Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 208: Về nhà mẹ đẻ


Editor: Thơ Thơ

“Bảo bảo, trong một tháng này đây, mẹ sẽ nỗ lực đi quan sát ba ba con, sẽ nỗ lực đi yêu ba ba con, cũng sẽ nỗ lực kêu ba ba con cũng yêu con, yêu mẹ. Như vậy…… con sẽ sinh ra ở một gia đình toàn bộ đều là tình yêu. Mẹ tin tưởng, con vĩnh viễn sẽ không đi con đường mẹ con đi ngày xưa. Nếu không……”

Khuôn mặt nhỏ mộc mạc xẹt qua một nụ cười bi thương, Tuyết Vi chậm rãi nhắm hai tròng mắt lại, nhẹ giọng nỉ non nói: “Nếu không, thực xin lỗi con. Một tháng sau, để con vĩnh viễn rời đi thế giới này, xin tha thứ mẹ…… Ích kỷ……”

Đầu năm hai, đại trạch Nhà họ Tuyết.

“Làm sao có thể chứ? Làm sao có thể chứ? Tuyết Vi vậy mà thật sự mang thai hả? Là một lần nào? Một lần nào? Phòng khách sạn kia một lần, hay là lúc sau, bọn họ lại……”

Trong phòng, Tuyết Phỉ Nhi giống như là gặp ma, một mình lầm bầm lầu bầu.

“Phỉ Nhi? Phỉ Nhi? Con có khỏe không?" Địch Mạn Lị nghe tin tới rồi, vẻ mặt lo lắng vỗ mặt con gái.

“Mẹ! Lúc này con thật sự thua! Con thua thật thảm…… thật thảm…… Nhà họ Tuyết chúng ta cũng muốn xong đời, tiện nhân Tuyết Vi kia nhất định sẽ trở về báo thù, nhất định sẽ!” Tuyết Phỉ Nhi khẩn trương ôm lấy mẹ.

Địch Mạn Lị cũng biết rõ lần này sợ là chạy trời không khỏi nắng, nhưng……

“Phỉ Nhi……” bà âm trầm đẩy con gái trong lòng ngực ra: “con còn không nghĩ tới, nếu Hoàng Phủ Minh thật sự có ý đối với Tuyết Vi, Tuyết Vi đã có đứa trẻ, vì sao bọn họ không kết hôn? Vì sao Hoàng Phủ Minh lại không đề cập tới lui hôn với con?”

“Đúng vậy! Đúng vậy, đây là vì sao, mẹ?”

“Mẹ cũng không biết Hoàng Phủ Minh đang bán cái gì. Nhưng mà…… Mẹ liền biết một sự kiện……” Nói đến đây, hai tròng mắt Địch Mạn Lị không khỏi hiện lên một tia sáng giảo hoạt.

“Chuyện gì, mẹ? Mẹ biết cái gì?”

“A, chỉ cần Hoàng Phủ Minh còn lưu lại bên người con một ngày, con liền không có chân chính ý nghĩa bị loại trừ, con còn có cơ hội xoay người. Tuyết Vi còn không phải là liên tiếp dựa vào một đường sinh cơ xoay người sao? Như vậy Phỉ Nhi, con gái, con…… Cũng có thể!”

“Đúng vậy, Đúng, Đúng, con còn có cơ hội, còn có cơ hội.” Tuyết Phỉ Nhi gắt gao nắm chặc nắm tay: “con sẽ không để Tuyết Vi sinh hạ ra đứa trẻ!”

“Phỉ Nhi! Con quá ngu xuẩn!”

Địch Mạn Lị rống to một tiếng, dọa Tuyết Phỉ Nhi giật mình một cái: “Mẹ?”

“Nghe đây, con có thể ở Nhà họ Hoàng Phủ làm mưa làm gió, cũng có thể tùy ý làm bậy ám chiến cùng Tuyết Vi, nhưng mà nhớ lấy! Nhớ lấy không thể đi làm hại đứa trẻ trong bụng Tuyết Vi. Một khi con làm hại đứa trẻ của cô ta, ý nghĩa chân chính chính là bị loại trừ. Hoàng Phủ Minh không nghĩ đuổi con đi, chỉ sợ Hoàng Phủ lão gia đều không dung con!”

“Mẹ! Chính là…… Một khi kêu Tuyết Vi sinh hạ đứa bé kia, lấy tính cách Hoàng Phủ lão gia khẳng định sẽ để bọn họ lập tức kết hôn.”

“A…… Ha hả, yên tâm đi, Phỉ Nhi……” Địch Mạn Lị quỷ dị nheo lại đôi mắt, chậm rãi nói: “Có Dạ Phi Nhã Lệ người phụ nữ thâm tàng bất lộ tọa trấn trong Nhà họ Hoàng Phủ, Tuyết Vi cũng đừng nghĩ thuận lợi như vậy sinh ra trưởng tôn cho Nhà họ Hoàng Phủ!”

“Mẹ? Này cùng…… Bác gái Hoàng Phủ có quan hệ cái gì sao?” Tuyết Phỉ Nhi khó hiểu, hoàn toàn không rõ theo như lời mẹ chính là cái gì.

“Đừng hỏi. Con chỉ lo xem diễn là được. Mẹ khi nào hố qua con?”

“Điều này cũng đúng, nếu không phải mẹ ra chủ ý, kêu con viết thư nặc danh gửi những ảnh chụp đó cho Nhà họ Hoàng Phủ, nói không chừng bây giờ, con cũng đã bị đuổi ra khỏi Nhà họ Hoàng Phủ.”

“A. Đứa nhỏ này, chính là quá xúc động. Nếu con có một phần bình tĩnh của chị cả con, bây giờ Hoàng Phủ Minh chính là ông xã của con, cũng sẽ không đến phiên Tuyết Vi.” Địch Mạn Lị bất đắc dĩ chọc chọc cái trán con gái.

Tuyết Phỉ Nhi khó chịu khịt cái mũi: “Hừ, chị cả lợi hại như vậy, có mấy người phụ nữ có thể so với chị ấy. Chính là Tuyết Vi đều không phải đối thủ của chị cả đi?”

“Phu nhân, tiểu thư. Tam tiểu thư và Hoàng Phủ Quân Trường đã trở lại, lão gia kêu các người đi xuống nghênh đón……” Một hầu gái đẩy cửa phòng ra.

Tuyết Phỉ Nhi khinh thường liếc mắt: “Không đi.”

“Ai! Nha đầu ngốc, bây giờ đúng là lúc con đi tranh thủ lòng đồng tình của người đàn ông, làm sao có thể mất cơ hội quan trọng như vậy chứ?” Nói xong, Địch Mạn Lị liền lôi kéo con gái đi ra đại sảnh……

Một góc phòng khách hoa lệ, bày đầy lễ vật của Nhà họ Hoàng Phủ đưa tới cửa, còn có một bộ phận, gia đinh Nhà họ Hoàng Phủ đang nỗ lực khuân vác vào Nhà họ Tuyết.

Những đồ vật này, đều là quà kỷ niệm Tuyết Vi hồi môn.

Tuy Nói rằng, Tuyết Vi còn chưa có chính thức gả vào Nhà họ Hoàng Phủ, nhưng cô nhất chiêu có con nối dõi cho Nhà họ Hoàng Phủ, Hoàng Phủ lão gia sớm đã xem cô trở thành con dâu mà đối đãi, lễ nghĩa tự nhiên không thể thiếu.

“Nhị thiếu gia, cháu thật là quá khách khí. Tuyết Vi trở về nhà mẹ đẻ, cháu còn mang theo nhiều lễ vật như vậy, ta thật là không biết nên nói cái gì cho phải.”

Mắt Tuyết Vĩ Quốc ngắm bao lớn, bọc nhỏ lễ vật kia, chính là cô con gái lớn về nhà mẹ đẻ đều chưa từng mang qua nhiều đồ vật như vậy trở về, có thể thấy được Hoàng Phủ lão gia có bao nhiêu để ý Tuyết Vi!

“Hẳn là.” Hoàng Phủ Minh đã lạnh lùng mở miệng.

Tuyết Vĩ Quốc trầm mặc sau một lúc lâu, chậm rãi nhìn về phía Tuyết Vi một bên: “Vi Vi, cha có chút lời nói muốn nói chuyện cùng nhị thiếu gia, cha biết, con khẳng định nhớ mẹ con, mẹ con đang ở hoa viên, con đi tìm bà đi thôi.”

“vâng. Cảm ơn ngài, cha.” Tuyết Vi trả lời thập phần xa lạ, mặc cho ai nghe xong đều sẽ không cảm thấy đây là đối thoại giữa một đôi cha con.

Nhưng……

Hay là câu nói kia, nhiều năm như vậy, cô thử tưởng cùng cha thân cận, nề hà, Tuyết Vĩ Quốc lại lần lượt vô tình đẩy cô đi ra ngoài……

“Mẹ……” Gần đến hoa viên, Tuyết Vi lập tức hóa thân thành bộ dáng thiếu nữ, mỉm cười ngọt ngào lên.

Tôn Vân Vân đùa nghịch hoa cỏ vừa thấy con gái, kích động để cái xẻng lại trên mặt đất, bước nhanh liền chạy tới trước mặt cô: “Vi Vi, mẹ nhớ con muốn chết!”

“Ha hả, con cũng nhớ mẹ.” Mẹ con hai người hồi lâu không thấy, tự nhiên có không ít lời muốn nói.

Mẹ dò hỏi tình hình con gái gần đây; con gái dò hỏi mẹ tình hình gần đây, biết được lẫn nhau mạnh khỏe, không thể nghi ngờ là an ủi lớn nhất trong lòng các cô.

“Vi Vi, con, có?”

Nhắc tới đề tài này, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi lập tức trở nên vô cùng xấu hổ.
Cô giống như là đứa trẻ làm sai chuyện, áy náy gục đầu xuống, nghiêm túc ngắm mắt mẹ.

“Mẹ, đúng…… Thực xin lỗi.”

“con biết đó, mẹ vẫn luôn giáo dục con, thiếu nữ phải hiểu được tự ái, có lẽ tất cả mọi người vì con có thai con nối dõi Nhà họ Hoàng Phủ mà cảm thấy vui vẻ. Chính là, thân là mẹ thân sinh của con, mẹ……”

Tôn Vân Vân không có đem lời nói tiếp tục nói tiếp, bà thật sự sợ tổn thương lòng con gái.

Nhưng Tuyết Vi hiểu rõ, chuyện này làm mẹ hổ thẹn. “con sai rồi…… Mẹ……”



















Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status