Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 444: Nhục nhã và nhục nhã ngược lại


Editor: Thơ Thơ
Anh liền nghĩ không hiểu, Miêu Miêu là một bé gái, anh phải có bao nhiêu biến thái mới có thể ra tay với cô bé? Đến nỗi bị Hoàng Phủ Minh cẩn thận đề phòng như vậy sao?!!

“Hừ? Xem ra vẫn là nhị thiếu gia hiểu biết anh nha. Liền biết, người này…… chỉ là ngựa giống không hơn không kém!!” Một bên Ly Tiểu Tiểu mượn cơ hội nói mát.

Anh vốn tức giận tận trời, bị cô nói như vậy ……

Đến!

Thù mới thêm hận cũ cùng nhau tính đi!

“Tiểu Dương, cô tới chiếu cố Tiểu thư Miêu Miêu.”

Thu được mệnh lệnh, hầu gái bên người Hoàng Phủ Nguyệt cung kính đi tới trước mặt Ly Tiểu Tiểu: “giao Tiểu thư Miêu Miêu cho tôi đi.”

“Ách……” Ly Tiểu Tiểu nghi hoặc đem Miêu Miêu đi ra ngoài.

Giây tiếp theo……

“đi với tôi!” Đôi tay Hoàng Phủ Nguyệt bắt chéo sau lưng, vừa muốn rời đi……

“vì sao muốn tôi đi theo anh?” Ly Tiểu Tiểu vẫn đứng ở tại chỗ không chút sứt mẻ.

“Vì sao……” Một nụ cười tà tứ dương ở khóe môi, mưu phong anh vừa chuyển, không nhanh không chậm nói: “Nơi này là chỗ nào?”

“Nhà họ Hoàng Phủ.”

“vậy…… cô lại là ai?”

“tôi là, tôi là người hầu của Chị Vi Vi.”

“tôi đây kêu cô đi theo tôi, còn không đi hả?!” Tiếng không kiên nhẫn gầm nhẹ phát ra.

Ly Tiểu Tiểu nhíu mày: “Chính là, tôi không lý do phải nghe mệnh lệnh của anh đi? Tôi chỉ chuyên môn phụ trách chiếu cố Chị Vi Vi và Miêu Miêu.”

“Nhưng cô mới vừa nói qua, nơi này là Nhà họ Hoàng Phủ, như vậy…… cô liền phải nghe mệnh lệnh của tôi. Đi!”

Hừ, cô vừa mới đối với người đàn ông này có ấn tượng không tồi, bất quá bây giờ……

Không thú vị!

Bất đắc dĩ, Ly Tiểu Tiểu chỉ phải vẻ mặt không tình nguyện đi theo phía sau Hoàng Phủ Nguyệt rời đi……

Bên kia……

Trong nhà ăn cao cấp.

Một bàn ăn bốn người bày phong phú đồ ăn.

Tuy Nói, từ trước đến nay bốn người này đều như nước với lửa, bất quá hôm nay bữa tối này đến bây giờ mới ăn còn xem như tương đối hài hòa.

Hoàng Phủ Sâm ưu nhã đong đưa cái cốc có chân dài trong tay, mỉm cười nói: “Minh, mấy ngày nay mẹ anh đề nghị muốn trùng tu từ đường một chút, em cảm thấy sao?”

“chủ mẫu nhà ta vẫn luôn là Dạ Phi phu nhân, cần gì phải hỏi ý kiến của em?”

“vậy được, anh đây liền trở về cùng mẹ anh nói một tiếng.”

Từ trước đến nay Nhà họ Hoàng Phủ đều là người phụ nữ chủ nội, cho nên Dạ Phi Nhã Lệ làm chủ cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.

Nhưng……

Lúc này trùng tu từ đường?

Mắt Tuyết Vi trộm ngắm vẻ mặt Hoàng Phủ Sâm, mắt phượng hơi hơi chợt lóe, cô gục đầu xuống, âm thầm nở nụ cười……

“em dâu, Trạm là anh cả của em đúng không?”

Nghe vậy, cô thu trở về nụ cười trên mặt, mặt vô cảm gật gật: “Đúng.”

Muốn nói anh cả cùng cha khác mẹ này, từ khi cô bị trường quân đội Hoàng Bộ cho thôi học, liền chưa thấy qua anh. Tính ra, hẳn là có sáu, bảy năm thời gian.

“Minh, em cũng thật là. Trạm ở bộ đội ngây người cũng khoảng mười năm, lại là anh cả của em dâu, cho tới nay mới tới phó quan binh đoàn thứ nhất, em cũng không dìu dắt, dìu dắt anh ta.”

Dìu dắt?

Quân Khu Bạch Hổ ai không biết quan hệ Tuyết Trạm và Hoàng Phủ Sâm giống như là quan hệ Hoàng Phủ Minh và Mộ Thần Hiên, dìu dắt Tuyết Trạm, kết quả còn không phải là vác đá nện vào chân mình sao?

“em vốn tính toán đem vị trí tướng quân binh đoàn thứ nhất cho anh ta, nhưng…… không phải anh cả đã trở lại sao.”

“anh hiểu rõ ý của em. Nhưng, Quân Khu Bạch Hổ nhiều quân vị như vậy, đâu chỉ có một vị trí tướng quân binh đoàn thứ nhất này? Anh xem, vị trí tổng quan tham mưu của tổng quân khu liền không tồi. Em cảm thấy sao?”

Vừa nghe lời này, mày Tuyết Vi nhíu thật sâu.

Phải biết rằng, tổng quan tham mưu của tổng quân khu chính là bộ hạ thứ nhất của Hoàng Phủ Minh, nếu là thật an bài Tuyết Trạm tới đó, vậy hết thảy bí mật của Hoàng Phủ Minh còn không phải đều nắm giữ ở trong tay Hoàng Phủ Sâm sao?

“em dâu, em cũng nói thêm lời hay với Minh cho anh cả của em. Dù sao anh ta cũng là người Nhà họ Tuyết các người.”

“anh rể, lời hay em thật không cách nào nói. Em cũng hy vọng anh cả có thể trở nên nổi bật, nhưng bên người Minh đều là người một nhà chúng ta, còn không bị người ngoài đàm tiếu, ảnh hưởng đối với Nhà họ Hoàng Phủ, cũng không tốt, phải không?”

Tuyết Vi khéo léo cùng Hoàng Phủ Sâm đánh lên Thái Cực.

Đã không có từ chối, cũng không có đáp ứng, mà là lấy nhu thắng cương, trả lời thập phần khéo léo.

Nhưng mà……

“Ai nha nha, em thật không hổ là người Bạch Dạ mang ra tới, năm đó Bạch Dạ chính là có tiếng trong ánh mắt không chấp nhận được một hạt cát, không nghĩ tới em cũng có phong cách làm việc như thế, cũng khó trách em năm đó sẽ……” Nói đến đây, Hoàng Phủ Sâm ưu nhã lấy ra khăn xoa xoa khóe môi.

Sắc mặt Tuyết Vi lập tức liền trầm xuống dưới.

Đáng chết!!!

Cho dù Hoàng Phủ Sâm nhắc tới Tuyết Trạm căn bản cũng không phải muốn Tuyết Trạm thăng chức gì, mà là chờ lúc mấu chốt nhục nhã cô đâu!!!

“tôi đi toilet.” Đột nhiên, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh âm trầm rời khỏi chỗ.
Anh vẫn để ý chuyện năm đó sao?

Lại hoặc là, ở trong lòng anh, vẫn cho rằng trong lòng cô có Bạch Dạ?

Tuyết Vi thương cảm trầm hạ mi mắt……

Hoàng Phủ Sâm ngồi ở trước mặt cô lập tức ra vẻ bộ dáng áy náy: “Nhìn anh, thật là cái hay không Nói, đi nói cái dở, xem ra là anh nói sai lời rồi. Em dâu…… Trong chốc lát nữa Minh sẽ không cãi nhau với em chứ?”

Tay nhỏ, chậm rãi duỗi đến dưới bàn nắm thành cái nắm tay. Tuyết Vi âm thầm nghiến răng, mỉm cười nói: “Sẽ không. Làm sao vậy chứ, chuyện giữa em và Bạch huấn luyện viên đều là quá khứ, ai có thể chưa từng có đâu? Đúng không, chị cả!” Ánh mắt, theo bản năng ngắm mắt Tuyết Khả Duy vẫn luôn trầm mặc không nói.

Tức khắc, trong lòng Tuyết Khả Duy căng thẳng.

Muốn Nói, Bạch Dạ này là lôi khu trong lòng Hoàng Phủ Minh; như vậy, Hoàng Phủ Minh chính là lôi khu trong lòng Hoàng Phủ Sâm!

Dù sao, Tuyết Vi cô không tốt, thì ai cũng đừng nghĩ được tốt!!!

Chỉ chốc lát sau, Hoàng Phủ Minh từ toilet trở về: “Thời gian không sai biệt lắm, chúng ta trở về đi.”

“ừ.” Bốn người cùng đứng dậy……

Đúng lúc này!

“Sâm! Tình cờ nha, anh cũng tới nơi này ăn cơm sao?” Một người phụ nữ xinh đẹp mặt mỉm cười đã đi tới.

“cô……!” Sắc mặt Hoàng Phủ Sâm căng thẳng.

Người phụ nữ xinh đẹp cười quyến rũ đánh giá mắt Tuyết Khả Duy: “Người vợ anh hả?”

“Ách, ừ.”

“Sâm, cô ta là ai?” Tuyết Khả Duy đã lạnh lùng mở miệng.

Sắc mặt Hoàng Phủ Sâm trở nên càng thêm khẩn trương: “Cô…… Cô là……”

“Ha hả, tôi là lệ thủy hội sở quan hệ xã hội, gần đây sâm thiếu thường xuyên thăm nơi này của chúng tôi.” Người phụ nữ ái muội duỗi tay câu lấy cánh tay Hoàng Phủ Sâm: “Sâm thiếu, đêm nay, anh còn sẽ qua tới sao?”

Trong phút chốc, trong con ngươi Tuyết Khả Duy lạnh băng không khỏi hiện lên một tia tức giận.

Ở bên Tuyết Vi thấy vậy, mắt phượng vừa chuyển, ra vẻ bất mãn nói: “anh rể, anh thật sự thật quá đáng, sao anh lại có thể sau lưng chị cả của tôi làm ra loại chuyện này?! Minh, quả nhiên vẫn là anh tốt. Hừ, chúng ta đi!” Dứt lời, cô kéo tay Hoàng Phủ Minh liền bước nhanh biến mất ở ngoài nhà ăn ……
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status