Ông xã thần bí

Chương 205





CHƯƠNG 205: NHẸ MỘT CHÚT, KHÔNG NGHE THẤY SAO

Một tuần sau, Tô Ánh Nguyệt đều ở bệnh viện, được Trần Minh Tân hầu hạ như Thái Thượng Hoàng, mọi việc anh đều tự tay làm.

An Hạ từ trợn mắt há miệng, sau đó mãi thành quen, thỉnh thoảng rảnh rỗi lại lẩm bẩm bên tai Tô Ánh Nguyệt: “Con mẹ nó, đúng là tình yêu đích thực!”

Tình yêu đích thực hay không thì Tô Ánh Nguyệt không biết, nhưng cô cảm nhận rõ Trân Minh Tân đối tốt với cô hơn trước.

Hai tuân chung đụng này coi như hài hòa, ai cũng không nói chuyện lúc trước.

Ngay cả chuyện lần này, Tô Ánh Nguyệt nhiều lần muốn hỏi Trần Minh Tân, nhưng anh đều không nói.

Cơ thể Tô Ánh Nguyệt khôi phục không tồi, bác sĩ tuyên bố cô có thể xuất viện.

Tô Ánh Nguyệt không khỏi vui vẻ, rốt cuộc có thể rời khỏi bệnh viện.

Cả tuần An Hạ đều chạy tới, miệng vết thương của Tô Ánh Nguyệt không sâu, cho nên cũng hồi phục rất nhanh, hiện giờ chỉ hơi đau thôi nên hôm nay xuất viện cô không cho An Hạ đến đây.

Lúc cắt chỉ, Tô Ánh Nguyệt nằm trên giường bệnh, quay lại thấy bác sĩ cầm nhíp và lưỡi dao, quay đầu nhắm chặt mắt lại và cắn tay mình.

Nghe nói cắt chỉ sẽ rất đau.

Trần Minh Tân đứng bên cạnh thu hết phản ứng của cô vào mắt, lông mày nhíu lại, không vui nhìn bác sĩ: “Ông nhẹ một chút”

Bác sĩ gật đầu, nghĩ thầm, ông còn chưa làm gì cả.

Trần Minh Tân nói xong thấy Tô Ánh Nguyệt vẫn nhằm chặt mắt, tiến lên xoa đầu cô, nắm chặt tay cô, ánh mắt sâu thẳm chăm chú nhìn miệng vết thương, lại ngẩng đầu nhìn bác sĩ một cái.

Dưới cái nhìn chăm chú của Trần Minh Tân, bác sĩ kinh hồn bạt vía bắt đầu cắt chỉ.

Tô Ánh Nguyệt có thể cảm giác được có thứ gì đó rút khỏi da trên lưng, cảm giác này làm cho cô cảm thấy mới lạ lại có chút sợ hãi, chỉ hơi đau, cô lo lắng năm chặt tay Trân Minh Tân.

Kết quả Trần Minh Tân hiểu sai, cho rằng cô đau, quát to bác sĩ: “Nhẹ một chút, không nghe thấy sao!”

Tay bác sĩ run lên, nhìn vê phía Trân Minh Tân, kết quả lại bị anh quát: “Nhìn tôi cái gì, nhanh lên!”

Bác sĩ: “…

Tô Ánh Nguyệt nhìn Trân Minh Tân một cái, cô cảm thấy hôm nay tính tình của Trần Minh Tân rất tệ.

Bác sĩ không có làm sai gì, anh lại quát bác sĩ…

Cũng may rất nhanh đã cắt xong, bác sĩ lại dặn dò một ít việc, Tô Ánh Nguyệt đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Có để lại sẹo không ạ?”

Bác sĩ theo bản năng nhìn Trần Minh Tân một cái, ngẫm nghĩ rồi nói: “Chuyện này, rất khó không để lại sẹo..”

Cho nên là có để lại sẹo?

Tuy rằng trước đó đã đoán được vết thương sẽ để lại sẹo, nhưng khi nghe bác sĩ nói vậy, trong lòng Tô Ánh Nguyệt khó tránh khỏi có chút mất mát.

“Tôi biết rồi, bác sĩ, cảm ơn ông” Tô Ánh Nguyệt mỉm cười nhìn bác sĩ không nói nữa.

Không ai ghét nụ cười của người đẹp.

Bác sĩ có thiện cảm với Tô Ánh Nguyệt, nhẹ nhàng dặn dò một số việc cần chú ý sau khi xuất viện, chạy nhanh ra ngoài khi thấy ánh mắt Trần Minh Tân càng ngày càng âm u.

“Anh có khúc mắc với bác sĩ kia sao? Sao lại quát ông ấy, còn trưng sắc mặt đó nữa!” Tô Ánh Nguyệt không hài lòng với Trân Minh Tân.

Thật ra lúc nãy cô muốn hỏi anh, nhưng An Hạ nói đàn ông đều cần mặt mũi, khi bác sĩ còn ở đây nên cô không mở miệng.

Trần Minh Tân không trả lời vấn đề của cô, chỉ kéo áo cô xuống, đỡ cô ngôi dậy, hỏi cô: “Đau không?”

“Không có cảm giác gì, em tưởng sẽ rất đau”

Tô Ánh Nguyệt không nhịn được đưa tay sờ sau lưng, kết quả bị Trần Minh Tân đẩy ra: “Đừng sờ lung tung, về thôi”

Anh nói xong, kéo cô đứng lên, đỡ cô ra ngoài.

Tay chân của anh dài, nhưng vì phối hợp với cô, anh cố ý thả chậm tốc độ.

Trong lòng Tô Ánh Nguyệt không vui, vấn đề cô vừa hỏi mà anh lại bỏ qua, cũng không trả lời.

***

Ở cổng bệnh viện, Nam Sơn đang chờ ở đó.

Sau khi đến gần, cô phát hiện An Hạ cũng ở đó.

An Hạ cầm hoa đi tới: “Ánh Nguyệt, chúc mừng cậu xuất viện”

“Cảm ơn” Tô Ánh Nguyệt cười định nhận hoa, kết quả đã bị Trần Minh Tân giành nhận trước.

Ngay sau đó điện thoại anh đổ chuông, anh quay người lùi lại hai bước nhận điện thoại.

Hôm nay An Hạ mới biết được Tô Ánh Nguyệt bị thương, không phải là tên lưu manh cướp tiền.

Thấy Trần Minh Tân xoay người sang chỗ khác, cô ấy đến trước mặt Tô Ánh Nguyệt, nhỏ giọng hỏi: “Sao cậu ngốc như vậy, thân thủ của Trần Minh Tân tốt như thể, sao lại không tránh được”

Nam Sơn đã nói chuyện Trần Minh Tân một chọi mười nói cho An Hạ, mặc dù An Hạ có chút kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy đương nhiên, dù sao cũng Boss Trân, không phải là tâm thường.

Trong mắt cô ấy, cho dù Tô Ánh Nguyệt không đỡ, Trần Minh Tân cũng sẽ không sao.

Tô Ánh Nguyệt vẻ hơi ngập ngừng, có chút bất đắc dĩ mở miệng: “Không nghĩ nhiều như vậy”

Giọng nói vừa dứt, hình như cảm giác có gì đó, cô ngẩng đầu thì thấy Trân Minh Tân đã tới trước mặt.

Cũng không biết vừa rồi anh có nghe thấy An Hạ nói hay không, có cho là cô cố ý hay không…

Chẳng qua, Trần Minh Tân không cho cô có cơ hội suy nghĩ miên man, trực tiếp mở cửa để cô lên xe.

***

Tô Ánh Nguyệt ở bệnh viện cả tuần, ngoại trừ ngày đầu tiên Trân Minh Tân dùng máy tính, mấy ngày sau đều không đụng máy tính, cũng không xử lý công việc.

Cho nên vừa về đến nhà, Tô Ánh Nguyệt thúc giục anh làm việc.

Trân Minh Tân cũng không nhiều lời, xoay người vào phòng làm việc.

Chờ Trần Minh Tân vào phòng rồi, Tô Ánh Nguyệt mới đi tìm điện thoại của mình.

Ở thời đại công nghệ, cô lại có thể không dùng điện thoại cả một tuần!

Điện thoại đã sớm hết pin, sau khi Tô Ánh Nguyệt sạc pin, không nhịn được lên mạng xem thông tín.

Kết quả đọc được tin tức Tô Yến Nhi và Huỳnh Tiên Dương sắp cử hành hôn lễ, còn có tin tức tập đoàn Phan thị gặp nguy cơ lớn.

Tô Ánh Nguyệt mở xem, có chút mơ hồ.

Lúc trước Tô Yến Nhi và Huỳnh Tiến Dương nói muốn giải trừ hôn ước trước mặt mọi người, kết quả hiện tại lại sắp tổ chức đám cưới, không theo được nhịp của họ.

Cô lướt xuống dưới, đọc được tin đăng từ sáng sớm hôm qua, nội dung là không biết Huỳnh Tiến Dương đắc tội với nhân vật lớn nào, người đó trả thủ lên Tô Yến Nhi, khiến cô ta trúng độc, sau đó Huỳnh Tiến Dương ghét bỏ Tô Yến Nhi, muốn hủy bỏ hôn ước…

Thế này tóm lại là như thế nào đây.

Cô nằm viện một tuần, cảm giác thế giới đều thay đổi, làm cho cô hoàn toàn không theo kịp.

Tô Yến Nhi trúng độc, nên Huỳnh Tiến Dương ghét bỏ Tô Yến Nhi, mà hiện tại hai người lại sắp tổ chức hôn lễ, rốt cuộc là logic gì.

Tô Ánh Nguyệt xem một lúc, vân không hiểu được.

Cô đột nhiên nghĩ đến Trần Minh Tân, nhưng chuyện liên quan đến Huỳnh Tiến Dương, cô cũng không dám tìm anh.

Nhưng cô vẫn có thể hỏi chuyện lần này.

Lúc cô đến thư phòng tìm Trần Minh Tân, anh đang tập trung vào máy tính, không biết đang làm gì.

Tô Ánh Nguyệt còn chưa lên tiếng, Trần Minh Tân đã ngẩng đầu lên nhìn cô: “Có việc gì thế?”





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 261 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status