Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 392: Ngồi cùng bàn không được sao?


Editor: Thơ Thơ
Chỉ chốc lát sau, Hoàng Phủ Minh cũng mang theo mười mấy thủ hạ đi vào trong quán ăn khuya này.

Lúc này, toàn bộ khách nhân của quán ăn khuya chạy ra.

Hôm nay Hoàng Phủ Minh chính là một thân tây trang đen, cũng không có mặc quân trang, nhóm thủ hạ của anh cũng mỗi người tây trang cà vạt; người bên Tuyết Vi cũng giả dạng như thế, dường như người hai phe xã hội đen muốn đàm phán, miễn bàn nhiều dọa người.

Đợi Tuyết Vi mới vừa nhấc tạp chí, Hoàng Phủ Minh liền mặt vô cảm ngồi ở trước mặt cô.

“Nha, Hoàng Phủ Quân Trường, xem ra gần nhất công tác Quân Khu Bạch Hổ nhàn rỗi, ngài vẫn có thể chạy ra ăn khuya sao?” Tuyết Vi ‘ bốp ’ một tiếng khép lại tạp chí trong tay, mặt mỉm cười nhìn phía Hoàng Phủ Minh trước mắt.

“Người phục vụ, tới cho tôi một chén mì.”

“vâng, tiên sinh, xin chờ một lát.”

Nhưng mà, Hoàng Phủ Minh giống như là không thấy được cô, gọi xong đồ ăn, liền lấy qua một quyển tạp chí trên bàn cúi đầu lật xem.

Lúc này, Tuyết Vi thật có chút buồn bực: “tôi Nói, Hoàng Phủ Quân Trường, ngài trăm cay ngàn đắng một đường theo tôi, đi vào nơi này, lại không nói lời nào, là có ý tứ gì?”

Nghe cô miệng lưỡi hài hước, Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nâng lên mí mắt, nhìn cô liếc mắt một cái, lần thứ hai cúi đầu xem tạp chí……

Lập tức, Tuyết Vi trợn tròn mắt. Dưới ánh mắt ý thức nhìn mắt Ly Tiểu Tiểu đứng ở bên cạnh.

Ly Tiểu Tiểu cũng là một đầu mờ mịt, hoàn toàn nhìn không thấu trong hồ lô của Hoàng Phủ Minh rốt cuộc muốn làm cái gì.

“này! Hoàng Phủ Minh! Rốt cuộc anh muốn thế nào?!” Nắm chặt nắm tay, Tuyết Vi hơi bất mãn đã mở miệng.

“tôi muốn thế nào? Tôi chính là lại đây ăn chén mì, không thể sao?” Hoàng Phủ Minh thảnh thơi, thảnh thơi khép lại tạp chí, rất có tư thế bốn lạng đẩy ngàn cân.

“Có thể, nhưng nơi này nhiều vị trí như vậy, vì sao anh đều không ngồi, liền cố tình ngồi ở trước mặt tôi?!”

“Nơi này có quy định không được ngồi cùng bàn sao?”

Hỗn đản này rốt cuộc muốn làm cái gì?!

Tuyết Vi hận đến hàm răng đều ngứa, lại không khỏi chính mình luống cuống, ra vẻ bình tĩnh nói: “Cùng bàn đương nhiên có thể, nhưng mà…… tôi không thích cùng người khác ngồi cùng một bàn ăn cơm!”

“A, như vậy…… Vậy cô đổi cái bàn đi.”

Vẻ mặt căng thẳng hoàn toàn chặt đứt, Tuyết Vi ‘ hừ ’ một tiếng liền từ vị trí chạy trốn lên.

“Phốc……” Chung quanh, là tiếng Ly Tiểu Tiểu cùng với mấy tên thủ hạ cười trộm.

Truyền vào lỗ tai Tuyết Vi chói tai như vậy, từ hôm cô có địa vị đến nay còn chưa từng bị người nào trêu chọc như thế, lại không nghĩ hôm nay bị Hoàng Phủ Minh gia hỏa này cấp nghẹn đến nói không ra lời?

Không phải mỗi người đều nói Hoàng Phủ Minh anh là người đàn ông không giỏi Nói, ít khi nói cười sao?

Nhưng Tuyết Vi xem ra, Hoàng Phủ Minh kia há mồm liền toàn lớn lên ở trên người cô, chính là chuyên môn chọc tức cô, ngược cô, cùng cô chơi xấu xa!

“được! Tôi đổi! Tôi đổi! Được rồi chứ?!” Tuyết Vi cơ hồ là cắn răng nói ra mấy chữ này, cô bưng một chén mì liền nổi giận đùng đùng ngồi xuống bàn cách vách.

Mang theo tức giận đầy mình, Tuyết Vi một ngụm, một ngụm ăn đồ ăn, cô coi đồ ăn kia là Hoàng Phủ Minh hóa thân, cắn cũng muốn cắn chết bọn họ.

“này! Hoàng Phủ Minh, tôi đã đổi bàn, anh còn muốn thế nào?” Tức giận, vừa mới bình phục xuống trong chốc lát, sao dự đoán được Hoàng Phủ Minh lại đuổi theo lại đây, ngồi xuống đối diện cô, mày Tuyết Vi lập tức liền nhíu chặt.

“ăn đồ trễ như vậy ngủ không tốt đối với dạ dày, không bằng chúng ta…… Đi xem phim điện ảnh tiêu hóa, tiêu hóa đi.” Một tay Hoàng Phủ Minh chống cằm, nở nụ cười mê người.

Tuyết Vi lạnh lùng híp mắt, không đánh giá được nụ cười quyến rũ trên gương mặt vô cùng anh tuấn.

Cứng trước mềm sau sao?

A, ngược lại cô muốn nhìn một chút Hoàng Phủ Minh còn có chiêu gì.

“được!” Tuyết Vi dương môi cười, rất có tư thế ‘ tôi bồi anh chơi ’.

‘ bốp, bốp ’ Hoàng Phủ Minh chụp hai tay xuống.

Một thủ hạ của anh vội vàng trình hai vé xem phim điện ảnh tới Trước mặt Tuyết Vi.

Hừ?

Cái vé xem phim điện ảnh này Hoàng Phủ Minh đều chuẩn bị tốt, tám phần là mua ở lúc theo dõi cô đi? Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến!

Tuyết Vi dao động tiếp nhận vé xem phim điện ảnh này nhìn lên…… “tôi Nói, Hoàng Phủ Quân Trường, ngài hơn nửa đêm hẹn một người phụ nữ đi xem…… phim hạn chế (phim cấm trẻ em) có phải có chút quá trắng trợn hay không?”

Mặt trên vé xem phim viết rõ ràng ba chữ ‘ hạn chế tuổi ’, lúc này Tuyết Vi xem như tìm được cơ hội châm chọc Hoàng Phủ Minh.

“hả? Tôi chỉ là vì đón ý nói hùa người nào đó yêu thích mà thôi. Tôi nhớ rõ người nào đó không phải thực thích xem loại điện ảnh này sao?”

“Ai……”

Ký ức đột nhiên lập tức bị kéo về tới bốn năm trước.

Hãy còn nhớ rõ, cô cùng Hoàng Phủ Minh hẹn ước đi dạo phố, kết quả dạo, dạo, cô liền đề nghị đi xem phim điện ảnh. Ai biết, lại nhầm lẫn mua thành vé xem phim hạn chế tuổi.

Khi đó, quan hệ giữa bọn họ hẳn là mới vừa vào giai đoạn có hảo cảm với nhau?
Đang nghĩ ngợi tới.

“Đi thôi.” Hoàng Phủ Minh cười nhu tình, kéo tay Tuyết Vi đi về phía cửa quán ăn khuya ……

“Tiểu tiểu thư, muốn chúng ta cùng đi hay không?” Một người thủ hạ thử hỏi Ly Tiểu Tiểu.

“Cùng cái gì cùng? Các người cho rằng chủ tử muốn các người đi qua quấy rầy cô ta sao?” Ly Tiểu Tiểu tức giận nói xong, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía ngoài quán ăn khuya ……

“Ha, anh rể thật là lợi hại, mới xuống mấy chiêu liền đấu bại Chị Vi Vi. Thật chờ mong bọn họ tiếp tục so chiêu.” Tiếng nỉ non lầm bầm lầu bầu rơi xuống, Ly Tiểu Tiểu đầy mặt chờ mong cười xấu xa ……

Dưới màn đêm, một chiếc xe thể thao đi trước cực nhanh xuyên qua đường phố không người.

Tuyết Vi yên Tĩnh ngồi ở bên trong xe, ánh mắt ngưng thần nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ.

Đã sớm biết người đàn ông này là kẻ ‘ tâm cơ khó lường ’, cô làm sao vẫn không cẩn thận như vậy lên thuyền giặc chứ?

Nếu không phải vé xem phim điện ảnh kia, Tuyết Vi thật không nhìn thấu tâm tư Hoàng Phủ Minh.

Nhưng bây giờ, cô biết rõ, cái này bất quá chính là chiêu số Hoàng Phủ Minh muốn gợi lên ký ức của cô trở về quá khứ mà thôi!

Người đàn ông đáng chết, cũng dám một vòng khấu một vòng thiết kế cô sao?

Hừ!

Nghĩ vậy, Tuyết Vi cảm thấy con đường đi trước dường như có chút không thích hợp. “Hoàng Phủ Minh, đây là hướng đi rạp chiếu phim sao?” Ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Hoàng Phủ Minh bên cạnh.

Mắt anh sâu không thấy đáy chợt lóe, khóe môi theo bản năng xẹt qua một độ cung: “Đương nhiên không phải, anh đột nhiên thay đổi chủ ý, không muốn đi xem phim điện ảnh.”

Quay cửa kính xe xuống, hai vé xem phim điện ảnh bị Hoàng Phủ Minh ném đi ra ngoài.

“này! Anh! Nếu không đi xem phim, tôi liền trở về nghỉ ngơi!” Tuyết Vi bày một khuôn mặt, đôi tay tức giận vây quanh ở trước người.

“em cho rằng…… em ngồi trên xe của anh, anh sẽ đơn giản như vậy thả em đi sao?!”

Nha!

Anh coi xe anh là phi thuyền vũ trụ sao? Lên rồi, liền không thể đi xuống sao? Hừ, quá ngây thơ rồi!

“Hoàng Phủ Minh, anh dừng xe cho tôi!”

“ngừng hay không ngừng?!”

“3!”

“2!”

“1!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status