Ông xã chuẩn sói ca

Chương 287



CHAP 287 KHÔNG THỂ BUÔNG BỎ

Đan Nghi có chút chột dạ, không muốn nói dối nữa:

– Vừa xong em nói, từ sau sẽ nhất định không tắt điện thoại để tránh anh nữa.

– Sao lại tránh anh?

Lần này, Lục Thượng Hàn thật sự giận rồi..

Đan Nghi cũng biết câu nói của mình vừa xong sẽ gây tổn thương cho người nghe. Tuy bản ý của cô không phải là vậy, thẳm sâu trong đáy lòng cô trước giờ chưa bao giờ thật sự có ý tránh hắn.

Nếu cô thật muốn tránh hắn thì đêm nay cô đã không từ chối lời mời của An Kỳ mà ở lại An Gia một đêm rồi.

Đan Nghi nhẹ nhàng nói:

– Thượng Hàn, anh đừng giận….

– Tại sao lại muốn trốn tránh anh? Lẽ nào ở cạnh anh lại khiến cho em không vui tới vậy ư?

Thần sắc trên khuôn mặt hắn từ lúc nghe câu nói của Đan Nghi đến giờ là không hề dịu bớt chút nào.

Khuôn mặt với những đường nét phân minh giờ đây càng khiến người khác dễ dàng phát giác ra hỏa khí ngùn ngụt trong người hắn.

Có thể chính sự thờ ơ của Đan Nghi đối với hắn lại khiến hắn tức giận và không thoải mái hơn rất nhiều trong tưởng tưởng.

Khiến bản thân hắn cảm thấy vô cùng thất vọng và bất an… hơn hết hắn còn thấy đau lòng.

Đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi ở bên Đan Nghi tới giờ mà hắn tức giận tới thế.

Đan Nghi thường ngày ăn nói lưu loát, nhanh nhạy là vậy mà giờ cũng không biết phải nói gì.

Nhìn bộ dạng giận dữ của hắn, lòng cô đau đớn, khó chịu đến vô cùng.

Càng vậy cô lại càng không thể thốt lên lời.

Lục Thượng Hàn thấy vậy, đứng bật dậy nói:

– Không làm phiền em nữa, anh về đây.

Đan Nghi ngồi quỳ trên sofa,lần đầu nếm trải cảm giác không nói nổi thành lời khiến bản thân đau lòng tới thế.

Cô muốn giữ hắn lại, nhưng đến ngay cả sức lực để gọi tên hắn cũng không còn.

Nếu hắn thật sự bỏ về, Đan Nghi không biết bản thân sẽ phải làm sao nữa.

Tuy bản thân cô có thể tự giải quyết mọi chuyện, tuy rằng cô hoàn toàn có thể đối mặt với mọi vấn đề trong cuộc sống.

Nhưng hiện tại cô không thể thích ứng với sự rạn nứt trong mối quan hệ với Lục Thượng Hàn.

Bóng dáng cao lớn của hắn, lúc này toát lên ý vị lạnh lùng, sự lạnh lùng ấy khiến những giọt nước mắt của cô tuôn rơi.

Trước giờ, Đan Nghi không phải cô bé hay khóc, nhưng lần này… nước mắt lại dễ dàng tuôn rơi tới vậy.

Chính lúc giọt nước mắt của cô tuôn rơi thì cũng là lúc cơ thể mềm mại của cô bị bất ngờ ôm chặt.

Cuối cùng, Lục Thượng Hàn vẫn không đành bỏ đi, hắn chỉ mới bước đi một bước thôi mà đã không thể chịu được nỗi đau phải rời xa Đan Nghi. Lập tức, hắn quay người ôm mạnh lấy cơ thể cô vào lòng mình, hắn dùng lực mạnh đến mức như muốn gom trọn cô vào cổ huyết của mình….

Đan Nghi không một chút do dự ôm chặt lấy hắn, trái tim trống rỗng khi nãy giờ đã lại được lấp đầy, những đau đớn, thất vọng cuối cùng đã hoàn toàn biến mất.

Hắn ôm chặt lấy Đan Nghi, trong đầu hiển hiện dáng vẻ mà ngày đầu gặp gỡ, nụ cười tươi tắn, cái nhíu mày uất ức, rồi cả dáng vẻ e ấp khi nằm dưới thân hắn.

Mỗi một dáng vẻ, mỗi một biểu cảm của cô đều khiến cho hắn không dễ dàng buông bỏ.

Xoẹt…. rẹt…..

Bàn tay hắn dùng lực xé tan y phục của cô, tựa như ác lang đang hung hăng chiếm lấy con mồi, tựa như thật muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Đan Nghi có chút không chống đỡ nổi và lại có chút chờ đợi, có chút khát vọng được hắn chiếm lấy.

Cũng bởi thể, động tác của cô trở nên chủ động hơn.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi một lát hoặc tải lại trang nếu quá chậm

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.9 /10 từ 26 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status