bạch Tiểu Thuần, ta không tin ngươi dám giết ta!

Tuyệt Địa Thiên Tôn cho dù nghẹn đỏ mặt, cũng vẫn điên cuồng hét lên. Hắn không phải là không muốn né tránh. Thật ra, một chưởng niệm lực của Bạch Tiểu Thuần trước đó, không chỉ khiến cho phúc địa sụp đổ, còn hình thành một loại phong ấn, phong tỏa bốn phía xung quanh nơi này. Trừ phi là tu vi vượt quá hắn, nếu không căn bản là không có cách nào rời khỏi đây.

Nhưng Tuyệt Địa vẫn không phục. Hắn tin tưởng, Bạch Tiểu Thuần không dám giết người. Một khi thật sự giết chết mình, cho dù có thể sống lại, nhưng điều này dù sao cũng liên quan đến mâu thuẫn giữa Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều. Hắn tin tưởng, cho dù là người không có lý trí đi nữa, ở trên chuyện này cũng sẽ cân nhắc.

- Ta không dám sao?

Bạch Tiểu Thuần nghe vậy liền trừng mắt. Sau đó hắn tức giận cười rộ lên.

- Cũng được. Xem ra ngươi đã quên mất thân phận của ta. Như vậy ta sẽ khiến cho ngươi nhìn rõ một chút, Bạch mỗ có dám giết người hay không!

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần tức giận cười ngược, khí tức trên người hắn lại bạo phát ra. Lần này hai tay hắn bấm quyết, sát cơ trong mắt trở nên ngập trời. Chợt hắn chỉ vào thanh đại kiếm bắc mạch.

Nhất thời thanh đại kiếm bắc mạch này bắt đầu chấn động. Một kiếm khí kinh thiên động địa, ở dưới tu vi Thiên Tôn trung kỳ của Bạch Tiểu Thuần gia tăng, đủ để chém giết Thiên Tôn sơ kỳ, đột nhiên bạo phát.

Trong lúc kiếm khí này khuếch tán, thân thể Tuyệt Địa Thiên Tôn chợt run rẩy. Hắn vốn đã đến tình trạng cực hạn, lúc này bị kiếm khí này trùng kích. Ngũ tạng lục phủ đều đang run rẩy. Máu tươi điên cuồng phun ra. Trong một cái chớp mắt, thanh đại kiếm bắc mạch treo ở trên đỉnh đầu hắn, chợt tăng lên, biến thành kích thước cả nghìn trượng, giống như mang theo uy lực của một thế giới, trực tiếp liền hướng về phía Tuyệt Địa Thiên Tôn, bỗng nhiên chém xuống!

Nhìn khí thế của hắn, rõ ràng là muốn giết người!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi...

Thần sắc Tuyệt Địa Thiên Tôn đại biến. Thời điểm hắn mở miệng, bên trong thân thể của hắn lại tản ra vòng ánh sáng bảy màu, hóa thành bảy con rồng lớn, trong tiếng rít gào lao thẳng đến thanh đại kiếm, muốn đi chống lại. Cùng lúc đó, từ bên trong túi trữ vật của hắn còn bay ra vô số pháp bảo, hình thành phòng hộ.

Điều này còn chưa kết thúc. Hắn còn sử dụng ra đòn sát thủ. Lúc này trán hắn nổi gân xanh. Tiếp sau đó, hắn lại trực tiếp huyễn hóa ra một con trâu lớn màu đen.

Con trâu lớn màu đen này vừa ra, ma khí trùng thiên. Lúc này nó chợt gầm khẽ, một đầu lao về phía đại kiếm.

Đây chính là thần thông bảo toàn tính mạng của hắn, Ma Ngưu Hám Thiên!

Đối với hắn mà nói, đòn sát thủ này đơn giản là không cần, thật sự tiêu hao cực lớn. Cho dù bản thân hắn là Thiên Tôn sơ kỳ, cũng đều có chút ăn không tiêu. Về phần niệm pháp, tu vi áp chế, cũng như nhau. Nhưng bây giờ hắn đã không chú ý được quá nhiều điều như vậy. Hắn chỉ có thể toàn lực ứng phó.

Trong tiếng nổ lớn, thiên địa chấn động. Tất cả mọi người ở bốn phía xung quanh nhìn thây cảnh tượng như vậy đều liên tục hít sâu. Bọn họ chỉ thấy bảy con rồng lớn với màu sắc khác nhau, vừa tiếp xúc với thanh đại kiếm, căn bản là hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được, nhất thời lại tan vỡ nổ tung ra. Sau đó lại là những pháp bảo này, đều không làm nên được chuyện gì!

Ở dưới những tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, đại kiếm bắc mạch ngưng tụ ra thế của vạn quân, dường như có thể xé rách hư vô, nổ lớn, trực tiếp lại cùng với con ma ngưu màu đen kia, va chạm vào nhau!

Trong tiếng nổ lớn, đại kiếm bắc mạch lần đầu dừng lại. Nhưng cũng chỉ là dừng lại một chút. Ở trong tiếng hừ lạnh của Bạch Tiểu Thuần, ở dưới tu vi khuếch tán ra, trong nháy mắt xuyên qua ma ngư, lao thẳng đến Tuyệt Địa Thiên Tôn!

Giữa hai người, thật sự chênh lệch quá lớn. Ở trước mặt chênh lệch chiến lực tuyệt đối này, tất cả thủ đoạn của Tuyệt Địa Thiên Tôn căn bản chỉ là châu chấu đá xe.

Ầm ầm.

Dưới tiếng động lớn vang lên, theo pháp bảo vỡ nát diệt vong, thuật pháp tiêu tan, thần thông tan vỡ. Theo đại kiếm bắc mạch đón đầu bổ tới, trong lòng Tuyệt Địa Thiên Tôi chợt dâng lên sóng lớn kinh thiên.

- Đáng chết. Hắn là người của thế giới Thông Thiên. Hắn không phải là Thiên Tôn của Thánh Hoàng Triều!

- Hắn muốn giết ta. Là thật sự muốn giết chết. Thậm chí mục đích của hắn, chính là muốn lựa chọn để Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều phát sinh chiến tranh!

Tuyệt Địa Thiên Tôn ở dưới nguy cơ sinh tử, hít thở dồn dập. Cho dù Tà Hoàng có thể dùng đạo chủng khiến cho hắn sống lại, nhưng Tuyệt Địa Thiên Tôn lại biết rõ ràng, mỗi lần sống lại, mình cũng sẽ vĩnh cửu tổn thất một phần chiến lực.

Hơn nữa, đối với sự nâng cao tu vi sau này, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng. Trừ phi là thật sự đến mức độ hẳn phải chết, bằng không không có ai nguyện ý lựa chọn tử vong!

Lúc này, sau khi xác định Bạch Tiểu Thuần trước mắt cái là người điên, Tuyệt Địa Thiên Tôn nhất thời lại sợ hãi. Thậm chí trong lòng hắn cũng đang hối hận. Trước đó vì sao mình lại có ý nghĩ đi vơ vét tài sản của Bạch Tiểu Thuần này.

Suy nghĩ đang xoay chuyển ở trong đầu của hắn. Đồng thời, thanh đại kiếm kia đã ầm ầm ép xuống. Tuyệt Địa Thiên Tôn chỉ cảm thấy một nguy cơ sinh tử mãnh liệt, ở trong tâm thần khuếch tán ra. Thậm chí trán hắn cũng xuất hiện một vết máu, giống như toàn thân sẽ bị chém thành hai khúc!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi có thể dẫn theo người của thế giới Thông Thiên đi!

Ở trong sinh tử này ép xuống, Tuyệt Địa Thiên Tôn hung hăng cắn răng một cái, đột nhiên mở miệng. Hắn nói ra những lời này, không muốn nhận sai, cũng phải nhận lầm.

Chỉ là loại thái độ này, Bạch Tiểu Thuần không thể tiếp nhận. Hôm nay hắn tới đây, chính là để lập uy, chính là muốn để cho tất cả mọi người biết, Bạch Tiểu Thuần hắn đã không còn là Thiên Tôn sơ kỳ. Nếu như còn mạo phạm hắn, hắn chính là một kẻ điên dám giết người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status