Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 109: Quyết liệt


Editor: Thơ Thơ

“Không cần……”

Còn không đợi Hoàng Phủ Minh mở miệng cự tuyệt, Tuyết Phỉ Nhi nửa đứng lên, khởi tay liền duỗi về phía mặt anh.

Y theo góc độ Tuyết Vi tới xem……

Hai người kia liền giống như là hôn môi!!!

“hả? Cái gì đều không có. Ha hả, xin lỗi, Hoàng Phủ Quân Trường, có thể là tôi xem hoa mắt đi.” Tuyết Phỉ Nhi ngồi trở lại vị trí, ngượng ngùng phun ra đầu lưỡi.

Hoàng Phủ Minh lạnh khuôn mặt, nhìn thời gian. “Tôi còn có việc, hôm nay liền đến đây thôi đi, cô đi về trước đi.”

“vâng…… Hoàng Phủ Quân Trường.” Tuyết Phỉ Nhi nói xong lời từ biệt với Hoàng Phủ Minh.

Đợi cô vừa đi ra quán trà đạo liền vọt qua đến Tuyết Vi.

Chị em hai người bốn mắt giao tiếp, ánh mắt tràn ra vạn ánh lửa.

Đôi tay Tuyết Phỉ Nhi vây quanh trước người, nhếch môi cười nói: “em đều thấy được đi? Lúc trước chị đã nói với em, em …… Là em đoạt không lại chị!!!”

Nhìn bộ dáng cô kiêu căng ngạo mạn khiêu khích, khuôn mặt Tuyết Vi dần dần lạnh xuống.

Giờ khắc này, rốt cuộc cô hiểu được, khi nhìn đến Diệp Triết Hạo và Tuyết Phỉ Nhi cùng nhau đi ra khách sạn tâm tình chân thật rốt cuộc là như thế nào.

Hóa ra, đều không phải là đau thương vì Diệp Triết Hạo phản bội, mà là…… Oán trách, vì sao đối tượng anh xuất quỹ cố tình sẽ là Tuyết Phỉ Nhi!!?

Tay nhỏ gắt gao nắm thành nắm tay chậm rãi giãn ra, khóe môi Tuyết Vi dần dần giơ lên một độ cung đẹp.

Nụ cười này liền giống như lúc trước nhìn đến Diệp Triết Hạo và Tuyết Phỉ Nhi đi ra khách sạn không có sai biệt, tràn ngập khinh thường nhìn lại, hoàn toàn không thuộc về một nụ cười này của kẻ thất bại!

“A, Chị hai, người đàn ông có thể vì chị khuynh đảo, Tuyết Vi em từ trước đến nay…… Đều không hiếm lạ!”

Đúng! Không hiếm lạ!

Một người đàn ông có thể bị Tuyết Phỉ Nhi đưa tay mê hoặc, làm sao có thể vào được đôi mắt cô?

Diệp Triết Hạo như thế; ‘ Mộ Thần Hiên ’ như cũ như thế……

Xem ra tất cả người đàn ông trên đời này đều là một đám động vật mẹ nó chỉ có nửa người dưới, đều không ngoại lệ.

Còn tưởng rằng……

Còn tưởng rằng anh ‘ Mộ Thần Hiên ’ sẽ có bản lĩnh gì hơn người, hiện tại xem ra sao……

A, cũng bất quá như thế!!

“Tuyết Vi, hôm nay tâm tình chị tốt, liền không so đo với em cái gì. Hiện tại em có thể cứ việc kiêu ngạo, đến lúc đó…… Có lúc em khóc!!!” Tuyết Phỉ Nhi khinh thường cười, xoay người liền rời đi.

Nhìn bóng dáng cô dần dần rời đi, Tuyết Vi cảm thấy dường như không đúng chỗ nào.

Theo lý thuyết, nhất định Tuyết Phỉ Nhi vô cùng để ý vị trí Quân Trường phu nhân, chính là, chị của cô vì muốn tranh hơn cô, liền không màng mặt mũi Nhà họ Hoàng Phủ, mặt mũi Hoàng Phủ Quân Trường chạy tới thông đồng ‘ Mộ Thần Hiên ’ sao?

Đang nghĩ ngợi tới, trong lúc vô tình dư quang liếc về phía quán trà đạo.

Khi Hoàng Phủ Minh từ bên trong đi ra, khóe môi Tuyết Vi thoáng chốc giơ lên một độ cung châm chọc.

A, lại một thần phục dưới háng Tuyết Phỉ Nhi ra đời!

Lại một vật hi sinh của gia đấu Nhà họ Tuyết ra đời!

Người đàn ông ngu xuẩn! Người đàn ông nông cạn!!!

“Tuyết Vi, nếu cô không có chuyện khác muốn nói, tôi liền đi trước.” Lúc này, sau khi Mộ Thần Hiên chờ đợi thật lâu chạy tới.

Cô thu hồi tươi cười trên mặt, tròng mắt vừa chuyển: “Hoàng Phủ Quân Trường, đắc tội!!” Tay nhỏ, nhanh chóng dắt lấy tay Mộ Thần Hiên ……

Một sợi khiêu khích nhanh chóng về phía cách đó không xa, chính là Hoàng Phủ Minh đi tới bọn họ!!!

“cô?” Còn không rõ nguyên do Mộ Thần Hiên sửng sốt lên, đuổi theo tầm mắt Tuyết Vi nhìn qua ……

Chỉ thấy, sắc mặt Hoàng Phủ Minh dần dần tới gần bọn họ giống như bão táp âm trầm, khủng bố!!

Lập tức.

Mộ Thần Hiên liền dự cảm đến, lúc này…… Anh chết chắc rồi. “hi……”

Bước chân đi trước yên lặng trước hai người, tầm mắt Hoàng Phủ Minh trước sau đều nhìn chăm chú tay bọn họ dắt ở bên nhau. “cô, có ý tứ gì?!”

Ánh mắt âm lạnh nhìn về phía Tuyết Vi, anh hoàn toàn làm lơ Mộ Thần Hiên đang chào hỏi mình.

“Cái gì có ý tứ gì?” Tuyết Vi ra vẻ khó hiểu cười cười, buông lỏng tay nắm Mộ Thần Hiên ra, trở tay ái muội sải lên cánh tay anh: “Tôi vừa vặn gặp vị hôn phu của tôi ở chỗ này, tôi nghĩ, không cần tôi giới thiệu cho các người đi?”

“A, cô biến sắc mặt quả là mau.” Hoàng Phủ Minh châm chọc cười, cặp con ngươi sắc bén chợt lóe, âm trầm nói: “Xem ra, đề nghị của tôi cô đã suy xét rõ ràng?!”

“Xin lỗi, anh suy nghĩ nhiều, đề nghị của anh…… trước nay tôi đều không có suy xét qua!!!” Tuyết Vi cố ý kéo dài hai chữ ‘ trước nay ’, giọng điệu này nghe tới chói tai như vậy.

Nhưng thật ra Mộ Thần Hiên đứng ở một bên rất là tò mò, rốt cuộc Hoàng Phủ Minh đề nghị Tuyết Vi cái gì?!

“Mộ tướng quân, tôi tin tưởng hẳn là anh biết đến, tôi không có khả năng bỏ vị trí Quân Trường phu nhân, chạy tới làm phu nhân một tướng quân!! Mặc dù là vị hôn thê dự khuyết, tùy thời có khả năng bị đào thải, tôi cũng rất vui lòng.” Nói xong, Tuyết Vi ái muội cười cười với Mộ Thần Hiên.

Tức khắc, Mộ Thần Hiên liền có loại cảm giác muốn hộc máu, rốt cuộc anh biết Hoàng Phủ Minh đề nghị cái gì với Tuyết Vi.

Lúc này……

Xem như Tuyết Vi chơi lớn!!

“cô liền để ý vị trí Quân Trường phu nhân như vậy sao?!” Hoàng Phủ Minh âm lạnh đã mở miệng, nhìn một màn tình chàng ý thiếp trước mắt, nội tâm anh khó nén lửa giận.

“hả?? Mộ tướng quân, chẳng lẽ bạn trai cũ của tôi lần trước ở nhà ăn nói với anh, anh đều quên mất sao? Tôi căn bản là loại người tham mộ hư vinh, tôi thích quyền lực, thậm chí từng yêu hết thảy!!”

“Thực tốt!!! Như vậy như cô mong muốn, tương lai, tôi sẽ cho cô vô tận quyền lợi, nhưng…… cô Vĩnh Viễn đừng nghĩ chân chính có được!!” Ném xuống những lời này, Hoàng Phủ Minh cũng không trở về rời đi.

“này!!” Mộ Thần Hiên vừa muốn đuổi theo, nề hà căn bản không đi theo bước chân Hoàng Phủ Minh, chỉ phải lộn trở lại tới trước mặt Tuyết Vi: “cô làm sao vậy? Làm gì muốn nói với anh ta như vậy? Rõ ràng cô không phải cái loại người tham luyến quyền lợi, không phải sao??”

A, ha hả……

Cô là làm sao vậy?

Cô cũng muốn biết chính mình đây là làm sao vậy.

Lại không có cảm tình đáng nói, cho dù nhìn đến ‘ Mộ Thần Hiên ’ làm pháo hôi cho Tuyết Phỉ Nhi, lại quan cô đánh rắm? Cô coi như xem việc vui không phải khá tốt sao?

Nhưng……

Cô làm không được.

Không biết vì sao, chính là không cách nào nhìn đến người đàn ông kia nhập bên trong chiến cuộc Nhà họ Tuyết bọn họ ……

Khuôn mặt tươi cười hơi mang chua xót dần dần nhìn về phía Mộ Thần Hiên trước mắt, cô nắm chặt nắm tay, giữa môi lạnh lùng hộc ra mấy chữ: “Đương đoạn bất đoạn phản chịu…… Này loạn!!” (nên ngừng không ngừng phải chịu)

Đúng.

Là vì anh tốt cũng tốt; vẫn là xem thường người đàn ông có thể bị Tuyết Phỉ Nhi dễ dàng thao tác cũng thế.

Tuyết Vi rõ ràng biết, phàm là người đàn ông có nửa điểm quan hệ với Tuyết Phỉ Nhi, ngay cả xem, đều khinh thường xem thêm một cái!!!

Nhìn bóng dáng Tuyết Vi dần dần rời đi, trong óc Mộ Thần Hiên quanh quẩn khẩu khí cô đang nói ra ‘ đương đoạn bất đoạn phản chịu này loạn ’ mấy chữ này thật lâu.

“Thật đúng là nhân vật tàn nhẫn. Minh ở trên công việc cũng đồng dạng tàn nhẫn độc ác, nếu cưới một cô gái tâm tàn nhẫn, như vậy cường cường liên hợp ở bên nhau …… Thật chờ mong. Bất quá……”

Ngữ phong vừa chuyển, Mộ Thần Hiên trên cao nhìn xuống nhìn hai người kia đi ngược lại, lo lắng lẩm bẩm: “tính cách hai người này tương tự như vậy, đều là hiếu thắng như vậy, không thẳng thắn như vậy, thật sự…… Có thể đi cùng nhau sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status