Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 667: Biết ta cũng vô dụng


Trong biển lửa ngập trời thân thểBạch Tiểu Thuần lao ra khỏi hỏa diễm và bay về nơi xa, lúc bỏ chạy hắn còn kích động, lúc này đoạt hồn còn hủy cả hồn tràng xóa dấu vết, thật sự quá kích thích.

- Các ngươi dám đoạt hồn của ta, hừ hừ!.

Bạch Tiểu Thuần ngậm miệng, lúc này trái tim của hắn đập nhanh hơn, hắn cảm giác mình đã làm đại sự.

Không kịp nghĩ nhiều, Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.

- Dám đụng tới hồn trận của Thái gia, ngươi muốn chết!

Đột nhiên có bảy tám thân ảnh dùng tốc độ cực nhanh bay từ xa tới gần, lúc này có một thanh niên cầm đầu, thanh niên trẻ tuổi nhưng có mái tóc bạc, toàn thân bộc phát khí tức Kết Đan Đại viên mãn.

Thậm chí mơ còn cảm giác có một tia Nguyên Anh chi ý trên thân kẻ này, hiển nhiên thanh niên này đã cách Nguyên Anh một đường, sợ rằng bế quan một thời gian sẽ thuận lợi đột phá Nguyên Anh!

Tốc độ của hắn không kém Nguyên Anh bao nhiêu, giờ phút này còn mang theo một tia tức giận bay thẳng về phía Tiểu Thuần, sau lưng hắn cũng có bảy tám người, cũng đều là tu sĩ Kết Đan, nhìn thấy thiên hỏa hủy diệt hồn trận, phần lớn diện tích đã biến thành đất cằn, nội tâm bọn họ vô cùng tức giận.

- Muốn chết!

Mọi người gào thét, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đã bỏ chạy thật xa, sát ý trên nươời bọn họ bành trướng.

Bọn họ chỉ là nhóm đầu tiên mà thôi, ở phía sau còn có tộc lão Nguyên Anh của Thái gia bay tới.

Bạch Tiểu Thuần càng hoảng sợ, người Thái gia đến quá nhanh, trong lòng hắn biết rõ một khi dây dưa sẽ dẫn tới tình thế nghiêm trọng, lúc này không quay đầu lại, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần tốc độ bất phàm, hắn nhanh chóng kéo dài khoảng cách, trong nháy mắt hắn đã biến mất phía chân trời.

Thiên kiêu Thái gia nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần rời đi, trong mắt sinh ra sát ý khôn cùng, không có chút do dự cầm một tấm da thú ra khỏi túi trữ vật, tấm da thú kia ưự bốc cháy, vào lúc bị thiêu đốt, thiên địa vặn vẹo và hư ảnh một con hung âầm xuất hiện.

Hung cầm là một con kên kên, nó lớn chừng mấy trăm trượng, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu chói tai sau đó thiên kiêu Thái gia bước lên lưng con hung cầm hư ảo, vào lúc hắn vừa bước lên lưng hung cầm, tốc độ hung cầm bạo phát biến mất vô tung vô ảnh, lại sử dụng bí pháp men theo dấu vết Bạch Tiểu Thuần rời đi, trực tiếp đuổi theo phía sau.

Lúc đuổi theo chừng mười dặm, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần vừa xuất hiện, hắn không ngừng gia tốc bay về thành Cự Quỷ.

- Phải trốn nhanh mới được, vạn nhất dẫn xuất Thiên Nhân của Thái gia thì ra sẽ gặp nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuần đã sợ rồi, lúc trước hắn không thể nén bi phẫn đi đoạt hồn, hiện tại tỉnh táo càng nghĩ càng sợ.

- Đều là bị buộc cả...

Bạch Tiểu Thuần lau mồ hôi lạnh, hắn hóa thành hào quang bước vào trong hư vô, hắn cách thành Cự Quỷ càng ngày càng gần, cũng chỉ còn bay thêm vài hô hấp là tới, đột nhiên Bạch Tiểu Thuần biến sắc, phía sau hắn có tiếng rít chói tai vang lên, cuồng phong đã tới, gió lớn như muốn dập tắt sinh cơ, càng có tiếng gào thét thê lương xuyên thấu tất cả đâm vào tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần giật mình, hắn quay đầu nhìn ra sau, hắn nhìn thấy một con kền kền xuất hiện, con kền kền xuyên qua hư vô, đâm thẳng vào người của hắn.

Khí thế dáng vẻ độc ác ngập trời, trên con kền kền có một thanh niên đang đứng, thanh niên nâng tay phải đánh vào hư vô, lúc này một trường thương màu đen xuât hiện trong tay hắn.

- Tặc tử lớn mật, dám cướp hồn trận Thái gia, ngươi phải bị hình thần câu diệt.

Thanh niên hét lớn một tiếng, hắn mượn nhờ tốc độ của kền kền và bộc phát tu vi rót vào trong trường thương sau đó tấn công Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ cực nhanh, Bạch Tiểu Thuần căn bản không kịp phản ứng, thật sự là bởi vì kền kền quá nhanh, cũng trong nháy mắt kên kên đã xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, thanh trường thương màu đen trong tay thiên kiêu Thái gia, dựa thế đâm tới như muốn xuyên thủng thân thể Bạch Tiểu Thuần!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn quát lớn sau đó toàn lực ngăn cản.

Phanh phanh phanh!

Tiếng nổ mạnh vang vọng tám phương, thân thể Bạch Tiểu Thuần rung động, trực tiếp lui ra phía sau, lúc lui mấy trăm trượng, hắn sững sốt ngẩng đầu nhìn lên.

- Không có việc gì?

Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình, vừa rồi đối phương đánh một kích khí thế ngập trời, đánh lên người hắn còn cho rằng không chết cũng trọng thương, nhưng lại phát hiện bản thân không tổn thương gì cả.

- Con bà nó chứ, phi cầm lợi hại, tốc độ làm cho người ta sợ hãi nhưng người thì quá yếu... Chỉ có thể mượn nhờ tốc độ làm ta không kịp trở tay mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần kịp thời suy nghĩ ra vấn đề, hắn trừng mắt nhìn thanh niên trên kền kền đang hít khí lạnh hoảng sợ nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Hắn biết tốc độ của kền kền có thể sánh ngang Nguyên Anh Đại viên mãn, có tốc độ cực hạn và trường thương gia trì, cho dù gặp tu sĩ Nguyên Anh cũng có thể đánh trọng thương.

Gia hỏa trước mặt không có việc gì... Nội tâm của hắn rung động sau đó hít khí lạnh lần nữa, nhìn kỹ dung mạo Bạch Tiểu Thuần sau đó đôi mắt co rút.

- Ngươi... Ngươi là Bạch Hạo!!

Bộ dạng Bạch Hạo, bởi vì hắn mưu phản Bạch gia nên thanh danh hiển hách, mặc dù không phải ai cũng biết dung mạo của hắn, quần là áo lụa trong ba đại gia tộc sẽ không quá chú ý, cao tầng và thiên kiêu ba đại gia tộc đều nhìn bức họa, lúc trước thủ cực nhanh nên không nhận ra, sau khi bị chấn trụ hắn liền nhận ra thân phận của Bạch Tiểu Thuần.

Ý thức được người này là Bạch Hạo, thiên kiêu Thái gia khẩn trương, biết rõ Bạch Hạo lòng dạ độc ác, thậm chí có thể bắt giữ tộc trưởng Bạch gia tu vi Nguyên Anh trung kỳ, dẫn động lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, nhân vật này còn không phải hắn có thể trêu chọc.

- Ngươi biết ta? Có biết cũng vô dụng!

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt sau đó hét lớn, phân thân xuất hiện, ngay sau đó phân thân hóa thành cơn gió lao thẳng về phía tên thiên kiêu Thái gia.

Bón đại phân thân đều xuất hiện, chúng cùng bản thể Bạch Tiểu Thuần hoa thánh phong bạo không nói che phủ bầu trời nhưng đủ càn quét tám phương, lúc này trung tâm của phong bạo chính là thiên kiêu Thái gia, vào lúc dung hợp cũng làm tám phương run rẩy.

Tên thiên kiêu Thái gia khiếp sợ, khí tức hỗn loạn, nội tâm cực kỳ hối hận vì xúc động đuổi theo nhưng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể điều khiển kền kền dưới thân ngăn cản phong bạo.

Tốc độ kên kên quá nhanh, nó va chạm với phong bạo tạo thành tiếng nổ mạnh, thiên kiêu Thái gia đã lui ra sau vài trăm trượng, mặc dù tránh được một kích nhưng toàn thân hắn rung động cực lớn.

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status